CHƯƠNG 156
Các công nhân đều nhìn Vương Bác Thần.
Khí tràng của Vương Bác Thần quá mạnh, không có ai dám nói gì.
Lão Ngũ cảm thấy hình như là mình nhìn thấy một tướng quân đang đứng phát biểu.
Trong lòng của ông ta bỗng nhiên rung động, nếu như mình đi theo Vương Bác Thần, có khi nào có thể lật đổ cái tên Trần Thiên Minh đó báo thù rửa hận?
“Vậy, vậy cậu nói xem phải làm sao đây? Không kiếm được tiền, cả nhà chúng tôi đều phải uống gió tây bắc.”
“Đúng vậy đó, đừng chị biết nói mấy lời dễ nghe, ai mà biết được cậu có ý đồ gì.”
Trong đám người có tiếng nói.
Phát hiện Vương Bác Thần lộ ra một nụ cười nhẹ, anh đã đạt được mục đích rồi.
Vương Bác Thần cũng không lập tức bắt hai người này ra, chắc chắn hai người này chính là tên đầu sỏ thúc đẩy nông dân công gây chuyện.
Vương Bác Thần không quan tâm, bình tĩnh nói: “Chẳng lẽ các người không nghĩ tới là ai đã lên kế hoạch xây dựng thành phố mới?”
“Thành phố mới là do thần chủ đưa ra kế hoạch, thư ký Tư tự mình giám sát xây dựng, sẽ để cho dự án hủy hoại được à? Nếu như một tòa nhà như thế này bị hủy, thần chủ cũng không có tư cách làm thống đốc Hà Châu đâu.”
Lời này vừa mới nói ra, tất cả mọi người, bao gồm cả Lão Ngũ đều ngơ ngác.
Đúng vậy đó.
Thành phố mới là do thần chủ đề ra.
Nếu như một tòa nhà bị hủy, vậy thì mặt mũi của thần chủ phải để ở đâu đây?
Tiểu Lan cũng không nghĩ tới điểm này, nghe thấy Vương Bác Thần nói như vậy thì lập tức kịp phản ứng lại.
Nhà họ Lý có thể đánh ép công ty Hoa Nguyên, nhưng mà dám đánh ép thần chủ à?
Có cho bọn họ một nghìn lá gan cũng không dám.
Những lời nói này giống như cho bọn họ uống một viên thuốc an thần.
“Đúng là như vậy, cậu nói xong thì tôi liền hiểu ngay, thành phố mới là do thần chủ quy hoạch mà.”
“Nếu công ty Hoa Nguyên thật sự không phát tiền lương thì chúng ta đi tìm thư ký Tư, kêu cô ấy làm cho chúng ta.”
Những người này cũng không ngốc, những lời Vương Bác Thần nói để bọn họ tin phục.
Nhưng suy cho cùng, cầm tới tiền mới là chân thực nhất.