Nói xong, một võ tông trong đó toàn thân ngưng tụ sát khí, muốn ra tay.
Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian của tôi.”
Một võ tông khác tức giận: “Oắt con, cậu thật sự là quá ngông cuồng rồi! Vậy được, tôi thỉnh giáo cao chiêu của cậu!”
Dù sao nhiều người nhìn như vậy, hai vị võ tông này tự giữ thân phận, cũng không tiện vứt mặt mũi đi, mỗi người đều muốn duy trì phong độ của mình.
Nhưng giữa sống – chết, ai lại quan tâm bạn có phong độ hay không phong độ?
Huống chi là loại bò ra từ trong sống xác như Vương Bác Thần!
Với lại, Vương Bác Thần còn lo lắng bọn họ làm phiền tới con gái bảo bối của mình!
Vì vậy, ra tay thì giết luôn!
“Đồ bỏ đi của nhà họ Vương chết chắc rồi, tôi đoán cậu ta ngay cả một chiêu cũng không đỡ được. Đó là hai cường giả võ tông!”
“Võ giả, võ sư, tông sư, đại tông sư, võ tôn, võ tông, võ vương, Vvõ hoàng, đây là phân chia thực lực của giới võ đạo hiện nay. Tôi không biết biểu hiện cụ thể, nhưng có thể đạt đới võ tông, đều là loại người tài đỉnh tiêm trong vạn người thậm chí trong chục vạn người mới chọn được một! Ở trong quân đội, võ tông chính là chiến tướng!”
Hiện nay đối với nhà họ Vương cũng có ý sợ hãi.
“Thần chủ Vương, có thể thắng không?”
Trong lòng Trần Anh Minh cũng toát mồ hôi thay cho Vương Bác Thần, không phải anh ta không tin Vương Bác Thần, mà là nhà họ Vương quá mạnh, mạnh tới mức khiến người ta sợ hãi.
Mà vào lúc này, một màn tiếp theo đã làm chấn động nhãn cầu của tất cả mọi người!