CHƯƠNG 309
Lý Kiệu giận tím mặt, nhìn chằm chằm vào Triệu Thanh Hà, buồn rười rượi nói: “Cô dám đồng ý thử xem! Vương Bác Thần, cậu tốt nhất nên thu lại tâm tư của mình, nếu không, con gái của cậu tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.”
Bốp.
Lan Hiếu đột nhiên nổi điên, gạt tàn thuốc đập vào đầu Lý Kiệu, thản nhiên nói: “Ai cho ông lá gan, nói chuyện như vậy với ngài Vương và cô Triệu Thanh Hà như vậy?”
Lý Kiệu một lúc lâu mới trở lại bình thường, trên đầu toàn là máu, nhưng mà ông ta đột nhiên phản ứng lại.
Lan Hiếu biết Vương Bác Thần!
Ông ta gọi cái tên nghiệt chủng Vương Bác Thần là ngài Vương!
Đây đến cùng là xảy ra chuyện gì, vì sao ông ta lại quen biết Vương Bác Thần!
Lý Kiệu nóng nảy, chó cùng rứt giậu nói: “Lan Hiếu, anh dám lừa tôi! Vương Bác Thần, cái tên nghiệt chủng này, mày nhất định đã liên hợp với Lan Hiếu đến lừa tao! Mấy người chết chắc rồi, cho dù thần chủ không cho phép giết mày, lúc này, mấy người đều phải chết!!”
“Anh cả, bình tĩnh một chút.”
Lý Hoàng thở dài, nói: “Năm đó, là mấy người sai rồi, nếu như không phải mấy người làm như vậy, em gái đã vốn định để lại tập đoàn Lý Thị cho nhà họ Lý.”
“Cậu nói bừa, cậu câm miệng!!!”
Lý Kiệu giận điên lên, thằng hai lại dám nói như vậy, giận dữ hét: “Tập đoàn Lý Thị, không ai có thể đoạt được, đây là của tôi!! Tôi xem mấy người ai dám đoạt với tôi, tôi sẽ cho mấy người chết không chỗ chôn! Vương Bác Thần, cái thứ nghiệt chủng này, lại dám đào hố tao!! Hôm nay mấy người ai cũng đừng mong chạy!!”
Lan Hiếu tát Lý Kiệu một cái, cười lạnh nói: “Trước mặt ngài Vương, còn chưa đến phiên ông làm càn.”
“Anh cả, ai làm chủ tịch hội đồng, anh nói không tính, cổ phần của em em đã giao cho Bác Thần rồi, bây giờ, bên phía Bác Thần tổng là 85% cổ phần, cho nên, cô Triệu Thanh Hà đã là chủ tịch hội đồng tập đoàn Lý Thị rồi.”
Lý Hoàng bình tĩnh nói.
“Cậu, cậu, cậu!!!”
Lý Kiệu chỉ vào Lý Hoàng, giận trừng mắt, tức giận đến một câu cũng không nói nên lời, cả người run rẩy.
Phụt. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lý Kiệu phun ra một ngụm máu tươi, ngã xuống đất.
Lý Kiệu tức đến hộc máu, mấy người Bành Dục kiêng kị nhìn Vương Bác Thần.
Nhà họ Lý, bọn họ không thể chọc vào.
Vương Bác Thần, bọn họ càng không thể dây vào!
“Anh cả, nhà họ Lý, sai rồi, mấy người vẫn không nhận sai sao?”
Lý Hoàng thở dài, vẻ mặt bi thương, nói: “Năm đó, anh và ba đều sai rồi, em gái cũng không muốn chiếm nhà họ Lý thành của mình, tập đoàn Lý Thị, em ấy cũng muốn để lại cho nhà họ Lý, chỉ là em ấy không nuốt trôi cơn giận đấy, em ấy vẫn luôn giành lấy cái đấy. Mọi người đều biết rõ năm đó xảy ra chuyện gì, đều hiểu rằng nếu không có em gái, sẽ không có nhà họ Lý bây giờ. Nhưng mà, mọi người vì sao đều không tin em ấy? Em ấy là em gái đấy.”