CHƯƠNG 30
“Dạ, bà nội.”
Triệu Húc xé rách thiệp mời, thuận tay cầm cái búa lên, đập vào miệng của Vương Bác Thần, cười gằn nói: “Cái thứ không biết sống chết, vừa hay đánh chết cậu, đền tội cho nhà họ Triệu.”
“Tìm chết!”
Vương Bác Thần cười lạnh, lật tay tát một cái, đánh cho Triệu Húc xoay một vòng rồi bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu.
Đập mạnh ở trước mặt Bà cụ Triệu.
“Cậu dám đánh em trai của tôi, tôi giết cậu.”
Triệu Hồng nhe răng giơ vuốt lao tới, nhưng lại bị Vương Bác Thần bóp cổ.
“Cô kêu Triệu Phương ngược đãi con gái của tôi sao?”
Triệu Hồng giày giụa mắng: “Cái đồ con hoang sống chỉ là cái nghiệp, tôi đang để nó đền tội. Ngược đãi thì làm sao? Có giỏi thì giết tôi đi.”
“Tôi thỏa mãn cô!”
Vương Bác Thần sát khí đừng đừng, tát một cái vào mặt cô ta.
Miệng của Triệu Hồng bị đánh rách, máu rỉ ra, mắng chửi: “Tôi tìm người giết chết con gái của cậu, đem…”
Bốp!
Vương Bác Thần lại tát một cái vào miệng cô ta.
Đánh tới mức hai tai của cô ta ong ong cả lên.
“Hôm nay cậu không giết chết tôi thì tôi…”
Bốp!
Cái tát thứ ba đánh xuống, miệng của Triệu Hồng đều là máu, trong máu tươi phun ra, còn lẫn ra mười mấy cái răng.
“Đừng đánh nữa, tôi không dám, bà nội cứu cháu, bà nội cứu cháu.”
Sát khí trên người Vương Bác Thần khiến Triệu Hồng sợ, cô ta cảm giác Vương Bác Thần thật sự sẽ giết cô ta.
Mặt bị đánh tới biến dạng, miệng thì sưng như móng heo.
Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà vội ngăn Vương Bác Thần lại: “Anh điên rồi!”
Triệu Húc quát: “Buông chị tôi ra, nếu không giết cả nhà cậu.”
Mọi người của nhà họ Triệu: “Lá gan thật lớn, buông Triệu Hồng ra.”
Bà cụ Triệu nổi giận lôi đình: “Phản rồi, phản rồi, người đâu, người đâu, giết cậu ta cho tôi.”
Bà cụ nhất định sẽ trút giận sang nhà bà ta.
Vào lúc này, bỗng có người lớn giọng nói: “Hồ gia chủ tới.”
Hồ gia chủ? Người của nhà họ Triệu chợt sững người, sau đó phản ứng lại, Hồ Hách bị Vương Bác Thần đánh chết, hai chân của Hồ Lãm bị đánh gãy.
Đây là tới hỏi tội!