Thần Chủ Ở Rể

Chương 942: “Anh!!”



“Mau lui!”

Cổ Hách quát lạnh một tiếng, vội vàng lui về sau hơn 10m.

Những người còn lại đều né ra, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.

Võ Hoàng giao thủ, chỉ là phần sóng bên ngoài của uy áp này, cũng có thể đè chết tươi bọn họ.

Bình thường Võ Hoàng cho dù có phóng uy áp ra cũng chỉ là kinh sợ một chút, nhưng bình thường đều chỉ là một chút mà thôi.

Mà ba vị Võ Hoàng giao thủ, căn bản không thể nào khống chế uy áp, hơn nữa sát khí trên người bọn họ, cùng với sự dao động của linh lực, dưới Võ Vương, không chết cũng bị thương!

Phụt phụt phụt phụt!

Mặc dù Cổ Hách nhắc nhở vô cùng kịp thời, nhưng vẫn có người lui chậm một bước, lập tức bị uy áp vô hình giăng khắp nơi này nghiền chết tươi, cơ thể nổ tung như pháo.

Cổ Linh Linh nhìn mà cả người phát run, cô ta biết ông chú bên cạnh Vương Bác Thần kia rất mạnh, thật không ngờ, ông ấy đã mạnh đến mức độ này, ngay cả hai người ông nội Vương và ông nội Lưu liên thủ, cũng chỉ khó khăn lắm mới bất phân thắng bại.

“Ông ta nương tay rồi!”

Sắc mặt Cổ Hàn trắng bệch, khẽ nói với Cổ Hách: “Ông Vương và ông Lưu liên thủ mới có thể bất phân thắng bại với ông ta, ông ta ít nhất là Võ Hoàng nhị tinh! Sức bền và khí huyết của Võ Hoàng nhị tinh cũng không phải là thứ mà Võ Hoàng nhất tinh có thể bì được, mặc dù hai người ông Vương và ông Lưu liên thủ, một lúc sau, chỉ sợ cũng sẽ thua!”

Cổ Hách mặt chữ Quốc, mày rậm mắt to nhìn có vẻ thật thà, trong mắt ngập tràn lo lắng, cao giọng quát lớn: “Vương Bác Thần, đây là địa bàn của nhà họ Cổ, cậu dám giương oai ở đây?! Cậu xem nhà họ Cổ chúng tôi là nhà họ Tống sao! Bây giờ bảo người của cậu dừng tay, nhà họ Cổ chúng tôi có thể thả cho cậu một con đường sống, nếu không, diệt cả nhà cậu!”

Cổ Hàn có vẻ lo lắng nói: “Anh cả, không được, nhà họ Cổ chúng ta bây giờ hai Võ Hoàng mới có thể bất phân thắng bại với thủ hạ của Vương Bác Thần, những thứ trong đó anh không suy nghĩ được đến sao? Thực lực vừa mới lộ ra của Vương Bác Thần cũng không tầm thường, giết Võ Vương trong chớp mắt! Thực lực của cậu ấy mạnh đến mức nào? Chúng ta hoàn toàn không cần phải vì nhà họ Tống mà đắc tội với cường giả như vậy! Lỡ như chọc giận Vương Bác Thần ra tay, chúng ta nên làm thế nào?”

Cổ Hách là một người trông có vẻ thành thật, sợ hãi than: “A? Vậy, vậy bây giờ nên làm gì? Ta không phải là thể hiện ra cứng rắn sao? Em Hàn à, không phải vừa rồi đệ bảo ta cứng rắn một chút, bây giờ lại bảo ta không cần phải chọc giận Vương Bác Thần, rốt cuộc là muốn ta phải làm sao bây giờ! Nếu không gia chủ em lên làm là tốt rồi!”

Cổ Hàn tức gần chết, hận không thể bóp chết tên phế vật Cổ Hách này.

Trước kia cảm thấy để tên phế vật Cổ Hách này làm gia chủ, khống chế sẽ dễ dàng hơn một chút, không ngờ vào lúc này lại phá hỏng chuyện!

“Anh cả, ý của em là trước không nên chọc giận, nhìn xem mục đích của Vương Bác Thần là gì. Vừa rồi em phân tích chỉ là một suy đoán đại khái, bây giờ bên phía Vương Bác Thần vẫn còn chiêu sau, này nói rõ là vẫn còn chỗ để quay lại.”

Cổ Hàn cố nhịn xúc động muốn đập một phát chết tươi Cổ Hách, nhẫn nại giải thích: “Vương Bác Thần lần này đến nhà họ Cổ, cũng không nhất định là muốn tìm phiền toái, rất có thể là có yêu cầu khác."

“Nếu không, để chú hai ra đối phó với Vương Bác Thần? Anh thật sự không hiểu nổi những cái cong cong thẳng thẳng trong đó, chú biết anh không có thiên phú trên phương diện này.”

Cổ Hách có vẻ khó xử, ánh mắt vô tội, tất cả đều giống như là tủi thân vì đã làm sai chuyện gì.

Phế vật!

Cái đồ phế vật không làm được gì này!

Cổ Hàn tức giận: “Em đã nói với anh bao nhiêu lần, ba của em bây giờ không cách nào ra được, ông ấy là lá bài tẩy của nhà chúng ta, bây giờ đi ra sẽ lộ lá bài tẩy, không phải là chuyện tốt. Ý của em là anh ổn định Vương Bác Thần trước, thử xem yêu cầu của cậu ta.”

Cổ Hách gật đầu nói: “Anh hiểu rồi.”

Lập tức, ông ta bước lên một bước, cảm nhận được uy áp còn dư lại của ba vị Võ Hoàng chiến đấu, lập tức sợ đến mức vội vàng lùi về sau ba bước, trốn ra sau lưng Cổ Hàn kêu lên: “Vương Bác Thần, tôi là gia chủ nhà họ Cổ Cổ Hách, bảo người của cậu dừng lại, cậu có yêu cầu gì có thể nói, nhà họ Cổ chúng tôi có thể thỏa mãn cậu. Còn nữa đừng đánh tiếp, lá bài tẩy của nhà họ Cổ chúng tôi còn chưa lấy ra đâu, nếu không cậu nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.”

“Anh!!”


Cổ Hàn cao giọng nói: “Vương Bác Thần, ý của anh trai tôi là, hai bên chúng ta không nên kết thù vì nhà họ Tống, chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện một chút, biến chiến tranh thành tơ lụa. Dù sao cậu từ ngàn dặm xa xôi đến đây tham gia hôn lễ của Linh Nhi nhà chúng tôi, có chuyện gì chúng ta có thể nói chuyện với nhau.”

Vương Bác Thần chậm rãi nói: “Ông là ai?”

Cổ Hàn trầm giọng nói: “Tôi là Cổ Hàn nhà họ Cổ!”

Vương Bác Thần hừ lạnh nói: “Ông là cái thá gì, tránh ra để Cổ Hách đến.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv