Khi Vương Bác Thần trở về nhà họ Trần thì một tin tức chấn động đã lan truyền khắp Ma Đô.
Cậu cả nhà họ Tống-Tống Nguyên Lễ đã bị người khác chặt đầu ngay trước mặt người nhà họ Tống.
Tin này khiến cả Ma Đô nổi lên một trận sóng gió. Tất cả mọi người đều đang đoán rốt cuộc kẻ nào to gan dám chặt đầu Tống Nguyên Lễ ngay trước mặt người nhà họ Tống!
Trời sập rồi!
Sao nhà họ Tống có thể nhịn được!
“Nghe nói nhà họ Tống rất tức giận và thề rằng sẽ tìm ra hung thủ. Dù có phải đào ba tấc đất của Ma Đô cũng phải tìm ra.”
“Ai mà to gan thế? Tôi nghe nói người đó vác cậu Tống tới thẳng nhà họ Tống rồi chém bay đầu cậu Tống ngay trước nhà của họ. Đúng là ăn gan hùm.”
“Sao tôi lại nghe nói, gia chủ nhà họ Tống đã quỳ xuống cầu xin nhưng vô dụng, cậu Tống đắc tội với một nhân vật lớn. Nhà họ Tống có cầu xin cũng vô dụng, người đó chả thèm nể mặt nhà họ Tống luôn.”
“Phắc, mấy người thì biết cái gì chứ. Tôi biết chút chuyện phiếm nè, nghe nói lần này cậu Tống nhìn trúng một người phụ nữ, nhưng lai lịch của cô ta rất ghê gớm, có cả cường giả võ đạo hậu thuẫn. Mấy người cũng biết cậu Tống rồi đấy? Ngày ngày làm ‘chú rể’, không có đàn bà thì không vui. Sau đó thì sao, anh ta muốn ngủ với người phụ nữ đó, cuối cùng là bị giết luôn.”
“Tôi cũng nghe nói vị cường giả võ đạo đó còn mạnh hơn cả Trần Thạch, nhưng cụ thế nào thì không biết. Mấy người nói xem cậu Tống có phải chán sống rồi không? Chơi gái tới mức hỏng não rồi chắc mà loại phụ nữ nào cũng muốn chơi? Tôi chỉ biết chồng của cô ta quen biết cường giả võ đạo, hình như là cường giả cấp võ vương gì gì đó, nghe nói ở trong quân đội, võ vương là cấp của tứ đại chiến vương.
“Haha, vừa hay tôi cũng biết chút tin. Mấy người có biết đêm qua Bích Nguyên Gian của ông Kim bị quét không? Bích Nguyên Gian là nơi ông Kim dùng để thu phục mấy vị công tử, gái trong đó đều là hàng chất lượng cao, người nào người nấy còn xinh hơn ngôi sao. Đêm qua, cậu Tống và một đám cậu ấm tới Bích Nguyên Gian chơi gái, sau đó bị người ta giết tới cửa luôn. Người của ông Kim thương vọng nặng nề, cuối cùng đến cả võ tôn Trần ra mặt mà cũng không cứu nổi.
“Thật hay giả vậy? Sao anh biết?”
“Tôi kể mấy anh đừng truyền ra ngoài. Anh họ tôi là Long ca-quản lý sảnh chính của Bích Nguyên Gian, anh ấy nói với tôi rằng…..”
Đủ loại tin tức truyền khắp Ma Đô, thật thật giả giả rất hỗn loạn.
Nhưng mọi người đều biết rằng, lần này, nhà họ Tống đã chọc phải người không thể chọc, cậu Tống gây hoạ lớn rồi.
Nhưng cũng có người không tin nhà họ Tống lại hèn nhát như vậy, dù sao nhà họ Tống cũng là một trong tam hùng của Ma Đô, hơn nữa còn có quan hệ rộng, tài lực hùng hậu. Quan trọng nhất là có chống lưng cực mạnh, không thể cam tâm như vậy được.
Những người ở vòng trên cũng thầm đoán được vài điều.
Bạch Lĩnh của nhà họ Bạch tìm Trần Thạch để tìm hiểu chút chuyện nhưng lại bị Trần Thạch cảnh cáo không cần nghe ngóng.
Sau khi về nhà, Bạch Lĩnh vội vàng triệu tập tất cả mọi người trong nhà, cảnh cáo họ trong khoảng thời gian này không được qua lại với bất kỳ ai trong nhà họ Tống. Đồng thời, nếu ai dám đắc tội nhà họ Trần, đặc biệt là Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần thì ông sẽ đánh gãy chân.
Bạch Thiếu Vũ ngồi trên xe lăn, trong đại hội giao lưu y dược lần trước, anh ta bị Vương Bác Thần đánh gãy hai chân, đến nay vẫn còn chưa hồi phục.
Bạch Lĩnh căn bản không muốn nói nhưng nhìn thấy người nhà lại lo lắng bọn họ làm chuyện ngu ngốc, ông ta nhỏ giọng nói: “Có thể nhà họ Tống sẽ bị diệt môn!”
“Cái gì?”
Mọi người trong nhà họ Bạch kinh ngạc không dám tin.