Hơn nữa hắn đã xây dựng một chính phủ có trật tự, cường giả tinh nhuệ dưới trướng nhiều như mây, nhờ vậy Liệt Minh Nhất mới sinh ra tâm lý đầu hàng. Nếu Nhạc Trọng chỉ cô độc một mình, cho dù cấp bậc cường hóa hơn 100 cấp Liệt Minh Nhất cũng sẽ không lựa chọn đi nhờ vả hắn.
- Đa tạ lãnh đạo! Không! Là đa tạ thủ trưởng!
Liệt Minh Nhất thập phần hưng phấn có chút rối rắm nói. Từ khi trưởng thành hắn đã muốn làm quan, nhưng thể chế quốc nội sâm nghiêm, một tiểu nhân dân không bối cảnh như hắn ngay cả nhân viên công vụ cũng không được tuyển chọn. Hiện tại Nhạc Trọng cho hắn làm tới trung tá đoàn trưởng, hắn liền hưng phấn tới cực điểm.
Phải biết rằng cả Hoa Hạ có rất nhiều người xưa nay đều mộng tưởng làm quan. Từ cổ chí kim hào kiệt được triều đình chiêu an nhiều vô số kể. Nhạc Trọng đã xây dựng trật tự mới tại Quý Trữ thị, chẳng khác gì sáng lập một chính quyền mới, Liệt Minh Nhất hiểu rõ mình không thể ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng, vì thế lựa chọn đi nhờ vả, hi vọng xây dựng kiến lập công huân, sau đó hưởng hết vinh hoa.
Liệt Minh Nhất bình tĩnh trở lại, nhìn hai mỹ nhân tuyệt sắc bên cạnh lớn tiếng quát:
- Tạ Tĩnh Vân, Vương Sương Như, hai cô còn không mau bái kiến chủ nhân mới?
Đối với người nhiệt tâm quyền thế như Liệt Minh Nhất mà nói lực hấp dẫn của mỹ nữ không lớn lắm. Nếu đem ra so sánh, quyền thế mới là thứ mà nam nhân khát vọng theo đuổi nhất. Trước cuối thời có thật nhiều người vì muốn làm quan, thậm chí còn đem cả vợ của mình đưa cho thượng cấp hưởng dụng. Tạ Tĩnh Vân cùng Vương Sương Như không có quan hê gì, hắn đem hai đại mỹ nữ đưa cho Nhạc Trọng cũng không hề có chút chướng ngại tâm lý.
- Tạ Tĩnh Vân, Vương Sương Như gặp qua chủ nhân!
Trong mắt hai nàng thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ cùng chua xót, vẻ mặt tươi cười lấy lòng đi tới chỗ Nhạc Trọng.
Người thời loạn thế không bằng cả một con chó thời thái bình. Hai nàng cũng hiểu rất rõ ràng mình không còn là thiên chi kiêu nữ người người ngưỡng mộ ngày trước, nếu không cúi đầu trước sự thật, chỉ sợ sẽ bị đối đãi càng tàn khốc.
- Ân!
Nhạc Trọng thản nhiên lướt mắt qua Tạ Tĩnh Vân cùng Vương Sương Như nhưng không dừng lâu, lại nhìn Liệt Minh Nhất hỏi:
- Anh đi theo tôi, chỉ sợ trong Thiên Dương bang có người không phục. Anh tính toán xử lý như thế nào?
Liệt Minh Nhất mỉm cười, trên gương mặt anh tuấn đã hiện lên sát khí nhè nhẹ:
- Thủ trưởng xin yên tâm, tôi sẽ xử lý thỏa đáng. Những người nào không muốn dốc sức cho ngài, tôi sẽ không cho hắn nhìn thấy mặt trời ngày mai!
Tuy Liệt Minh Nhất đối đãi với Nhạc Trọng có vẻ rất dễ dàng nhu thuận, nhưng trong cuối thời một người có thể sáng lập một bang phái bảy ngàn người đương nhiên không phải kẻ lương thiện gì. Sở dĩ hắn lễ độ với Nhạc Trọng là vì thực lực người kia quá mạnh mẽ, thế lực quá cường đại, hắn căn bản không thể chống cự.
Liệt Minh Nhất cũng là người dứt khoát, hắn nhanh chóng triệu tập bang chúng Thiên Dương bang nói ra quyết định của chính mình.
Đầu mục Thiên Dương bang nhất thời xôn xao một mảnh. Không phải mỗi người đều nhiệt tâm với công danh phú quý như Liệt Minh Nhất. Những đầu mục kia chỉ muốn ăn thịt uống rượu, tùy tiện chơi đùa nữ nhân mà thôi, nghe được cần đi dựa dẫm Nhạc Trọng liền sôi nổi phản đối.
Liệt Minh Nhất liên tiếp giết tám gã đầu mục phản đối, cực kỳ cường thế đem Thiên Dương bang chỉnh hợp hơn nữa phối hợp cùng bộ đội của Nhạc Trọng tiến hành chỉnh biên.
Liệt Minh Nhất vừa đi nhờ vả Nhạc Trọng, bên trong Phòng Trữ cảng không còn thế lực nào ngăn cản được hai người liên hợp, các bang phái lớn nhỏ nếu không bỏ trốn thì lập tức đi đầu hàng. Không bao lâu cả Phòng Trữ cảng toàn bộ rơi vào trong khống chế của hắn.
Ban đêm, Nhạc Trọng ngồi trên lưng tiểu Thanh bay về Trữ Tây thị.
Đại quân tinh nhuệ ở Quý Trữ thị dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng đã bắt đầu xuất động, tiến quân vô cùng thông thuận, một đường tiêu diệt ba mươi mấy vạn tang thi ngăn trở, trú đóng ở Thanh huyện cách Tây Trữ thị chừng 50km.
Nhạc Trọng chủ động đi điều tra Trữ Tây thị một phen, thăm dò tình hình trong đó.
Nhạc Trọng đi tới trên bầu trời Trữ Tây thị, từ trên nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy thi đàn rậm rạp tràn đầy, không biết tới bao nhiêu vạn.
Ở trong bóng tối vô tận hiện lên một đoàn bạch sắc quang mang, có vẻ thập phần chói mắt.
Nhạc Trọng chỉ huy tiểu Thanh bay về hướng khu vực có đoàn bạch sắc quang mang bao phủ, trong nháy mắt đã bay tới trên không, hắn nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy có hai quang trụ dựng thẳng nơi đó.
Vô số tang thi đang bồi hồi chung quanh quang trụ, đại bộ phận là tang thi tiến hóa. Những tang thi tiến hóa kia có tang thi L4, L3, thú liệp giả, thôn phệ giả thành thục, kể cả tang thi H1 có thể phóng ra hỏa cầu.
Vô luận là cường hóa giả mạnh mẽ bao nhiêu nếu một mình xông tới chỗ hai quang trụ chỉ còn một con đường chết.
Ngoại trừ những tang thi tiến hóa, ở gần nơi đó còn có một quái vật khủng bố bụng lớn như mang thai, thân cao tám thước, trên thân thể mọc ra mười xúc tu đầy gai bén nhọn, hai chân thô to, có đôi móng vuốt thật lớn, thân thể màu xám, đôi mắt xấu xí đầy dục vọng, đầu giống như rắn, răng nanh bén nhọn đang đứng.
- Cảm nhiễm thể 98 cấp: Cự hình mẫu thể cảm nhiễm biến dị. Có được lực khôi phục cùng sức chiến đấu cường hãn đáng sợ. Tang thi Z hình không thể chỉ huy nó!
Nhạc Trọng nhìn cự hình mẫu thể biến dị khổng lồ kia, trong lòng rùng mình:
- Quái vật thật đáng sợ! Đây chỉ sợ là quái vật trấn thủ tân thủ thôn. Mình muốn chiếm lĩnh Trữ Tây thị chỉ sợ phải trả giá không nhỏ!
Quái vật 98 cấp có thể so sánh với biến dị thú tứ giai khủng bố, nếu như không có vũ khí hạng nặng một con quái vật như vậy muốn liệp sát mấy vạn người hoàn toàn không chút khó khăn. Hơn nữa so sánh với biến dị thú tứ giai, cự hình mẫu thể cảm nhiễm còn có được năng lực khiến nhân loại bị lây nhiễm siêu vi trùng càng thêm có vẻ đáng sợ.
Nhạc Trọng bay vài vòng quanh quẩn trên bầu trời Trữ Tây thị, không phát hiện ra địa phương nào có thể lợi dụng, hắn cau chặt đôi mày:
- Chỉ có thể cường công sao?
Bên trong Trữ Tây thị số lượng tang thi quá khổng lồ, cho dù đánh thắng cuộc chiến này bộ đội của hắn cũng bị tiêu hao thật lớn, như vậy sẽ ảnh hưởng hành động kế tiếp của hắn.
Chiến lược của Nhạc Trọng chính là tập trung ưu thế binh lực thu phục các thành phố lớn, lợi dụng đủ loại máy móc trong các thành thị cùng vật tư phát triển thế lực của mình. Mỗi đại thành thị có mấy chục vạn thậm chí là trên trăm vạn tang thi chiếm cứ, nếu muốn đánh chiếm thập phần khó khăn, nếu không có đạn dược cùng đạn pháo căn bản đánh không thắng nổi.
Ngay khi Nhạc Trọng đang tuần tra trên không trung, hắn đột nhiên nhìn thấy từng bầy chim biến dị khổng lồ bay thẳng vào trong thành thị tận tình cắn nuốt thi đàn bên dưới.
Thật nhiều tang thi bị chim biến dị cắn nuốt, sau đó chúng lại bay về dãy núi non gần thành phố biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng.