CHƯƠNG 327
Ông ta là một người tàn nhẫn, không tàn nhẫn, cũng sẽ không trở thành bá chủ một phương của vùng tam giác vàng! Nhưng hôm nay ông ta vậy mà chịu thiệt, điều này khiến ông ta khó lòng chấp nhận.
Ông ta là ông trùm một phương của vùng tam giác vàng!
“Giết!”
“Dám ra tay với ông chủ, tìm chết!”
Hơn 50 kẻ lưu lạc trong tối, lập tức xông ra, sau đó bao vây Vương Bác Thần và Canh Phong.
Bọn họ bị dọa rồi, thật sự là quá hung tàn, tay không thì phế ông chủ!
Cục diện lập tức trở nên căng thẳng, Lý Kiệu lại u ám nói: “Nghiệt chủng, còn dám ra tay với ông Cổ, rất biết đánh có phải không, hôm nay, tôi để cậu tận mắt nhìn thấy, con gái và vợ của cậu chết ở trước mặt cậu!!”
Cổ Thiên Hạc nôn ra máu, ánh mắt lại cực kỳ tàn ác, cố sức nói: “Giết chết cậu ta, giết chết cậu ta cho tôi!”
Lý Thành cười lạnh nói: “Đánh tàn phế bọn họ trước, đừng để bọn họ chết nhanh vậy được!!”
Không sai!
Vương Bác Thần cường thế khiêu khích nhà họ Lý, buộc phải khiến anh chết vô cùng đau đớn, phải khiến anh hối hận!
Người của nhà họ Lý nghiến răng nghiến lợi nhìn Vương Bác Thần, nếu không phải do tên nghiệt chủng này, nhà họ Lý của chúng ta cũng sẽ không bị ép tới mức độ này.
Tên nghiệt chủng này, vậy mà cấu kết với người bên ngoài, cướp mất tập đoàn Lý Thị, không thể giết anh như vậy, nhất định phải khiến anh sống không bằng chết!
“Ai dám động tới cậu Vương, hỏi chúng tôi có đồng ý hay không.”
Vào lúc này, một nhóm nông dân xông vào, đội mũ an toàn, trong tay cầm nhiều thứ khác nhau, có ống thép, có gậy gỗ, còn có người cầm cờ lê!
Là lão Ngũ!
Vương Bác Thần nhíu mày, những người khác đều ngây người!
Người của nhà họ Lý có chút mờ mịt, bỗng chốc cười khinh thường.
Những người mày muốn làm gì?
Một đám nông đâm lại có thể làm gì?
“Đây chính là trợ thủ của cậu sao?”
“Cậu Vương, xin cậu đừng trách tội, chuyện của cậu chính là chuyện của chúng tôi, gây khó dễ với cậu chính là gây khó dễ với cả đám chúng tôi!”
Lão Ngũ hùng hồn nói, vừa rồi có người nói với ông ta, chồng của tổng giám Triệu và người của nhà họ Lý đánh nhau, ông ta mới vội vàng dẫn người tới đây!
Ông ta đến không phải là vì Vương Bác Thần là thần chủ, mà là vì Vương Bác Thần coi như cho ông ta tính mạng thứ hai!
Không có Vương Bác Thần, ông ta không thể đông sơn tái khởi!