Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2592: Cứu người và bị "Cưỡng bức"



Đến lúc đó hắn lại mang danh ăn xong bỏ chạy, đây cũng không phải là phong cách làm người của Lăng Tiếu.

- Tiểu Nhã đừng như vậy, chúng ta nên làm một đôi hồng nhan tri kỷ mới tốt, ta cũng không muốn hại ngươi!

Lăng Tiếu vỗ vai Lôi Nhã nói ra.

- Ô ô... Ta không muốn làm hồng nhan tri kỷ của ngươi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi.

Lôi Nhã khóc lên, sau đó ôm đầu Lăng Tiếu, hôn Lăng Tiếu.

Nàng hôn rất không lưu loát, nhưng mà nàng vẫn dùng sức ôm cổ Lăng Tiếu, động tác rất kích động ah!

Lăng Tiếu phát mộng, hắn vẫn thật không nghĩ tới Lôi Nhã lại như thế.

- Xem ra mị lực của bản cung không giảm a!

Lăng Tiếu trong lòng rất đắc ý đấy.

Bất kể là nam nhân hoặc nữ nhân nào đều có lòng hư vinh, hắn được một nữ nhân cực phẩm như vậy yêu say đắm, đây chính là tiền vốn khiến hắn tự ngạo khoe khoang.

Lăng Tiếu khắc chế lý trí của mình, đẩy Lôi Nhã ra, thống khổ nói:

- Ta... Ta không thể hại ngươi, ngươi đừng như vậy!

- Không, chuyện này không liên quan tới ngươi, là ta tự nguyện, mấy ngày này là thời gian vui vẻ nhất đời của ta, ta sợ ngươi rời khỏi, ta thật không biết nên làm thế nào mới tốt!

Lôi Nhã lộ ra vẻ mâu thuẫn.

Lăng Tiếu thở dài nói:

- Tiểu Nhã thực xin lỗi, ta vốn không nên trêu chọc ngươi, khiến cho ngươi thống khổ như vậy, nếu không hiện tại ta rời đi, miễn được ngày sau ngươi sẽ thống khổ, ta không muốn nhìn thấy ngươi như vậy, như vậy ta sẽ rất đau lòng!

- Không... Ta không cho ngươi đi!

Lôi Nhã kích động ôm lấy Lăng Tiếu khóc rống lên.

Nhìn thấy chân tình của Lôi Nhã, trong lòng Lăng Tiếu trong có chút áy náy, đồng thời cảm thấy mình có chút hèn hạ.

Lăng Tiếu không biết lại nói cái gì cho phải, cứ mặc nàng ôm như vậy, trong nội tâm nghĩ đến hắn cũng nên rời khỏi đây rồi.

Bởi vì bên Thiên Lôi Sơn đã có mây giông hiện ra.

Mỗi một tháng mới có vài ngày như vậy, có thiên lôi hạ xuống, cũng chính là lúc Sư Thương Dương bắt đầu chịu tội.

Rầm rập!

Thiên lôi đáng sợ nổ không dứt tai, rất nhiều thiên lôi từ trên trời giáng xuống.

Người bình thường nhìn thấy thiên lôi sẽ có cảm giác khủng bố, nhưng mà đối với người lôi tộc mà nói đây là điềm tốt, biểu thị Lôi tộc bọn họ sẽ có lôi thể giáng sinh, có rất nhiều lôi lực hấp thu cường hóa, khiến cho Lôi tộc cường đại lên, truyền thừa đời đời.

Những thiên lôi này giáng xuống Thiên Lôi Sơn, từng đạo lôi điện đánh thẳng vào lòng nói, mà lôi thần liệm lại hấp thu thiên lôi dẫn lên người của Sư Thương Dương.

Tư tư!

Ah ah!

Sư Thương Dương lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, thân thể của hắn như bị thiên lôi nổ nát.

Mà thần hồn của Lăng Tiếu ở bên cạnh cũng không chịu nổi, đau đến mức hắn suýt nữa thét lên.

Thiên lôi giáng xuống, lôi điện chi lực tràn ngập cả Thiên Lôi Sơn.

Trên ngọn núi này có một ít thiếu niên được người nhà mang tới, ý đồ thức tỉnh kích hoạt lôi thể của mình.

Những thiếu niên này có một bộ phận không chịu nổi thiên lôi nên chết đi, có một bộ phận thì không cách nào thức tỉnh lôi thể, cũng đượ đưa xuống, chỉ có chính thức tiếp dẫn thiên lôi thành công mới có thể ra ngoài không gian tranh phách.

Giữa Thiên Lôi Sơn, Lôi Tiếu Cương và đệ tử của hắn đang ngưng tụ rất nhiều thiên lôi chi lực dẫn động vào thân thể khôi lỗi.

Chỉ có làm cho thân thể của khôi lỗi phủ kín thiên lôi, chúng mới có thể phát huy sức chiến đấu cường đại được.

Đây cũng là vì sao Lôi tộc ngưng luyện ra lôi điện khôi lỗi có được lôi điện chi lực.

- Lập tức đánh vào thú đan, dẫn lôi điện nhập vào cơ thể, động tác nhanh cho ta.

Lôi Tiếu Cương phân phó.

Đám đệ tủ này không ai sợ lôi điện chi lực, bọn họ tay kết ấn đánh vào trong cơ thể khôi lỗi, thú đan cũng tiến vào người khôi lỗi, mà những lôi điện kia rót vào trong thú đan, hơn nữa lôi điện lưu động quanh thân của khôi lỗi.

Bang bang!

Có hai ba con khôi lỗi tài liệu ngưng luyện không tốt, bị thiên lôi đánh nát, còn có mấy con nứt ra, nhưng mà được thàn lực của Chí Tôn Thủy Thần làm cứng lại, khiến cho chúng có thể miễn cưỡng trở thành khôi lỗi.

- Nghiêm túc cho ta, nếu lại luyện hư mấy con, trong tộc cũng không có tài liệu cung cấp cho các ngươi luyện chế đâu!

Lôi Tiếu Cương bất mãn quát.

Thiên lôi tiếp tục giáng xuống, tiếng sấm nổ bên tai không dứt, những tiếng sấm này che dấu hết động tĩnh, cho dù là Sư Thương Dương hét to cũng không át được tiếng sấm, Lôi Tiếu Cương cũng không quan tâm chuyện này, hắn tập mãi thành quen!

Ở trong động phủ của Sư Thương Dương, hắn chịu đủ đau đớn, lại truyền âm cho Lăng Tiếu:

- Thiên... Thiên lôi giáng xuống cũng chính là lúc thiên lôi liệm này yếu nhất, nhưng mà chỉ có Cổ Thần khí cao cấp mới có thể chém đứt nó, chỉ cần thiên lôi liệm vừa đứt, ta có thể đánh bay chúng ra ngoài, ngươi... Ngươi nhất định phải bắt được cơ hội này, bằng không lần sau khó có được cơ hội tốt.

Lăng Tiếu ngăn cản thiên lôi, gật đầu nói:

- Đại điện chủ yên tâm, ta lập tức chém đứt thiên lôi liệm này.

Lăng Tiếu nói một tiếng, trong không gian giới lần trước lưu cho Sư Thương Dương lấy U Ảnh thần kiếm ra.

Đây là thần khí cao nhất mà Lăng Tiếu có.

Lăng Tiếu tay cầm U Ảnh thần kiếm, lực lượng quán chú vào trong thân kiếm chém thẳng vào thiên lôi liệm.

Đinh đương đinh đương!

Thiên lôi liệm thường xuyên bị thiên lôi tẩy lễ, nó đã cứng rắn đến trình độ khó tưởng tượng, nếu như là lúc bình thường, cho dù là Cổ Thần kiếm đỉnh cấp muốn chặt đứt nó cũng không dễ dàng.

Nhưng mà hôm nay là thời điểm thiên lôi hàng lâm, vừa vặn có thể khiến cho thiên lôi liệm giòn yếu một ít, giống như sắt khi nóng thì trở nên mềm đi không ít.

Lăng Tiếu sợ bị Lôi Tiếu Cương phát giác, ra tay như gió, hắn chặt đứt những thiên lôi liệm này.

- Hảo hảo, còn có hai cọng ở dưới chân, nhanh chặt nó cho ta.

Sư Thương Dương vô cùng hưng phấn nói ra.

Chỉ cần chém rụng thiên lôi liệm ở thần hồn, hắn có thể bức thiên lôi liệm ra khỏi thân thể!

Nhưng mà vào lúc này cửa động phủ mở ra, Lôi Tiếu Cương và vài tên đệ tử xuất hiện.

- Quả nhiên có quỷ!

Lôi Tiếu Cương trầm giọng nói một câu, bàn tay hóa thành lôi điện đánh thẳng qua U Ảnh thần kiếm trong tay Lăng Tiếu.

Hắn vừa ra tay đã dùng toàn lực, lực lượng bàng bạc kinh người, lôi điện chi lực này đánh thẳng vào thanh kiếm.

Thời điểm Lăng Tiếu muốn ngăn cản lôi điện chi lực, hắn thình lình phát hiện những lôi điện này quét qua thiên lôi liệm trên đỉnh đầu của Sư Thương Dương.

- Không xong!

Lăng Tiếu thầm mắng một tiếng, tốc độ tăng lên tận cùng.

Ầm ầm!

Lực lượng cường đại giao thoa, lập tức đem đánh động phủ nổ tung.

Thiên Lôi Sơn đong đưa, nếu không phải có trận pháp cường đại bảo vệ, ngọn núi này lập tức sập xuống.

Những thiếu niên bị thiên lôi tẩy lễ cũng ảnh hưởng, đồng thời hét thảm lên, hiển nhiên tiếp dẫn thiên lôi thất bại.

- Chẳng lẽ là lão tổ tông luyện chế khôi lỗi sai lầm, sao có ảnh hưởng lớn như vậy?

- Không đúng, bình thường cho dù có động tĩnh cũng không có như vậy, Thiên Lôi Sơn sắp sập, mau báo cho tộc trưởng biết.

- Chúng ta nhanh rời khỏi nơi đây, bọn nhỏ sắp không chịu nổi.

- Đáng chết, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhanh báo cho thủy lão đi.

Những Thần Vương bảo vệ cho đám thiếu niên đột phá la hoảng lên, sau đó chạy đi báo tin.

Ở trong động phủ, Lăng Tiếu kiệt lực ngăn cản một kích của Lôi Tiếu Cương xong, cũng không có quên trở lại chém vào thiên lôi liệm trên đỉnh đầu Sư Thương Dương.

Ánh sáng chói mắt bắn ra, toàn bộ xích khóa người Sư Thương Dương đã bị chém đứt.

- Đáng chết, rốt cuộc là ai cút ra đây cho ta!

Lôi Tiếu Cương giận dữ, song chưởng hóa thành lôi đao đánh thẳng vào vị trí của U Ảnh thần kiếm và Sư Thương Dương.

Hắn chỉ thấy một thanh kiếm đang múa mà thôi, nhưng không thấy người nào, nhưng mà hắn biết có người tàng hình, làm cho hắn không phát hiện được.

Lăng Tiếu giúp Sư Thương Dương chém thiên lôi liệm, sau lưng không có đường, muốn quay người lại thì lôi đao đã tới.

Lăng Tiếu dứt khoát cắn môi toàn lực ngăn cản trước mặt Sư Thương Dương, hơn nữa quát:

- Đại điện chủ, trong không gian giới có thần khôi phục và thần khí.

Hắn vừa nói xong thì lôi đao đã bao phủ tới.

Ở một phương xa, chân thân của Lăng Tiếu đang nhịn giày vò.

Hắn đang nghĩ kiếm cớ chuồn đi, không hề lừa gạt tình cảm của Lôi Nhã, miễn cho ngày sau nàng không cách nào thoát ra được, mà trong lòng của hắn cảm thấy xấu hổ, đối phó cô gái mà còn phải dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Nhưng mà đêm nay thiên lôi giáng lâm, thần hồn của hắn bị đau đớn, thân thể của hắn cũng cảm thấy đau đớn, hắn thống khổ phát ra tiếng rên nhỏ.

Ai biết lúc đó làm cho Lôi Nhã hiểu lầm.

Nàng cho rằng Lăng Tiếu đang thống khổ, là hắn cảm thấy khó chịu về chuyện của nàng.

Cho nên Lôi Nhã liều lĩnh ôm Lăng Tiếu, hôn Lăng Tiếu, nói rất nhiều lời chân tình, hơn nữa càng muốn chết là nàng có ý định hiến thân cho Lăng Tiếu!

- Phong Tiêu ngươi đừng như vậy, ta biết rõ ngươi rất yêu thích ta, ta hiện tại cũng yêu mến ngươi, chúng ta không cầu vĩnh viễn ở cùng một chỗ, nhưng cầu có thể có ký ức tốt đẹp nhớ lại, ta... Đêm nay chúng ta động phòng đi, về sau ta chỉ là nữ nhân của ngươi, ngươi có thời gian thì tới thăm ta là được, ta cả đời này sẽ không gả cho người khác!

Lôi Nhã vừa nói vừa đánh tan y phục trên người của mình, ngọc thể hoàn mỹ hiện ra trước mặt của hắn.

Ngọc thể này có tỉ lệ hoàn kim, nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, cấu thành đường cong ưu nhã, da thịt trơn bóng mê người, dưới ánh trăng đẹp không sao tả xiết.

Lăng Tiếu nhìn mà cả kinh!

Hắn đã lâu không thấy qua thân thể nữ nhân, nhìn thấy ngọc thể uyển chuyển này, máu trong cơ thể sôi trào lên, hắn xúc động bản năng nguyên thủy nhất.

Nhưng mà thần hồn của hắn bị thiên lôi tập kích, làm cho chân thân của hắn đau đớn, làm cho hắn khôi phục thần trí, hắn đẩy Lôi Nhã ra, nói:

- Không, Tiểu Nhã ngươi không thể như vậy, bằng không ngươi sẽ hối hận cả đời.

- Không, ta sẽ không hối hận, ta cả đời này sẽ làm nữ nhân của ngươi!

Lôi Nhã cũng chấp nhất, nàng mới vào bể tình, nhưng mà bởi vì tộc quy nên không cách nào ở với nhau, loại đau đớn này khiến nàng khó chịu, mà tính cách của nàng lại phản nghịch, hôm nay nhìn thấy Lăng Tiếu thống khổ, cuối cùng không nhịn được nên xúc động bạo phát ra.

Lăng Tiếu nói

- Ngươi phải biết rõ, nếu tộc nhân của ngươi biết rõ chuyện này, ngươi nhất định sẽ không có kết cục tốt tốt, không thể vì người mới quen như ta mà bị hủy cả đời.

Lăng Tiếu nói ra lời này có ý định khuyên giải bên trong, nhưng mà Lôi Nhã lại cho rằng Lăng Tiếu quan tâm nên khuyên giải nàng, khiến cho nàng càng cảm động.

Lôi Nhã càng thêm cảm động nói:

- Ta biết rõ ngươi tốt với ta, nhưng mà ngươi thực cam lòng vĩnh viễn ở cùng ta hay sao?

- Ta...

Lăng Tiếu đang định nói chuyện, mà lúc này thần hồn phân thân bị trọng kích, khiến cho hắn che ngực kêu thảm một tiếng.

Lôi Nhã cho rằng Lăng Tiếu đau lòng khó chịu, nàng liều lĩnh nhào qua Lăng Tiếu, sau đó xé rách quần áo của Lăng Tiếu.

- Ngươi đừng như vậy, đêm nay ta sẽ làm nữ nhân của ngươi, hy vọng ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ ta, yêu ta!

Lôi Nhã bộ dáng bất cứ giá nào, nàng nói một tiếng sau đó ôm lấy Lăng Tiếu, nhìn thân thể cường tráng của hắn.

Lôi Nhã đỏ mặt lên, thân thể không tự chủ run lên nhiều.

Nàng lần đầu tiên thân cận với nam nhân như vậy, muốn không khẩn trương thẹn thùng đó là giả.

Lăng Tiếu hiện tại chú ý thần hồn của mình, hắn muốn cự tuyệt Lôi Nhã hiến thân, nhưng mà động tác của nàng nhanh hơn, nàng cầm chặt "Kim Long Thương " của Lăng Tiếu, tay ngọc run rẩy đặt nó vào khe suối khuê mật của nàng.

Đột nhiên thân thể Lăng Tiếu rung động, thần hồn bị trùng kích, hắn không chịu nổi Lôi Nhã loay hoay như vậy, hạ thân suýt nữa bắn ra.

Thời điểm Lôi Nhã ngồi xuống, vị trí ướt át và hẹp bao phủ hắn, làm cho hắn rú lên, hắn triệt để mất đi lý trí, hắn ngồi dậy ôm lấy Lôi Nhã, lúc này hắn nhịp mạnh.

Ah! Ah!

Lôi Nhã kêu lên đau đớn, còn có tiếng kêu đau đớn của Lăng Tiếu do thần hồn bị trùng kích.

Giữa sườn núi của Thiên Lôi Sơn, Lôi Tiếu Cương thi triển toàn lực chém giết Lăng Tiếu cùng Sư Thương Dương, Lăng Tiếu vì cứu Sư Thương Dương nên bị trúng công kích đáng sợ.

Nếu không phải thân thể của hắn chắc chắn, trúng nhiều công kích của Lôi Tiếu Cương thì hắn đã chết rồi.

Hai Lăng Tiếu, hai chiến trường, hai tràng cảnh không giống.

Một Lăng Tiếu đang bị lôi điện tập kích, một đang bị mỹ nhân tàn phá, cái trước là thống khổ chân chính, thứ hai chính là hưởng thụ, hoàn toàn là cảm giác khác nhau.

Thần hồn của Lăng Tiếu cường hãn tới cực điểm, nhưng mà vẫn là thần hồn, cho dù ngưng tụ huyết nhục vẫn trời sinh sợ lôi điện.

Hắn liên tục bị Lôi Tiếu Cương dùng lôi điện chi lực oanh tập, khiến cho mất đi cảm giác.

Khá tốt Cổ Hoàng Thần Công phòng ngự đầy đủ cường đại, cho dù trúng lôi đao cũng chỉ nhả ra vài búng máu.

- Lăng Tiếu ngươi chịu đựng chút, chúng ta cùng đi!

Sư Thương Dương được Lăng Tiếu bảo hộ,, không có đã bị bao nhiêu công kích, nhân cơ hội thở dốc này hắn ăn đan dược và thần thảo, dùng tốc độ nhanh nhất luyện hóa đi, khí tức của hắn không ngừng trướng lên, hắn ép thiên lôi liệm ra khỏi người.

Hắn quát một tiếng, một hỏa lực khủng bố đánh bay đám người Lôi Tiếu Cương.

Sư Thương Dương kéo Lăng Tiếu nhanh chóng bay ra ngoài.

Nhưng mà Sư Thương Dương vừa mới khôi phục chút thực lực, hắn làm sao thoát được Lôi Tiếu Cương truy kích.

Trong tay Lôi Tiếu Cương đã cầm một đôi lôi đao, thân thể như lôi thần hàng thế, khí tức khủng bố của hắn bao phủ Sư Thương Dương cùng Lăng Tiếu.

- Sư dược thần, chúng ta lưu ngươi hơn trăm năm, hôm nay cũng cũng có thể lưu ngươi lại, không nên ngoan cố chống lại, bằng không ta sẽ chém ngươi!

Lôi Tiếu Cương khí thế to lớn, từng đạo thiên lôi chấn động, lực lượng bàng bạc phong tỏa Sư Thương Dương.

- Hừ, người Lôi tộc là đồ đồ vô sỉ, lúc trước tuy giúp Sư Thương Dương ta một tay, nhưng mà ta đã thay các ngươi luyện chế một trăm viên Chí Tôn Thần Đan, rõ ràng lòng tham không đáy muốn lưu ta ở lại đây mãi mãi, còn muốn nuốt dược minh công hội của ta, hôm nay lão phu cho dù chết cũng không bị Lôi tộc các ngươi quản chế!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv