Thần Điển

Chương 376: Quyết đấu



"Hành vi của Tử Vong Chi Ca không cần giải thích với bất kỳ ai." Gã thanh niên nói lời này là một câu danh ngôn từ trong miệng viện trưởng Tử Vong Chi Ca đời thứ nhất lưu truyền xuống. Chẳng qua là nói ra trong tình huống hiện tại tựa hồ có ý định chuyện bé xé ra to.

Lôi Mông chậm rãi đi về phía trước, hắn đang suy nghĩ mình có nên động thủ giết cái tên đáng chết này hay không? Làm thế sẽ tốt hơn để Mạc Lâm xuất thủ, ít nhất không người nào dám trách phạt hắn, về phần phản ứng của Tử Vong Chi Ca học viện, Lôi Mông không thể chú ý nhiều như vậy.

"Ngươi nói những lời này rất có khí phách, ta rất thưởng thức." Địch Áo bỗng nhiên cười nói: "Thế nhưng không phải tất cả mọi người đều có tư cách nói ra những lời này."

"Ít nhất ta vẫn có tư cách hơn ngươi." Gã thanh niên gầy gò mỉm cười chế nhạo, hắn xem thường nhất chính là loại người như Địch Áo, ỷ vào bối cảnh trong nhà cho rằng mình là đại nhân vật? Chỉ là chó má cả thôi…

Địch Áo cũng không có tức giận, nhún vai nói: "Ngươi nghĩ là như vậy ? Ta lại thấy chưa chắc, không nghĩ tới một tên gác cổng Tử Vong Chi Ca cũng có khẩu khí lớn như vậy, là do dũng khí của ngươi hay là do học viện hậu thuẫn?"

Gã thanh niên kia không ngừng cười lạnh, hung hăng nhìn tới Địch Áo: "Ít nhất ta không cần ngày ngày mang quản gia theo trên người, nếu không có hắn, nhà ngươi sẽ không dám ra ngoài đúng không?"

Địch Áo chỉ tay vào cánh cổng bằng xương: "Không có Tử Vong Chi Ca, không phải là ngươi cũng như vậy sao? Trước khi châm chọc người khác nên nhìn lại bản thân mình cái đã. "

"Ta không đấu võ mồm với ngươi." Gã nam nhân kia cười lạnh nói: "Là nam nhân thì đứng ra."

"Đứng ra? Làm gì? Muốn quyết đấu với ta?" Địch Áo cười cười nói.

"Ngươi sợ?" Trong mắt gã nam nhân kia tràn đầy mỉa mai.

"Chỉ bằng ngươi còn không có tư cách quyết đấu với đội trưởng chúng ta." Ca Đốn chậm rãi tiến lên nói: "Đến đây đi, để cho ta giáo huấn ngươi một chút."

Thấy Ca Đốn chủ động nghênh đón, đám người Địch Áo cũng không có dị nghị gì, , Ca Đốn có thể bộc phát lực chiến đấu kinh khủng trong khoảng thời gian ngắn. Cho dù không thể dễ dàng thủ thắng cũng mang đến áp lực cho đối phương rất lớn.

"Tên này bị gì vậy nhỉ?" Y Toa Bối Nhĩ cau mày nói, nàng không hiểu tại sao từ lúc bọn họ đến gần học viện cho đến bây giờ, hình như là tên kia đang cố ý bới móc tìm cách gây sự thì phải? Không có lý do gì để hắn làm như thế cả, cho dù thiên tính hiếu chiến cũng phải chú ý đến Lôi Mông cảm thụ chứ? Hoặc đây chính là lễ ra mắt cố ý cấp cho Lôi Mông thấy?

"Tử Vong Chi Ca là một học viện bình dân." Mạc Lâm nhẹ giọng nói: "Tuyệt đại đa số đệ tử quý tộc không muốn tới nơi này tu luyện."

"Bình dân học viện thì thế nào?" Y Toa Bối Nhĩ vẫn không rõ ràng lắm.

"Có nhiều thứ tuy nhỏ bé nhưng ảnh hưởng lẫn nhau vô cùng rộng lớn."

Mạc Lâm thản nhiên nói: "Nói thật ra nó có thể quan hệ đến cái khung của toàn bộ đại lục."

"Khung?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Quý tộc và bình dân, hai giai cấp này trời sinh đã tồn tại không thể điều hòa mâu thuẫn với nhau." Mạc Lâm nói: "Nói như vậy ngươi có thể lý giải không?"

"Cái đó có quan hệ gì tới Tử Vong Chi Ca học viện?"

"Có một vài quý tộc rất thích dùng ánh mắt khinh miệt nhìn xuống bình dân trong lãnh địa, vì thế nhóm bình dân bị ức hiếp và vũ nhục rất dễ dàng sinh ra thù hận đối với giai cấp quý tộc." Mạc Lâm cười nói: "Giai cấp quý tộc thống trị có nghệ thuật hay không là ở chỗ này, trên toàn bộ đại lục, địa phương tương tự Tử Vong Chi Ca học viện không sai biệt lắm có hàng trăm cái. Bọn họ không hỏi xuất thân cao thấp, cố hết sức thu nhận thanh niên có thiên phú."

"Ta vẫn không hiểu lắm." Y Toa Bối Nhĩ lắc lắc đầu.

"Lấy ví dụ đi, ta và ngươi phân ra hai phe cánh, ta là quý tộc, ngươi là bình dân." Mạc Lâm nói: "Nếu như ngươi rất nhỏ yếu thì ta không thể nào sợ được. Bởi vì một con kiến hôi không thể nào uy hiếp nổi sư tử. Nếu như ngươi rất cường đại, ta cũng không sợ, bởi vì ta sẽ từ từ chuyển hóa ngươi, để biến ngươi thành một thành viên của chúng ta."

"Cái tên trẻ tuổi kia rất chán ghét các ngươi, cũng không che dấu địch ý đối với các ngươi, đơn giản là vì hắn còn quá trẻ." Mạc Lâm nói tiếp: "Nhưng mà, khi hắn rời khỏi học viện trở thành quan quân trung tầng của Sư Tâm đế quốc, rồi đạt được tước vị, tài phú và lãnh địa của mình. Sự chán ghét đối với giai cấp quý tộc sẽ từ từ biến mất, chung quy sẽ có một ngày hắn triệt để thừa nhận địa vị của mình, dung nhập vào trong xã hội thượng đẳng, trở thành một người dũng cảm ngăn chặn bình dân phản kháng hoặc chống đỡ lưỡi dao xâm lược từ bên ngoài."

"Ngược lại còn phải suy nghĩ, nếu như không có học viện loại này thì thế giới lại sẽ biến thành thế nào?" Mạc Lâm nói: "Số lượng bình dân hơn xa quý tộc, cho dù bọn họ không có cơ hội tiếp nhận giáo dục toàn diện, tỷ lệ cường giả ra đời cũng nhiều hơn quý tộc vô số lần. Nhóm võ sĩ có lực lượng mạnh mẽ hỗn tạp ở trong nhóm bình dân sẽ phát sinh chuyện gì?"

"Rung chuyển." Tác Phỉ Á nhẹ giọng nói.

"Đúng vậy." Mạc Lâm cười nói: "Từ thời Đại Tai Biến tới nay, mỗi một lần xã hội rung chuyển đều là do các cường giả bình dân xung phong phá hủy giai cấp thống trị, xa hội càng ngày càng bế tắc thì chuyện này càng dễ xảy ra. Các quý tộc nắm quyền lực trong tay không muốn buông ra, tài phú của xã hội đã sớm bị bọn họ phân chia xong, những cường giả bình dân kia thấy bản thân mình đủ mạnh làm sao có thể chịu được cuộc sống nghèo đói đây?"

"Cho nên các học viện bình dân mới được sinh ra." Địch Áo thở dài một hơi, hắn cảm giác chuyện này khá giống trí nhớ trước kia: "Đó cũng là một biện pháp tốt di chuyển sự chú ý. Ngươi có thể đi tu luyện làm cho mình càng ngày càng cường đại, sau đó sẽ đạt được quyền lợi đáng có. Nếu như trải qua cuộc sống ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, không nên thù hận giai cấp quý tộc, không nên chất vấn thế giới không có công đạo và chính nghĩa, chỉ có thể đổ thừa ngươi quá vô năng."

"Không sai." Mạc Lâm nói.

"Mạc Lâm, ngươi có thể nói như vậy làm cho ta rất giật mình." Địch Áo nói.

"Những lời này không phải là ta nói." Mạc Lâm nói: "Là đại nhân nói."

Bên kia Ca Đốn đã chuẩn bị giao chiến với gã thanh niên gầy gò, tùy thời đều có thể bộc phát chiến đấu.

Thế nhưng thần thái Ca Đốn dễ dàng hơn đối phương nhiều lắm, dù sao Tử Vong Chi Ca chỉ là một học viện dạy dỗ tu luyện, không phải nói tùy tiện tiến vào sẽ lập tức một bước lên trời. Ca Đốn lịch lãm nhiều năm đã từng làm rất nhiều chuyện nguy hiểm, trải qua không ít lần chiến đấu. Huống chi, hắn vô cùng tự tin đối với Hỏa Thịnh Yến của mình.

Còn thanh niên gầy gò kia đang híp mắt cẩn thận quan sát Ca Đốn, cố gắng tìm ra vài điểm có lợi đối với hắn. Nhưng kết quả để cho hắn rất thất vọng, Ca Đốn đánh nhau như là chuyện thường như cơm bữa, trên phương diện tâm thái xem như đủ vững chắc.

"Chuẩn bị xong chưa?" Ca Đốn thản nhiên nói: "Hi vọng lực lượng của ngươi cũng mạnh y như cái miệng của ngươi, đừng có làm cho ta thất vọng."

"Hừ hừ!" Gã thanh niên kia hừ lạnh mấy tiếng, hai tay chậm rãi nắm thành quả đấm.

Ca Đốn từ từ giơ tay lên, mười mấy điểm Hoả Tinh màu trắng từ từ bay ra, nhẹ nhàng quanh quẩn cạnh lòng bàn tay hắn.

Gã thanh niên gầy gò ngẩn người, chân mày nhăn lại thật chặt, đây là thức mở đầu của loại bí kỹ gì? Cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy chiêu này.

"Nếu lúc quyết đấu ta thất thủ giết chết ngươi, sẽ không có người tới tìm ta phiền toái chứ?" Ca Đốn vừa nói vừa sải bước tiến lên.

"Giết ta? Ngươi có thể thử." Gã thanh niên gầy gò cười lạnh nói.

Ca Đốn đột nhiên nhảy thẳng tới trước, song chưởng hạ xuống đẩy mấy điểm Hoả Tinh rơi trên mặt đất, sau đó chỉ vài đốm lửa nhỏ nhoi lại hóa thành một biển lửa ngất trời.

Gã thanh niên kia lập tức lui về phía sau, cố gắng kéo giãn khoảng cách với Ca Đốn, hai tay đẩy tới bắn ra hai đạo Băng Trùy về phía trước.

Hỏa Thịnh Yến tỏa ra nhiệt độ cực cao, Băng Trùy chưa tiếp cận đã bị bốc hơi mất một đoạn, sau khi tiến vào biển lửa chỉ bay được vài mét là triệt để hòa tan.

Thần sắc gã thanh niên gầy gò cực kỳ ngưng trọng, thân hình lại lui về phía sau lần nữa, tiếp theo lộn một vòng vỗ hai tay xuống mặt đất.

Vô số luồng khí lạnh bám sát mặt đất nhanh chóng tràn về phía trước, nhưng Ca Đốn không thèm nhìn tới công kích trình độ này. Khí lạnh ở giai đoạn Cực Hạn võ sĩ căn bản không có cách nào tạo thành ảnh hưởng đối với Hỏa Thịnh Yến.

Ca Đốn dự định tiếp cận đối phương, dùng đôi tay chứa đầy liệt hỏa nhiệt tình ôm đối phương một cái.

Gã thanh niên huy động hai tay rất nhanh, từng đạoHàn Băng Tỏa Liên phá không lao ra, chỉ có điều là hắn không thể nào khóa định vị trí của Ca Đốn. Bởi vì hắn không nhìn thấy Ca Đốn, chỉ có thể dùng Hàn Băng Tỏa Liên công kích biển lửa một cách mù quáng.

Đột nhiên mấy đạo Liệt Diễm Trảm từ trong biển lửa bay ra, sau đó hóa thành từng luồng sóng lửa phóng tới chỗ gã thanh niên kia.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv