CHƯƠNG 216
Nam Cung Hoành che ngực, tìm kiếm xung quanh, nhưng ông ta không nhìn thấy có ai khác đi vào.
“Thần chủ đâu? Thần chủ đâu? Lẽ nào, Vương Bác Thần vô pháp vô thiên như vậy mà thần chủ không quản sao?”
Canh Phong nhìn Nam Cung Hoành giống như đang nhìn một tên ngốc.
Những tên đần độn này, không bao giờ tin thần chủ chính là Vương Bác Thần.
Bọn họ luôn nghĩ là, trong khoảng thời gian 4 năm ngắn ngủi, Vương Bác Thần chắc chắn không thể làm nên thành tựu to lớn, trở thành thần chủ do chính quốc chủ sắc phong.
Nhưng bọn họ lại không suy nghĩ xem, người có thể được sắc phong thành thần chủ, là người có thể dùng suy nghĩ bình thường để phán đoán sao?
Nếu như giống những người bình thường, dùng mấy chục năm mới có thể lấy được thành tích lớn như thế, vậy còn là thần chủ sao?
Tư Lam nhìn Nam Cung Hoành với sự thương hại.
Những người này luôn không biết sống chết, dùng tình hình kinh tế có một chút thực lực kia để khiêu khích uy nghiêm của thần chủ.
Đúng là cái đồ không tự biết lượng sức mình.
Cho rằng có chút tiền là có thể coi thường tất cả.
Nhưng ở trước mặt thần chủ, bọn họ chỉ là những tên hề đang nhảy nhót mà thôi.
“Cái đồ có mắt mà như mù, đây chính là thần chủ!”
Tư Lam cười khẩy nói.
“Cậu ta, cậu ta là thần chủ?”
Trên khuôn mặt vốn tràn đầy sự bi thương của Nam Cung Hoành bây giờ lại hiện lên sự kinh hãi hoàn toàn trái ngược.
Ông ta sợ hãi, lo lắng chỉ vào Vương Bác Thần, cả người run rẩy: “Cậu, cậu, cậu là thần chủ? Không, không, không thể nào!! Cậu không phải, cậu không phải!!”
Ông ta đã phát điên rồi!
Ông ta muốn thần chủ chủ trì công đạo cho ông ta, ông ta muốn dùng tiền tài, quyền lực của gia tộc Nam Cung để uy hiếp thần chủ, giết chết Vương Bác Thần.
Nhưng, Vương Bác Thần chính là thần chủ!
Ông ta phải uy hiếp như thế nào đây?
Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Ông muốn công lý?”
Nhưng, Vương Bác Thần chính là thần chủ!
Người mà con trai ông ta muốn báo thù chính là thần chủ!
Người mà ông ta để mặc cho con trai đi báo thù chính là thần chủ!
Người ông ta muốn giết chính là thần chủ!