CHƯƠNG 178
Bà ta vô cùng hối hận, lúc ấy sao lại đưa công ty Hoa Nguyên cho Triệu Thanh Hà.
Lúc ấy đúng ra không nên cho, mà nên trực tiếp đuổi cổ cả nhà Triệu Thanh Hà đi.
Không ngờ, bây giờ tro tàn lại cháy, nhanh chóng trở thành công ty thầu công trình lớn nhất ở thành phố Hà Châu.
“Nhà họ Hồ chết tiệt, con gọi họ mấy cuộc điện thoại cũng không chịu hợp tác với chúng ta, nếu không sao con lại phải nhìn sắc mặt của con khốn Triệu Thanh Hà kia.”
Ánh mắt Triệu Long tràn ngập thù hận.
Kêu Triệu Thanh Hà đưa người đến giúp nhà họ Triệu, đó là coi trọng cô!
Không ngờ, giờ còn dám lên mặt, thừa cơ “chặt chém “!
Đúng vậy, đây là “chặt chém”!
Bà cụ Triệu hằn hộc nói: “Cũng không biết Triệu Thanh Hà kia dùng thủ đoạn gì, mà lại trở thành người trung gian rửa tiền cho thư kí Canh.”
“Hừ, còn có thể dùng thủ đoạn gì? Hồ ly tinh kia chắc chắn đã mê hoặc thư kí Canh, trừ cái này ra, nó còn vốn liếng gì khác chứ?”
Ánh mắt Triệu Long thâm độc, hừ nói: “Tên con hoang Vương Bác Thần kia từng đỡ đạn cho Thần Chủ, tuy Thần Chủ đã trả xong ân tình này, nhưng chắc cậu ta đã dựa vào quan hệ này, bám víu đám người thư kí Canh, sau đó Triệu Thanh Hà tự mình hiến thân, câu dẫn thư kí Canh, thuận lợi trở thành người trung gian của anh ta!”
Triệu Long ác độc suy đoán, bản thân ông ta không trong sạch gì, cho nên trong mắt ông ta, Triệu Thanh Hà cũng như thế.
Bà cụ Triệu thở phì phì nói: “Danh dự của nhà họ Triệu chúng ta, đều bị con khốn kia làm mất hết! Lúc trước kêu nó đi bồi cậu Hồ, còn tìm tới cái chết, giả bộ làm trung trinh liệt nữ! Mẹ biết ngay mà tính nó lẳng lơ, thích câu dẫn đàn ông, không phải thứ tốt lành gì.”
Mẹ con hai người thở hồng hộc mắng Triệu Thanh Hà, nhưng hợp đồng vẫn phải ký.
Bởi vì nhà họ Hồ đã tỏ rõ ý từ trước, nhà họ Hồ, nhà họ Lý và nhà họ Triệu sẽ không tiến hành hợp tác gì.
Cho nên nhà họ Triệu chỉ có thể dùng đội thi công của Triệu Thanh Hà.
Khó chịu cũng phải nhẫn nhịn. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Triệu Thanh Hà, vài ngày không gặp, leo lên cành cao rồi à, lúc trước bác và bà nội kêu con đi bồi cậu Hồ, con còn sống chết không chịu, giờ sao nghĩ thông suốt rồi, chủ động đi thông đồng Canh Phong?”
Triệu Long nhếch nhẹ môi như có như không, cười lạnh nói: “Bác nói này cháu gái, trước kia bác còn nghĩ con thật sự là trinh trung liệt nữ, còn tính lập đền thờ trinh tiết cho con đó, không ngờ con tự ngộ ra? Trèo lên giường của thư kí Canh? Chẳng lẽ tên chồng vô dụng kia của con không được? Chậc chậc, xem ra đền trinh tiết này bác càng nên lập cho con, vừa làm kỹ nữ lại lập đền thờ, truyền ra cũng lại một đoạn giai thoại đó.”
Triệu Thanh Hà tức giận cắn chặt răng, nước mắt lưng tròng, nhưng cô cố kiềm lại.
Cô không thể để lộ sự yếu đuối trước loại người không ra gì này.