Trần Quốc Cường bị bắt rồi?
Người nhà họ Trần ngây ngẩn cả người, khó trách Trần Quốc Cường vẫn không xuất hiện, thì ra là bị bắt!
Nhưng đây là chuyện gì xảy ra?
“Được, chúng ta nhất định phối hợp điều tra.”
Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, suy đoán của ông ta đã thành sự thật, nhà họ Tống sụp đổ, tập đoàn Tống thị bị Triệu Thanh Hà thu mua, Trần Quốc Cường bị nhà họ Tống liên lụy.
Vương Bác Thần….
Rốt cuộc cậu là ai!
Tất cả manh mối trước đó liên hệ với nhau, làm cho Trần Quốc Vĩ sinh ra một tia sợ hãi đối với Vương Bác Thần.
Từ lúc bắt đầu thọ yến, tổng trấn thủ Sa và tổng đốc Lục đến chúc thọ, thái độ đối với Vương Bác Thần, cùng với cái chết của Tống Nguyên Lễ, đến bây giờ nhà họ Tống sụp đổ, Trần Quốc Cường bị bắt...
Những manh mối này nhanh chóng xâu chuỗi lại với nhau, khiến trong lòng Trần Quốc Vĩ chấn động mạnh!
Tất cả ngọn nguồn này, hình như đều là Triệu Thanh Hà!
Nhà họ Tống sụp đổ, là bởi vì Tống Nguyên Lễ đối với Triệu Thanh Hà mưu đồ gây rối, sau đó nhà họ Tống từng bước ép sát, kết quả sụp đổ.
Lúc trước ở nhà, cũng là Trần Quốc Cường bức bách Triệu Thanh Hà nghiêm trọng nhất, cho nên hiện tại Trần Quốc Cường bị bắt!
“Vương Bác Thần, rốt cuộc cậu có thân phận gì?”
Trần Quốc Vĩ nhìn về phía Trần Thắng, trong ánh mắt của Trần Thắng cũng toát ra một tia hoảng sợ.
Xem ra, nhà họ Trần muốn bình an vô sự, bọn họ phải đi xin lỗi, cầu xin Triệu Thanh Hà tha thứ.
Cũng may, Triệu Thanh Hà cũng không có bị thương tổn thể chất, nếu không bọn họ không dám tưởng tượng, sẽ có hậu quả gì.
Chờ cảnh sát đi rồi, Trần Quốc Vĩ và Trần Thắng hai người nhanh chóng kết nối, chút ngăn cách lúc trước, so sánh với tiền đồ của nhà họ Trần, căn bản không tính là cái gì.
"Nhà họ Tống bên kia, làm sao có thể rơi đài nhanh như? Nhà họ Cổ không phải có người tới sao? Tôi nghe nói tới là Võ Hoàng cùng hai vị Võ Vương, ngay cả loại cường giả mạnh bậc này, cũng không có tác dụng sao?"
Trần Quốc Vĩ hít một hơi thật sâu, tuy rằng ông ta không phải người trong võ đạo, nhưng cũng biết một vài thứ.
Đương kim giới võ đạo, Võ Hoàng chính là tồn tại cao cấp nhất, đặt ở trong quân, đó chính là thực lực cấp bậc Chiến Thần.
Trần Thắng sắc mặt ngưng trọng nói: "Một vị Võ hoàng hai vị Võ vương không có tác dụng, cũng không có làm cho tôi quá mức sợ hãi. Điều tôi thực sự sợ hãi vẫn là nguyên nhân đằng sau chuyện này. Ông suy nghĩ một chút, toàn bộ nước R chúng ta có thể có bao nhiêu Võ hoàng? Đây chính là cường giả cấp bậc chiến thần trong quân! Mà trong quân, chiến thần cũng sẽ không vượt qua mười vị!”
“Nhưng nhà họ Cổ, một trong bảy đại thế gia, lại có một vị Võ hoàng! Đây vẫn chỉ là nhà họ Cổ thôi! Vẫn chỉ có thể là lực lượng bên ngoài! Lực lượng ngầm lại mạnh bao nhiêu? Khó trách những năm gần đây, bên trên một mực nhường nhịn cho bảy đại thế gia!”
"Nhưng làm cho tôi sợ hãi nhất, vẫn là Vương Bác Thần! Nhà họ Cổ có lực lượng mạnh như vậy, cậu ta lại hoàn toàn không để ý, trực tiếp cứng rắn với nhà họ Tống, đây không phải là đánh vào mặt nhà họ Cổ sao? Vương Bác Thần lấy đâu ra sức mạnh đây?"
Trần Quốc Vĩ hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thắng, hạ giọng nói: "Ý ông là nói, phía trên có người ủng hộ Vương Bác Thần?"
Trần Quốc Vĩ hoảng sợ, nói: "Tôi không dám đoán, tôi và ông trong lòng biết rõ là được, những thứ còn lại, ai cũng không cần đi hỏi thăm, làm bộ cái gì cũng không biết. Cố ý hùa theo cùng nịnh bợ, cũng không hữu dụng bằng thân tình!"
Trần Thắng đồng ý nói: "Ông và tôi nghĩ giống nhau, vũ khí hữu dụng nhất vĩnh viễn là thân tình. Anh cả bên kia nhất định là đoán được một vài thứ, cho nên mới có thể ủng hộ Triệu Thanh Hà, đáng tiếc chúng ta tầm nhìn hạn hẹp, bị lợi ích che mắt."
Trần Quốc Vĩ gật đầu nói:"Tôi biết phải làm như thế nào rồi, cổ phần của nhà họ Trần một lần nữa phân chia, cho dù như thế nào chúng ta cũng không thể bỏ qua cơ hội lần này! Lúc trước chúng ta đấu tranh, đều xóa bỏ, kế tiếp toàn lực phối hợp với anh cả, để cho nhà họ Trần lên ngôi!!"
Trần Thắng vươn bàn tay, cùng Trần Quốc Vĩ liên kích ba cái, nói: "Một lời đã định!"