Nếu chưa từng thấy qua tấm đồ này, Tông Thủ nhất định sẽ tin tưởng vững chắc không thay đi. Nhưng sau khi nhìn qua, tâm niệm của hắn lại có hơi dao động.
Nói không chừng là bản thân mình và đám người Vân Giới đều là ếch ngồi đáy giếng cũng không nên.
Nhưng suy nghĩ một lúc nữa, lai lịch của Thái thượng diệt độ chân kinh cũng không khiến người ta kỳ quái nữa. Dù sao đều đến từ một vực giới khác --
Hai tấm đồ lục này nhất định là lấy từ tay “Chân Cảnh”, mà trong thế giới này, tự nhiên tồn tại còn nửa bước nữa sẽ thành Chân Cảnh.
Tông Thủ lúc này càng nghĩ càng thấy rất có khả năng vị Vô thượng nguyên ma kia hơn phân nửa là vì vật này mà đến.
Bất quá, Tăng huyền trì pháp sao?
Ý nghĩ của Tông Thủ như thủy triều dâng lên cọ rửa khắp nơi vậy. Sau một lúc bỗng giật mình tỉnh dậy.
Tấm đồ lục này quả thật có khả năng tăng mạnh, bất quá là sau khi có được vật tương ứng đã --
Cả quá trình diễn ra có thể nói là vô cùng phiền phức.
- Quên đi, lúc này suy nghĩ nhiều cũng vô ý, sau này chú ý hơn là được --
Đã quyết định ý trong lòng, Tông Thủ lật tay lên, đem một thanh phi đao đặt lên lòng bàn tay.
Đây không phải là Vân Diễm phi đao lúc trước nữa, mà là một bộ phí đao phẩm chất pháp bảo mà Tông Thủ tìm thấy.
Chỉ có mười thanh, đồng dạng là vũ khí thủy hỏa hợp nhất, tên là Tử mẫu lạc hiệp đao.
Một thanh chủ đao, chín thanh tử đao. Chỉ cần chủ đao còn trong tay, mà tử đao không bị tổn hại thì cho dù cách xa nhau mấy ngàn ki lô mét đều có thu hồi lại.
Hắn lúc này chỉ là người đứng đầu của hơn mười thế giới, dưới tiên bảo thì dạng pháp bảo gì mà không có chứ.
Mà bộ Tử mẫu lạc hiệp đao này chính là một bộ pháp bảo đầy đủ có chút xuất sắc ở trong trân tàng của Cửu Đô tiên đình.
Tông Thủ đã uẩn dưỡng hoàn chỉnh hai năm, đưa năm thanh trong đó dưỡng đến mức có thể tương thông với thần niệm.
Mà chuyện hắn muốn làm lúc này, cũng với tình hình lúc trước hắn đưa kiếm ý Kinh vân thần diệt dẫn vào trong đao, có chút giống nhau lại có chút khác nhau.
Chính là đưa một bộ phân linh văn phù lục có thể sử dụng một cách độc lập trong Thái thượng trảm tiên đồ lục vào trong thân đao của Tử mẫu lạc hiệp đao này.
Lúc bắt đầu thì còn hoàn hảo, thanh đao này còn có thể miễn cưỡng thừa nhận. Tông Thủ cũng có thể thấy được linh năng uẩn dưỡng trong đạo đang điên cuồng tụ tập tăng lên.
Lực canh kim ở bên trong toàn bộ bị bắn ra. Khí phong duệ lộ ra bên ngoài đao, chỉ cần da thịt hơi hơi chạm nhẹ vào thì lập tức chảy ra một đường tơ máu.
Nhưng khi Tông Thủ khắc lực đến phù ấn thứ chín thì đã cảm thấy thân đao kia không chịu nổi nữa, giống như sắp xuất hiện tán loạn vậy.
Sắc mặt Tông Thủ khẽ biến, đứa hai tấm đồ lục thận trọng nhẹ nhàng đưa cho Trầm Nguyệt Hiên bên cạnh nhìn xem.
- Ngươi xem tấm đồ này trước đã, sau đó nói ra cảm tưởng như thế nào --
Sắc mặt Tông Thủ khẽ biến, đứa hai tấm đồ lục thận trọng nhẹ nhàng đưa cho Trầm Nguyệt Hiên bên cạnh nhìn xem.
- Ngươi xem tấm đồ này trước đã, sau đó hãy nói ra cảm tưởng --
Trầm Nguyệt Hiên vốn đã vô cùng tò mò, thứ có thể khiến Tông Thủ đột nhiên chuyển biến thái độ, biết rõ là phải mạo hiểm tính mạng cũng đồng ý với Minh Nhật Hiên ở lại bảo vệ nơi này, tấm đồ này rốt cuộc có thứ gì đáng để bị mê hoặc thế chứ.
Lúc này thấy Tông Thủ đưa tới, Trầm Nguyệt Hiên cũng chỉ có chút do dự, sau đó vẫn nhận lấy, cẩn thận xem xét.
Ngay từ đầu đã biết vật ở trong tay có khả năng cực kỳ bất phàm. Nhưng khi hắn tập chung chuyên chú nghiên cứu một lúc sau, vẻ mặt vẫn như cũ chuyển thành ngưng trọng.
Tạo nghệ về mặt trận pháp của Trầm Nguyệt Hiên cao hơn Tông Thủ rất nhiều. Gần mười phút sau hẵn vẫn cảm thấy da đầu run lên, cả người cảm giác mát lạnh.
Một lúc sau mới khôi phục lại tinh thần, nói:
- Trên đời này tuyệt đối không thể có thứ kì vật như vậy mới đúng! Đây hẳn là đồ của vực giới khác, đúng chứ? Không thể tưởng được chuyện có vực giới khác bên ngoài là thật sự tồn tại.
Lại có chút đăm chiêu nói tiếp:
- Công pháp đạo binh và đại trận đạo binh trong Thái thượng tru ma lục này quả thật đều rất bất phàm. Đây hẳn là nguyên gốc của Dịch linh tru ma sĩ và Nguyên hải tru ma sĩ của bệ hạ đúng không? Quả thật rất cao. Thần không nghiên cứu sâu lắm phương diện này, chỉ biết trận pháp này nói không chừng có thể đột phá đến giới hạn Chí Cảnh. Lại thêm những ghi chép trong Thái thượng trảm tiên đồ lục, chắc chắn là phương pháp luyện chế một thần bảo đứng đầu. Nếu như thật sự có thể luyện thành, nửa bước khai thiên cũng có thể làm được, lại ít nhiều là thần khí sát phạt! Cẩn thận xem tấm đồ này, đây hẳn không phải là phương pháp luyện chế phi đao, mà là một hồ lô, Trảm tiên chi hồ --
- Khanh cũng nghĩ như vậy sao?
Hai mắt Tông Thủ lập tức sáng ngời, nhưng rất nhanh thì chuyển sang bất đắc dĩ:
- Đáng tiếc, chẳng những chất liệu khó tìm, luyện chế cũng rất gian nan. Tuy có tấm đồ này, nhưng phần trăm luyện chế thành công thật sự rất nhỏ.
- Kỳ thật cũng không thể nói thế, trong tấm đồ này đã ghi lại đầy đủ linh quyết dưỡng khí rồi.
Trầm Nguyệt Hiên bật cười, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nói:
- Lại nói, bệ hạ cư nhiên lại tín nhiệm thần như vậy, dám chia sẽ kì vật như vậy với thần, bệ hạ không sợ sau này thần sẽ tiết lộ huyền bí trong tấm đồ này ra sao?
Nhất là công pháp đạo binh kia, có thể nói là căn cơ của Đại Kiền cũng không đủ.
Tông Thủ khẽ lắc đầu, năng lực của một người đến cuối cùng vẫn là có hạn. Nếu hắn là loại người lòng dạ hẹp hòi, giấu trân quý một mình mình biết thì chở sợ mấy trăm năm trôi qua cũng không thể hiểu hết ảo diệu trong tấm đồ. Không bằng hợp sức với mọi người, tiếp thu tài học kinh nghiệm của người khắc mới có thể tận lực rút ngắn và nắm giữ thời gian.
Mà người trước mặt này cũng là người đáng giá hắn tin tưởng.
Hoàn toàn bỏ qua những câu sau của Trầm Nguyệt Hiên, Tông Thủ trầm ngâm nói:
- Nói một cách khác thì vật liệu của thứ này kỳ thật cũng không trân quý hiếm thấy như ta nghĩ sao?
- Cũng không hẳn! Uy lực hẳn là mạnh như nhau, nhưng phẩm chất của tài liệu tốt xấu khác biệt quá lớn, vậy thì sau khi luyện thành thì trước sau sẽ xuất hiện sự khác nhau. Ngoại trừ điều đó ra, thì tấm đồ này là một phần độc lập của Thái thượng diệt độ thực kinh, dung nhập vào trong khí. Thêm vào thần khí có thể tăng lên phẩm chất của Kiếm trảm tiên hồ. Nhưng theo phỏng đoán của thần, hẳn là phải đợi đến Thái thượng diệt độ thực kinh đầy đủ mới có thể làm được --
Trầm Nguyệt Hiên thản nhiên nói xong, trong lòng cũng rất cảm khái. Nghĩ cho dù bất cứ giá nào, hắn cũng sẽ vì Tông Thủ làm chút chuyện gì để cảm ơn phần tin tưởng đáng quý trọng này.
Ngoài ra có được cơ duyên để đánh giá Thái thượng diệt độ thực kinh này, cũng coi như là hắn cơ duyên thôi. Nào biết được kết cấu của thần khí nửa bước khai thiên này lại có ích lợi khó có thể nói nên lời đối với thuật luyện khí của hắn chứ.