Mà trong bán kính cảm ứng của Tông Thủ thì phát hiện có tám vị thi tướng đang tụ tập ở chỗ này. Ngoại trừ điều đó ra thì thiết kỵ Đại Tần ở trong cung cũng đã nhanh chóng tập kết ở trong gần tường thành.
Môn quy như vậy, thật đúng là quá coi trọng hắn rồi --
Tông Thủ khinh thường lắc đầu, thân ảnh đột nhiên gia tốc.
Ngay trong nháy mắt này, vài luồng lệ khí sắc bén mãnh liệt bỗng dưng từ xa tập kích đến.
-Làn càn! Đầy tớ nhỏ nhà ngươi thật to gan!
- Chạy nhanh trở về nhanh cho lão phu!
- Người nào dám vào cung A Phòng, chém không tha.
Tám vị Thánh giai liên thủ cơ hồ che giấu khóa kín tất cả không gian đi về phía trước.
Ngay cả Lâm Huyền Huyên còn nửa bước nữa đến Chí Cảnh cũng khẽ nhíu mày.
Bốn người trong đó thật sự là thi tướng Thánh giai! Mượn dù thanh thế của vạn quân, sức mạnh của chiến lực. Mặc dù không bị Lưỡng nghi tụ long trận ép chế, cho dù là ở thời toàn thịnh thì bản thân nàng cũng cảm thấy khó giải quyết.
Trong lòng bỗng dâng lên ý tượng tạm thời tránh đi mũi nhọn, thì chợt thấy thân ảnh của Tông Thủ lại lần nữa gia tốc.
- Chỉ có tiến không có lùi, mạnh mẽ tiến công!
Không hề cầm kiếm, nhưng Ngân hỏa thánh nghĩ lại tự động tạo trận pháp sau lưng Tông Thủ.
Vào khoảng khắc Thánh ngân tru ma trận hình thành thì phía sau lưng Tông Thủ giống như xuất hiện bóng hình của một đôi cánh màu bạc đang vỗ mạnh.
Sau đó có càng nhiều cánh chim được hiển hóa ra, đôi cánh lôi liệt thiên hoa, đôi cánh sinh tử, đôi cánh trắng đen.
Tất cả đều mở rộng ra hơn chín ngàn mét, Quân thiên diễm giáp trên sáo trang quyền thượng của Tông Thủ lúc này cũng bùng lên hỏa diễm màu đỏ bạc.
Cùng với nhận kình nghiền áp đến ngay mặt đối diện nổ vang, khiến cho toàn bộ không gian đều rung động.
Cơ thể Tông Thủ đã bay lùi về sau, ở trong lần va chạm này rõ ràng hắn đã rơi vào thế hạ phong.
Nhưng giây phút tiếp theo, hồn thể của Tông Thủ lại từ trong cơ thể xác thịt thoát ra.
Nguyên Nhất, Luyện Thần – hai thanh kiếm khí một trái một phải, trong nháy mắt mũi kiếm dâng lên gió lốc, thổi quét về phía trước.
Trên đôi quyền kia còn lại một đen một trắng. Cũng có một ánh đao màu bạc, thuấn thiểm về phía xa xa
Tử mẫu lạc hiệp, Lục thần tru tiên!
Pháp thân vô lượng chung thủy của Phật môn, lấy hồn thể để sử dụng, uy lực mới có thể phát huy đến mức tốt nhất!
Thân hình Sơ Tuyết lập tức lóe lên, bảo thân thân xác của Tông Thủ.
Mà Lâm Huyền Huyên lúc này cũng là ách nhiên thất tiếu. Nàng thiếu chút nữa đã quên sư điệt này của nàng không phải mạnh mẽ bình thường nha.
Không chút do dự, Lâm Huyền Huyên cũng cầm kiếm tiến về phía trước. Kiếm hóa thành hỗn độn, tuyệt không để lại bất kỳ con đường sống nào cả!
Lần đột kích này, chỉ có tiến không có lùi! Không thể tiến, vậy chết!
Ầm!
Kiếm khí thiên chuyển, hồi toàn chấn minh. Trăm ngàn đường kiếm như thủy triều dâng cao đánh ập xuống, cho dù là kình lực như thành đồng cũng bị sụp đổ thành từng mảnh vụn.
Quyền pháp của Tông Thủ thì mạnh mẽ bá đạo. Dưới đòn oanh kích, hai động trắng đen một hút một dò xét!
Khí kình gấp mười lần ở đối diện bị vỡ tan nổ nát!
Mà một vị trong tám vị thi tướng ở xa xa tay ôm chặt cổ họng. Trong mắt hiện lên kinh hoàng không hiểu, điên cuồng lùi lại.
Một thanh ngân đao không biết tự bao giờ đã xuyên qua cổ họng hắn. Trảm tiên đao trận ở trong thanh kiếm cũng đã chém đứt tất cả khí cơ, thi khí ở trong cơ thể hắn.
Sự ngăn trở của một đám người vốn gần như hoàn mỹ không tỳ vết cũng vì sự lùi về sau của người này, rốt cuộc xuất hiện sơ hở.
Lâm Huyền Huyên cười khẽ một tiếng, gia tốc thân ảnh, ngược lại siêu việt Tông Thủ, một kiếm mạnh mẽ chém thẳng lên trên tường thành hoàng cung rắn chắn kia.
Tất cả thứ dưới một kiếm này đều hóa thành hỗn độn!
Tường thành dày bảy mươi trượng, khảm vào hơn mười loại cấm trận phòng hộ lại bị một kiếm này chém đến vỡ nát thành từng mảnh.
Khiến cho sáu người phía trước lập tức mở rộng tầm nhìn. Sau khi làn khói tan hết, rất rõ ràng có thể nhìn thấy ở trong có trăm ngàn thiên cương kiếm tốt đang tụ tập.
Mười mấy ngàn thiết kỵ cũng nhanh đi vào đây.
Tông Thủ cũng không tâm trạng cùng đám thi quân thi tướng tiếp tục dây dưa nữa.
Trước khi đại quân tụ tập lại, công phá tường thành, phía trước đã không bị ngăn trở cản lại nữa, mục đích của hắn cũng đã đạt được rồi.
- Nhanh chóng rời khỏi đây!
Tông Thủ thu hồi pháp tướng, quay trở lại cơ thể của mình.
Sau đó mấy trăm tinh thần thuấn không phối hợp với Trụ cực mệnh thế thư khiến cho thời gian nhanh chóng gia tốc gấp mưới lần!
Cánh chim mở rộng, độn quang bao phủ mang theo sáu người, trong nháy mắt đã rời khỏi, biến mất vô tung vô ảnh ngay tại chỗ.
Khiến cho vài thi tướng đóng giữ chặn lại ở đây đều lớn tiếng rít gào, vô cùng tức giận.
Sau mười lần hít thở, thân ảnh của Tông Thủ đã xuất hiện ở trong thiên điện không có một bóng người.
Cung A Phòng rất rộng lớn, đông tây nam bắc đều đạt trăm dặm. Tuy rằng có hơn một triệu thi quân tinh nhuệ, ba trăm ngàn con rối gỗ Mặc gia đóng giữ. Nhưng với một phạm vi lớn như vậy thì luôn luôn có một ít địa phương không quan tâm tới.
Điều duy nhất cần cẩn thận chính là cấm trận cơ quan. Mà Trầm Nguyệt Hiên lại là người chuyên nghiệp nhất trong chuyện này.
Nhất là sau trận hạch thứ hai phát nổ, Trầm Nguyệt Hiên đối với Lưỡng nghi tụ long trận tựa hồ càng thêm nhiều hiểu biết.
Khiến cho bọn họ lúc độn hành trong cung A Phòng này không một lần đụng vào khởi động cấm văn.
Trên da thịt Tông Thủ lúc này xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng. Tinh thần đạo chủng và trụ thư cùng sử dụng, khiến sáu người hóa quang độn đi, cơ hồ là tháo nước toàn bộ sức mạnh của hắn.
Bất quá lúc này không thể sơ ý như trước nữa, dùng Huyễn tâm kính cùng với thần thông Huyền hồ bảo vệ mấy người còn lại.
Tô Tiểu Tiểu cũng không cần hắn phân phó thì đã dùng Nguyên ma thất tình quyết che giấu nơi này rồi.
Bất quá thần thông này cũng chỉ có tác dụng với con người, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cả khí linh tiên khí. Con rối gỗ của Mặc gia không có linh thức, cho nên Tô Tiểu Tiểu không thể làm gì được.
Cũng may mà con rối của Mặc gia phần lớn đều bảo vệ tường cung, ở gần đây không có bao nhiêu con rối bảo vệ.
- Khí huyết lại bị áp chế, lần này hẳn là do mười hai người đồng kia!
Lâm Huyền Huyên hơi đau đầu, xoa xoa huyệt thái dương, vẻ mặt không kiên nhẫn.
Giờ phút này, thực lực của nàng mười thành không còn một thành. Lưỡng nghi tụ lòng trận hợp lực với mười hai người đồng trấn quốc.
Chẳng những pháp tắc bị bóp méo, khí huyết trong người cũng ngưng trệ, không thể tuần hoàn bình thường được.
Có một luồng lực lượng không biết từ đâu đến đang quấy nhiễu tuần hoàn khí cơ toàn thân.
Tông Thủ cũng nhăn lại mày, lúc này cho dù là thần thông vô lượng chung thủy của hắn cũng đồng dạng không làm nên trò trống gì.
Thử đánh ra một quyền, trong mắt Tông Thủ hiện ra vẻ bất đắc dĩ. Lực lượng của hắn chỉ còn lại có năm thành mà thôi.
- Ta đến cuối cùng cũng biết được vị sao các vị Thánh tôn Chí Cảnh không ngăn lại vị hoàng đế Thủy Tần này. Đối Thủy Tần vẫn luôn giấu kín như bưng.