Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2514: Ta nhớ ngươi muốn chết! (2)



Mấy người ở tràng từng người thần sắc trầm trọng, bọn họ đang gặp phải những địch nhân đang lớn mạnh này, lại không cách nào đem đối phương triệt để trảm sát, trong lòng ít nhiều có chút bất an.

- Tiếu nhi ngươi cần phải nhớ lấy, cuối cùng còn thiếu ba khối Thủy Nguyên thạch, chúng ta ở Thiên vực toàn bộ phạm vi rải rác thu mua, xem ai có thể lấy ra trao đổi được, thật sự không được liền nhìn Thái Mông lão tổ nghĩ biện pháp! Tin tưởng lão tổ tông sẽ nghe hắn khuyên bảo, ngươi không thể lại mạo hiểm đi tới vực ngoại nữa!

Lăng Bác nhắc nhở nói.

Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu đáp ứng, thật ra thì trong lòng hắn lại có một loại ý nghĩ khác.

Thiên Nguyên địa vực cùng Thiên Hổ địa vực kỳ thật coi như là có quan hệ với hắn, hôm nay cả hai đại địa vực khai chiến với nhau, tuyệt đối là điểm bắt đầu phân tranh rồi.

Hắn cũng không lo lắng Thiên Nguyên dịa vực sẽ xảy ra chuyện gì, hắn chỉ là lo lắng nữ nhân thân làn điện chủ kia, bây giờ nhất định hi vọng có người có thể ở bên cạnh nàng ủng hộ nàng đi.

- Có lẽ nên đi đến đó một lần rồi!

Lăng Tiếu trở về Thiên Long môn đem Dao Thanh Mẫn kêu ra.

Ở trong rất nhiều nữ nhân của hắn, nữ nhân này tuyệt đối là một người lười tu luyện.

Đầu óc nàng chung quy giống như là thiếu một chút nếp nhăn, tính cách tùy tiện, thỉnh thoảng đến phách mại hội bên ngoài Thiên Long môn đi chủ trì bán đấu giá, thắng được không ít cuồng nhiệt truy cầu của nam nhân.

Nàng giống như thiễu nữ thanh xuân vô địch, cho người ta một loại cảm giác gần gũi bình dị, tựa như là tỷ muội nhà bên.

Lúc đó có không ít nam nhân vì tranh đoạt trái tim của nàng mà vung tay.

Bất quá nữ nhân này ngược lại là có chút tâm tư xấu xa, sau khi đối phương đều quyết phân ra thắng phụ mới yếu ớt mà nói một câu:

- Ta là nữ nhân của Lăng Tiếu, nếu như các ngươi cs thể anh tuấn giống như hắn, có thực lực giống như hắn, có luyện đan chi thuật giống như hắn, lại đem hắn toàn diện đánh bại, có lẽ ta sẽ cân nhắc một chút.

Một đám nam nhân tự cho là có bản lĩnh sau khi nghe lời này lập tức toàn bộ bại lui!

Không có một người nào dám khiêu khích uy nghiêm của Lăng dược thần!

Hôm nay Dao Thanh Mẫn cũng là một gã Thần Vương rồi, bất quá nàng chỉ là đê cấp Thần Vương, lúc trước đạt tới Bán Thần Vương chính là dựa vào Thần Vương đan mới đột phá lên được.

Khuôn mặt kia của nàng thấu ra quang vựng hồng hồng, mỹ mâu lưu động vài phần xuân tình đăm đắm, dáng người no đủ mượt mà thấu ra một cỗ thiếu phụ phong tình chín mọng, thật sự là để cho người ta động tâm không thôi.

- Phu quân, ngươi tìm ta!

Dao Thanh Mẫn bước tới, môi ngọc như châu nhẹ mở, thanh âm nhập phế.

Thời gian Dao Thanh Mẫn xuất nhập phách mại hội tương đối nhiều, nhiều hơn một cỗ phong trần chi khí, nhưng mà lại cho người ta một loại cảm giác càng thêm là chính mình.

- Mẫn nhi ngươi đang làm gì?

Lăng Tiếu lạ lùng nhìn thoáng qua Dao Thanh Mẫn nói.

Hắn như thế nào cảm thấy Dao Thanh Mẫn nhiều hơn một cỗ hấp dẫn giống như Ngọc Liệt Diễm rồi.

Dao Thanh Mẫn không đáp lại Lăng Tiếu, mà là giống như xà quấn lấy Lăng Tiếu, lợi dụng thân thể no đủ chín mọng kia của nàng áp tới Lăng Tiếu, tay đẹp vuốt nhẹ ở trên bộ ngực hắn, đôi môi ở bên tai hắn nhẹ liếm một chút nói:

- Ta nhớ ngươi muốn chết!

Toàn thân Lăng Tiếu đột nhiên dâng lên một cỗ nóng cháy, thiếu chút nữa chịu không nổi đánh một cái kích tình.

Hắn biết trong rất nhiều nữ nhân của hắn, chủ động nhất chính là Dao Thanh Mẫn, nàng trêu chọc luôn để cho hắn không cầm giữ được nhất, rất dễ dàng hưng phấn mà tới.

Thường thường lúc Lăng Tiếu muốn nàng lại là muốn cự tuyệt lại nghênh đón, thật sự là một điểm không thua kém dụ hoặc trời sinh mỵ thể của Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương.

- Ngươi mỗi lần đều đi ra ngoài lâu như vậy, ta muốn?

Dao Thanh Mẫn kéo lấy bàn tay của Lăng Tiếu hướng tới chỗ no đủ của nàng lại thẹn thùng đáng yêu nói.

Lăng Tiếu nhẹ cầm lấy vị trí mềm mại kia lại cũng nhịn không được đem nữ nhân này kéo vào lòng của mình, lập tức bá đạo hướng về đôi môi của nàng hôn xuống.

Một nụ hôn này rất dài, ngăn đến Dao Thanh Mẫn cơ hồ không thở được.

Bất quá nàng không ngần ngại, ngược lại trong lòng là một trận mừng rỡ, trở tay ôm lấy cổ của Lăng Tiếu, cả người vặn vẹo, hương thơm tràn ngập, xuân ý phóng đãng.

Khi Lăng Tiếu đang muốn thả nàng ra, nàng lại là nói một câu:

- Phu quân, ta muốn!

Nói xong nàng lại lần nữa lấp kín miệng của Lăng Tiếu, tay đẹp lại sinh sôi đem y phục của Lăng Tiếu xé rách ra.

Thanh âm của nàng giống như là xuân khúc, động tác cuồng dã, kích thích dục hỏa nồng đậm đã lâu của Lăng Tiếu.

Hắn không chút khách khí đưa tay đặt lên trên kiều đồn của nàng, bóp nhẹ một cái, trả lời yêu cầu của nàng.

Một tràng cá nước vui vầy giống như là giông tố, khiến cho một nam một nữ đều thỏa mãn ôm nhau.

Thân thể xích lõa tinh oánh của Dao Thanh Mẫn giống như Bát Trảo Ngư (bạch tuộc có tám xúc tu) quấn lấy trên người Lăng Tiếu, vẻ hồng nhuận trên khuông mặt thật lâu không biến mất.

Giữ gìn nhiều năm mỗi một lần giao hoan nàng tất nhiên là tận tình tác thủ, cho đến chính nàng đều cảm thấy người mỏi lực tận mới thôi.

Lăng Tiếu không khỏi có chút thương tiếc mà vuốt ve bả vai băng thanh ngọc khiết kia của Dao Thanh Mẫn nhẹ giọng nói:

- Những năm này có phải là làm khổ các ngươi hay không?

Bây giờ hắn ít nhiều sinh ra một cỗ ý nghĩ muốn hảo hảo an tĩnh cuộc sống một đoạn thời gian, không đi đông chạy tây, không đi tìm thiên địa linh vật, không đi truy cầu cường đại đỉnh phong nhất, mà là quý trọng tất cả của hôm nay, hảo hảo yêu thương che chở bọn họ một phen.

- Làm sao lại như vậy được, tỷ muội chúng ta đều biết ngươi có rất nhiều chuyện muốn đi làm, cũng không muốn kéo chân ngươi, chỉ là có lúc lại là không nhịn được mà nhớ tới ngươi, muốn ngươi ngủ chung một chỗ với chúng ta, cùng nhau điên cuồng, cuộc sống không có ngươi quá vô vị rồi!

Dao Thanh Mẫn động tình mà nói.

- Ừ, là ta xin lỗi các ngươi, bất quá... Hết thảy đây rất nhanh sẽ trôi qua, chỉ cần tìm được ba khối Thủy Nguyên thạch khác, cứu ra lão tổ tông, ta liền hảo hảo mà cùng các ngươi đi khắp Thiên vực, cho dù các ngươi muốn tới vực ngoại, tất cả đều thành toàn các ngươi!

Lăng Tiếu rất nghiêm túc mà nói.

Trên miệng của hắn là nói sẽ rất nhanh, nhưng mà ba loại Thủy Nguyên thạch khác lại há dễ tìm đến thế hay sao?

Dao Thanh Mẫn cũng là không dây dưa đến vấn đề này nữa, thân thể hướng về một bên Lăng Tiếu trượt xuống, bộ ngực đầy đặn kia như cũ áp ở trên người hắn, hai điểm yên hồng thẳng đứng kia tựa như đang hư đốn mà trêu đùa ở lồng ngực của Lăng Tiếu.

- Phu quân, lúc trước ngươi gọi ta đến là có chuyện gì? Ta nhưng không tin ngươi trở lại chỗ này đầu tiên sẽ nghĩ đến chính là ta!

Dao Thanh Mẫn nháy lấy mỹ mâu hỏi.

Lăng Tiếu cười nhẹ nắm chặt bộ ngực đầy đặn kia, thỉnh thoảng chơi đùa hai điểm hồng kia nói:

- Vì cái gì lại không thể đầu tiên nghĩ đến ngươi? Phu quân là đặc biệt đến bồi thường ngươi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv