CHƯƠNG 50
Một đám ngu xuẩn.
Hồ Lãm cười mỉa.
Ông đây không nói với bọn mày Thần Chủ chính là Vương Bác Thần đâu.
Để tao xem Lý Trạch Hoa mày sẽ chết như thế nào!
Còn muốn trả thù sao?
Bây giờ bọn mày đắc ý thế nào, đến lát nữa xem mày có bao nhiêu hối hận khi quỳ xuống cầu xin tha thứ đây.
“Đừng nói nữa, Thần Chủ với cô dâu vào rồi.”
Tất cả mọi người lập tức quay đầu nhìn về phía cổng lễ đường.
Vương Bác Thần mặc một bộ vest chú rể tinh xảo, ôm ngang Triệu Thanh Hà mặc áo cưới đi đến.
Lúc này, ca khúc《 Tình yêu vĩnh hằng 》 của Trương Học Hữu cũng vừa vặn vang lên.
“Có bắt đầu nhưng chẳng kết thúc
Đã nhận trăm ngàn đớn đau
Từ lúc ta chưa từng ước hẹn
Nhưng lại vượt qua thời gian không gian
Tình yêu bất tận này anh dành tặng cho riêng em
Dù đến muôn kiếp sau
……
Ở trong lòng anh
Phần tình yêu này luôn tồn tại mãi
Cùng tồn tại với em đến tận vĩnh hằng…”
Triệu Thanh Hà nhìn gương mặt anh tuấn của Vương Bác Thần, lệ rơi đầy mặt.
Bốn năm nay, cô đợi không uổng phí.
Anh cho cô một hôn lễ khiến cho tất cả cô gái trên đời đều phải hâm mộ.
Mà lúc này.
Sau khi nhìn rõ mặt chú rể, Lý Thành nhảy dựng lên một cái, trừng lớn con mắt già nua.
“Sao lại là Vương Bác Thần chứ!!”
“Không phải chú rể là Thần Chủ sao? Sao lại là đứa con hoang Vương Bác Thần này vậy!”
Sắc mặt của bọn người Lý Kiệu thay đổi mạnh, cùng nhao nhao đứng lên.
Họ như gặp phải quỷ, hoảng sợ nhìn người mới bước vào.
Hồ Lãm cười mỉa mai, bảo: “Lý Trạch Hoa, không phải mày phách lối lắm sao? Không phải mày muốn chơi chết Vương Bác Thần sao? Mày đắc ý nữa đi, tiếp tục đắc ý đi kìa.”
Người nhà họ Lý không thể tin vào sự thật này, họ hoảng sợ bất an.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào người mới đến kia đến mức sắp rách cả mí mắt!!
Hôn lễ là của Thần Chủ, sao chú rể lại trở thành đứa con hoang Vương Bác Thần này rồi?
Vậy cuối cùng là có ý gì đây?