Chỉ là một cái nhìn ấy lại khiến tên đàn ông đeo mặt nạ cảm giác như là có một con mãnh hổ đang nhìn mình chằm chằm từ sau lưng, toàn thân lạnh lẽo, là cảm giác lạnh đến thấu xương phát ra từ trong cơ thể.
Dù cách một cái màn hình, anh ta cũng bị dọa thiếu chút nữa là quỳ gối dưới đất.
Cường giả đến rồi.
Còn mạnh hơn so với người đàn ông mặt chữ điền ấy.
Khí thế trong đôi mắt của đối phương làm linh hồn anh ta run rẩy muốn nằm rạp dưới đất.
Sao lại có cường giả như thế này xuất hiện?
Từ khi nào mà tổ chức lại chọc phải cường giả cấp bậc này?
Chẳng lẽ là...
Người đàn ông đeo mặt nạ nghĩ đến một khả năng, dọa đến nỗi cả người phát run.
Gương mặt dưới lớp mặt nạ ấy đã trắng bệch.
Anh ta nghĩ đến một khả năng, đó chính là Triệu Thanh Hà cùng với cô bé kia thật sự là vợ con của thần chủ nước R.
Mà người đàn ông đang ở bên ngoài ấy, rất có thể là thần chủ nước R.
Hành động nhằm vào vợ con người ta đã bị phát hiện, thần chủ nước R đã tìm tới cửa.
Nếu như suy đoán này là thật, vậy thì... mình đã trêu chọc phải phiền phức lớn.
Như suy đoán này có đến 80% là thật, ngoại trừ thần chủ nước R ra thì anh ta hoàn toàn không nghĩ được, là ai đến đây.
Nhưng anh ta không thể tin được, tình nguyện tin tưởng đây là cường giả khác chứ không muốn tin đó là thần chủ nước R.
Hàm răng của người đàn ông đeo mặt nạ run lên cầm cập, nhanh chóng lấy hai bộ dù nhảy ra, dự định trực tiếp nhảy xuống từ đây với người đàn ông gầy.
Anh ta không dám đi con đường khác.
Hai người nhanh chóng mặc đồ nhảy dù, người đàn ông gầy bỗng nói:am "Lão đại, cái người giết người ấy, tôi cảm thấy hắn ta có chút quen thuộc, không ...không lẽ là không phải..."
"Cậu nghĩ đến cái gì vậy?"
Người đàn ông đeo mặt nạ đã mặc đồ nhảy dù xong, không kịp chờ đợi mà mở cửa sổ ra, ở đây là tầng ba mươi, mặc dù anh ta là cường giả võ đạo, nhưng thực lực còn chưa đạt đến mức nhảy xuống từ đây mà bất tử.
Người đàn ông gầy run rẩy nói: "Nước R, là một trong tam đại chiến thần Kiều Thanh Phong, chiến thần Thanh Phong."
Người đàn ông đeo mặt nạ lão đảo, sợ sệt thiếu chút nữa là ngã xuống từ cửa sổ.
Kiều Thanh Phong, chiến thần Thanh Phong.
Mẹ nó.
Người đó thật sự là thần chủ nước R.
Ngoại trừ là thần chủ nước R ra thì ai có tư cách để Kiều Thanh Phong làm thuộc hạ cho mình?
"Đi nhanh đi!"
Trong lòng người đàn ông đeo mặt nạ chỉ còn sợ hãi.
Anh ta đã hối hận rồi, không nên nảy sinh ra ý định muốn động thủ với người nhà của thần chủ nước R.
Thật ra thì anh ta đã sớm biết đây chính là một lần đánh cược, toàn quân rất có thể sẽ bị diệt.
Nhưng mà anh ta cược chính là trước khi thần chủ nước R kịp phản ứng thì mình âm thầm bắt mẹ con Triệu Thanh Hà đi.
Đây là cơ hội một phần vạn, vinh hoa phú quý cùng với danh dự, anh ta đều cược hết.
Nhưng mà anh ta thua rồi.
Cho nên, thần chủ nước R đã tìm đến cửa.
Người đàn ông đeo mặt nạ không hề do dự mà nhảy xuống.
Người đàn ông gầy cũng đoán đượcgd có thể để Kiều Thanh Phong cam tâm tình nguyện làm đàn em thì chỉ có một mình thần chủ nước R.
Anh ta cũng vội vàng nhảy xuống.
Trong nháy mắt bọn họ nhảy xuống, Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong vừa vặn xuất hiện.
"Chó chết, không đợi tôi đến giết mà lại dám chạy"
Kiều Thanh Phong nổi giận muốn nhảy xuống, lại bị Vương Bác Thần ngăn cản.
Vương Bác Thần quát: "Mặc dù cậu đã đột phá đến võ hoàng ngũ tinh, nhưng nhảy xuống từ tầng ba mươi, cậu cảm thấy mình có thể hoàn toàn không bị tổn hại không hả?"
Kiều Thanh Phong không cam lòng: "Nhưng thứ chó này lại chạy rất nhanh"
"Cậu gấp cái gì?"
Vương Bác Thần vừa nói xong thì liền nhảy xuống, anh thả người giữa không trung, trong chớp mắt liền bay đến trước mặt người đàn ông đeo mặt nạ đang lơ lửng giữa không trung.
Sắc mặt của người đàn ông đeomm mặt nạ liền thay đổi, đối phương lại có thể đi trong không khí.
Đây là cấp bậc gì?
Nhưng anh ta không kịp suy nghĩ gì nhiều, Vương Bác Thần bóp lấy cổ anh ta, sau đó lại xuất hiện trước mặt người đàn ông gầy cũng đang bay lơ lửng trong không trung, bóp lấy cổ của anh ta.