Sương mù bị thổi quét để lộ ra khung cánh bên dưới. Nhưng không như mọi người lo lắng, phía bên dưới cũng không phải cảnh người ngã ngựa đổ. Chỉ thấy mười hai vị hiền nhân đang đứng trong một vòm sáng hình mai rùa, nhìn tình hình thì không có gì là bị thương tổn.
Chiếc mai rùa khổng lồ hình bầu dục dài chừng sáu, bảy trăm mét, rộng chừng hai trăm mét. Hợp thành từ bốn mươi tám ô lục giác lớn nhỏ. Tám vị hiền nhân đứng ở tám vị trí ứng với tám quẻ trong bát quái, bốn vị ở trung tâm ứng với tứ phương.
Làn sóng nhiệt thổi quét xung quanh nhưng khi va chạm vào chiếc mai rùa khổng lồ thì bị chặn đứng lại. Trên chiếc mai rùa, từng ô lục giác tỏa ra hào quang màu xanh lam không ngừng bào mòn, cắn nuốt sóng nhiệt.
Con tam túc hỏa điểu nhìn vế phía trận pháp, ánh mắt như đang suy nghĩ điều gì. Từ chiếc mai rùa kia nó cảm nhận được một tia khí tức khiến nó e ngại.
Giằng co chừng vài phút, cơn sóng nhiệt cuồi cùng cũng bị triệt tiêu. Bên trong trận pháp, ở vị trí trung tâm, bốn người cùng thở phào một hơi. Bốn người này là bốn người có tu vi về phương diện trận pháp cao nhất trong số những người ở đây.
Một là đại trưởng lão Trần hải, hai là vị Hải thượng Lãn Ông, ba là một vị thất diệp của họ Trịnh, người còn lại là một vị thất Diệp của họ Lý. Trên đầu bốn người lúc này đang lơ lửng một khối mai rùa to cỡ hai lòng bàn tay.
Hình dạng của nó giống hệt chiếc mai rùa khổng lồ bên ngoài.Theo sự phối hợp của bốn người, chiếc mai rùa không ngừng tỏa ra hào quang lấp lánh, nó chính là một trận bàn. Thông thường trận pháp đều cần ngự khí sư lần lượt tạo ra từng đồ án, sau đó kết hợp chúng với nhau, cuối cùng mới khởi động trận pháp.
Nhưng nếu có trận bàn thì chỉ cần kết một ấn quyết duy nhất là có thể khởi động một trận pháp, bởi lẽ toàn bộ đồ án đều đã được khắc vào trận bàn. Tuy nhiên tùy theo uy lực àm yêu cầu sử dụng của trận bàn cũng khác nhau, uy lực càng lớn thì yêu cầu lại càng cao.
Mà trận bàn hình mai rùa này là một trận bàn từ cổ đại, tên nó là “ huyền vũ bát quái trận bàn”. Trận bàn này sử dụng một chiếc vảy của huyền vũ làm khung, lại vẽ lên bốn mươi tám đồ án bát quái, có sức phòng thủ siêu cường. Là một trong những trận bàn cao cấp nhất của Hồng Bàng nhân giới hiện nay.
Nó cũng là chiêu bài thành danh của Trần Hải đại trưởng lão. Nhưng thông thường nếu do một mình ông sử dụng thì uy lực sẽ không thể sánh với hiện giờ. Với sự trợ giúp từ nó, những vị hiền nhân này sẽ có một chút thực lực để đối đầu với con tam túc hỏa điểu.
Mà luồng sáng ban nãy chính là chiêu thức công kích duy nhất của trận pháp này. Đáng tiếc đã không thể đắc thủ. Hiện giờ đã mất đi sự bất ngờ, sẽ không dễ dàng đánh lén nó nữa.
Mà thứ khiến con tam túc hỏa điểu e ngại chính là khí tức của huyền vũ, huyền vũ cũng là một loại linh thú, nó và huyền quy đều cùng một nhánh, nhưng hai bên vẫn có sự khác biệt nhất định. Đối với yêu thú mà nói, huyết mạch mang tính áp chế rất lớn.
Con tam túc hỏa điểu vẫn chưa tiến hóa thành linh thú nên khi gặp khí tức của huyền vũ, nó bị áp chế từ sâu trong huyết mạch. Nhưng nó cũng hiểu cái mai rùa bên dưới kia không có được quá nhiều năng lực của huyền vũ, căn bản nó cũng không cần quá kiêng dè.
Tuy nhiên sự xuất hiện của trận pháp này càng khiến nó giận dữ, không ngờ một đám nhân loại nhỏ bé lại có thể dây dưa với nó lâu như vậy. Đặc biệt là ba kẻ khó chơi ở phía xa kia. Hơn nữa trong hư không, nó cảm nhận được một tia nguy cơ, thậm chí còn nguy hiểm hơn cả sự liên thủ của ba tên kia.
Nó quyết định không thể tiếp tục dây dưa nữa. Nó vươn cổ hít một hơi thật dài, khí xung quanh như bị nó hút cạn kiệt vậy. Mà theo đó cơ thể của nó lại lần nữa thu nhỏ, lần này trực tiếp thu lại một nửa. Cơ thể vốn cao tới ba, bốn trăm mét hiện giờ chỉ còn chưa đầy hai trăm mét.
Nhưng càng như vậy, ba vị tam Liên cảnh lại càng cảnh giác, hơi thở nguy hiểm phát ra từ nó ngày càng nồng đậm.
Sau khi thu nhỏ thân hình, cặp mắt của nó từ màu vàng cam chuyển hóa thành màu xanh lam, một ngọn lửa theo đó cũng phun ra từ mắt nó. Mà chiếc đuôi ở trung tâm của nó cũng nổi lên dị biến. Những hoa văn hình ngọn lửa màu xanh vốn đang yên lặng lúc này bỗng như sống lại.
Cả chiếc đuôi cũng đột ngột bùng lên ngọn lửa màu xanh lam rực rỡ. Nhưng khi nhìn thấy ngọn lưả này, không một ai trong số các vị hiền nhân có tâm tình để thưởng thức. Bởi lẽ đây chính là thanh tâm hỏa đã thiêu hủy thủy thuẫn của một vị tam Liên cảnh.
Mà lúc này, cường độ của thanh tâm hỏa mạnh lên đâu chỉ mười lần. Ngọn lửa màu xanh từ đuôi bắt đầu lan dần ra cả cơ thể của con tam túc hỏa điểu. Chẳng mấy chốc đã biến con tam túc hỏa điểu thành một con chim lửa màu xanh lam cực lớn.
Bên này ba vị tam Liên nhìn thấy biến hóa của con hỏa điểu đều khẽ nhăn mày lại. không ngờ giao đấu chưa bao lâu mà nó đã chuyển sang trạng thái hóa thân đầu tiên, tam túc thanh điểu. Khẽ nhìn nhau, ba người lập tức biến mất khỏi vị trí.
Nguyễn Kim thoáng cái xuất hiện phía trên huyền vũ bát quái trận, giọng nói gấp gáp chuyền xuống dưới.
- Trần Hải trưởng lão mau dốc toàn lực mở ra phòng ngự của huyền vũ bát quái trận, ta sẽ kết hợp với các vị.
Mấy vị hiền nhân ở trong trận sớm đã có cảm giác nguy hiểm khi nhìn thấy biến thân của con tam túc hỏa điểu, lại được Nguyễn Kim nhắc nhở, liền bắt đầu toàn lực thôi động bát quái trận, các đồ án tức tốc sáng lên, phải hơn lúc trước vài lần.
Mà Trần Hải đại trưởng lão cũng không dám chậm chễ, hay tay biến đổi hợp ấn, hét lớn.
- Huyền vũ bát quái trận, huyền vũ thủ hộ, khởi .
Tiếng hô vừa dứt, chiếc mai rùa to lớn bắt đầu mau chóng thu gọn lại, kích thước chỉ còn một nửa. Nhưng độ ngưng thực cũng tăng lên mấy lần, trông giống như môt chiếc mai rùa thật vậy.Mà Nguyễn Kim cũng đã đứng trên vị trí trung tâm của mai rùa.
Hoa văn xanh lam ở giữa trán bắt đầu lan ra trên vùng mặt. Hai tay mau chóng kết ấn, rồi đập mạnh xuống mai rùa.
- Hiền nhân thủy thuật, đa trọng thiên thuẫn.
Từ vị trí tiếp xúc, những ký tự màu xanh lan theo các cạnh của những hình lục giác, mau chóng hòa nhập vào đồ án bát quái ở tám phương vị của trận pháp. Sau khi những ký tự này dung hợp vào tám đồ án bát quái, bên rìa của mai rùa mọc ra tám chiếc thuẫn lớn.
Tám chiếc thuẫn này hợp lại với nhau, bao trọn chiếc mai rùa vào trong. Mà mai rùa và những chiếc thuẫn lúc này đồng thời chuyển sang màu xanh tím, trên những chiếc thuẫn xuất hiện lần lượt đồ án các quẻ tương ứng trong bát quái.
Mà lúc này, hai người Trần Cảnh sau khi thoát khỏi sự uy hiếp của cơn sóng nhiệt , còn chưa kịp vui mừng bao lâu thì một thứ áp lực lại như nước lũ tràn tới. Trần Cảnh đột nhiên ớn lạnh từ đầu đến chân, mà bên kia lão quản gia hình như cũng có cảm giác bất an như vậy.
Hơn nữa, cánh cổng thành vốn vô cùng kiên cố không ngờ bắt đầu phát ra âm thanh kẹt kẹt. Rốt cuộc ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì mà động tĩnh lại lớn như vậy. Hai người tiến về phái cổng thành, lần này lão quản gia tự mình mở phong ấn ở cổng.
Khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hai người không nói một lời, mau chóng đóng lại cánh cổng rồi cắm đầu chạy vào sâu bên trong. Nói đùa gì vậy, nhìn tình hình này nếu tiếp tục còn ở lại gần cổng thành e rằng khó mà giữ được mạng.
Cái bóng dáng xanh lam kia dù không to lớn như những con thú vương lúc trước nhưng nó mang lại cảm giác khủng bố mà lần đầu tiên Trần Cảnh cảm nhận được. Hai bên mới bày ra tư thái mà uy áp đã khiến Trần Cảnh thiếu chút nữa khụy xuống. May mắn có lão quản gia ở bên đỡ một tay, không thì đúng là mất mặt.
Hai người đều hiểu nếu là trận pháp phòng hộ nguyên bản của tòa hoàng thành thì có lẽ sẽ chịu đựng được sức tàn phá từu cuộc chiến. Nhưng hiện giờ lối vào lại chỉ có trận pháp bảo vệ được bố trí lại sau này, uy lực còn lâu mới sánh kịp trận pháp ban đầu.
Phương án tốt nhất là chạy càng sâu vào trong càng tốt, không biết trận chiến sẽ có kết quả cuối cùng ra sao nhưng hiện giờ giữ mạng mới là điều quan trọng nhất.
Hai người mau chóng men theo con đường mà họ Trần lúc trước dùng để khai phá các tòa cung điện, một mạch tiến sâu vào trong. Mãi đến khi tiến đến tòa cung điện thứ năm cảm giác bất an của hai người mới giảm xuống, mà uy áp từ con chim lưu màu xanh kia cũng đã giảm đến mức thấp.
Hoàng thành xây dựng theo chiều cao dần từ ngoài vào trong, càng vào sâu thì địa hình càng cao. Hầu hết các tòa cung điện đều được xây dựng trên các vách đá cao. Mà chỗ hai người dừng chân hiện giờ ở độ cao chừng sáu, bảy trăm mét so với khu vực cổng vào.
Đứng ở trên này hai người có thể thấy rõ toàn cảnh phía ngoài, vừa hay có thể quan sát trận chiến từ xa. Mà đứng ở độ cao này mới có thể nhìn được phần nào sự khủng bố của chiến trường bên ngoài. Nhất là bóng dáng con thanh điểu khổng lồ trên không trung, nhìn vào nó Trần Cảnh càng hiểu rõ sự nhỏ yếu của bản thân so với thế giới.
Chiến trường, con tam túc hỏa điểu sau khi chuyển sang trạng thái tam túc thanh điểu dường như đang tích lũy sức mạnh, nó lặng lẽ lơ lửng trên không trung. Đôi mắt nó nhắm chặt lại, khí trong thiên địa xung quanh cũng theo từng nhịp thở của nó mà biến động, gió nổi mây vần. Cuộc ác chiến sẽ diễn ra như thế nào?