CHƯƠNG 37
Nhưng dù danh dự đến đâu, dù vinh hoa, phú quý đến đâu, quyền lực vô song đến đâu, thì có ích lợi gì! ! có ích gì chứ!!
Không thể khiến mẹ sống lại, không thể đổi lại được một câu mẹ gọi ‘thằng nhóc thối’, không thể đổi lại một bát mì trứng của mẹ nữa!!
Không còn mẹ nữa.
Không còn mẹ nữa rồi!
Tôi, Vương Bác Thần, sẽ không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ có mẹ nữa! !
Tuyết rơi dày đặc trên mái tóc của người thanh niên, hòa vào những sợi tóc bạc trắng giữa hai bên thái dương.
Gió lạnh như dao cắt.
Vương Bác Thần mặc một thân đồ trắng, ôm linh vị trong vòng tay.
Trên đó có viết năm ký tự bằng máu-Mẹ quá cố Lý Kì
“Mẹ, con về rồi, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ đòi lại công bằng cho mẹ…”
“Để nhà họ Lý, nợ máu trả bằng máu!”
Lý Kiệu! ! !
Lý Thành! ! !
Vương Bác Thần ôm linh vị, đi vào nhà họ Lý.
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ!
Anh, đến để tế tang!
Một là tế mẹ.
Hai là tế nhà họ Lý.
…
Có sáu gia tộc quyền lực nhất ở thành phố Hà Châu, được gọi là một siêu, bốn lớn và một đen.
Mà nhà họ Lý, chính là cái một siêu đó.
Một đại tiệc sang trọng đang được bày biện, háo hức chờ đợi.
“Thật không thể tin được, ngày mai là lễ nhậm chức và hôn lễ của Thần chủ rồi, vậy mà hôm nay Thần chủ lại nhận lời mời của nhà họ Lý ta, đây là một vinh dự rất lớn đối với nhà họ Lý ta đó.”
Ông cụ nhà họ Lý, Lý Thành cười ha hả nói: “Thần chủ, đó là vị trí ngang hàng với Quốc chủ. Một người thống trị thế giới, còn là chủ của chiến thần, áp chế được tất cả chiến thần không ngóc đầu dậy nổi!”
Lý Kiệu cười nói: “Ba, gia tộc chúng ta là gia tộc giàu có số một ở Hà Châu, chỉ cần có thể thiết lập quan hệ với Thần chủ, là liền có thể vững vàng tiến vào hàng ngũ gia tộc hạng nhất trong tỉnh, nếu cố gắng hơn nữa, có lẽ còn có thể gia nhập vào hàng ngũ gia tộc hạng nhất Giang Nam. “