Nhưng đúng lúc này, phó thống lĩnh Richard nhắc nhở: "Tôi hi vọng mọi người đừng quên, căn cứ vào tin tức mà chúng ta có được, Vương Bác Thần chính là cháu trai của Vương Long - chiến thần đầu tiên nước R năm đó. Nước R quá thần bí, đến nay chúng ta vẫn chưa xác định được tình huống cụ thể của nước R là như thế nào."
"Sự mất tích của Vương Long vào năm đó đến nay vẫn là một điều bí ẩn, tôi nghi ngờ là trong nước R vẫn còn tồn tại cường giả khác, dù sao thì nước R đã trải qua mấy nghìn năm lịch sử, lịch sử của bọn họ quá thần bí, những gì mà chúng ta hiểu về lịch sử của bọn họ còn quá ít."
"Bên cạnh đó, bảy thế gia và năm hào tộc ẩn mình của nước R đều không hề đơn giản. Trước đó chúng ta đã đến chào hỏi, nhưng người ta đều không thèm để ý, không hỏi han. Mà mỗi một người âm thầm tiếp xúc với chúng ta đều là người có cấp bậc chiến thần, mặc dù đã cung cấp không ít tin tức cho chúng ta, nhưng chính vì vậy mà chúng ta cũng đã đánh đổi một lượng tài nguyên rất lớn mới có được."
"Đám người đó vô cùng ngạo mạn, tôi nghi ngờ là bọn họ căn bản không tham gia vào việc tranh đoạt quyền lực thế tục nước R, nếu không năm đó bọn họ mà ra tay thì nước R sẽ không bị đẩy đến mất bị chia cắt."
Lời nói của Richard khiến sắc mặt không ít người trở nên nặng nề.
Đây chính là sự thật không thể bàn cãi, cũng chính là hiện thực mà bọn họ không có cách nào tránh né.
Trong hệ thống chiến thần phương tây hiện tại, những người tu luyện công pháp đều là ở thế kỷ trước cướp được từ trận đại nạn của nước R.
Ở phương tây không phải không có cường giả, nhưng bên phía phương tây đa số là dựa vào huyết thống và dị năng thức tỉnh, không có hệ thống tu luyện như nước R.
Đương nhiên cũng có học ma pháp, nhưng hệ thống pháp thuật quá phức tạp, hơn nữa lúc chiến đấu thời gian chuẩn bị lại quá dài, kém xa sự đơn giản và thông dụng trong hệ thống tu luyện của nước R.
Có đều là phương tây đã tích lũy nhiều năm như thế, cũng có không ít cường giả bản địa không yếu thế hơn so với cường giả ở nước R.
Có thể nói là mỗi người một vẻ.
Nhưng cường giả ở chỗ bọn họ đều là sát thủ, không phải tình huống bất đắc dĩ thì sẽ không ra tay.
Đây cũng chính là lý do tại sao sau khi thần chủ nước R Vương Bác Thần quật khởi thì phương tây lại bị đạp xuống dưới.
Stephen nhíu mày nói: "Chúng ta tạm thời không cần phải suy nghĩ tới những chuyện này, bên phía chúng ta cũng có người đối phó với những cường giả thần bí ở nước R, đây chính là thỏa thuận giữa hai bên. Không can thiệp vào tranh đoạt quyền lực của thế tục, cũng sẽ không can thiệp vào chiến tranh của thế tục." "Cho nên, các vị, bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình."
"Ngay bây giờ, bắt đầu hành động đi. Thông báo với thị trưởng thành phố Vinal, kêu ông ta ra đàm phán với Vương Bác Thần, trấn an đối phương, người của chúng ta sẽ lập tức chạy đến."
Thời gian không còn nhiều.
Cuộc họp này đã kéo dài mười mấy phút, chỉ còn lại chưa đến hai mươi phút.
Chẳng có ai nghi ngờ tên điên thần chủ nước R ấy chỉ nói mà thôi.
Cậu ta đã nói thế nào thì chắc chắn sẽ làm như thế đó.
Cùng lúc lãnh đạo nước A ra lệnh, ở thành phố Vinal.
Thị trưởng Blank đầu đổ mồ hôi lạnh, áp lực vô cùng lớn.
Ông ta không biết mục đích của kẻ sát sinh này là gì, ông ta nhất định phải trấn an đối phương trước mới được.
Lúc nãy, ông ta đã có ý muốn để người đi tiếp xúc với đối phương, kết quả còn chưa nói xong mà là đã bị đối phương bóp chết.
Bây giờ lãnh đạo ở bên kia nói cho ông ta biết rằng chiến thần nước A đang chạy tới thành phố Vinal, kêu ông ta cố gắng kéo dài thời gian.
Blank âm thầm mắng một tiếng trong lòng.
Cái đám ngu tổ chức God ấy chọc phải phiền phức rồi.
Không cần phải hỏi, chắc chắn là chuyện này có sự ủng hộ của đám lãnh đạo bên kia.
Mẹ nó, các người gây ra họa lại kêu ông đây đi chịu chết.
Một đám chó.
Rầm.
Blank bị Vương Bác Thần cách đó không xa đánh một cái bay ra đập người vào thân xe ở phía sau, xương cốt gãy mất mấy cây, máu tươi chảy ra từ trong miệng.
"ồn ào!”
Vương Bác Thần hừ lạnh: "Kêu Stephen đích thân đến đây.