CHƯƠNG 218
Canh Phong khinh thường.
Anh ta cảm thấy buồn nôn.
Đừng nói là thần chủ, khi mà Nam Cung Hoành tỏ ra sợ hãi, ngay cả bản thân anh ta cũng đã đoán được mọi chuyện.
Nam Cung Hoành, ông ta không xứng với một chút cảm thông mà thần chủ dành cho khi cùng là một người ba.
Tình yêu của ba mà Nam Cung Hoành thể hiện ra đều là vì miếng bánh ngọt thành mới này, mà cố ý diễn kịch!
Canh Phong nói tiếp: “Nam Cung Hoành, có phải ông cảm thấy, trên thế giới này ông là người thông minh nhất? Nếu như Triệu tổng không phải là vợ của thần chủ, ông có nhận sai không? Nếu như công ty Hoa Nguyên không có quan hệ gì với thần chủ, có phải ông sẽ cảm thấy cái bánh bao làm bằng máu người này ăn rất ngọt?”
“Dũng khí báo thù cho con trai của ông đâu rồi? Không phải ông muốn tán gia bại sản, dùng cả đời này cũng phải báo thù sao? Thần chủ cho ông cơ hội này, ông còn sợ cái gì?”
Nam Cung Hoành sợ hãi đến mức sắc mặt trắng bệch.
Con trai chết rồi, ông ta quả thật rất phẫn nộ.
Nhưng mục đích báo thù chân chính đều là thành mới.
Ông ta không chỉ có một đứa con trai là Nam Cung Vũ.
Thứ mà ông ta thật sự quan tâm chính là lợi ích khổng lồ từ thành mới.
Có lợi ích của thành mới, gia tộc Nam Cung có thể đạt đến cấp độ của nhà họ Lý bây giờ.
Nhưng, Vương Bác Thần là thần chủ, sự thật này đã phá vỡ tất cả kế hoạch của ông ta.
Tư Lam ghét nhất loại đàn ông mặt người dạ thú này, nghiêm giọng nói: “Đưa tất cả đi, tiến hành điều tra toàn diện với tập đoàn Nam Thiên!”
“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi thật sự sai rồi.”
Nam Cung Hoành giống như một đống bùn nhão, xụi lơ ở trên mặt đất.
Xong rồi.
Gia tộc Nam Cung xong đời rồi!
Trước đây, sao mình không điều tra cẩn thận về Vương Bác Thần.
Tại sao không đi điều tra xem độ thật giả của tin tức kia.
Doanh trại quân đội nói Vương Bác Thần chỉ đỡ đạn cho thần chủ, tin tức này là giả!
Bị lừa rồi, tất cả mọi người đều đã bị lừa!
Sắc mặt Nam Cung Hoành tràn đầy sự bi thương.
Nếu như không ham muốn lợi ích của thành mới, sẽ không rơi vào kết cục này.
Nhưng tiếc là trên thế giới này không có thuốc hối hận.
Nam Cung Hoành giống như một con chó chết, bị người ta đưa đi.
Tất cả gia tộc Nam Cung đều bị Tư Lam kiểm soát.