Thần Điêu Hiệp Nữ

Chương 33: Hoang vắng



Chu Bá Thông hao tốn rất nhiều công sức mới có thể tìm được phòng của Trình Dương, nhìn thấy cửa sổ mở, hắn cũng nổi lên tâm tình vui đùa, hắn lại bên cửa sổ đổi chiều móc khóa cửa, sau đó đối với cửa sổ làm mặt quỷ, nhưng hắn lại không thấy Trình Dương, mà chỉ thấy cái mỹ nhân lạnh như băng bên cạnh nàng, suy nghĩ cảm thấy không có chút thú vị nào, Chu Bá Thông xoay người bay vào phòng.

Chu Bá Thông vào bên trong phòng dạo dạo tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy thân ảnh của Trình Dương liền cảm thấy mất hứng mà rời đi.

Chu Bá Thông vừa mới bước ra khỏi phòng thì Trình Dương trở về.

Chu Bá Thông vẫn không rời đi Lục gia trang.

Trình Dương vừa vào phòng liền tiến tới bên cạnh Tiểu Long nữ đem nàng ôm vào lòng, cả người đều dán trên người Tiểu Long nữ, rõ ràng Tiểu Long nữ ngay tại trước mắt nàng nhưng nàng vẫn thập phần nhớ nhung thập phần muốn đem Tiểu Long nữ dung nhập vào người nàng một phút không rời.

Tiểu Long nữ rụt rè xấu hổ, ở nơi hoang vắng không người nàng còn có thể tiếp thu được chuyện Trình Dương ôm nàng, trong đại hội anh hùng Trình Dương ôm nàng cũng chỉ là một phút kiềm lòng không đặng, nhưng hiện tại nhớ tới những lần ôm nhau kia đều làm cho Tiểu Long nữ e thẹn không thôi, trốn vào trong lòng Trình Dương.

" Long nhi, long nhi...... "

Trình Dương ở bên tai Tiểu Long nữ nhẹ nhàng gọi tên nàng.

Trình Dương buông ra Tiểu Long nữ, nhìn bộ mặt Tiểu Long nữ ẩn tình, lại là thẹn thùng xấu hổ, trong bụng dâng lên từng trận khô nóng, miệng lưỡi khô khốc không thôi.

Trình Dương cúi đầu đem đôi môi nàng dán lên đôi môi mỏng manh đẹp như cánh hoa của Tiểu Long nữ, có cảm giác nhè nhẹ mát lạnh. Môi Trình Dương ở trên môi Tiểu Long nữ nhúc nhích, khi thì vươn đầu lưỡi như trẻ con mà liếm mút, hấp duẫn, cuối cùng mở ra khớp hàm của Tiểu Long nữ, xâm nhập vào cái không gian ẩm ướt trơn bóng trong đó....

Thân thể Tiểu Long nữ lan tràn một loại cảm giác kỳ diệu, tay nàng nắm chặt góc áo của Trình Dương, khí lực trên người dường như bị rút cạn, nội tâm không ngừng mâu thuẫn, một bên thì ngượng ngùng, Trình Dương như thế nào lại vô lễ với nàng như vậy, một bên nhưng lại không ghét cái cảm giác mà Trình Dương mang đến, tùy ý Trình Dương đối với mình " Dính vào".

Tay Trình Dương đặt trên mặt Tiểu Long nữ, ngón tay không ngừng vuốt ve môi Tiểu Long nữ, một lần rồi lại một lần, Trình Dương muốn hôn Tiểu Long nữ một lần nữa, vừa nghĩ lại xấu xa cười, không đứng đắn hôn lên môi Tiểu Long nữ. Tiểu Long nữ xoay mặt qua một bên, khuôn mặt hồng nhuận, cúi đầu nói:

" Ngươi, ngươi thế nào vô lễ như vậy..... "

Rõ ràng là đang trách móc nhưng nghe sao cũng cảm giác như nàng đang làm nũng, sau đó còn không quên nói thêm một câu:

" Sau này không thể vô lễ như vậy. "

Trình Dương cười ha hả đáp ứng, nhưng thực tế thì những gì Tiểu Long nữ đang nói, nàng một chữ cũng không nghe, lòng xuân một khắc không yên.

Tiểu Long nữ vô cùng rụt rè e thẹn, ánh mắt nhìn chằm chằm Trình Dương, nàng làm gì biết được, biểu hiện của nàng giờ đây làm cho Trình Dương càng thêm khó chịu, nó như nàng đang câu dẫn Trình Dương, Trình Dương cần phải có định lực rất cao, hao tốn nhiều khí lực mới có thể khống chế không đối với nàng có thêm hành động thân mật nào.

Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng cành khô bị gãy, Trình Dương bỗng nhiên kinh hô:

" Ai? "

Thả người nhảy ra trước phòng, Trình Dương nhìn thấy Chu Bá Thông đang ngồi xổm trước cửa phòng, hai tay chống cằm, vẻ mặt mỉm cười hứng thú nhìn Trình Dương, sau đó cười " Ha ha ", vẻ mặt có chút hả he nói với Trình Dương:

" Ngươi khinh bạc tiểu cô nương. "

Chu Bá Thông nghe được thông tin, Trình Dương rất có thể ở trong phòng của Tiểu Long nữ, cũng rất có thể ở trong phòng nàng, Chu Bá Thông trước đó nhìn thấy Tiểu Long nữ ở trong phòng của Trình Dương, nghĩ lầm rằng đây là căn phòng nàng ở tạm thời, liền nhanh chóng đi căn phòng khác kiểm tra, không nhìn thấy ai liền trở về định đợi xem nhưng ngờ đâu lại thấy một màn kinh diễm chuyện tình. Nếu hắn không phải cố ý tạo ra tiếng động thật sự chỉ sợ hai nàng vẫn còn lạc trong thế giới của hai người mà không hề biết hắn ta tồn tại.

Trình Dương ho nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ, mời Chu Bá Thông vào trong phòng.

Chu Bá Thông tạo dáng như một trưởng bối ( người có bối phận tuổi tác đức hạnh cao hơn người khác, thứ bậc phân chia) hai tay để sau lưng, chậm rãi bước vào phòng, vừa mới tiến vào liền tự xoay người đóng cửa lại. đóng cửa xong còn không quên nhìn trái nhìn phải dò xét xem thử coi có người làm nào trong Lục gia trang lai vãng gần đây không, khi thấy là không có bất kì người nào mới quay người, ánh mắt kì quái đánh giá Trình Dương, mặt nhăn lại, sau cùng mới cầm tay Trình Dương lên bắt mạch:

" Ta nói tiểu cô nương ngươi lớn lên đẹp đẽ tinh xảo, cần gì phải giả thành nam tử, còn còn......" chỉ chỉ Tiểu Long nữ.

Chu Bá Thông cũng không biểu hiện kinh ngạc là mấy, chán ghét cũng không, hắn chỉ là có một chút hiếu kỳ mà thôi. Chu Bá Thông tình tình đúng thật chỉ là một đứa trẻ.

" Lão ngoan đồng, chúng ta làm cái điều kiện đi, ngươi cái gì cũng không nói, ta cái gì cũng không nói. "

Chu Bá Thông bắt đầu có chút chán ghét, bất quá đây quả thật là một việc trao đổi công bằng, hắn biết chuyện mà Trình Dương muốn làm điều kiện với hắn là chuyện của Anh Cô và hắn:

" Được thôi, ngươi nói cái gì cũng tốt. "

" Lão ngoan đồng, có bao giờ ngươi nghĩ tới Anh Cô? "

Lão ngoan đồng đã một phen này tuổi, bị Trình Dương hỏi như vậy khiến cho hắn đỏ mặt,mặt mày nhăn nhó:

" Ngươi một cái cô nương, sao lại không biết e thẹn chứ? "

Trình Dương " A " này một tiếng nhưng phi thường bao hàm nhiều thâm ý.

Lão ngoan đồng vài lần bị Trình Dương trêu cợt lại không thể hận nàng được, ngược lại hắn đối với Trình Dương thích thêm vài phần, quay qua đối với Trình Dương biễu môi, biểu thị hắn nổi giận.

" Lão ngoan đồng, đêm nay có anh hùng đại yến, có ăn có uống, muốn đi hay không? "

Chu Bá Thông luôn không câu nể tiểu tiết, đối với việc sống phóng túng hắn không có sức chống cự. Hắn đã động tâm, thế nhưng vẫn còn do dự, nếu như gặp phải mấy sư điệp của hắn thì sao chứ, như vậy thật sự rất mất hứng, chẳng còn tâm trạng chơi đùa:

" Không thèm, không thèm, bọn người của Hác Đại Thông cũng đến, như vậy sẽ bị phiền chết, không đi không đi. "

" Ngươi không lẽ không biết dịch dung, biến thành một người khác, Chu Bá Thông, ngươi trở nên ngu ngốc. "

Chu Bá Thông căm tức Trình Dương, nhưng hết lần này tới lần khác hắn không có cách nào chỉnh nàng.

Anh hùng đại yến đêm nay thật sự so với hai ngày trước càng thêm náo nhiệt, rượu và thức ăn cũng thêm phần phong phú, hai vợ chồng Lục Quán Anh tự mình tới mời Tiểu Long nữ và Trình Dương, chỉ là có chút kỳ quái, không biết từ đâu xuất hiện thêm một người có thân hình vạm vỡ, nhưng cũng không hỏi nhiều, chắc là bằng hữu của Trình Dương. Trình Dương và Tiểu Long nữ được sắp xếp ngồi ở bàn chính, Chu Bá Thông cãi trang thành người vạm vỡ, được lây Trình Dương quang nên được sắp xếp ngồi ở bàn bên cạnh bàn chính, Chu Bá Thông cũng không quan tâm là bàn nào, chỉ cần có ăn có uống thì hắn thỏa mãn rồi. .

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu) |||||

Vợ chồng Quách Tĩnh Hoàng Dung, đại võ tiểu võ và Quách Phù cùng nhau bước ra, Quách Phù mặt mày hớn hở, còn có chút e thẹn nhìn thoáng qua Trình Dương sau đó lập tức thu hồi ánh mắt.

Sauk hi anh hùng đại yến bắt đầu, hai vợ chồng Lục Quán Anh liền đứng lên đối với Trình Dương và Tiểu Long nữ kính rượu. Sau đó noi theo hai vợ chồng Lục Quán Anh, không ít người tiến tới mời rượu Trình Dương và Tiểu Long nữ, mời rượu thật ra cũng không có gì, cảm giác được người ta nâng lên trời thật sự rất tốt, chính là trong số những người mời rượu, dù vô tình hay cố ý đều liếc mắt nhìn Tiểu Long nữ, có say mê, nghĩ muốn càng thêm thân cận, nhưng lại bị khuôn mặt băng lãnh của Tiểu Long nữ làm cho kinh hách, có chút ý tứ không thích có người gần nàng như vậy, vậy nên mấy người đó chỉ có thể len lén nhìn Tiểu Long nữ thêm vài lần. Những chuyện này làm cho Trình Dương thật khó chịu, cả người đều khó chịu.

Trình Dương tửu lượng cũng không thuộc loại thấp, tại thế kỉ 21 mỗi lúc người thân tụ tập, lễ tết này nọ luôn không thể thiếu rượu, đặc biệt là bạn bè lâu năm gặp lại hàn huyên tâm sự nhất định không say không về. Tửu lượng của Trình Dương cũng vì như vậy mà luyện ra, hơn nữa rượu ở cổ đại thật sự rất thơm rất thuần, thực sự rất hấp dẫn.

Trình Dương biết Tiểu Long nữ không biết uống rượu, thay nàng cản rượu không ít. Tiểu Long nữ nhìn Trình Dương uống có chút choáng váng, thay nàng gắp một ít thức ăn, không hờn giận nhíu mày.

Anh hùng đại yến diễn ra hơn phân nửa, Quách Tĩnh đi tới giữa phòng khách, giơ tay lên ý bảo mọi người yên tĩnh đôi chút:

" Nhân ngày vui hôm này, ta muốn mời mọi người ở đây làm chứng, ta nghĩ đem tiểu nữ Quách Phù gả cho Quá nhi. "

Lời nói này làm cho Trình Dương bật người tỉnh rượu, giật mình một cái đứng lên:

" Quách bá bá? "

Nàng không hiểu, không lẽ Quách Tĩnh muốn mượn sức mọi người ở đây mà chia rẽ nàng và Tiểu Long nữ hay sao, chủ ý như vậy thực sự do Quách Tĩnh nghĩ ra sao, còn Hoàng Dung?

Ý tưởng này xác thực do Hoàng Dung nghĩ ra, Hoàng Dung yêu thương Quách Phù, nhìn thấy Quách Phù cơm nước không ăn, ngày nhớ đêm mong, thực sự rất đau lòng, huống chi Tiểu Long nữ và Trình Dương nếu ở bên nhau thật sự là vi phạm thế tục luân thường, nếu cùng Quách Phù thì thật sự là trời tạo một đôi. Một thiếu niên anh hùng, một tiểu thư danh môn, không phải rất xứng đôi sao?

Chu Bá Thông cắn một cái đùi gà, từng ngụm từng ngụm thịt lớn:

" Không được không được. "

" Quách bá bá, chuyện nào ta cũng có thể đồng ý, nhưng chuyện này ngoại lệ. "

" Không đúng không đúng, ngươi có một cái lãnh mỹ nhân, còn muốn có thêm một cái điêu ngoa mỹ nhân...... "

Quần hùng trong sảnh bắt đầu bàn luận, có người nói sáng nay luận võ đã thấy rõ hai người là người yêu của nhau, có người nói các nàng là thầy trò, có người đem lời đồn ban sáng đại võ tiểu võ nói đem bàn tán ra, những lời nói bất nhã liền truyền đến bên tai Tiểu Long nữ và Trình Dương.

Quách Phù không nghĩ tới Trình Dương tại nơi này trực tiếp cự tuyệt, chỉ vào Trình Dương nói:

" Dương Quá, ta thấy sau này ngươi thế nào cũng thân bại danh liệt. "

Sau đó chỉ vào Tiểu Long nữ:

" Ngươi a, cư nhiên thích chính mình đồ đệ, không biết thẹn. "

Nói xong lau đi nước mắt trên khóe mi.

Chu Bá Thông khó có được một tiếng thở dài.

Trình Dương nhìn thấy tất cả mọi người quay về phía Tiểu Long nữ chỉ trỏ, cũng nói ngày càng khó nghe, nàng kéo Tiểu Long nữ tay:

" Long nhi, chúng ta đi. "

" Quá nhi, nếu ngươi cứ khăng khăng một mực, sau này không nên trách Quách bá bá vô tình. "

Trình Dương quay đầu nhìn Quách Tĩnh, ngoại trừ Âu Dương Phong và Tiểu Long nữ, hắn là người đối tốt với nàng nhất, hôm nay lại nói cùng một câu như Âu Dương Phong, Trình Dương lắc đầu, nhìn Quách Tĩnh, trong thâm tâm rối loạn, muốn nói với Quách Tĩnh gì đó, nhưng lại không thể nói nên lời.

" Ta thích Dương, Dương cũng thích ta, các ngươi vì sao cứ phản đối chúng ta, bởi vì ta dạy Dương võ công sao, như vậy sau này ta không dạy nữa là được. "

Tiểu Long nữ suốt ngày ở trong cổ mộ, vẫn không hiểu tại sao những người này lại ngăn cản nàng và Trình Dương. Nàng và Trình Dương tương lai còn nhiều khó khăn phải đi, cũng không phải chỉ có một cái nguyên do như vậy để có thể bổng đả uyên ương, ngăn cách hai nàng.

Trình Dương kiên quyết lôi kéo Tiểu Long nữ rồi đi, phía sau vẫn truyền tới những tiếng nói khó nghe, thực sự một giây trước là thiêng đường một giây sau lại là địa ngục triền miên. Các nàng trở ngại ai chứ.

Quần hùng trong sảnh nghe xong, cảm thấy lời nói của Trình Dương và Tiểu Long nữ cũng vài phần có lý; giả dụ sư đồ hai người họ sống ở cõi đào nguyên, hoặc ở một hoang đảo nào đó mà kết thành vợ chồng, suốt đời không ai biết, thì đúng là chẳng tổn hại gì cho ai cả. Có điều ở đây là nhân tâm thế đạo, hai người công nhiên bất chấp để làm bừa như vậy, thì bị coi là chuyện bại hoại trong võ lâm.

Chu Bá Thông cầm đùi gà, không quên gom theo này nọ:

" Chờ ta chờ ta. "

Quần hùng nhìn theo bóng hai người, kẻ tức giận, kẻ tiếc nuối, kẻ cảm thông, kẻ kinh dị.

Doãn Chí Bình si ngốc nhìn theo bóng dáng Tiểu Long nữ rời đi, Triệu Chí Kính có chút hả he cười nói:

" Nghĩ đi theo sao, nhìn bộ dạng hiện tại của ngươi trước đi. "

Đắc ý nhìn Doãn Chí Bình. Doãn Chí Bình giờ đây sống không bằng chết, bị cứu về cung Trùng Dương cũng chỉ còn một hơi thở, vốn tưởng rằng có thể lập tức giải thoát, vậy mà đám người Khưu Xứ Cơ lại không tiếc tiêu hao nội lực vì hắn giữ mạng, thay hắn chữa thương.

Triệu Chí Kính rất đắc ý, với tình trạng hiện tại của Doãn Chí Bình thì chức chưởng giáo phái Toàn Chân chỉ có thể thuộc về hắn chứ chẳng ai khác cả.

Trình Dương và Tiểu Long nữ quyết định về cổ mộ, nơi đó sẽ không có bất kì một ai phản đối các nàng, phải biết rằng, chuyện tình cảm, nếu không được một ai duy trì ửng hộ thì rất hoang vắng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv