Bên kia đồng dạng cũng hướng tới Tông Thủ nhanh chóng tiếp cận. Tịnh Âm dẫn đầu hạ xuống, chân trần hành tẩu. Dưới chân có những đóa Liên Hoa sinh ra làm tất cả uế lực đều tự nhiên tan đi. Sau khi đến gần nàng liền kinh ngạc liếc mắt nhìn Tông Thủ.
- Vị Lai Phật vừa mới đến, vậy là đã trải qua một hồi kiếp số?
Âm thanh ngừng lại, trong lời của Tịnh Âm hàm chứa sự vô cùng ngạc nhiên: - Tịnh Âm cảm giác phật tôn, còn có một cơn sát kiếp đã quấn lấy thân. So sánh lúc trước càng hung hiểm gấp hàng chục lần! Tựa hồ là có liên quan cùng một vật, là có thể làm cho phật tôn lập tức đắc đạo, cười ngạo chín tầng trời. Có thể là một người, một chuyện hoặc là một vật, vô phương xác định.
- Tịnh Âm cảm giác Phật Tôn đã có một cơn sát kiếp quấn lấy thân. So sánh lúc trước càng hung hiểm gấp hàng chục lần! Tựa hồ là có liên quan cùng một vật, là có thể làm cho phật tôn lập tức đắc đạo, cười ngạo chín tầng trời. Có thể là một người, một chuyện hoặc là một vật, vô phương xác định.
- Đắc đạo? Cười ngạo chín tầng trời?
Tông Thủ nghe mà lại chỉ cảm thấy hoang đường, cảm thấy tức cười.
- Nếu là thật sự có vật này, vậy thì quá tốt.
Trong lòng không thể nào lưu ý, thế gian này tuyệt không thiếu linh đan thần dược có thể nói đủ khiến cho Tiên Cảnh hậu kỳ nho nhỏ như hắn đây lập tức chứng quả được đại đạo gì gì đó. Nhưng lại tuyệt đối không thể tồn tại mới là đúng.
- Tương lai Phật Tôn, Tịnh Thế Âm Phật chính là đệ nhất nhân bên dưới mấy vị Phật tổ của Phật quốc chúng ta. Theo Tịnh Minh xem thế kinh thì những lời tiên đoán mọi sự vạn vật trên thế gian, chưa từng có gì không chính xác.
Người mở miệng cũng là một vị bên cạnh Tịnh Âm . Một bộ bạch sắc tăng bào, ngũ quan thanh tú, khí chất vượt khỏi đời thường.
- Cho nên xin Vị Lai Phật Tôn nhất định không thể khinh thường.
Tông Thủ lập tức thất thần, Tịnh Thế Âm Phật? Chẳng lẽ chính là chỉ Tịnh Âm sao?
Quan sát cẩn thận , sắc mặt Tông Thủ dần dần bắt đầu cứng lại. Hắn phát giác nữ nhân trước mắt này, mặc dù tướng mạo giống hệt cùng Tịnh Âm có một không hai, tuy nhiên cử chỉ khí chất lại đều hơi có chút không giống.
Hơn nữa tu vi này, lại cũng đã đạt đến Thần Cảnh!
Suy ngẫm chỉ chốc lát, Tông Thủ liền vô cùng chăm chú mà hỏi: - Nàng là Tịnh Âm nào? Có còn nhớ đến Quân Thiên Tiên Phủ không?
Là người đã cùng hắn phát sinh quan hệ kia? Hay là lúc này, người vẫn còn đang ở Nguyên Liên thế giới?
Sở dĩ hắn đưa ra cái tên Quân Thiên Tiên Phủ, chính là chỉ trò đùa dai điên loan đảo phượng tại Lâm Huyền Sương lần đó.
Hắn muốn biết nàng trước mắt này, có nhớ đến hay không.
Trên gương mặt trắng trẻo như ngọc của Tịnh Thế Âm hiện ra vài phần ngượng ngùng, nhưng lại trong nháy mắt khôi phục như thường mà đáp: - Đệ tử thực không biết Phật Tôn đang nói cái gì.
Giọng điệu lãnh đạm, cũng không có bao nhiêu ý thân cận, nhưng lại cũng không giống như vẻ mặt cự người ở ngoài ngàn dặm.
- Đệ tử chỉ biết tai kiếp hiện nay của Phật Tôn , là bởi vì có liên quan cùng chuyện này. Đó là một vật có khả năng làm cho Phật Tôn một bước lên trời. Dùng cho kiếm thuật, có khả năng thông thần. Dùng cho linh pháp, lại có thể nhập vào cảnh giới vô thượng. Phật Tôn nếu như nguyện làm phật, thì có thể kế tục phật vị hiện tại. Nếu như nguyện là vương, thì có thể áp chế các giới. Nếu chỉ muốn tu hành, thì hướng thẳng tới trường sinh!
Lại hơi hơi ngưng thần ngẫm nghĩ chỉ chốc lát, Tịnh Thế Âm mới mở miệng nói tiếp: - Vật đó ứng với có thể làm tăng Huyền Trì Pháp, đã là duyên pháp của Phật Tôn, cũng là kiếp nạn của Phật Tôn. Nếu là có thể kham nổi phát lộ đích thực trước cơn đại kiếp diệt thân, vậy sẽ vô địch hậu thế. Nếu là kham nổi mà không phát lộ thì bỏ mạng đạo tiêu.
Tông Thủ lúc đầu vẫn còn không lưu tâm, tuy nhiên thấy vẻ mặt Tịnh Thế Âm nghiêm túc. Trong mắt của hắn, cũng dần dần có vài phần dáng vẻ suy nghĩ sâu xa.
Tịnh Thế Âm Phật? Hắn tại 'Kiếp trước' rất ít nghe nói, hẳn là chỉ lưu truyền ở bên ngoài.
Mà ở thế giới này, lúc ban đầu cũng là trong Thương Sinh khung cảnh kinh điển mà hắn biết được sự tồn tại của Tịnh Thế Âm Phật .
Thế nhưng đối với sức mạnh lời tiên đoán của vị nữ phật này, kỳ thật hắn đã từng sớm có lãnh giáo.
Hôm đó tại Thương Linh thế giới, mượn sức mạnh linh thiêng của những lời nàng can thiệp, làm cho mấy vị Thánh Cảnh Tôn giả cũng không thể nhận biết tình hình cụ thể ngày đó hắn lấy Vô Lượng phật thân để tru sát Lục Vô Song.
Sau này Lâm Huyền Sương cũng cố ý giải thích cho hắn. Tựa hồ đối với vị Tịnh Thế Âm Phật này thì cũng đồng dạng hết sức kiêng kỵ, có vẻ hơi quá phận.
Nàng này thận trọng như thế, chỉ sợ thật đúng là không thể khinh thường
Nguyên Vô Thương Trầm Nguyệt Hiên ở bên cạnh , mà ngay cả tăng nhân kia cũng đều có vẻ mặt thận trọng như vậy, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Tiếp theo Tịnh Thế Âm lại quay sang nhìn kỹ Tô Tiểu Tiểu. Ánh mắt tinh khiết, không chứa cho dù là một tia tạp chất.
- Đồ vật kia, hẳn là có chút quan hệ cùng thiếu nữ này.
Tô Tiểu Tiểu vẫn cười tươi như hoa, không hề thay đổi. Tựa hồ đối với những lời Tịnh Thế Âm nói như vậy, hoàn toàn không hề lưu tâm.
Tông Thủ lại nhạy cảm phát giác, ở trong thần thức của Tô Tiểu Tiểu, đúng vào khoảnh khắc này cũng hơi có dao động. Cực kỳ bí mật, nếu không phải là sau khi hắn đánh Tô Tiểu Tiểu xỉu đi, ở bên trong Nguyên Thần của nữ nhân này đã len lén động chân động tay, thì cơ hồ khó có thể phát hiện.
Trong nháy mắt, hắn cũng lại nhớ tới Vô Thượng Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết. Vị ma đạo Chí Tôn này đột nhiên bội ước, không ngại liên thủ dị tộc cũng phải vây sát hắn bên trong Tần Hoàng Mộ , chuyện này vốn là có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ nói, chính là bởi vì đồ vật mà Tịnh Thế Âm Phật nói đến kia sao?
Tăng Huyền Trì Pháp sao?
Nếu là một vật có thể làm cho người ta một bước lên trời, đạt tới trường sinh, thì nói vậy đối với người bên ngoài nó cũng đồng dạng là hữu dụng.
Có thể làm cho kiếm thuật của chính mình thông thần, như vậy nếu đổi lại là Lý Biệt Tuyết, tình hình lại coi đáng làm sao?
Như vậy, hành động khác thường lần này của Lý Biệt Tuyết, cũng sẽ giải thích thông suốt .
Cẩn thận xét lại, Tông Thủ đầu tiên là lấy thần niệm, dùng Càn Khôn Đại gom tất cả sự vật, rồi xem xét toàn bộ một phen.
Vẻn vẹn nửa khắc, liền xác thực không có thứ gì có thể ăn khớp với đặc thù mà Tịnh Thế Âm nói.
Trong đó hơi có điểm đáng ngờ, chính là kia khối sắt đen hình cánh chim.
Tuy nhiên khi thần niệm của Tông Thủ quét về quá khứ thì vật ấy không hề phản ứng. Trước kia hắn cũng đã thử qua, bất kể thủ đoạn gì đều không thể công nhận, cũng không thể biết bên trong vật đó đến tột cùng là cái gì.
Hơn nữa xuất xứ của vật ấy, cũng chỉ là tám ngàn năm trước, khi diệt vong một tông phái thực lực hạng trung mà thôi.
Đã có dạng thần vật bực này trong tay, làm thế nào mà bị diệt vong?