Khi Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ đối diện Tịnh Hóa Lĩnh Vực bắt đầu tuyệt vọng, Long Hạo Thần không công kích y mà lóe người quay về bên cạnh Thải Nhi.
Ba quang cầu quay quanh hắn có quang cầu xanh lại hiện ra uy lực, rơi sau lưng Thải Nhi, sức sống dễ dịu từ từ rót vào người nàng. Cùng lúc đó, quang cầu trắng quay quanh bên người Long Hạo Thần cũng bay ở trước ngực hắn. Ánh sáng trắng đậm đặc rót vào bảo thạch hộ tâm trước ngực, đó là lực lượng hỗn độn. Chỉ chốc lát sau, không gian quanh người Long Hạo Thần xuất hiện rạn nứt li ti. Ngay sau đó, *keng* một tiếng, ký hiệu tím đen trôi nổi sau lưng hắn bị hư hao thành mảnh vụn, tan ra trên không trung.
Khi chiến đấu Long Hạo Thần không cách nào giải phong ấn của Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ, nhưng ở trạng thái không chiến đấu, muốn khống chế hắn mặc đang mặc Vĩnh Hằng giáp thì rất khó. Huống chi bây giờ Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ tập trung tinh thần vào đối kháng Tịnh Hóa Lĩnh Vực, lấy đâu ra sức lực ngăn cản Long Hạo Thần?
Tịnh Hóa Lĩnh Vực đột nhiên ngừng khuếch trương, vầng sáng trắng không lan tới phía xa nữa mà từ từ dâng lên không trung. Tuy lực lượng tịnh hóa khiến đám sinh vật vong linh thống khổ không muốn sống, nhưng lực lượng tịnh hóa đi qua đâu thì không khí biến tinh khiết chưa từng có, thanh tẩy dơ bẩn trong thế giới này.
Đối kháng sinh vật vong linh, đám Long Hạo Thần không có nhiều gánh nặng tâm lý, huống chi những sinh vật vong linh này không tiếc trả giá công kích Hạo Nguyệt. Nhưng Thải Nhi ngừng tấn công đúng là bởi vì hắn muốn vậy. Hắn không suy nghĩ cho sinh vật vong linh mà vì chính Thải Nhi.
Thông qua liên hệ Linh Hồn Xiềng Xích, Long Hạo Thần cảm nhận được trạng thái không ổn định của Thải Nhi, thế nên trước tiên chạy tới bên cạnh nàng.
Chạm tới người Thải Nhi hắn mới giật mình phát hiện, nàng đã gần tới mức mất kiểm soát và tan vỡ. Hắn vội vàng dùng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa kèm theo ánh sáng sinh mệnh rót vào người nàng sức sống khổng lồ, nhanh chóng thúc đẩy tu vi. Sau khi trừ phong ấn thì Vĩnh Hằng Quang dung nhập vào Tịnh Hóa Lĩnh Vực của Thải Nhi, giúp nàng ổn định lĩnh vực, không để nàng tiếp tục khuếch trương, đem đa số lực lượng tịnh hóa tản ra không trung.
Kỳ thật không thể trách Thải Nhi bất lực khống chế, chủ yếu là đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp phải tình huống như vậy. Không ngờ thông qua Tháp Vĩnh Hằng phóng đại, Tịnh Hóa Lĩnh Vực có lực sát thương khủng bố như thế với sinh vật vong linh.
Trong thời gian ngắn tịnh hóa rất nhiều sinh vật vong linh cao cấp sinh ra lực lượng tịnh hóa thật là quá đáng sợ. Thân thể Thải Nhi gần như chớp mắt bị trướng đầy. Làm người thừa kế Tử Thần, có lực lượng tịnh hóa lớn như thế đối với nàng vốn nên là chuyện tốt, thúc đẩy tu vi nàng nhanh chóng tăng lên, linh khiếu liên tiếp mở ra. Nhưng sức chịu đựng thân thể của nàng có hạn! Khi bên ngoài ùa vào quá nhiều lực lượng tịnh hóa, mà lực lượng tịnh hóa ở bên ngoài vượt qua cực hạn nàng có thể khống chế, thì bắt đầu xuất hiện vấn đề.
Bởi vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khi Thải Nhi phát hiện tình hình không tốt thì lực lượng tịnh hóa đã mất kiểm soát. Nàng không thể cầu cứu, nếu không có Tháp Vĩnh Hằng chấn nhiếp, chỉ sợ nàng sẽ bị lực lượng tịnh hóa dâng tràn trọng thương. May mắn Long Hạo Thần kịp thời phát hiện tình huống bên nàng.
Cấp bậc của Vĩnh Hằng Quang Lĩnh Vực dù là trong thế giới này, hay tại Thánh Ma đại lục đều là lĩnh vực đỉnh cao nhất. Thải Nhi càng không chút bài xích Long Hạo Thần. Lĩnh vực hòa hợp, Long Hạo Thần thông qua Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa tăng phúc, lực lượng nhanh chóng bị khống chế. Đầu tiên là khiến Tịnh Hóa Lĩnh Vực ngừng khuếch trương, không để những lực lượng tịnh hóa tiếp tục khuếch tán tịnh hóa sinh vật vong linh. Chỉ có làm thế thì mới không khiến cho thêm nhiều lực lượng tịnh hóa rót vào.
Thải Nhi có Long Hạo Thần hỗ trợ nhanh chóng ổn định lại, đôi mắt đẹp lóe tia sáng, nhìn hướng Long Hạo Thần. Hắn có chút oán trách gật đầu với nàng, ý bảo tiếp tục giữ trạng thái như cũ.
Nguy hiểm cũng là kỳ ngộ, tình hình như vậy tuyệt đối là có duyên mới gặp. Lực lượng tịnh hóa khổng lồ đến thế, có thể hấp thu nhiều một phần thì tu vi của Thải Nhi sẽ tăng một phần, nhanh hơn tự mình tu luyện tăng cao gấp nhiều lần.
Long Hạo Thần biết Thải Nhi rơi vào nguy hiểm nhưng đám Vong Linh Vương không biết! Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ thấy Tịnh Hóa Lĩnh Vực bị Long Hạo Thần khống chế ngừng khuếch trương, Hỏa Hồn nhấp nháy trong mắt có chút biến đổi.
Cùng lúc đó, giọng Long Hạo Thần vang vọng trong thế giới vong linh.
"Ta vốn không muốn chiến đấu với các ngươi, cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt. Nhưng nếu các ngươi tiếp tục công kích, đừng trách chúng ta vô tình, sẽ triệt để xóa các ngươi khỏi thế giới này!"
Giọng Long Hạo Thần không cao, thậm chí không có nhiều cảm xúc nhưng khiến mỗi một Vong Linh Vương nghe rõ ràng.
Lúc này Tịnh Hóa Lĩnh Vực cho chúng cảm giác càng thêm khủng bố. Vốn ánh sáng trắng tinh khiết bên trong thêm một tầng vàng nhạt tỏa ra uy nghiêm vô thượng. Sinh vật vong linh cao cấp bị ánh sáng trắng phủ lên khi vầng sáng vàng xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn Hỏa Hồn đều tắt. Lĩnh vực dung hợp rồi càng mạnh hơn trước.
Đừng nói là sinh vật vong linh bình thường, coi như còn lại chín Vong Linh Vương nhìn thấy Vĩnh Hằng Tịnh Hóa Quang thì cũng chùn chân, không dám tiến lên một bước.
Đây không phải chênh lệch mặt tu vi mà là đơn thuần khắc chế.
Giọng sắc nhọn của Vu Yêu Vương vang lên.
"Nói cái gì không đuổi tận giết tuyệt? Chẳng lẽ Austin Griffin thức tỉnh rồi sẽ tha cho chúng ta ư?"
Long Hạo Thần nhàn nhạt nói.
"Tuy ta không biết kiếp trước Hạo Nguyệt từng làm cái gì với các ngươi, ta chỉ biết kiếp này nó xuất thế luôn bị các ngươi tấn công. Nếu không phải cơ duyên trùng hợp, chỉ sợ đã chết trong tay các ngươi."
Giọng Vu Yêu Vương càng biến cao vút.
"Đó là vì ngươi không biết nó từng làm cái gì, cũng không biết nó thức tỉnh rồi khủng khiếp cỡ nào!"
Long Hạo Thần cười nhạt nói.
"Ta chỉ biết nó là đồng bạn, là bằng hữu của ta. Các ngươi nên nhìn ra được tiếp tục công kích chúng ta thì cũng không có khả năng chiến thắng, chỉ có nước bị chúng ta giết chết. Dù sau khi Hạo Nguyệt thức tỉnh muốn giết các ngươi thì còn đỡ hơn bây giờ chết ngay. Bên nào nhẹ bên nào nặng, các ngươi có thể tự phán đoán."
Giọng kỳ lạ của Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ vang lên, trong thanh âm có chút khàn nhưng cũng rất hùng hậu.
"Austin Griffin là đồng bạn của ngươi? Chẳng lẽ ngươi không sợ sau khi nó thức tỉnh sẽ phản phệ? Đừng nhìn thực lực của ngươi không yếu, nhưng so với Austin Griffin chân chính thức tỉnh thì không tính cái gì."
Long Hạo Thần lạnh lùng nói.
"Đây là vấn đề của ta, không phiền các ngươi bận tâm. Nhưng ta nói cho các ngươi biết, Hạo Nguyệt quay về thế giới này chỉ vì phải tiến hóa mà thôi. Sau này ta sẽ luôn mang nó theo bên cạnh, để nó ở thế giới kia của ta. Nếu thật như các ngươi đã nói, đây là lần tiến hóa cuối cùng của nó, vậy thì có lẽ nó vĩnh viễn không quay về thế giới này nữa."
Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ có chút khó tin nói.
"Ngươi nói sau này nó sẽ không trở lại nữa?"
Long Hạo Thần nói.
"Ta không thể bảo đảm nó sẽ không trở về, nhưng ta có thể nói, nếu bây giờ các ngươi rời khỏi đây, sau này không đối đầu với Hạo Nguyệt nữa, vậy tương lai nó cũng sẽ không đối phó các ngươi."
Thải Nhi đã dần tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, thêm vào lúc trước mất kiểm soát, kỳ thực trừ việc giữ lĩnh vực kéo dài ra thì nàng đã mất năng lực chiến đấu. Dù Long Hạo Thần có tuyệt chiêu nhưng hắn không muốn cùng đám sinh vật vong linh cá chết lưới rách. Quang Chi Thần Hi thương vong dù chỉ một người cũng khiến hắn không chịu nổi.
"Sao có thể? Ngươi có tư cách gì bảo đảm thay Austin Griffin?" Vu Yêu Vương tràn đầy nghi ngờ hỏi.
Mặt nạ trên mặt Long Hạo Thần từ từ nâng lên, đỉnh đầu vương miện có chín viên ngọc lấp lóe ánh sáng mỹ lệ, nhìn qua tựa như vị vua thống trị tất cả.
"Ta bảo đảm ở tại đây." Hắn chỉ trán mình.
Ngay sau đó, chín quang văng tím vàng bị ý niệm của hắn khống chế từ từ hiện ra. Một vệt tím như ẩn như hiện xuất hiện giữa không trung, liên tiếp hắn và người Hạo Nguyệt.
"Đây là?" Vong Linh Vương kinh ngạc.
Các Vong Linh Vương khác chợt biến tĩnh lặng, ngay cả Cốt Long Vương cũng nhanh chóng giải trừ trạng thái áo giáp, xuất hiện bên cạnh Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ. Trong Hỏa Hồn của chúng cùng dâng lên cảm xúc giống nhau.
"Huyết…huyết khế? Sao có thể được? Austin Griffin thế mà lại đi ký kết huyết khế với nhân loại?" Vu Yêu Vương bởi vì quá chấn kinh mà biến lắp bắp.
Các Vong Linh Vương khác kinh ngạc không kém gì ả. Thoáng chốc thế giới đỏ và đen biến hoàn toàn tĩnh lặng.
Long Hạo Thần trầm giọng hỏi.
"Bây giờ ta đã đủ tư cách chưa?"
Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ không đáp lời Long Hạo Thần ngay mà nhanh chóng tụ tập với mấy vị Vong Linh Vương khác. Trên người chúng bị một tầng xám tro bao phủ, hình như đang thảo luận cái gì.
Long Hạo Thần không chút gấp gáp. Đối với hắn thì kéo dài thời gian là lựa chọn tốt nhất. Dù Hạo Nguyệt đang tiến hóa, hay Thải Nhi lĩnh ngộ thì cần nhất là thời gian.
Các thành viên Quang Chi Thần Hi nhìn ra được tình huống có cơ may, trừ Dương Văn Chiêu, Đoạn Ức, mười hai Thánh Vệ ra, mấy người khác đều tụ tập bên cạnh Long Hạo Thần. Tư Mã Tiên có Quang Chi Thủ Hộ Linh Lô của Hàn Vũ hỗ trợ, tu vi đã hồi phục bảy, tám phần. Trạng thái của Trần Anh Nhi, Vương Nguyên Nguyên kém chút nhưng vẫn còn chiến đấu được. Tẩm trong Vĩnh Hằng Quang chiếu rọi, họ không bị thế giới này hạn chế, tiêu hao trước đó đang chậm rãi hồi phục.
Qua chừng mười phút, vầng sáng xám phủ lên các Vong Linh Vương mới dần tán đi.
Khi Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ lần nữa đối diện Long Hạo Thần, khí thế trước kia đã biến mất.
"Vua nhân loại đáng kính, người đã dùng huyết khế chứng minh năng lực và thành ý của ngài. Nếu ngài có thể cùng Austin Griffin ký kết khế ước như vậy, chúng ta quyết định tin tưởng ngài bảo đảm. Hy vọng ngài giữ lời hứa, ước thúc Griffin." Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ biến đổi xưng hô với Long Hạo Thần, cũng có nghĩa là y thỏa hiệp và thừa nhận thực lực của hắn.
Long Hạo Thần mặt không biểu tình gật đầu, nói.
"Ta không lặp lại lời đã nói."
Tuy Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ không được Long Hạo Thần lần nữa bảo đảm, nhưng không truy hỏi thêm, ánh mắt đầy kinh sợ nhìn Hạo Nguyệt phía xa, mới dẫn theo đám Vong Linh Vương và đại quân vong linh chậm rãi rút lui.
Nhìn đám Vong Linh Vương dần biến mất, Long Hạo Thần thở ra hơi dài. Từng tầng sáng trắng trong suốt khuếch tán từ tay chân hắn, cuối cùng hóa thành sắc trắng trong hướng tới bảo thạch trước ngực. Khi tất cả ánh sáng đều tắt, bao gồm cả bảo thạch trước ngực, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa biến mất không thấy bóng dáng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thân thể Long Hạo Thần lảo đảo, mặt trắng bệch, có Hàn Vũ đỡ mới ổn định thân thể.
Hắn suy yếu không chỉ vì linh lực tiêu hao quá độ, mà đến từ Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa cho hắn cảm giác lực lượng vô tận. Nhưng muốn khống chế lực lượng khủng bố này cần tinh thần lực cũng cực kỳ khủng khiếp. Dù đã hoàn toàn dung hợp với vương tọa, lúc trước chiến đấu Long Hạo Thần suýt hao hết tinh thần lực, linh hồn yếu ớt cũng là chuyện bình thường. Đây cũng là một trong số các nguyên nhân hắn không muốn chiến đấu tiếp. Cứ tiếp tục thì hắn sợ là sẽ cạn kiệt lực lượng linh hồn.
Điều tức thời gian ngắn, Long Hạo Thần ổn định lại trạng thái của mình rồi nói với đồng bạn.
"Hàn Vũ, Trương huynh, làm phiền hai người giám sát xung quanh. Những người khác thì tách ra ngoài phạm vi Tịnh Hóa Lĩnh Vực, chúng ta chờ Hạo Nguyệt tiến hóa xong."
"Vâng!"
Mọi người nhanh chóng hành động, tự chiếm vị trí có lợi. Tịnh Hóa Lĩnh Vực của Thải Nhi còn đó, sinh vật vong linh không khả năng thông qua năng lực ẩn hình xâm nhập vào lĩnh vực mà không bị phát hiện.
Long Hạo Thần canh giữ bên cạnh Thải Nhi, nhắm mắt, tiếp tục hồi phục tinh thần lực của mình. Lúc này hắn kinh ngạc phát hiện, vòng cổ Độc Giác Thú bắt đầu tỏa ra tinh thần nhu hòa liên kết với tinh thần lực của hắn.
Lực lượng Độc Giác Thú không thể trực tiếp giúp hắn hồi phục tinh thần lực, nhưng có thể tiêu trừ mệt mỏi mặt tinh thần. Cứ thế, tinh thần lực Long Hạo Thần hồi phục giống như bình thường khi tu luyện, còn nhanh rất nhiều.
Thải Nhi không ngừng hấp thu Tịnh Hóa Lĩnh Vực, lực lượng tịnh hóa biến ngày càng mỏng. Nhưng khí thế tỏa ra từ người Thải Nhi càng biến hùng mạnh. Ngay cả Tháp Vĩnh Hằng dưới chân nàng cũng biến thành màu trắng như lực lượng tịnh hóa.
Đại quân vong linh đúng là đã rút lui, không có dấu hiệu quay trở lại. Long Hạo Thần đoán được ý tưởng trong lòng Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ và đám Vong Linh Vương.
Ý tưởng của chúng rất đơn giản, chúng không có chút cơ may thắng lợi, cũng vẫn không cách nào ngăn cản Austin Griffin thức tỉnh. Tối đa là khiến thành viên đám Long Hạo Thần bị tổn thất đôi chút, thế là kết tử cừu. Một khi Austin Griffin thành công thức tỉnh thì sẽ tha cho chúng sao?
Long Hạo Thần dùng huyết khế chứng minh quan hệ thân thiết giữa mình và Hạo Nguyệt, Vong Linh Thẩm Phán kỵ sĩ không thể không đánh cược. Cược Long Hạo Thần tuân theo lời hứa, không đối đầu với chúng nữa. Suy tính thiệt hơn, thật ra Vong Linh Vương không có lựa chọn nào khác.
Trong thế giới đỏ đen này không cách nào phân biệt thời gian. Tu vi của Thải Nhi đang tăng lên, Hạo Nguyệt còn đang thức tỉnh, những người khác giữ cảnh giác yên lặng chờ đợi. Trong thế giới khác, một trận đại chiến đang phát động.
………….
*Oành!*
Chín sắc thần quang bắn ngược, một thân hình huyễn lệ từ xa rơi xuống, rớt vào rừng cây ngàn mét vuông.
Thân hình huyễn lệ đó là một sinh vật đặc biệt. Hình dạng của nó rất đẹp, thân thể màu xanh biếc, hơi xanh. Đầu khá giống tộc rồng, dài chừng mười lăm mét, cái đuôi dài có từng vòng hoa văn tím sậm.
Xinh đẹp nhất là đôi cánh của nó. Cánh gần với lưng nhất có màu xanh biếc giống người nó, dọc theo lưng kéo dài xuống thì biến thành màu hồng, sau đó là màu hồng ngọc. Cánh rất lớn, từ lưng kéo dài ra ngoài cũng dần biến sắc, biến thành màu tím.
Mép cánh lộ ra từng mũi nhọn dài, mũi nhọn phía trước nhất cánh là cái dài nhất. Cánh có từng hoa văn vàng vẽ ra đồ án, trong đó có hình thái vầng trăng.
Mắt nó là màu xanh biếc, nhưng lúc này tràn ngập tức giận. Hơi thở tự nhiên cường đại trên người nó đang biến suy yếu. Bên phải dưới bụng có vết thương thiêu cháy.
Một thanh âm lạnh lẽo vang vọng trong không khí.
"Vô dụng thôi, ngươi không ngăn cản được ta. Tu vi của ngươi tuy không yếu nhưng so với ta thì kém xa. Huống chi ngươi chỉ là một Tinh Linh Long mà thôi."
Phía xa, một thân hình yên tĩnh đứng giữa không trung. Mái tóc đen tựa thác nước rũ xuống lưng như vòng xoáy đen. Áo choàng dài màu đen hoa lệ rũ xuống, mặt trên có quang văn tím nhạt lấp lánh. Làn da y hơi tái, đôi mắt xanh như có thể nổi bật ánh sao trong vũ trụ. Khuôn mặt tuấn tú còn mang nụ cười khẽ. Đấy chẳng phải chính là Ma Thần Hoàng Phong Tú đó ư?
Đây là thế giới nhân loại, cách Trấn Nam quan có Mục Sư Thánh Điện rất rất gần. Nhưng Liên Bang Thánh Điện không được chút tin tức nào. Đừng nói là nhân loại, coi như cao tầng ma tộc, dù là Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần cũng không biết Ma Thần Hoàng vốn nên bế quan trong Ma Hoàng cung thế mà đi tới đây.
Tinh Linh Long chậm rãi bò lên, mở ra đôi cánh lại bay lên không trung. Thân thể nó không ổn định, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Tú.
"Ma Thần Hoàng, muốn tiến vào Mộng Huyễn Thần Điện thì phải đạp qua xác ta. Có lẽ ngươi chiến thắng được ta, nhưng dưới tình huống không có Trụ Ma Thần thì ta có khả năng cùng ngươi đồng vu quy tận."
Ma Thần Hoàng nhẹ lắc đầu, nói.
"Không, ngươi sai rồi. Nếu không có nắm chắc tuyệt đối thì sao ta đến đây? Tuy vì che giấu tai mắt người, cũng vì không để những nhân loại đáng ghét phát hiện, ta không mang theo Trụ Ma Thần. Nhưng ta vẫn có năng lực triệt để giết chết ngươi."
Nói rồi tay phải Ma Thần Hoàng từ từ chỉ tới trước, một vệt đen kỳ lạ xuất hiện trước mặt y.
Vệt đen nhìn như rất yếu ớt, nhưng giây phút nó xuất hiện, tất cả ánh sáng xung quanh dường như bị nó hấp thu hết. Nguyên bản quang minh hoàn toàn thành hắc ám.
Tinh Linh Long hú dài, chín sắc ánh sáng trên người bùng phát, linh lực cường đại khuếch tán, từ uy thế thì không kém hơn Ma Thần Hoàng bao nhiêu.
Nhưng mà, ngay sau đó, tất cả ánh sáng bỗng nhiên tịch diệt. Nếu từ xa nhìn lại thì Tinh Linh Long tựa như ngọn đèn màu, bỗng dưng tắt ngấm.
Ánh sáng dần trở lại, Ma Thần Hoàng vẫn đứng đó, Tinh Linh Long còn bềnh bồng trên trời. Bây giờ mặt Phong Tú càng biến tái nhợt, y đứng giữa không trung, thân thể lảo đảo. Ma Thần Hoàng thế mà đã suy yếu đến thế ư?
Bên kia, ngực Tinh Linh Long có một điểm đen nhỏ. Diểm đen này tựa như ôn dịch, từ từ lan tràn ra ngoài. Dù tốc độ lan không nhanh nhưng sự sống khổng lồ của Tinh Linh Long đang từ từ suy giảm.
"Khụ khụ." Phong Tú ho khan hai tiếng, không thể tiếp tục đứng trên trời mà rơi xuống đất, nhưng trên khuôn mặt tuấn tú vẫn có nụ cười khẽ.
"Tổng sản lượng linh lực của ngươi đại khái chín mươi bảy đến chín mươi tám vạn. Linh lực của ta thì đã thành công đột phá trăm vạn. Ta vốn không thuộc về thế giới này, linh lực đột phá rồi sẽ không trở thành thần. Nhưng mỗi ngày phải chịu đựng linh lực phản phệ dày vò, đây là thần trừng phạt. Cho nên ta cần thần vị, triệt để giải quyết vấn đề này. Có thần vị trong người, ta có thể xuyên qua không gian, thế giới, sẽ không bị quy tắc thế giới này hạn chế nữa, không cần buồn rầu về trường thọ. Ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, có thể chết bởi Tịch Diệt Nhất của ta, ngươi là đầu tiên, đương nhiên cũng có thể là cuối cùng. Đáng giá ta ra tay như vậy, trên Thánh Ma đại lục sợ rằng không có kẻ thứ hai."
Ánh mắt Tinh Linh Long có chút ngơ ngác nhìn Phong Tú. Vệt đen nơi ngực nó đã lan tràn tới một phần ba cơ thể, vị trí trung tâm vết đen bắt đầu bay ra đốm sáng, đó là thân thể nó đang tan vỡ!
"Tịch Diệt Nhất, không ngờ ngươi làm đến một bước này, ngươi lại có thể chịu đựng thống khổ thần linh phản phệ. Trong các Ma Thần Hoàng, ngươi là cường giả mạnh nhất. Tự Nhiên Nữ Thần bệ hạ, thật xin lỗi, ta đã hết sức, ta không thể bảo hộ Mộng Huyễn Thần Điện của người được nữa."
Khi nó đang nói chuyện thì tốc độ vệt đen lan tràn bỗng tăng nhanh. Tinh Linh Long biến thành vô số điểm sáng từ từ tan biến trong không khí. Cùng với nó tan biến, mọi thứ xung quanh dường như biến ảm đạm, hơi thở thiên nhiên mau chóng giảm bớt.
Phong Tú ngồi xếp bằng trên mặt đất, dường như không cảm giác điều gì đối với mọi việc đã xảy ra. Mặt y tái nhợt nhưng toát ra bình tĩnh. Từng vầng sáng đen xuất hiện quanh người y. Chỉ chốc lát sau, áp lực vô hình lần nữa khuếch tán từ người y. Tất cả thực vật xung quanh nhanh chóng héo tàn, đó là dấu hiệu sự sống bị cướp lấy.
*Phụt, phụt, phụt*
Ba đoàn sáng trắng dâng lên, ở trên bầu trời ngưng kết thành ba đóa sen trắng thuần khiết.
Thải Nhi thở ra hơi dài, chậm rãi mở mắt ra, bên trong tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.
Cấp chín bậc bốn!
Dựa vào Tịnh Hóa Lĩnh Vực tịnh hóa đại quân vong linh, cùng với sau đó lĩnh ngộ, không ngờ nàng liên tiếp phá tan cách trở, tiến tới cấp chín bậc bốn. Về tu vi linh lực thậm chí một phen vượt qua Long Hạo Thần. Không thể không nói, đây là kỳ ngộ tuyệt nhất của nàng.
Hơn nữa Tháp Vĩnh Hằng bởi vì lần tiến hóa này mà biến thành trắng trong suốt, xem như triệt để hòa thành một với nàng, hoàn toàn thoát khỏi cái bóng Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư.
"Chúc mừng em, Thải Nhi." Long Hạo Thần mỉm cười nhìn người yêu của mình, trên mặt đầy nụ cười.
Từ lúc lĩnh ngộ đến bây giờ, theo Long Hạo Thần tính toán thì qua khoảng mười ngày tại Thánh Ma đại lục. Mười ngày nay không chỉ Thải Nhi là tăng lớn tu vi, trải qua trận chiến với đám Vong Linh Vương, các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đều đạt được kinh nghiệm thực chiến phong phú. Lại kết hợp trang bị mới, họ có lĩnh ngộ và tiến bộ riêng.
Trận chiến trước đó tuy nguy hiểm nhưng có thể nói là sân đấu luyện cho Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi sau khi tăng lên thực lực.
Thải Nhi duyên dáng cười nói.
"Chắc linh lực của em gần bằng anh rồi, có lẽ cảnh giới còn cao hơn chút."
Sau khi Long Hạo Thần dung hợp với Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, tu vi giữ ở đỉnh bậc ba cấp chín, cũng chính là trạng thái bình cảnh bậc ba. Thêm vào Trái Tim Vĩnh Hằng hỗ trợ, kỳ thật linh lực của hắn hơn bốn mươi vạn. Thải Nhi đột phá đến bậc bốn nhưng tổng sản lượng linh lực không kém hơn Long Hạo Thần là bao.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Thế thì sau này do em bảo vệ anh rồi?"
Thải Nhi kéo tay hắn, cười khẽ nói.
"Không thèm đâu, dù là khi nào thì nên là anh bảo vệ em mới đúng. Ai bảo anh là đàn ông chứ? Đúng rồi, Hạo Nguyệt tiến hóa sao rồi anh?"
Tu vi tăng mạnh, đối với nàng coi như là bất ngờ ngoài ý muốn. Tất nhiên quá trình như vậy rất khó lặp lại. Nhưng Tháp Vĩnh Hằng đã hấp thu một phần lực lượng tịnh hóa, thuộc tính tăng mạnh, có lợi rất lớn cho nàng thăng cấp.
Long Hạo Thần nói.
"Chắc Hạo Nguyệt cũng sắp tiến hóa xong rồi, em xem."
Thải Nhi theo ngón tay Long Hạo Thần chỉ nhìn qua. Quả nhiên, Hạo Nguyệt nằm sấp tại đó không yên tĩnh nữa, thân thể biến lớn nhiều, thân hình tráng kiện còn khổng lồ hơn Nghịch Thiên Ma Long tộc nhân của Ma Thần Hoàng. Không ngờ dài hơn bốn mươi mét, mỗi cái cổ biến thô to thêm, vảy tím tỏa ra ánh sáng chói lòa. Có khí thế khủng khiếp ẩn hiện. Mười hai Thánh Vệ bây giờ không dám cách nó quá gần.
Hai cục u mé ngoài cùng liên tục run lên, phần đỉnh đã có chất lỏng tím nhạt chảy ra. Rõ ràng đó là hai cái đầu, khi nào chúng nó mọc ra thì Hạo Nguyệt sắp hoàn thành tiến hóa.
Long Hạo Thần nói.
"Trong quá trình Hạo Nguyệt tiến hóa dường như luôn hấp thu lực lượng đặc biệt tại thế giới này. Lấy liên hệ giữa anh và nó cũng không cách nào cảm giác rõ ràng lực lượng đó là cái gì. Nhưng anh dám chắc, tuyệt đối không phải hắc ám nguyên tố, hỏa nguyên tố ô nhiễm trong thế giới này, chắc là lực lượng khác, hơn nữa hình như là lực lượng vốn có của nó."
Thải Nhi hơi cau mày, nhỏ giọng nói.
"Hạo Thần. Dù là Ma Thần Hoàng hay sinh vật vong linh thế giới này đều muốn hại Hạo Nguyệt, dường như Hạo Nguyệt trưởng thành sẽ sinh ra uy hiếp rất lớn với chúng. Nếu Hạo Nguyệt thật sự lợi hại như vậy, có thể nào…"
Long Hạo Thần khẽ thở dài, ôm vòng eo nhỏ của Thải Nhi, nói.
"Hạo Nguyệt là anh em tốt của anh, anh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng nó. Chẳng lẽ bởi vì nghi ngờ lực lượng tương lai của nó mà vứt bỏ nó? Anh không làm được, thến nên anh không còn cách nào khác. Hơn nữa, anh tin rằng dù kiếp trước Hạo Nguyệt chính là Austin Griffin mà chúng đã nói, nhưng kiếp này nó chỉ là Hạo Nguyệt anh em tốt của anh. Huyết khế cho nó không chỉ là liên hệ giữa anh và nó, cùng lúc đó anh từng thay đổi thuộc tính của nó. Trừ huyết mạch cao quý mà cường đại của nó, trong người nó còn có một phần huyết mạch của anh."
Thải Nhi nhẹ gật đầu.
"Ừm. Dù anh quyết định thế nào thì chúng ta sẽ vô điều kiện ủng hộ anh."
Tuy mãi đến bây giờ Long Hạo Thần không rõ lai lịch thật sự của Hạo Nguyệt là gì, hắn thậm chí không muốn truy tìm kỹ càng. Nhưng tựa như hắn đã nói, mặc kệ Hạo Nguyệt có lai lịch gì, trước kia mạnh cỡ nào, có tính phá hư tới đâu, nó đều là anh em của hắn. Chẳng lẽ bởi vì e sợ sức mạnh tương lai của Hạo Nguyệt mà hại nó sao?
"Sắp thành." Long Hạo Thần đột nhiên nói.
Cùng lúc đó, chín hoa văn tím vàng trên trán hắn hiện ra. Ánh sáng tím vàng chói lòa chiếu sáng phạm vi mấy chục mét.
Thải Nhi giật nảy mình, từ người Long Hạo Thần bỗng phát ra khí thế khủng bố giống hệt Hạo Nguyệt. Đó là loại khiến Tịnh Hóa Lĩnh Vực của nàng đều run rẩy.
Ánh sáng tím chợt lóe, chớp mắt Long Hạo Thần đã đi tới phía trên thân thể Hạo Nguyệt. Người hắn bắt đầu khuếch tán ánh sáng vàng, chốc lát từ phần đầu truyền khắp người hắn, toàn thân biến thành cùng màu sắc.
Biến đổi đột ngột đánh thức các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi đang tu luyện. Mọi người tỉnh táo lại nhanh chóng tách ra, càng cẩn thận quan sát xung quanh. Hạo Nguyệt đã tiến hóa tới lúc mấu chốt, Long Hạo Thần dường như cũng bị ảnh hưởng, đây là lúc nguy hiểm nhất.
Nhưng Thải Nhi đúng lúc tỉnh lại trở thành nòng cốt của Quang Chi Thần Hi, nàng có lực lượng tịnh hóa cường đại đủ chấn nhiếp.
Tay phải Thải Nhi cầm Lưỡi Hái Tử Thần chỉ trên không trung. Lúc trước ba đóa sen trắng ngưng tụ thành bay ra ngoài, ba đóa sen bay ba hướng khác nhau, thành ba góc bảo vệ chính giữa nơi Hạo Nguyệt tiến hóa.
Đó chẳng phải là Thịnh Thế Liên Hoa sao? Nếu chân chính có cường giả vong linh đến công kích, dù là hướng nào thì đều phải lo đến hậu quả Thịnh Thế Liên Hoa bùng phát.
Các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cực kỳ ăn ý, cận chiến bên ngoài, ma pháp sư bên trong. Trần Anh Nhi không chút chần chờ, lần nữa phóng ra Sinh Linh Môn của mình.
Trải qua trận chiến với Vu Yêu Vương, Trần Anh Nhi rút ra rất nhiều bài học. Lúc này về mặt triệu hoán cô đã có bước tiến dài, Sinh Linh Môn chỉ mở ra một cái, nhưng đi ra khỏi Sinh Linh Môn là một ma thú cực kỳ đặc biệt.
Đó là một con ngựa trắng, toàn thân tinh khiết trong suốt lóng lánh. Trừ màu bản thân và lóng lánh huyễn lệ ra, nó không khác gì với con ngựa bình thường. Nhưng rất nhanh, mọi người liền biết sự cường đại của nó.
Thân hình chợt lóe, tựa như tia chớp trắng bạch mã đã ra bên ngoài, đi tới dưới một đóa lực lượng tịnh hóa, dùng đầu nhẹ đụng vào đóa hoa. Xuất hiện hình ảnh kỳ lạ, ánh sáng trắng từ lực lượng tịnh hóa không chút bài xích nó. Trên người, dưới chân bạch mã xuất hiện một quang hoàn trắng. Quang hoàn đi tới đâu là màu trắng nhu hòa từ từ khuếch tán, không ngờ giống hệt như lực lượng tịnh hóa của Thải Nhi.
"Đây là tịnh hóa thú A Nhĩ Đa, là tọa kỵ của Tử Thần trong truyền thuyết nha!" Trần Anh Nhi cười hì hì, tay phải chỉ hướng Thải Nhi.
Tịnh hóa thú A Nhĩ Đa quay đầu, liếc Thải Nhi, nó bỗng chốc nảy ý muốn thân cận. Lần nữa bùng phát tốc độ kinh khủng, nó đi thẳng tới cạnh Thải Nhi, dùng cái đầu to dụi vào người nàng.
Thải Nhi có thể cảm nhận được hơi thở tịnh hóa đậm đặc từ người nó, nổi lên vui mừng. Có tịnh hóa thú hỗ trợ, lực lượng tịnh hóa của nàng sẽ tăng mạnh, đối kháng sinh vật vong linh thế giới này càng thêm dễ dàng.
Bọn họ chú ý cẩn thận hộ pháp cho Hạo Nguyệt, nó tiến hóa đã đến giây phút mấu chốt.
Từng tầng ánh tím không ngừng dâng lên từ người Hạo Nguyệt, hội tụ trên thân thể khổng lồ. Long Hạo Thần tựa như vị trí trung tâm ánh sáng tím này.
Ánh tím chính là ý niệm hủy diệt, nhưng vì quan hệ huyết mạch nên trong người Long Hạo Thần và lực lượng vốn có của hắn không xung đột. Lực lượng hủy diệt bá đạo hơn lực lượng Quang Thần nhiều. Khi những ý niệm hủy diệt điên cuồng ùa vào người hắn, bình cảnh cấp chín bậc ba của Long Hạo Thần vỡ nát. Linh lực trong người lần nữa điên cuồng tăng lên. Lần này có Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa sau khi dung hợp liên tục tăng phúc, cũng có lực lượng Hạo Nguyệt đem đến cho hắn.
Vảy trên người Hạo Nguyệt dần nứt ra. Vốn bởi vì thân thể nó biến lớn mà vảy to vô cùng dần tách thành từng khối vảy nhỏ, mỗi một khối thể tích ước chừng hai bàn tay chụm lại. Lăng giác mặt trên theo đó chồng chéo lên nhau, chín luồng sáng tím biến thành các sắc màu. Ý nghĩa là các sắc màu không ngừng biến đổi, vảy của Hạo Nguyệt tỏa ra là huyễn tử, nhìn từ góc độ khác nhau thì màu tím biến thành đậm nhạt khác biệt, càng tăng đặc chất bí ẩn thêm nhiều, càng huyễn lệ. Khi huyễn tử biến thành sắc đậm nhất thì Hạo Nguyệt tại thế giới đỏ và tím này tựa như biến mất.
Hai cục u to run dữ dội hơn, càng nhiều chất lỏng tím chảy ra từ chỗ u lên, thậm chí có thể thấy khe nứt.
Khí thế bản thân Hạo Nguyệt tựa suối phun tăng vọt, chớp mắt đã phá tan cấp chín, tiếp theo liên tục tăng lên. Chớp mắt đã vượt qua Long Hạo Thần, còn đang tiếp tục dâng lên.
Rốt cuộc, cục u bên trái *Phụt xoẹt* một tiếng, một cái đầu to chui ra, ngửa đầu phát tiếng gầm. Vảy sắc huyễn tử tỏa ánh sáng rực rỡ, cũng khiến khí thế Hạo Nguyệt lần nữa tăng lên. Tiếp theo là bên phải, một cái đầu to đột phá, khí thế mạnh mẽ lại thăng hoa.