Thần Chủ Ở Rể

Chương 642



Vẻ mặt của Lưu Tư Kỳ rất tàn độc, muốn đuổi cùng giết tận cả nhà Vương Bác Thần mới có thể giải nỗi hận trong lòng bà ta.

Đứa con gái đó đã chết rồi, con trai của mụ ta cũng buộc phải chết!

Bà ta vốn cho rằng người phụ nữ và đứa con riêng năm đó đều được giải quyết rồi, không ngờ đứa con riêng đó vậy mà còn sống!

Điều càng khiến bà ta khó thể chấp nhận là ông cụ vậy mà phái Kim Nguyên đến thành phố Hà Châu, tìm đồ con hoang đó!

May mắn, Kim Nguyên sớm đã trở thành người của bà ta, nếu không đồ con hoang đó một khi được tìm trở về, người thừa kế còn có phần của con trai bà ta không?

Điều khiến bà ta phẫn nộ nhất là nhiều năm trôi qua như vậy, Vương Hạo vậy mà vẫn không quên được tiện nhân đó, vậy mà còn lén lút phái người đi tìm mộ của tiện nhân đó!!

Vừa nghĩ tới những điều này, Lưu Tư Kỳ bị thiêu đốt trong ngọn lửa đố kỵ, khó thể chấp nhận.

“Đây đều là các người ép tôi!”

Lưu Tư Kỳ gào thét ở trong lòng, nhưng ngoài mặt không có biểu hiện ra, vẫn nở nụ cười.

Hôm nay, vừa là đại thọ của ông cụ, cũng là cái bẫy mà bà ta bố trí cho Vương Bác Thần.

Bà ta muốn ở trong đại thọ của ông cụ ngày hôm nay, biến đầu của Vương Bác Thần thành món quà để tặng, sau đó bắt ông cụ tuyên bố con trai của bà ta là người thừa kế!

“Mẹ, ông nội con gọi mẹ vào.”

Vương Vân cười hi hi đi tới nói.

Trước đó, cô ta theo Kim Nguyên đến nhà họ Chu chúc thọ, kết quả muộn một bước, nhà họ Chu biến thành đống đổ nát.

Kim Nguyên bị Vương Bác Thần đánh gãy hai chân, mà cô ta cũng bị Vương Bác Thần tát hai cái.

“Mẹ, mẹ thay con báo thù chưa? Người nhà của Vương Bác Thần đã bắt được chưa? Con muốn tự mình trả thù!”

Vương Vân nghiến răng nghiến lợi nói.

Hai anh em bọn họ từ bé thì bị Lưu Tư Kỳ tiêm những thứ đó vào đầu, có thể nói là thừa hưởng toàn bộ sự âm hiểm tàn độc của Lưu Tư Kỳ!

Ở trong nhà này, về cơ bản không ai dám trêu chọc hai anh em bọn họ.

“Con yên tâm, mẹ sẽ giúp con trả thù! Con gái của Vương Bác Thần đã bị bắt rồi, đang cung cấp dị huyết cho con trai con. Rất nhanh, đồ con hoang Vương Bác Thần kia cũng sẽ đến, đến lúc đó mẹ để con tự mình trả thù!”

Lưu Tư Kỳ cười ha ha nói.

Vương Vân hừ một tiếng: “Con bị anh ta tát một cái, con phải xé da mặt của anh ta! Đợi vợ của anh ta bị bắt, con muốn đích thân ra tay, giết chết cô ta, ở trước mặt đồ con riêng đó, dày vò chết người nhà của anh ta! Nếu không, cục tức này nuốt không trôi!”

“Được được được, đều nghe con, đều nghe con.”

Lưu Tư Kỳ rất là hài lòng, mỉm cười đi tìm ông cụ.

Cho tới lúc này, vẫn chưa kết thúc vụ đọc tên, bởi vì các ông trùm tới ngày hôm nay thật sự quá nhiều!

“Cậu Cổ của nhà họ Cổ, tặng ông cụ Vương một cây nhân sâm nghìn năm.”

“Cậu Tiêu của nhà họ Tiêu, tặng ông cụ Vương một viên Hồi Xuân Đan.”

“Nhà họ Trương ở Đông Bắc, tặng ông cụ Vương một đôi ngọc cổ hai nghìn năm.”

“Nhà họ Mã ở Tây Bắc, tặng ông cụ Vương hai con hãn huyết bảo mã, hai viên dạ minh châu.”

“Nhà họ Mộc ở Tây Nam, tặng ông cụ Vương một tượng phật bằng ngọc phỉ thúy.”

“Nhà họ Triệu ở Lang Gia tặng ông cụ Vương một bức thư tay của thư thánh Vương Hi Chi.”

“Nhà họ Bạch ở trung nguyên, tặng ông cụ Vương một cây đàn cổ nghìn năm.”

Đọc tên đọc tới bây giờ đã đi vào giai đoạn cao trào.

Những gia tộc ở phía sau, mỗi một nhà đều là gia tộc vương tộc ở cổ đại, đều là gia tộc cổ xưa có lịch sử trăm năm.

Còn gia tộc có truyền thừa trên 500 năm, nó đã không phải là dùng từ gia tộc thế phiệt thì có thể hình dung nữa rồi, mà là thế gia.

Có điều, những gia tộc này, người thật sự có thể tiếp xúc không nhiều.

Cũng chỉ có loại hào môn đỉnh cấp như nhà họ Vương mới có tư cách qua lại với bọn họ.

Cũng chỉ có con trai của chiến thần thế hệ đầu của nước R như ông cụ Vương mới có tư cách để năm gia tộc đằng sau tặng quà!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv