Một hơi thở mạnh mẽ, đè ép mà đến.
Người nhà họ Cổ bị uy áp này ép đến mức toàn bộ quỳ trên đất, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.
Đáy mắt Cổ Hách hiện lên một chút xảo trá, khóa miệng chợt lóe lên nụ cười lạnh, lập tức biến thành dáng vẻ nơm nớp lo sợ, cả người cũng run rẩy.
“Con của ta!”
Một ông cụ tóc trắng xóa, chỉ mấy cái chớp mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người, ôm lấy Cổ Hàn, bi thống rống lên.
Ông Vương và Ông Lưu mặc dù không quỳ xuống, nhưng cũng bị uy áp ép đến mức khom người, gian nan chống cự lại, sắc mặt trắng bệch.
Võ Hoàng ngũ tinh!
Nhị Thái Gia nhà họ Cổ, Cổ Chí Tu, đột phá Võ Hoàng ngũ tinh rồi!
Thế giới bây giờ, hơn mấy tỷ người, có thể đi đến trình độ này không quá trăm người!
Ninh Danh lộ ra vẻ nặng nề, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào.
Nhưng hơi thở trên người Cổ Chí Tu, làm ông ta cảm thấy tuyệt vọng!
Ông ta là Võ Hoàng nhị tinh, trước mặt Võ Hoàng ngũ tinh, cảm giác không có bất kỳ khả năng thắng nào.
“Thiên chủ, nên làm gì bây giờ?”
Ninh Danh truyền âm nhập mật, đây là năng lực chỉ có cường giả cấp bậc Võ Hoàng mới có thể khống chế.
Vương Bác Thần không có trả lời, Bao Chức trốn ở sau lưng anh dùng quần áo che lại mặt, đã dọa tiểu ra quần, hai ống quần ướt nhẹp.
Võ Hoàng ngũ tinh đó.
Đây là cường giả cấp cao nhất thế giới!
Ai mà ngờ được, nhà họ Cổ thế mà lại có được một vị Võ Hoàng ngũ tinh!
“Ông chính là Cổ Chí Tu?”
Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh nhạt, bản thân Cổ Chí Tu chính là cường giả đời trước, mặc dù thiên phú gì đó so ra kém lão chiến thần, nhưng mà cũng thuộc về nhóm những thiên tài hàng đầu.
Những năm gần đây Cổ Chí Tu này vẫn luôn rất khiêm tốn, không ngờ là đang chuẩn bị đột phá Võ Hoàng ngũ tinh, nhưng mà đột phá ở cái tuổi này, không thể không nói Cổ Chí Tu thật sự là một thiên tài.
Đây, cũng chính là chỗ dựa của nhà họ Cổ!
Cổ Hách muốn khống chế nhà họ Cổ, nhất định phải diệt trừ Cổ Chí Tu.
Vốn dĩ thực lực của ông ta, dù làm thế nào cũng không làm gì được Cổ Chí Tu, cho nên ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, trở thành con rối nhiều năm như vậy.
“Là cậu giết con tôi?”
Hai mắt Cổ Chí Tu đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.
“Bởi vì ông ta đáng chết!”
Vương Bác Thần không chút để ý nói.
“Vậy cậu đi chết đi!”
Cổ Chí Tu giận quát một tiếng, đưa tay đánh ra một chưởng, Ninh Danh ra tay, lạnh lùng nói: “Cổ Chí Tu, không nên chấp mê bất ngộ!”
“Cút ngay!”
Cổ Chí Tu một chưởng cách không vỗ vào người Ninh Danh, Ninh Danh chỉ cảm thấy một lực lớn đè xuống người mình, giống như là một ngọn núi.
Phụt.
Ninh Danh phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ra ngoài, gương mặt cũng thay đổi, lộ ra thân phân thật.
Một cái tát này, đánh cho Ninh Danh phải lộ ra thân phận thật!
“Ông Ninh?”
“Là ông Ninh!”
“Thế nào lại là ông Ninh?”
“Ông Ninh tại sao lại cùng với Vương Bác Thần? Không phải ông ấy đi giết Vương Bác Thần sao?”
Người nhà họ Cổ mơ màng, Ninh Danh là Võ Hoàng nhị tinh mà nhà họ Cổ bọn họ cung phụng, thế mà lại cấu kết với Vương Bác Thần!
“Súc sinh, nhà họ Cổ chúng tôi cung phụng ông nhiều năm như vậy, ông lại ăn cây táo, rào cây sung, hại chết con tôi, ông đi chết đi!”
Cổ Chí Tu lấy lại tinh thần, càng thêm phẫn nộ, Ninh Danh là cường giả mà ông ta lôi kéo đến, bây giờ lại quay lại nhắm vào nhà họ Cổ!
Loại phản bội này, làm ông ta hận muốn điên!
“Ninh Danh, lui ra.”
Vương Bác Thần đối mặt với Cổ Chí Tu, bĩnh tĩnh nói: “Võ Hoàng ngũ tinh, rất mạnh sao?”
“Chết đi!”
Cổ Chí Tu nhanh như sao băng, lập tức xuất hiện trước mặt Vương Bác Thần, một quyền đánh về phía đầu Vương Bác Thần.
Vương Bác Thần cũng ném ra một quyền, hai nắm tay chạm vào nhau giữa không trung.
Cổ Hàn cuối cùng là làm cái gì, sao lại trêu vào kẻ địch mạnh như vậy!
Nhìn thấy Vương Bác Thần không chút sứt mẻ, Cổ Hách ngồi trên đất hơi nhẹ nhàng thở ra, xem ra suy đoán của ông ta là đúng, Vương Bác Thần chính là thần chủ không thể nghi ngờ!
Cũng chỉ có thần chủ, mới có thể nhẹ nhàng như vậy tiếp được một kích toàn lực của Võ Hoàng ngũ tinh!
Xem ra, mưu tính của mình, sắp thành công rồi!