Vương Bác Thần nhanh chóng chạy tới Ma Đô.
Sẽ là ai ra tay với Thanh Hà!
Là đấu tranh trên thương trường hay là đấu tranh ở tầng sâu hơn?
Hoặc là kẻ địch của anh?
Các loại suy nghĩ vụt qua trong đầu Vương Bác Thần, anh bố trí ảnh vệ ở bên cạnh Triệu Thanh Hà vẫn chưa truyền tin tức tới, điều này nói rõ sự việc vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát.
Mà ảnh vệ chưa ra tay, chứng tỏ là người ở nơi đó, ảnh vệ không tiện ra tay.
Nếu là đúng, vậy thì có khả năng rất lớn là dính tới thương chiến, mà sau lưng thương chiến này có thế lực khác dính vào, vẫn cần phải tìm hiểu thêm một bước.
Sau khi sắp xếp rõ ràng mọi suy nghĩ, Vương Bác Thần thở phào, nếu chỉ là một cuộc cạnh tranh trong kinh doanh, vấn đề không lớn.
Nếu sau lưng có thế lực khác dính vào...
Vương Bác Thần hừ lạnh một tiếng, tự lẩm bẩm: “Mặc kệ là ai, chỉ cần các người dám động vào người thân của tôi, tôi muốn các người chết không chỗ chôn thân.”
Trải qua chuyện lúc nhỏ, khiến người thân trở thành một tâm bệnh của Vương Bác Thần, có thể nói là tâm ma.
Vậy nên, anh cực kỳ cố chấp đối với người thân của mình, thậm chí có thể nói là cực đoan.
Một mặt tuyệt đối không tha thứ cho người của nhà họ Vương và nhà họ Lý, một mặt khác lại bảo vệ tới mức gần như biến thái!
Lúc này, người phụ trách của ảnh vệ - Nhạc Ẩn Long gửi thông tin tới.
Sau khi Canh Phong rời khỏi ảnh vệ, Nhạc Ẩn Long trở thành người phụ trách cấp thành phố của ảnh vệ, khoảng thời gian trước luôn ở nước ngoài, đích thân chỉ dạy ảnh vệ làm việc, dạo gần đây mới về nước.
Mấy tháng trước, lúc Vương Bác Thần hôn mê, một vài hoạt động ảnh vệ tiến hành ở nước A, là tiến hành dưới sự chỉ huy của Nhạc Ẩn Long.
Hoàn thành rất xuất sắc, thật sự khiến nước A hoảng loạn.
Mà thực lực của Nhạc Ẩn Long không kém Canh Phong, thuộc cấp bậc tứ đại chiến vương.
Vương Bác Thần nhìn báo cáo chi tiết do Nhạc Ẩn Long gửi, trong ánh mắt dần dần bắn ra sát cơ nồng đậm.
Lần này người ra tay với Triệu Thanh Hà, là nhà họ Tống một trong ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô.
Ba nhà mạnh nhất ở Ma Đô, nhà họ Tống – Trần – Bạch tranh phong, đã có từ lâu.
Từ sau khi nhà họ Chu lớn nhất Ma Đô đột nhiên bị diệt, ba nhà này đều muốn thượng vị, trở thành bá vương Ma Đô mới.
Nhưng vị trí gia tộc đứng đầu của Ma Đô chỉ có một, vậy nên dạo gần đây, ba nhà đấu đá trong tối ngoài sáng không ngừng.
Chỉ là nhà họ Trần phát sinh một loạt biến cố, cộng thêm sự xuất hiện của Hạ Thế Duệ, dẫn tới nguyên khí tổn thương, cuối cùng Triệu Thanh Hà trở thành người nắm quyền của tập đoàn Trần Thị.
Mà bên phía nhà họ Bạch, bởi vì do Trần Thạch, gia chủ Bạch Lĩnh của nhà họ Bạch bị thân phận của Vương Bác Thần dọa cho vỡ mật, cũng không dám tranh hùng với nhà họ Trần, dạo gần đây rất khiêm tốn.
Điều này khiến nhà họ Tống nhìn thấy cơ hội.
Vậy nên nhân cơ hội lần này, nhà họ Tống trực tiếp ra tay với nhà họ Trần, ở trước mặt gia chủ Tống Tử Lâm của nhà họ Tống đầy giảo hoạt, người mới trên thương trường như Triệu Thanh Hà sao có thể là đối thủ?
Vậy nên trong khoảng thời gian một ngày ngắn ngủi, tập đoàn Trần Thị bị niêm phong, ngay cả công ty Hoa Nguyên dưới trướng Triệu Thanh Hà cũng bị niêm phong, mà Triệu Thanh Hà đã bị người của bộ phận chấp pháp đưa đi.
Nguyên nhân của chuyện này rất đơn giản, trong thông tin của Nhạc Ẩn Long, nói là ở trong cuộc hội giao lưu tinh anh thương nghiệp vào buổi sáng, Triệu Thanh Hà từ chối lời mời của cậu cả Tống Nguyên Lễ của nhà họ Tống.
Tống Nguyên Lễ nói tại đó, muốn khiến Triệu Thanh Hà quỳ xuống cầu xin anh ta, ngủ với anh ta một đêm, nếu không sẽ hoàn toàn hủy hoại Triệu Thanh Hà...
Nghe xong những thông tin này, hai mắt của Vương Bác Thần từ từ nheo lại.
Nhà họ Tống, uy phong thật là lớn.
Dám bắt nạt vợ của anh.
Trong một ngày trực tiếp niêm phong tất cả công ty dưới trướng Triệu Thanh Hà, là muốn so quyền thế sao?
Được, nếu các người muốn so quyền thế, vậy thì so xem quyền thế của ai lớn hơn!
Anh muốn cho người của nhà họ Tống biết, vợ của Vương Bác Thần anh là tồn tại bọn họ không đắc tội nổi!
...
Lúc này, Ma Đô.
Tống Nguyên Lễ đang ở quán bar tìm vui với một đám con ông cháu cha.
Những cô gái tiếp rượu này cũng không phải là cô chủ gì, đối với những con ông cháu cha này mà nói, cô chủ không đủ tầng thứ.
Những cô gái này đều là KOL vì tiền mà có thể hy sinh tất cả, đương nhiên trong đó còn có một số là bị lừa tới.
Tống Nguyên Lễ ôm một cô gái ăn mặc thanh thuần, vẫy tay, một người đàn ông trung niên ở bên cạnh vội vàng chạy tới giống như chó.
Tống Nguyên Lễ hờ hững nói: “Triệu Thanh Hà đồng ý ‘tiếp’ tôi chưa?”