- Cái gì? Nhóm người Nhạc Trọng lấy được trang bị của một quân doanh? Chuyện này là thật sao?
Trong căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải, sắc mặt Lôi Thành xanh mét nhìn Khổng Đào như muốn xác nhận.
Khổng Đào nói:
- Hoàn toàn là sự thật!
- Mẹ nó!
Lôi Thành thấp giọng mắng một câu, sắc mặt biến hóa không chừng.
Lôi Thành vừa thu phục được quân doanh trên thực tế chỉ lấy được trang bị của một bộ binh doanh. Mười cỗ bộ binh chiến xa là bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mới nằm lại trong quân doanh kia.
Lôi Thành dẫn người thu phục xong huyện Thanh Nguyên tiêu hao thật nhiều đạn dược, dù lấy được một ít súng ống đạn dược trong võ trang bộ, cục cảnh sát lẫn đồn cảnh sát cũng không đủ bù đắp lại số lượng đạn dược tiêu hao khi hắn thu phục huyện Thanh Nguyên.
Vốn kế hoạch của Lôi Thành là nếu Nhạc Trọng không chịu đầu hàng, hắn sẽ mang binh đi tiêu diệt Nhạc Trọng. Nhưng lúc này nghe được Nhạc Trọng thu phục quân doanh, đã lấy được trang bị của một doanh ý nghĩ của hắn lập tức trở nên dao động. Tuy rằng hắn vẫn tin tưởng mình có thể tiêu diệt được thế lực của Nhạc Trọng, nhưng các thế lực trong huyện Thanh Nguyên vô cùng phức tạp, hắn không muốn bởi vì mình nhất thời xúc động đem quân đội của mình hao mòn hết.
Khổng Đào nói:
- Lôi doanh trưởng, tôi còn phải đi về hội báo với Trần chủ tịch, xin đi trước!
Khổng Đào là người của Lôi Thành trong chính phủ. Sau khi thế giới biến dị, tín hiệu đến từ trung ương đứt đoạn, Lôi Thành tay nắm binh quyền lập tức khởi lên dã tâm, hắn bắt đầu thẩm thấu thế lực vào trong chính phủ, không ít quan viên chính phủ đảo hướng Lôi Thành. Dù sao báng súng ra chính quyền, trong tay Lôi Thành có được binh lực một doanh, còn có trang bị một doanh, là lực lượng vũ trang lớn nhất huyện Thanh Nguyên.
Trong huyện Thanh Nguyên còn có nhiều thế lực lớn nhỏ, nhưng không có một lực lượng nào đủ đối kháng cùng lực lượng của Lôi Thành. Nhưng bên trong huyện Thanh Nguyên nếu toàn bộ các thế lực liên hợp lại, Lôi Thành cũng không phải là đối thủ. Binh lực một doanh của hắn trước kia cũng là dân chúng bình thường, tâm phúc trung tâm chân chính để hắn tin cậy cũng chỉ có hai sĩ binh chuyên nghiệp.
Lôi Thành thản nhiên nói:
- Đi thôi!
Khổng Đào rời đi, Lôi Thành liền nhìn Phương Văn hỏi:
- Anh thấy thế nào?
Phương Văn cười nói:
- Chuyện này cứ giao cho Trần Kiếm Phong đi đau đầu là tốt nhất!
Lôi Thành nhướng mày nói:
- Nếu hắn muốn chúng ta đi bao vây tiễu trừ Nhạc Trọng, chúng ta nên làm sao ứng đối? Quét sạch phần tử phiến loạn vốn là trách nhiệm của quân đội chúng ta!
Phương Văn cười nói:
- Bộ đội của chúng ta còn chưa huấn luyện xong, nếu muốn mười phần nắm chắc còn cần dùng hai tháng thời gian. Hơn nữa chúng ta huấn luyện cần thật nhiều vật tư, vừa lúc để Trần Kiếm Phong điều thêm vật tư cho quân đội chúng ta!
Chính phủ cùng quân đội ngoại trừ lúc ban đầu cùng nhau hợp lực thu phục huyện Thanh Nguyên, vì tin tức từ trung ương thật lâu không truyền tới, Lôi Thành liền sinh ra dã tâm. Nhưng trước đó vì chính phủ nắm giữ thật nhiều vật tư, tuy rằng quân đội cũng có tiểu kim khố riêng của mình, nhưng vật tư không nhiều được như bên chính phủ.
Hiện tại chính phủ nắm giữ hai hệ thống lực lượng vũ trang là võ cảnh cùng cảnh sát, còn nắm giữ thật nhiều vật tư. Dựa vào những lực lượng kia cùng vật tư thì bên chính phủ vẫn có thể có chút chế hành quân đội.
Chân mày Lôi Thành thả lỏng, lộ ra mỉm cười:
- Phải!
Bên trong văn phòng ủy ban huyện Thanh Nguyên trang hoàng xa hoa tráng lệ, một gã nam tử trung niên tướng mạo thanh tú, mang theo khí chất nho nhã nhìn Khổng Đào trầm giọng hỏi:
- Cái gì? Hắn cự tuyệt điều kiện chúng ta đưa ra?
- Đúng vậy!
Khổng Đào thoáng chần chờ, cắn răng nói:
- Trong mắt Nhạc Trọng không pháp kỷ, không hề có Đảng cùng chính phủ hay nhân dân. Nghe nói hắn còn ngang nhiên sát hại quan viên chính phủ, con trai của lãnh đạo trung ương cũng chết trong tay hắn!
- Không có khả năng, hắn không phải người như vậy!
Đúng lúc này một nữ sinh khí chất xuất chúng, xinh đẹp phi phàm, tràn ngập khí tức thanh xuân đứng bên người Trần Kiếm Phong nhịn không được mở miệng phản bác.
Khổng Đào chỉ vào Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đứng bên cạnh nói với Trần Kiếm Phong:
- Trần Dao tiểu thư, đó là chính tai tôi nghe thấy, hơn nữa lần này còn có hai nhân chứng theo tôi cùng trở về, chính là hai người bọn họ!
Hạ Nguyệt nhìn Trần Kiếm Phong lộ ra dáng tươi cười duyên dáng thanh lịch nói:
- Chào ngài, Trần thúc! Chúng ta đã có nửa năm không gặp mặt phải không?
Trần Kiếm Phong cẩn thận quan sát Hạ Nguyệt, biến sắc nói:
- Cô là cháu gái của Hạ lão, Hạ Nguyệt!
Hạ lão là một trong những nhà cách mạng sớm nhất của quốc gia, Hạ gia có được thế lực khổng lồ trong nước. Lúc năm mới tết đến Trần Kiếm Phong có đến bái kiến qua Hạ lão, nếu như trước cuối thời Hạ Nguyệt chẳng khác gì một nàng công chúa.
Hạ Nguyệt thản nhiên cười, tươi đẹp phi phàm:
- Đa tạ thúc thúc còn nhớ rõ cháu!
Trần Dao không nhịn được nói chen vào:
- Nhạc Trọng thật sự ngang nhiên sát hại quan viên chính phủ sao?
- Cô là…
Hạ Nguyệt cẩn thận đánh giá Trần Dao hồi lâu, cho dù kiêu ngạo như nàng không muốn thừa nhận cũng không được, cô gái trước mắt nàng là đại mỹ nữ. Hơn nữa bên cạnh Trần Dao có một cô gái xinh đẹp có mái tóc dài xõa vai, làn da trắng tuyết, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt sắc bén lại mang theo vẻ oai hùng uy vũ vô cùng.
- Đây là cháu gái của tôi tên Trần Dao, vị này là Kỷ Thanh Vũ!
Trần Kiếm Phong giới thiệu với Hạ Nguyệt. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ là cường hóa giả có được kỹ năng 3 cấp, hơn nữa Kỷ Thanh Vũ đã đột phá giới hạn cấp 10, kỹ năng nàng nắm giữ đã được thêm một lần cường hóa, là một trong số ít cường giả mạnh mẽ trong căn cứ thành phố Lũng Hải.
Hạ Nguyệt nhìn Trần Dao mỉm cười, nói thẳng:
- Trần Dao, Nhạc Trọng thật sự giết quan viên chính phủ. Còn giết chết con trai của Mã bộ trưởng trung ương!
Nghe xong lời này sắc mặt Trần Dao trắng nhợt, thế giới biến dị còn chưa đầy một năm, đại bộ phận mọi người trong lòng vẫn còn hướng về chính phủ. Nhạc Trọng giết quan viên chính phủ vốn là tội lớn, còn giết con trai của đại quan trung ương, tội không thể xá.
Hạ Nguyệt tiếp tục nói:
- Đúng rồi, Nhạc Trọng dẫn người đi thu phục Thạch Mã trấn, một quân doanh, trước mắt hẳn đã có đủ trang bị võ trang cho một doanh!
Nghe được Nhạc Trọng thu phục Thạch Mã trấn cùng một quân doanh, chân mày Trần Kiếm Phong nhíu lại. Nếu là vậy sức chiến đấu thế lực Nhạc Trọng không thể khinh thường. Hắn nguyên bản muốn vận dụng thủ đoạn lôi đình đem thế lực Nhạc Trọng tiêu diệt, nhưng hiện tại đã phá nát. Dù sao đại bộ phận quân đội vừa chiêu mộ của căn cứ thành phố Lũng Hải chỉ là đạo quân ô hợp mà không phải quân chính quy trải qua huấn luyện nghiêm khắc.
Trần Kiếm Phong tự hỏi một hồi, nhìn Khổng Đào phân phó:
- Khổng Đào, anh mang Hạ Nguyệt tiểu thư cùng hộ vệ của nàng đi xuống, giúp nàng xử lý thủ tục thân phận đặc phái quan sát viên, an bài vào ở trong đặc khu!
Sau khi thế giới biến dị, trật tự nguyên lai bị đánh loạn, trước kia Hạ Nguyệt là công chúa đảng cao cấp nhất, cho dù là Trần Kiếm Phong cũng phải có ý giao hảo. Hiện tại Trần Kiếm Phong an bài Hạ Nguyệt ở lại đặc khu một mặt là nhớ giao tình ngày trước, một mặt là kết thiện duyên. Dù sao thế lực Hạ gia không nhỏ, chuyện tương lai không ai nói chính xác sẽ biến thành bộ dáng như thế nào.