- Nói hươu nói vượn!
Trần Thư trở lại lớp sớm hơn một bước lập tức đứng dậy, quang minh lẫm liệt nói.
- Người nào ở lớp ngự thú năm ta không phải hạng người quang minh chính đại, sao làm loại chuyện qua loa này?
- Có điều ngươi yên tâm, ta sẽ tự mình điều tra, lấy danh tiếng Trần Thư ta, tuyệt đối sẽ cho ngươi một kết quả vừa lòng.
Nhìn vẻ mặt chính khí của Trần Thư, vẻ mặt tất cả mọi người đều im lặng.
Có thể đừng cưỡng ép thêm kịch cho mình hay không?
- Trần Bì, nói ngươi vừa mới làm gì đi?
Vẻ mặt Vương Mạnh hơi động, nói nhỏ.
- Ném túi phân đi.
- ...
Hai người nói nhỏ, tuy rằng cho rằng hành động của Trần Thư cực kỳ kỳ hoa, nhưng mặt Vương Mạnh cũng mang ý cười, giải hận không ít.
- Các ngươi đã thua, lấy ba viên Ngự Thú Châu ra đi.
Vẻ mặt Hạ Băng cũng quái dị liếc nhìn Trần Thư một cái, nhìn về phía Trịnh Dịch.
Sói Băng theo đó giẫm chân đi tới, tràn ngập cảm giác áp bách.
Vẻ mặt Trịnh Dịch không cam lòng, cuối cùng lấy ra ba viên Ngự Thú Châu.
- Ta nhớ rõ vóc dáng của người kia rất cao lớn.
Hắn ta không ngừng quét mắt nhìn lớp ngự thú năm, có thể vô thanh vô tức kéo bản thân đi, có mấy người phù hợp với điều kiện.
Cuối cùng, ánh mắt hắn ta nhìn về phía Trần Thư.
- Bạn học đừng hoảng sợ, ngươi có thể vĩnh viễn tin tưởng Trần Thư ta.
Vẻ mặt Trần Thư trịnh trọng, lại cam kết lần nữa.
Sau đó phần lớn bạn học trong sân tỷ thí đều rời đi.
Cứ việc lần này Hạ Băng đại phát thần uy, nhưng việc mọi người nghị luận nhiều nhất cũng là Trịnh Dịch, cùng với người hành hung kia.
Người này thật sự quá độc ác.
Thừa dịp lúc đối phương điều khiển khế ước linh, trực tiếp tròng túi phân to, kéo vào nhà vệ sinh hành hung.
Vẻ mặt Trịnh dịch khó chịu, hai tay nắm chặt, hiện tại cảm giác cả đầu ong ong.
Lần này có thể nói là mặt mày dọa người mở cửa, dọa người về đến nhà.
- Hỏi bạn học quan sát cuộc chiến một chút, nhất định phải tìm ra ai hạ độc thủ cho ta!
Trịnh Dịch thu hồ Khô Lâu binh, nói với người trong lớp.
Tâm tình Trần Thư lúc này rất tốt, hắn đạt được đại lượng lực ngự thú, trực tiếp trở thành Ngự Thú Sư cấp hai.
Đáng tiếc chính là Slime màu vàng không lĩnh ngộ thiên phú hoăc kỹ năng, nhưng các thuộc tính đều có tăng lên.
Nếu trở thành Ngự Thú Sư cấp hai, Slime sẽ đầy đủ năng lực chiến đấu.
- Ừm, đưa Ngự Thú Châu cho ngươi.
Đang lúc Trần Thư đang đạp xe công cộng, chuẩn bị về nhà.
Hạ Băng cũng đuổi theo, đưa cho hắn một viên hạt châu.
- Hôm nay nếu không phải ngươi ra tay, ta sẽ không thắng nhẹ nhàng như vậy.
- Ta ra tay? Ra tay cái gì?
Trần Thư gãi gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc.
- Trước đó ta thấy cái túi to trong cặp của ngươi.
- ...
- Được rồi, ngả bài, là ta làm.
Vẻ mặt Trần Thư không thèm để ý, thu Ngự Thú Châu vào.
- Ngươi nghĩ gì mà tự mình lên? Giữa trận đấu của Ngự Thú Sư cực kỳ nguy hiểm, đầu tiên phải bảo vệ tốt bản thân.
- Này có là gì, Thư Thư ta ấy, thích nhất chính là đánh lén.
Hạ Băng:
- ...
Vẻ mặt Trần Thư ngạo nghễ, cưỡi xe đạp trực tiếp rời đi.
- Thật sự là một người đặc biệt.
Hạ Băng lắc đầu.