Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2412: Phong Thanh Dương ra tay (1)



Sau khi Khúc Chấn Lộ thạch hóa, tự tin của hắn của đại trướng. Phát ra cười lạnh hô lên, từng cái thạch quyền cường đại không ngừng công kích về hướng thần hồn của Lăng Tiếu, làm cho hắn không thể nào phá hủy không gian phong tỏa kia để trốn khỏi chỗ này.

Thần hồn của Lăng Tiếu đang toàn lực ngăn cản, nhưng đã sắp chống đỡ không được bao lâu nữa, lực lượng của Khúc Chấn Lộ lúc này thật là đáng sợ!

- Xem ra cũng chỉ có như vậy thôi!

Lúc Lăng Tiếu lo lắng nhưng cũng khong quá kinh hoảng, trong tay của hắn nhiều ra Bồ Đề Thần Tiễn, chỉ cần một mũi tên của hắn đem không gian phong tỏa đánh nát sẽ tạo ra một khe hở, liền có thể dùng hóa thồi lui về trong thức hải rồi.

Bồ Đề thần tiễn vũ giống như lưu tinh lướt qua hướng về phương hướng chiến đầu trùng kích tới.

Oanh long oanh long!

Thần Tiễn Vũ kia trực tiếp nổ tung ở phía trên không gian bình chướng, lập tức phát ra âm thanh hủy diệt đáng sợ.

Một mũi tên này có thể bắn rơi bất kỳ trung cấp Chí Tôn đỉnh phong nào, nhưng cư nhiên lại không thể nào bắn nát không gian phong tỏa.

- Đáng chết, lực lượng còn kém một chút!

Lăng Tiếu thầm mắng nói.

Không gian phong tỏa do Cao cấp Chí Tôn bày ra cố nhiên không phải lực lượng bình thường có thể phá tan trong nháy mắt, hắn không thể không lập tức phát ra cầu cứu với Long Ngũ, làm cho hắn lại đây phá nát không gian phong tỏa này.

Chẳng qua là Long Ngũ muốn đuổi kịp lại đây còn cần một khoảng thời gian, hiện giờ thần hồn của hắn đã bị đánh cho tan tác, lực lượng đã hư nhược vô cùng, khiến chân thân của Lăng Tiếu cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.

- Long Ngũ, nhanh lên nào!

Thần sắc Lăng Tiếu lộ ra khó coi vô cùng, hò hét với Long Ngũ phía đối diện, hy vọng Long Ngũ mau chóng chạy tới trợ giúp, bằng không tổn thất sẽ rất lớn.

Một khi huyết nhục thần hồn bị hủy đi, Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không vì vậy mà chết mất.

Bởi vì mỗi một lần Lăng Tiếu đều sẽ lưu lại một ít thần hồn ở trong thức hải dùng để bảo đảm an nguy.

Huyết nhục thần hồn bị hủy, hồn lực còn dư của Lăng Tiếu cũng có thể giúp hắn sửa lại huyết nhục thần hồn một lần nữa, chẳng qua là cần phải có thời gian tích lũy rất lâu, thậm chí có khả năng khó có thể tiếp tục khôi phục lại trạng thái đỉnh phong như bây giờ.

Cho nên Lăng Tiếu tuyệt đối không hy vọng huyết nhục thần hồn này bị hủy.

- Muốn đợi cứu viện sao? Không có khả năng!

Khúc Chấn Lộ biết rõ ý đồ của Lăng Tiếu, hắn kiêu ngạo cười một tiếng, lại một lần nữa toàn lực công kích.

Trong vòng mấy vạn không gian hoàn toàn bị vẫn thạch từ trên trời giáng xuống bao trùm, cho dù là Chí tôn Thủy Thần ở chỗ này cũng đều sẽ bị nện thành tương thịt.

Long Ngũ vẫn còn cách một chút nữa mới tới được, thân hồn của Lăng Tiếu đã triệt để tuyệt vọng rồi!

- Đáng chết!

Chân thân của Lăng Tiếu đã nắm chặt nắm tay, coi như là đã triệt để buông thả cho phân thân thần hồn.

Chẳng qua là vào một khắc này, một đạo thanh sắc phong bạo bất thình lình trở nên điên cuồng.

Vù vù!

Trận cuồng phong này giống như thiên tai phong bạo, ngay lập tức liền đem không gian phong tỏa của Khúc Chấn Lộ giảo phá thành phấn toái, mà những vẫn thạch từ trên trời rơi xuống kia của Khúc Chấn Lộ tức thì bị những thiên tai phong bạo này tập quyển đến bắn tung tóe ra bốn phương, lại có rất nhiều là trực tiếp bị giảo thành tê phấn không còn tồn tại.

Bản thân Khúc Chấn Lộ tức thì bị cỗ phong bạo này quất khiến bay ngược ra ngoài.

- Này… Đây chẳng lẽ là Thanh Phong thần đến!

Thân thể Khúc Chấn Lộ chính là đã hóa đá, hắn là một cự thạch nhân, trọng lực là vô cùng khổng lồ, thế nhưng cũng bị trận phong bạo này đánh bật ra, hơn nữa trên người hắn lại một hiện từng đạo vết tích phong nhận đáng sợ, trực tiếp khảm rách trên thạch thân của hắn.

Thần sắc của Khúc Chấn Lộ vô cùng khó coi, hắn nghĩ tới một tồn tại vô cùng khủng bố.

Thần hồn của Lăng Tiếu vô cùng kinh hỷ, trong nháy mắt không gian phong tỏa này bị hủy, liền nhanh chóng trở về trong thức hải chân thân.

Lăng Tiếu nghĩ cũng không nghĩ lập tức lấy ra Quỷ Hồn thảo nuốt xuống, lại nhanh chóng hấp thu những hồn lực do Long Phượng Thần Cô thu lại khôi phục vết thương cho thần hồn.

Lúc này rốt cục Lăng Tiếu đã thấy rõ ai đã cứu hắn một mạng.

- Không nghĩ tới lão gia hỏa lưỡi dài này lại lợi hại như vậy, chỉ một chiêu liền đánh bại Cao cấp Chí Tôn.

Trong lòng Lăng Tiếu kinh hô.

Không sai, xuất thủ tương trợ Lăng Tiếu không phải ai khác, mà chính là Phong Thanh Dương, người đi cùng với Lăng Tiếu tới Thanh Nguyệt không gian.

- Có thể ngưng tụ thành cự thạch nhân chứng tỏ lực lượng của ngươi cũng không tệ, bất quá ngươi lại dám ở ở trước mặt lão phu mà phô trương thanh thế, ngươi thật quá là cuồng ngạo!

Phong Thanh Dương sâu kín nói một tiếng, một tay tùy ý vẫy vẫy, một đạo thanh sắc long quyển phong trong nháy mắt liền hướng tới Khúc Chấn Lộ cuồng quét mà đi.

A a!

Thạch thân của Khúc Chấn Lộ vốn đã muốn sụp đổ. Trực tiếp bị lưỡi dao thanh phong của Phong Thanh Dương trảm thành từng khối, toàn bộ đều bị hủy diệt!

Thần thể của Khúc Chấn Lộ bị đánh nát, hắn lộ ra vẻ vô cùng kinh hãi, rốt cục nhận rõ người trước mắt này là ai.

- Phong… Phong minh chủ, xin tha mạng…. Ta… ta là người của Hồng Xà hội!

Khúc Chấn Lộ đối với Phong Thanh Dương cầu xin nói.

Hắn căn bản ngay cả trốn cũng không dám thử, bởi vì hắn biết rõ, trước mặt Phong Thanh Dương này, không ai có thể mơ tưởng chạy trốn khỏi truy kích của hắn, đơn giản liền xin tha có lẽ còn có một cơ hội sống sót.

- Xem ra ngươi nhận ra ta, nhưng mà…. Hồng Xà hội các ngươi còn không có tư cách để cho ta phải úy kỵ.

Phong Thanh Dương hờ hững nói một tiếng, bàn tay chặt chẽ nắm lại.

Đoàn long quyển phong kai vì thế mà co rút, phong tốc đạt tới cực hạn, thanh phong nhận sắc bén đến cực điểm.

Khúc Chấn Lộ chỉ là kêu thảm một tiếng, liền bị những thanh phong nhận này triệt để giảo sát thành một bãi huyết thủy, ngay cả thần hồn của hắn cũng hoàn toàn bị phá hủy không còn một tia.

Lúc Long Ngũ chạy tới, Khúc Chấn Lộ đã hoàn toàn bị giết chết.

- Nhân loại thật cường đại.

Long Ngũ nhíu mày nhìn Phong Thanh Dương âm thầm nói

Ở một bên khác, những người còn lại của Hồng Xà cũng bị khôi lỗi của Lăng Tiếu giết chết, chỉ có Tào Thao Thương và Hướng Quang Minh vẫn đang sinh tử bác đấu.

Bất quá, lúc Hứa Quang Minh cảm ứng được khí tức của Khúc Chấn Lộ đã biến mất liền triệt để luống cuống.

Liền ở lúc hắn đang kinh hoảng thất thần, Tào Thao Thương lại không chút lưu tình liên tục đâm lên trên người hắn mấy thương, đem thần thể của hắn đều xuất hiện vài lỗ máu.

Hướng Quang Minh nhịn đau đớn, Thần Kính lại một lần nữa phát huy, chiếu vào làm ánh mắt của Tào Thao Thương bị chói không mở ra, khiến Tào Thao Thương trong nháy mắt lui về phía sau phòng ngự, để tránh bị Hứa Quang Minh đánh trọng thương!

Chẳng qua là Hướng Quang Minh chỉ đánh ra một chiêu, cư nhiên lại xoay người chạy trốn, nhìn dáng vẻ của hắn gần như không dám lưu lại đây nhiều thêm một chút nào!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv