Thần Đạo Đan Tôn

Chương 357: Tử Tuyết Tiên



Kiếm Đế? Thiên Phượng Thần Nữ? Lạc Nhật Đao Hoàng?

Lăng Hàn kiên trì xem, hiện tại Tử Tuyết Tiên đang mặc Lôi Đình Chiến Giáp, hơn nữa còn hoàn hảo vô khuyết, có từng ánh chớp trắng lóa lấp lóe, tôn nàng như một vị Nữ Chiến Thần anh dũng.

Lăng Hàn kinh ngạc phát hiện, hai lỗ tai của Tử Tuyết Tiên rất dài, như tai thỏ dựng đứng lên, hai mắt toả ra hào quang màu trắng, như hai điện cầu!

Tuy hắn chỉ gặp Tử Tuyết Tiên mấy lần, nhưng hắn nhớ rõ, dung mạo của Tử Tuyết Tiên không khác người thường, nào giống hiện tại, lỗ tai dài nhọn, hai mắt như điện! Kỳ quái, vì sao hắn lại nhận định nữ tử này chính là Tử Tuyết Tiên chứ?

Thứ nhất hẳn là tóc, nhân loại tóc tím, Lăng Hàn chỉ biết nàng. Thứ hai là dung mạo, dù hiện tại hai mắt của nàng như điện, nhưng dung mạo vẫn là Tử Tuyết Tiên kia. Thứ ba là Lôi Đình Chiến Giáp, đây là chiêu bài của nàng.

Lăng Hàn không thể không thừa nhận, mặc dù dáng dấp kia có chút quái lạ, nhưng lại có một loại vẻ đẹp khác, chí ít không phải Lưu Vũ Đồng, Lý Tư Thiền có khả năng sánh ngang.

- Bọn họ sắp đuổi tới!

Tử Tuyết Tiên đột nhiên nói, cái này tự nhiên không phải nói với Lăng Hàn, mà là nàng mở ra Ký Ức Tinh Thạch, đang ghi lại.

- Ta có thể cảm ứng được khí tức của bọn họ.

Quả nhiên, xa xa xuất hiện ba bóng người, tốc độ cực nhanh. Bọn họ nhìn như đi thong dong từng bước, nhưng một bước trăm dặm, thật giống như Súc Địa Thành Thốn.

Tốc độ của Tử Tuyết Tiên không chậm, nhưng tốc độ của ba người kia càng nhanh hơn, chỉ một lát liền rút ngắn khoảng cách giữa song phương xuống nửa dặm.

- Tử Tuyết Tiên, ngươi là thiên tài tộc ta, vì sao ăn cây táo rào cây sung? Nhân tộc diệt hay không, có liên quan gì tới ngươi?

Trong ba truy binh, một lão giả ở giữa nói, mái đầu của hắn bạc trắng, hai mắt toả ra bạch quang như điện cầu.

Không giống chính là, trên trán của hắn có một hoa văn màu tím, giống nhân tạo, lại giống như thiên nhiên hình thành. Không chỉ hắn, hai ông lão khác cũng có hoa văn như vậy, đều ở trên trán.

Hắn vừa mở miệng liền dọa Lăng Hàn sợ hết hồn, Nhân tộc diệt?

Người khác nói lời hung ác như vậy, Lăng Hàn chỉ coi như chó má, khoác lác. Nhưng ba lão giả kia... khí thế người nào trong bọn họ đều không yếu hơn Tử Tuyết Tiên, vậy ít nhất cũng là Phá Hư Cảnh.

Ba tên Phá Hư Cảnh liên thủ, thật có thể tuyệt diệt hết thảy sinh linh trên Hằng Thiên Đại Lục!

- Ta sinh hoạt ở đây hơn 300 năm, đã sớm cùng thế giới này hòa làm một thể, sao có khả năng trơ mắt nhìn các ngươi làm ra sự tình điên rồ như vậy?

Tử Tuyết Tiên lạnh lùng nói, dưới chân nhanh chóng lao đi.

Hiển nhiên, không phải nàng muốn cãi nhau, mà cố ý dùng Ký Ức Tinh Thạch ghi lại.

- Hừ, ngươi là người của Tử Điện Tộc ta, một ngày là vậy, cả đời cũng như vậy.

Ông lão bên trái nói, gương mặt lạnh lùng.

- Có chuyện gì từ từ nói, dù sao Tuyết Tiên cũng là thiên tài kiệt xuất của bộ tộc ta ở hạ giới, huyết mạch cực kỳ bất phàm. Tuyết Tiên, lão phu biết ngươi chỉ nhất thời hồ đồ, còn không mau mau tỉnh ngộ?

Ông lão bên phải nhu hòa nói.

Vừa vặn, một vai phản diện, một vai chính diện.

Hạ giới?

Lăng Hàn rùng mình, ba ông lão này không chỉ Phá Hư Cảnh đơn giản như vậy, thậm chí còn đến từ Thần giới! Tê, này rất có khả năng, thực lực của ba người này còn trên Phá Hư Cảnh... Thần linh!

Tử Tuyết Tiên là Phá Hư Cảnh, nhưng trên trán của nàng không có Tử Văn, có lẽ đây là tiêu chí mà chỉ Thần linh mới có thể nắm giữ. Mặt khác, khí tức của bọn họ cường đại hơn Tử Tuyết Tiên, tốc độ cũng nhanh hơn.

Những cái này cộng lại, để Lăng Hàn suy đoán ba người này là Thần linh.

Chỉ là tựa hồ Thần linh cũng không mạnh mẽ lắm a, Tu La Ma Đế bị chia ra làm chín, trấn áp mấy vạn năm không nói, ba tên này hẳn là ở trạng thái toàn thịnh, vì sao lâu như vậy còn không bắt được Tử Tuyết Tiên?

- Không cần lãng phí miệng lưỡi, chỉ cần Tử Tuyết Tiên ta sống một ngày, sẽ ngăn cản các ngươi!

Tử Tuyết Tiên kiên quyết nói.

- Vậy đừng trách lão phu vô tình!

Ánh mắt của lão giả ở giữa âm lệ, tay phải hư nắm, tư… hình thành một vệt điện mâu màu trắng, từng cái mạch văn lóe sáng, tỏa ra khí tức đáng sợ.

Coi như Lăng Hàn chỉ là người đứng xem, cũng cảm động lây, nếu thực thể của hắn xuất hiện, chỉ là khí tức liền có thể đánh chết hắn, dù hắn vẫn là Thiên Nhân Cảnh kiếp trước.

Ở trước mặt sức mạnh chân chính, hắn quá nhỏ yếu.

Ông lão vung tay lên, điện mâu bay về phía Tử Tuyết Tiên.

Tử Tuyết Tiên hừ một tiếng, quanh người có tia điện tuôn ra, đột nhiên thổi thân thể nàng bay đi, không chỉ gia tốc, hơn nữa còn thay đổi quỹ tích. Ngay lúc Lăng Hàn cho rằng nàng có thể tránh thoát công kích, chỉ thấy điện mâu cũng biến hướng, tiếp tục bay về phía Tử Tuyết Tiên.

Trái lại, trước đó tốc độ của Tử Tuyết Tiên bạo phát đối với nàng mà nói tuyệt đối là một gánh nặng, làm cho khuôn mặt của nàng trắng bệch, khóe miệng chảy ra vệt máu, tuyệt chiêu như vậy nàng không thể dùng lần nữa.

Điện mâu truy đến, nàng chỉ có thể xoay người lại chống đỡ, mở ra Lôi Điện võng mạc, tiếng xì xì xì… vang vọng, ý chí võ đạo hóa thành lôi phù, ngay cả Lăng Hàn nhìn cũng đổ mồ hôi lạnh, cái này có thể đánh giết kiếp trước của hắn một trăm lần a.

Điện mâu oanh đến, lại bị Lôi mạc ngăn cản, nhưng vì thế, ba ông lão cũng đuổi sát, bốn người liền triển khai ác chiến.

Ba ông lão này xác thực mạnh hơn, thật giống như có lực lượng vô cùng vô tận, nhưng Lăng Hàn cảm giác, bọn họ như đang cố ý nhường nhịn, không mở hết sức chiến đấu. Bởi vậy, cho dù ba người liên thủ cũng không thể bắt được Tử Tuyết Tiên.

- Hừ, sức mạnh quy tắc đáng ghét, áp chế thực lực của chúng ta!

Ba ông lão có chút khó chịu, không nhịn được la ó.

Sức mạnh quy tắc áp chế?

Trong lòng Lăng Hàn thay đổi thật nhanh, lấy thực lực của hắn kiếp trước cũng có tư cách tiếp xúc được một ít bí ẩn, huống chi đoạn thời gian cuối cùng còn tới nhiều di tích, được lượng lớn tư liệu.

Có một ít tiền nhân suy đoán, trước chỉ là suy đoán, nhưng kết hợp tình cảnh trước mắt, Lăng Hàn có thể gật đầu xác nhận, đó là chính xác.

Truyền thuyết, Thần giới có quy tắc Thần giới, Phàm giới có quy củ của Phàm giới, nước giếng không phạm nước sông. Tại sao Phá Hư Cảnh có thể đánh vỡ hư không, tiến vào Thần giới? Không phải bởi vì Phá Hư Cảnh mạnh đến có thể đánh phá thiên địa, mà là Phá Hư Cảnh mạnh mẽ vượt qua cực hạn mà Phàm giới có khả năng chịu đựng, bởi vậy sẽ bài xích đến Thần giới có quy tắc càng cao hơn.

Ở Thần giới, thiên địa càng vững chắc, có thể chịu được Thần linh dằn vặt.

Nói cách khác, từ Phàm giới tiến vào Thần giới, đây là một quá trình tương đối dễ dàng, bởi vì Phàm giới sẽ chủ động bài xích, tương đương với trợ lực, tiền đề là, thực lực của ngươi đạt đến Phá Hư Cảnh, có khả năng là ở lúc đột phá Thần linh.

Nhưng mà muốn từ Thần giới đi vào Phàm giới, vậy thì khó khăn. Bởi vì thứ nhất, Thần giới cực kỳ vững chắc, rất khó đánh vỡ hư không, thứ hai, Phàm giới bài xích Thần linh, đi ngược dòng nước đương nhiên là khó khăn.

Hơn nữa, coi như đi tới Phàm giới, phỏng chừng Thần linh cũng không thể dễ dàng dùng sức mạnh của Thần cấp, ngược lại, còn phải áp chế sức chiến đấu, bằng không nhất định sẽ bị Phàm giới bài xích, trực tiếp đá về thượng giới.

Lăng Hàn suy đoán, ba ông lão này đúng là Thần linh, nhưng sức mạnh của bọn họ bị áp chế, bởi vậy thực lực rõ ràng vượt xa Tử Tuyết Tiên, nhưng lại hình thành cục diện bây giờ.

---------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv