CHƯƠNG 482
Nếu đổi lại là người bình thường, e là bọn họ sẽ sợ đến mức không dám bước vào bậc thứ ba.
Quá Giang Long!
“Đây là Quá Giang Long!”
“Tên quái thai này rốt cuộc từ đâu đến vậy!”
“Mặc dù vậy, cậu ta vẫn phải chết thôi! Cho dù có đánh lên được bậc thứ hai thì đã sao? Càng tiến lên, những người đó càng khủng bố hơn. Trên đó còn có hai vị Đại Tông Sư nữa kìa!”
“Ngay cả Quá Giang Long cũng phải dừng lại ở bậc thứ hai!”
Người ngồi ở bậc thứ ba nghiến răng nhìn Vương Bác Thần.
Bọn họ không thể cản lại được!
Đặc biệt là câu nói ‘những người ngồi ở đây chỉ là một đống rác rưởi, cũng xứng lọt vào mắt tôi sao?’ của Vương Bác Thần.
Khiến họ nổi giận, hận không thể nhào tới xé xác Vương Bác Thần!
Chu Việt Hải được đỡ dậy, căm hận nhìn theo bóng lưng của Vương Bác Thần!
Anh ta lại bị đánh ngay trong nhà mình!
Anh ta không thể chặn được cú đá của người đàn ông vác đao kia!
Quá mất mặt!
“Thằng nhãi, tự sát đi, đánh nhau với mày sẽ chỉ làm sỉ nhục thân phận Đại Tông Sư của bọn tao thôi!”
Một người hoa ở Đông Nam Á đứng ra, chắp tay sau lưng chặn trước mặt anh.
“Thằng nhãi, tự mình ra ngoài quỳ xuống đợi trừng phạt. Mày… không xứng để hai Đại Tông Sư bọn tao ra tay.”
Nhìn thấy ông ta ra mặt, những người ngồi ở bậc thứ ba bỗng chốc trở nên phấn khích.
“Chung Đại Tông Sư và Trần Đại Tông Sư mà ra tay thì thằng nhãi kia chỉ có nước chết thôi.”
“Tưởng giết được anh Cẩm là có thể không kiêng nể gì cả sao? Hôm nay ở đây toàn là những nhân tài ẩn dật, ngay cả hai Đại Tông Sư cũng chỉ có thể ngồi ở bậc thứ hai. Đến đây gây sự, sợ là không biết chữ ‘chết’ viết thế nào!”
Chu Việt Hải lạnh lùng nói: “Nếu hai tên côn đồ này coi mình là Quá Giang Long, vậy thì không cần phải khách khí nữa, đánh tàn phế trước rồi từ từ trừng phạt sau.”
Chung Đại Tông Sư khinh thường nói: “Nếu đã không biết điều, vậy đừng trách tao ức hiếp kẻ yếu.”
Trần Ứng Long mỉm cười đáng sợ rồi tung ra hai cú đấm!
Hai vị Đại Tông Sư nghiêng mặt né tránh, lúc này mới nhận ra tốc độ của đối phương nhanh đến mức bọn họ không kịp phản ứng!
Hai vị Đại Tông Sư vội vàng hành động, trông vô cùng chật vật, hoàn toàn không giống phong thái vừa rồi!
Bùm!