Thải Nhi trầm mặc một lúc sau lắc đầu, nói.
"Ta có Luân Hồi kiếm, trang bị khác đều không cần thiết. Trừ phi có đặc biệt thích hợp, nếu không thì ta không cần. Ưu tiên mua cho mọi người đi. Chính anh cũng cần thêm vũ khí, nhưng không nhất định mua tại đây, sau này chúng ta đến tầng ba trung tâm giao dịch kiếm là được."
Không sai, bên Long Hạo Thần vũ khí đã hư hỏng, nói đến hắn cũng bực mình. Từ khi trở thành Liệp ma giả, vũ khí bị hư hỏn thật không ít. Lần này ngay cả Quang Phạt trọng kiếm cấp Huy Hoàng cũng bị hư. Lam Vũ, Quang Phù Dung thì vỡ nát lúc chống đối A Bảo, còn đang trong cơ thể Nhã Đình dựng dục, ít nhất thì tạm thời không thể dùng. Cho nên hiện tại Long Hạo Thần không có vũ khí sử dụng, thế khó xử.
Hiện tại bọn họ đã tăng linh lực lên tới năm ngàn, mục tiêu tiếp theo chính là đánh bại Khô Lâu Đỏ. Long Hạo Thần không có vũ khí thì sao chiến đấu được? Bởi vậy hiện tại hắn cần phải mua một thanh trọng kiếm. Đương nhiên nói một thanh là còn ít, đừng quên hắn vẫn là Trừng Giới kỵ sĩ.
Đúng lúc này, quang mang trong đại sảnh bán đấu giá biến càng thêm tối tăm, mãi đến toàn bộ một mảnh hắc ám.
Lúc trước đại sảnh còn hơi ầm ĩ giờ đây yên tĩnh. Có thể tham dự trận bán đấu giá quan trọng này đều không phải người bình thường, dĩ nhiên quen thuộc quy tắc nơi đây.
*Xoẹt* một tiếng, một quang trụ từ không trung bắn xuống, rơi trên bục đài hẹp. Một thiếu nữ mặc váy đỏ thẫm không biết đã đứng đó từ khi nào.
Thiếu nữ này nếu so về khuôn mặt thì không đẹp như Thải Nhi, nhưng có loại sức hút quyến rũ. Nếu thấy nụ cười trên mặt cô, dễ dàng cho người cảm giác gió mát thổi đến. Càng kỳ lạ là, khi mỗi người chăm chú nhìn cô, thậm chí có cảm giác đô đang nhìn chính mình.
"Các vị quý khách, xin chào, hoan nghênh các vị tới phòng đấu giá khách quý tháng này. Hôm nay, chúng ta vì các vị quý khách chuẩn bị rất nhiều thứ tốt hiếm có, hy vọng mọi người đều sẽ có được thứ mình muốn."
Thanh âm êm tai tràn ngập mê hoặc. Long Hạo Thần rõ ràng nghe được, người ngồi phía sau mình hô hấp biến nặng nề.
"Nữ tử này chắc là sở trường tinh thần lực hiếm thấy. Năng lực của cô ta có lẽ là thuộc tính tinh thần." Long Hạo Thần nhỏ giọng nói với Thải Nhi.
Bên kia Tư Mã Tiên cười hì hì nói.
"Người thuộc tính tinh thần hiếm thấy, lớn lên đẹp như vậy càng hiếm gặp. Đại phòng đấu giá Thánh Minh thật là bỏ công sức."
Hàn Vũ đụng cánh tay gã, trêu cợt nói.
"Thế nào? Động tâm? Anh có thể thử theo đuổi xem!"
Tư Mã Tiên lắc đầu nguầy nguậy, nói.
"Không, nữ tử này không phải loại hình ta thích."
Ngay cả Long Hạo Thần cũng có chút tò mò, kiềm không được hỏi.
"Tư Mã, anh thích loại nữ tử như thế nào?"
Tư Mã Tiên có chút ngượng ngùng gượng cười hai tiếng, nói.
"Ta thích có mái tóc dài, đơn thuần giống như đóa hoa trắng."
Câu này nói ra khiến mọi người nhịn không được bật cười.
Trần Anh Nhi không nể mặt cười khẽ nói.
"Sao ta cảm thấy anh đang tả là có dược ca! Không ngờ nha! Tư Mã, nhìn anh cao to vậy mà cũng có loại yêu thích này."
"Miệng thúi, lão tử mới không thích đàn ông!"
Bởi vì có chút kích động nên thanh âm gã hơi lớn, thoáng chốc khiến mọi người khinh thường liếc. May mắn phòng bán đấu giá rất tối, nên người chung quanh không nhìn rõ tình huống bên này.
Mỹ nữ áo đỏ trên đài dường như không phát hiện sự việc, tiếp tục giới tiệu.
"Nếu là quý khách bình thường tham dự phòng đấu giá khách quý của chúng ta, chắc là biết ta. Tuy nhiên ta vẫn tự giới thiệu chút, để các người bạn mới quen thuộc. Ta tên Dạ Vị Ương, là đại phòng đấu giá Thánh Minh chủ tịch người đấu giá. Hôm nay trận đấu giá do ta chủ trì. Vì không để các vị quý khách đợi lâu, chúng ta sẽ đem lên vật đấu giá thứ nhất."
Nói xong cô lùi lại mé đài, hai thiếu nữ váy trắng đẩy một chiếc xe lên đài đấu giá. Đúng lúc này, một nhân viên công tác áo trắng khác đi tới bên cạnh Dạ Vị Ương, nói bên tai cô vài câu.
Khuôn mặt Dạ Vị Ương lộ ra tia giật mình, nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, gật đầu,
Vật đấu giá thứ nhất đẩy lên đài, Dạ Vị Ương đi đến xe để vật phẩm, vẻ mặt tiếc nuối nói.
"Rất xin lỗi, ta phải nói một tin có lỗi với các vị quý khách, vật phẩm số một này chỉ sợ cần phải chờ sau nữa mới đấu giá. Nó trở thành vật phẩm đấu giá thứ hai tham dự trận đấu giá hôm nay. Vật phẩm sau nữa cũng theo trình tự đó lùi ra sau."
Lời vừa nói ra, trong phòng đấu giá vang lên thanh âm ầm ĩ. Nhưng có thể tới đây đều là người có thân phận không nhỏ, tố chất không tệ, ít nhất không có ai mắng ra tiếng.
Dạ Vị Ương vẻ mặt tiếc nuối ngay lúc này biến thành mỉm cười.
"Trong khi xin lỗi thì ta cũng phải chúc mừng các vị quý khách nơi đây. Bởi vì chúng ta sắp đổi vật phẩm đấu giá thứ nhất, rất có thể sẽ trở thành vật đấu giá giao kim ngạch cao nhất hôm nay. Hơn nữa là một bảo bối rất quý hiếm. Cho dù là ta đều động tâm. Nếu có vị quý khách nào nguyện ý mua nó tặng cho ta, không chừng Vị Ương sẽ lấy thân báo đáp."
Cô vốn đã xinh đẹp, càng là bẩm sinh đẹp đẽ và có tinh thần lực. Lời vừa nói ra, toàn trường tất cả nam tính ít nhất có tám phần xuất hiện tình huống miệng lưỡi khô khốc. Thậm chí có người kiềm không được hô phải mua vật phẩm đó tặng cho cô.
Đương nhiên, đây chỉ là nói mà thôi.
Quý khách bình thường tham gia phòng đấu giá đều biết Dạ Vị Ương thân phận là gì. Đừng nhìn cô tuổi không lớn, nhưng địa vị trong đại phòng đấu giá Thánh Minh khá là cao quý. Lấy thân phận của cô mà nói ra sẽ lấy thân báo đáp, vậy chứng minh giá trị vật đấu giá thứ nhất sẽ là con số thiên văn.
Long Hạo Thần ngồi bên dưới âm thầm tán thán. Không uổng là chủ tịch người đấu giá đại phòng đấu giá Thánh Minh! Chỉ đơn giản mấy câu đã khơi dậy hứng thú của mọi người. Mà hắn hình như đã đoán được vật bán đấu giá thứ nhất là cái gì.
Dạ Vị Ương động tác ưu nhã làm ra động tác tay, ý bảo nhân viên nữ đẩy xe xuống.
"Tin tưởng mọi người đều rất tò mò, vật có thể khiến chúng ta ngoại lệ đổi vật phẩm đấu giá là cái gì. Nói đến đây ta cũng rất tò mò. Bởi vì bảo bối này ta chỉ là nghe nói qua, chưa từng thấy. Nhưng ta tin tưởng mọi người tại đây, mặc kệ là chức nghiệp giả hay phú thương một cõi, chắc là sẽ rất có hứng thú với nó. Nó tương đương với báu vật trân quý, a, không, là so với báu vật trân quý càng quý giá. Kế tiếp, hay để chúng ta mời vật đấu giá thần bí số một đi."
*Xoẹt*
Lại là một luồng sáng từ trên trời giáng xuống. Lần này là màu vàng nhạt. Bình thường người đến tham gia đấu giá đều biết, chỉ có vật bán áp trục mới được đến đãi ngộ như vậy.
Dạ Vị Ương một chuỗi lời nói kéo theo phòng đấu giá phối hợp, vật phẩm số một này chẳng những thần bí, càng cho người cảm giác cực kỳ cao quý.
Một chiếc xe khảm đầy các loại bảo thạch kim sắc bị chậm rãi đẩy lên đài. Đẩy xe không là lúc trước hai nữ nhân viên nữa, mà là một nữ tử mặc váy dài màu trắng, có mái tóc đen dài, thanh tú đẹp tựa tinh linh. Khuôn mặt xinh đẹp kèm nụ cười nhẹ, trên người tản ra tinh khiết như chưa từng nhiễm bụi trần.
Chiếc xe cô đẩy rồi lại hoa lệ như vậy. Hoa lệ kết hợp tao nhã, bỗng chốc trở thành tiêu điểm hấp dẫn ánh mắt mọi người. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Về diện mạo, không thể nghi ngờ là Dạ Vị Ương thua thiếu nữ nửa phần, nhưng khí chất và quyến rũ bù đắp sắc đẹp không đủ. Hai nữ tử ở trên đài, tựa như hoa hồng và bách hợp ganh đua. Chỉ riêng phần mỹ cảm này, đủ khiến người trong trận bán đấu giá rung động.
Tư Mã Tiên há to miệng, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn thiếu nữ váy trắng, cả người đã rơi vào trạng thái rung động.
Không chỉ là gã, ánh mắt thành viên Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu đều có chút chăm chú.
Hàn Vũ lẩm bẩm.
"Tư Mã, đây là đóa hoa trắng mà anh nói?"
"Không, không được, ta chết mất, chết mất. Không sai, đây chính là tình nhân trong mộng của ta! Mau, Hàn Vũ, nhéo ta một cái, không phải ta đang nằm mơ chứ!"
Hàn Vũ thật không khách sáo mạnh nhéo chân gã. Tư Mã Tiên bị đau, nhưng càng biến hưng phấn hơn.
"Là thật sự, là thật sự. Ai cũng đừng cản ta! Nữ tử này là của ta! Ta nhất định dốc hết sức cầu yêu với nàng!" Nói xong gã bắt đầu xoa tay.
Lúc này Lâm Hâm đã lặng lẽ trở về ngồi xuống ghế, nhìn Tư Mã Tiên bộ dáng hưng phấn, nghi hoặc nói.
"Tư Mã làm sao vậy?"
Trần Anh Nhi cười khẽ nói.
"Động dục. Anh ta thích đóa hoa trắng trên đài."
Lâm Hâm vẻ mặt nói không nên lời.
"Tư Mã, ông đang nằm mơ hả? Có biết người đó là ai không?"
Tư Mã Tiên nghi hoặc nhìn Lâm Hâm.
"Sao lại nằm mơ? Chẳng lẽ ta đây mặt mũi khó xem lắm sao?"
Lâm Hâm cười hì hì nói.
"Khó xem hay không thì không dám nói. Nhưng ta có thể khẳng định cho ông biết, nữ tử này tuyệt không thể dùng thân phận áp chế. Trừ phi cô ấy thật sự thích ông, nếu không dù cho ông là cường giả cấp chín cũng vô dụng."
Long Hạo Thần ho khan một tiếng.
"Việc này đợi kết thúc bán đấu giá rồi bàn tiếp. Giờ trước tiên nhìn xem đã. Vật phẩm số một này, chắc là của chúng ta?"
Lâm Hâm gật đầu.
"Trong phòng đấu giá này, hấp dẫn người ta nhất là vật số một và vật cuối cùng. Lúc đấu giá vật số một, tất cả người có tiền đều chưa bỏ ra, không khí cao nhất. Mà cuối cùng một vật, đều là đồ tốt áp trục. Sở dĩ để nó ở vật số một, là vì nhìn giá trị đấu giá, để quyết định hôm nay chúng ta tiêu phí mua đồ. Dạ Vị Ương có năng lực khống chế cục diện cực mạnh. Lần này ta lại mời Phong Linh Nhi đi ra trợ trận, muốn không bán giá cao đều khó, hắc hắc."
"Phong Linh Nhi, tên này thật là dễ nghe." Tư Mã Tiên rất nghiêm túc nói, sau đó ôm chầm vai Lâm Hâm. "Lâm Hâm, chúng ta là huynh đệ tốt đúng không?"
"Làm cái gì?" Lâm Hâm vẻ mặt cảnh giác nhìn gã. Y muốn giãy ra nhưng sao so được sức mạnh với Tư Mã Tiên!
Tư Mã Tiên nhỏ giọng nói.
"Giới thiệu cho ta quen đi, sau này ông sẽ là đại ca ta."
Nhìn hai tên ở một bên thì thầm, Long Hạo Thần kiềm không được nở nụ cười, ánh mắt lại quay về trên đài.
Lúc này trên đài không bình tĩnh. Nhìn hai nữ tử, mọi người đều suy đoán vật phẩm đấu giá số một là cái gì.
Dạ Vị Ương gật đầu với Phong Linh Nhi. Phong Linh Nhi mỉm cười, đứng ở một bên.
Dạ Vị Ương nói.
"Chắc mọi người rất chờ mong đây là cái gì. Thứ cho ta để một cái gút, ta trước nói giá cả khởi đầu đấu giá trước, rồi mới công bố cho mọi người hình dáng của nó."
Tiếng bàn luận ầm ĩ lại lần nữa tăng vài phần. Không thể nghi ngờ, trước tiên công bố giá rồi mới cho xem vật, đây là vi phạm quy tắc đấu giá. Nhưng cứ như vậy, có thể nói là gợi lòng hiếu kỳ của khách đấu giá lên đến cực điểm.
Dạ Vị Ương mỉm cười nói.
"Tiếp theo, sẽ do người thừa kế của phòng đấu giá, cũng là mỹ nữ đệ nhất đại phòng đấu giá Thánh Minh, Phong Linh Nhi tiểu thư đến tuyên bố giá khởi đầu cho bảo vật này."
Người thừa kế đại phòng đấu giá Thánh Minh? Nghe câu nói này, đám Long Hạo Thần bỗng chốc hiểu rõ ý nghĩa trong lời của Lâm Hâm. Nên biết, bối cảnh của đại phòng đấu giá Thánh Minh chính là toàn bộ liên minh thánh điện!
Phong Linh Nhi hé mở môi son, mỉm cười nói.
"Tám trăm vạn kim tệ."
"Oa!!!!!"
Con số vừa ra, toàn trường xao động. Cho dù là tại hội đấu giá khách quý đại phòng đấu giá Thánh Minh, thì rất ít xuất hiện giá khởi đầu như vậy. Lần trước xuất hiện là một trang bị cấp sử thi.
Nhìn vật trên chiếc xe đẩy vàng, hiển nhiên không phải là trang bị vũ khí bình thường. Vậy rốt cuộc là cái gì mà giá trị cao đến thế? Một số người có thực lực mua thì hơi thở biến nặng nề. Đối với họ, có nhiều lúc kim tiền chỉ là con số mà thôi, bảo bối hiếm có mới là họ yêu quý.
Trên đài quang mang lại biến đổi, nguyên bản hai chùm sáng rơi trên người Dạ Vị Ương và Phong Linh Nhi hợp thành một cái chiếu trên xe đẩy.
Thanh âm của Dạ Vị Ương dường như có ma lực bay khắp phòng.
"Nếu mọi người hỏi ta trên đời này thứ gì quý giá nhất, như vậy, ta nhất định sẽ đáp, là sinh mệnh. Đúng vậy, trên thế giới này, có thứ gì so với mạng sống chúng ta càng quan trọng? Nhiều tiền hơn cũng chỉ là con số mà thôi. Mạng sống chúng ta mới là trước nhất. Nếu đã không còn, có nhiều con số cũng không chút ý nghĩa. Sinh mệnh quý giá, mỗi người đều biết. Nếu có người cho ta sống thêm mười năm, ta nguyện ý dùng toàn bộ tài sản đổi lấy. Mà hôm nay, báu vật khiến phòng đấu giá nhiều lần ngoại lệ, một trong số đặc tính của nó, chính là tăng sinh mệnh!"
Dạ Vị Ương nói, Phong Linh Nhi phối hợp chậm rãi giở lên khăn đỏ che xe đẩy, lộ ra bên trong cái hộp dùng bạch ngọc tỉ mỉ điêu khắc thành.
Bạch ngọc tản ra nhè nhẹ mát lạnh, dưới quang mang ngọn đèn tản ra vài phần mờ mịt mỹ cảm. Người biết hàng đều có thể nhìn ra được. Đây không phải ngọc thạch bình thường, mà là hàn ngọc. Chỉ có sâu trong hàn băng ngàn năm mới sản xuất ra được.
Chỉ riêng một khối hàn ngọc cỡ đó thì giá trị đã cao đến trăm vạn kim tệ, chứ nói chi bản thân nó còn có cấp đại sư chạm trổ. Bên trên có chín con rồng nhỏ sống động như thật. Cho dù là cái vảy nhỏ nhất cũng rõ ràng như vậy.
Càng thêm kỳ lạ là, hộp hàn ngọc bên trong mơ hồ nổi lên một tầng sáng mông lung. Bởi vì hộp ngọc che chắn, quang mang không thể hoàn toàn hiện ra. Cũng chính vì vậy, mới càng khiến người ta có cảm giác tựa như ảo mộng.
"Ta ra tám trăm vạn kim tệ, không cần mở hộp." Một thanh âm hùng hồn đột nhiên vang lên. Thanh âm này đến từ gian hạng nhất truyền ra.
Dạ Vị Ương đáy mắt xẹt qua tia vui sướng, cung kính nói.
"Tôn quý quý khách số ba, chúng ta còn chưa tuyên bố bảo vật này là cái gì."
Thành âm hùng hồn trầm giọng nói.
"Ta tin tưởng danh dự đại phòng đấu giá Thánh Minh, dựa theo quy củ đấu giá, ta có thể ra giá khởi đầu. Nếu không ai cùng ta trả giá, vậy ta được quyền ưu tiên đấu giá."
Có quyền ưu tiên đấu giá tương đương với quyền đồng đẳng giá cả. Thậm chí trực tiếp được quyền lấy vật phẩm.
"Chín trăm vạn." Một giọng nữ thánh thót từ gian quý khách khác vang lên.
Dạ Vị Ương tiếc nuối nhìn gian số ba, nói.
"Thật có lỗi, quý khách gian số năm cũng hưởng ứng, ta nhất định phải tuyên bố rồi."
"Hừ." Thanh âm hùng hồn hiển nhiên rất bất mãn quý khách số năm, tức giận hừ một tiếng. Bên kia thì không chút động tĩnh.
Long Hạo Thần và Lâm Hâm liếc nhau một cái, kiềm không được hít ngụm khí lạnh. Đại phòng đấu giá Thánh Minh thật là thủ đoạn! Còn chưa bắt đầu chính thức bán đấu giá, giá cả đã nâng lên tới chín trăm vạn. Đây là điều hắn không thể ngờ.
Dạ Vị Ương tiếp tục nói.
"Vật báu này nếu phối hợp một ít dược vật trung hòa trực tiếp dùng, đối với người thường mà nói, là kéo dài mạng sống mười năm. Sinh mệnh vô giá. Ta nghĩ, chỉ riêng điểm này, các vị quý khách có thể hiểu cho giá khởi đầu đã đạt tám trăm vạn. Huống chi đối với báu vật này, nếu chỉ đơn giản ăn mất nó, thì thật là đạp hư vật báu!"
"Trên con đường thần ma, sinh vật mạnh nhất là cái gì? Ta nghĩ, chắc mọi người đều đoán ra, là rồng. Không sai, chính là rồng. Dưới tình huống không so đo nhân tố tu luyện, năng lực bẩm sinh không ai có thể so sánh với rồng. Long tộc có cường đại thân thể và năng lực nguyên tố. Chúng nó là đẳng cấp cao nhất trong sinh vật. Khi ta nói ra câu này, tin tưởng mọi người đã đoán được vật báu này rồi. Không sai, hôm nay vật đấu giá số một của chúng ta, chính là chân chính ma tinh của con rồng cấp mười."
Cô tuyệt không nói sai. Ma thú cấp mười tương đương với cường giả cấp chín nhân loại.
"Nhưng mà." Chuyển giọng, trên mặt Dạ Vị Ương lộ ra tia mỉm cười thần bí, một chùm sáng đúng lúc rơi xuống trên người cô.
"Ma tinh rồng cấp mười giá khởi đầu tới tám trăm vạn kim tệ không tính là đắt, nhưng cũng không rẻ. Mọi người có phải là thất vọng hay không? Như vậy, các vị quý khách đã phạm sai lầm nhỏ rồi. Bởi vì, đây không phải ma tinh con rồng bình thường nha."
"Một ngàn hai trăm vạn kim tệ." Thanh âm hùng hồn lúc trước lại lần nữa vang lên.
Lần này không đợi gã đặt câu nói, liên tiếp vang lên vài giọng nói.
"Một ngàn hai trăm năm mươi vạn."
"Một ngàn ba trăm vạn."
"Một ngàn bốn trăm vạn."
Loại bán đấu giá này chỉ có thể dùng từ không tưởng tượng nổi để hình dung. Vật phẩm đều chưa thấy thì giá cả đã tăng lên đến loại trình độ này.
Lần này Dạ Vị Ương tựa như không nghe thấy tiếng kêu giá, chỉ là tiếp tục giới thiệu.
"Rồng ở trên đại lục thật sự quá thưa thớt. Rồng chân chính rất nhiều đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Nhưng khi chúng nó đối diện cường giả cấp chín nhân loại chúng ta, đa số chỉ có thể cúi đầu nhận thua. Bởi vì chúng nó còn chưa đủ mạnh. Rồng bình thường chỉ mới là sơ cấp chín mà thôi."
"Hôm nay chúng ta bán đấu gia viên ma tinh này, ngâm nó ra nước để ngâm mình, như vậy sẽ tăng mảng lớn ngoại linh lực. Một viên ma tinh có thể tăng lên ngoại linh lực, cao tới mười vạn linh lực. Đương nhiên, cũng không phải mỗi người đều có thể nhận hiệu lực mạnh như vậy. Dựa theo thể chất, chức nghiệp giả khác biệt có thể chịu được cường độ mà từ hai ngàn đến hai vạn."
"Ngoại linh lực khác với nội linh lực nha. Nhân loại chúng ta thuần túy dựa vào tu luyện, ngoại linh lực thật khó để phá vỡ. Cho dù là cường giả cấp chín, muốn đột phá con số vạn đều không dễ dàng. Mà viên ma tinh này, có thể khiến ngài trực tiếp có thân thể sánh ngang với lực phòng ngự của rồng. Hiện tại mọi người còn cảm thấy khởi giá tám trăm vạn kim tệ là mắc không?"
"Huống chi trình độ quý hiếm của nó càng là trước giờ chưa từng có. Bởi vì có rất ít người được đến nó rồi sẽ không bị trả thù. Mà hiện tại ta có thể cho mọi người biết, viên long tinh này được tặng cho, sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Còn về quan hệ giữa long tinh và trang bị, ta nghĩ không cần nói nhiều. Nó hoàn toàn có thể làm hạch tâm bất cứ trang bị cấp sử thi nào."
"Nói nhiều như vậy, mọi người nhất định cảm thấy ta cố ý phóng đại. Kỳ thật không phải như vậy. Bởi vì nó thật sự quá quý giá, ta phải giới thiệu đặc điểm lớn nhất của nó cho các vị quý khách. Đương nhiên, cho dù những thứ ta đã nói thì chỉ là một góc núi mà thôi. Khi danh xưng chân chính của nó xuất hiện, tin tưởng các vị quý khách sẽ có phán đoán. Phong Linh Nhi tiểu thư, vẫn là mời cô tuyên bố đi."
Ánh đèn lại chuyển dời lên người Phong Linh Nhi. Chỉ thấy cô từ từ bước lên, tay phải đặt lên nắp hộp hàn ngọc, chậm rãi mở ra. Nồng đậm linh lực dao động thoáng chốc như suối phun từ trong hộp khuếch tán ra ngoài.
"Vật đấu giá số một của chúng ta chính là: bản tộc của Ma Thần Hoàng, ma tinh Nghịch Thiên Ma Long."
Lần này, toàn trường không xao động, một mảnh yên lặng. Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên viên ma tinh to cỡ nắm tay, tản ra quang mang nồng đậm ám kim, tràn ngập hơi thở mạnh mẽ thậm chí là hủy thiên diệt địa.
"Là phòng đấu giá, chúng ta nhất định phải giữ bị mất người bán. Nhưng làm phụ nữ, ta lại muốn vì họ hoan hô. Mặc kệ là ai, có thể đem một viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc mang về liên minh chúng ta, đem đến nơi này, hắn đều là anh hùng của nhân loại."
Dạ Vị Ương vì vật bán đấu giá số một này lần nữa châm lửa.
Sự thật thì, cho dù là đại phòng đấu giá Thánh Minh, cũng không phải mỗi lần hội đấu giá khách quý đều có cực phẩm xuất hiện. Sự trân quý của viên ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc là không thể nghi ngờ. Dựa theo phòng đấu giá định giá, tuyệt đối trên một vạn kim tệ. Đối với những người thật sự cần nó, thì nó chính là báu vật vô giá. Vốn họ còn định đem nó làm áp trục lên đài, nhưng vì Lâm Hâm yêu cầu, không thể không làm cái thứ nhất tiến hành đấu giá.
Dạ Vị Ương chỉ là mới được đến tin tức, lại có thể đem bán đấu giá nâng cao triều như vậy, mặc kệ là ứng biến hay tri thức đều không thể chê, thân làm chủ tịch người đấu giá đại phòng đấu giá Thánh Minh.
Cùng với một tiếng "Bắt đầu đấu giá!" Dường như mở màn trận ác chiến. Hơn nữa tham dự đấu giá hầu như đều là gian quý khách hàng đầu. Dù sao số lượng đến ngàn vạn kim tệ đã không phải người bình thường có thể tham dự. Cho dù ngươi có nhiều kim tệ như vậy cũng chưa chắc dám xài!
Long Hạo Thần sắc mặt hiện ra kỳ quái. Nếu không có Dạ Vị Ương giới thiệu, kỳ thật hắn không biết ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc có nhiều chỗ tốt như vậy. Xem ra còn dư bốn viên không thể bán. Nếu không trước dùng ngâm cho mọi người tăng ngoại linh lực rồi tính tiếp. Không nghĩ tới, đánh bậy đánh bạ lại có lợi ích tốt như thế.
Nghĩ đến đây, hắn nhịn không được nhớ tới thời gian ban đầu cùng phu thân tu luyện. Chẳng phải mỗi ngày phụ thân đều khiến mình ngâm mình trong thảo dược sao?
"Lâm Hâm, lát nữa nghĩ cách mua hoặc tìm một ít ghi chép cách phối dược với ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc."
"Không thành vấn đề. Ta cũng đang kiếm, chắc là không ra mấy ngày sẽ có kết quả." Phương diện linh lô thì Lâm Hâm không bằng Long Hạo Thần, nhưng về phương diện bảo bối, y hiểu rõ hơn Long Hạo Thần nhiều.
Giá cả bán ma tinh Nghịch Thiên Ma Long tộc vẫn đang tăng lên. Nhưng vượt qua một ngàn năm trăm kim tệ rồi thì biên độ yếu ớt, luôn dừng ở mức mười vạn kim tệ. Hiển nhiên, tuy những tên nhà giàu tham dự đấu giá đều rất hy vọng được đến vật báu nên, nhưng cũng rõ ràng giá trị chân chính của nó, không chịu ra giá quá cao.
Nhưng vấn đề là, người hy vọng được đến khối ma tinh quá nhiều. Hầu như tất cả người có tư cách tham dự đấu giá đều đang ra giá. Bởi vậy cho dù là mười vạn, trên mười vạn, giá cả cũng rất nhanh đột phá tới một ngàn tám trăm vạn kim tệ. Con số này kỳ thật đã vượt qua giá trị thực tế của ma tinh Nghịch Thiên Ma Long. Đương nhiên, nếu tính tới sự hiếm hoi thì cái giá này còn tạm được.
"Hai ngàn vạn." Ngay lúc đó, thanh âm hùng hồn trước tiên ra giá hầu như là rống ra cái giá này.
Bỗng chốc toàn trường biến tĩnh lặng.
Dạ Vị Ương mắt sáng ngời.
"Tốt, quý khách số ba ra giá hai ngàn vạn kim tệ. Đến cái giá này, Vị Ương đã không thể bình luận có đáng giá hay không. Nhưng ta tin tưởng, bất cứ thứ gì, chỉ cần yêu thích, như vậy nó chính là vô giá. Nếu không có quý khách khác trả giá thêm, vật báu này thuộc về quý khách số ba."
Kỳ lạ là lần này cô không có kích động cảm xúc khách đấu giá, mà là trước tiên nói.
"Hai ngàn vạn lần một."
Đây chính là chỗ thông minh của Dạ Vị Ương. Nơi này là phòng đấu giá lớn nhất của liên minh thánh điện, nếu hoàn toàn chỉ xem lợi ích thì sao có thể giữ được tổng giá trị đấu giá khổng lồ chứ? Khách quý phải được tiến hành bảo vệ nhất định, đặc biệt là những người có thể ngồi trong gian đặc biệt. Mắt thấy giá cả đã đủ rồi, cô không kéo dài thời gian nữa.
"Hai ngàn vạn lần hai."
"Hai ngàn vạn lần ba, thành giao."
Khoảnh khắc gõ búa, cũng nghĩa là ma tinh Nghịch Thiên Ma Long lấy đấu giá cao tới hai ngàn vạn bán ra.
Giá cả này đã vượt qua Long Hạo Thần mong muốn, nhưng Lâm Hâm thì lại lắc đầu.
Hàn Vũ nghi hoặc nói.
"Có dược ca, giá này anh còn chưa hài lòng?"
Lâm Hâm thở dài một tiếng, nói.
"Thời gian quá gấp, nếu có thể chờ thêm một vòng mới quyết định bán đấu giá khối ma tinh này, ta vận tác một phen, tuyên truyền một vòng, sau đó làm vật áp trục, rất có khả năng sẽ lại tăng giá cao hơn nữa."
Vương Nguyên Nguyên nói.
"Cũng tạm được rồi, tham thì thâm."
Tư Mã Tiên không mở miệng, chỉ là ánh mắt tha thiết nhìn Phong Linh Nhi đứng trên đài, mãi đến khi cô đẩy xe đi xuống đài, biến mất không thấy.
Trải qua trận cao triều này, đấu giá hội tiếp tục, nguyên bản vật phẩm bán ra đầu tiên lại bị đẩy lên đài đấu giá.
"Linh Vận Tuyết Liên. Thượng phẩm thảo dược. Năm trăm năm. Khởi giá hai mươi vạn kim tệ." Có lẽ bởi vì trận đấu giá trước hao quá nhiều tinh lực, thanh âm Dạ Vị Ương có mấy phần lười biếng, cũng đơn giản rất nhiều.
"Hai mươi vạn kim tệ." Lâm Hâm chẳng chút do dự nâng lên thẻ bài trong tay.
Phương diện dược vật cần mua cái gì đều do chính y quyết định, coi như là Long Hạo Thần cũng tuyệt đối không nhúng tay. Huống chi hiện tại Liệp ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu coi như nhà giàu mới nổi. Lâm Hâm càng là không cần ngượng tay.
Cuối cùng, Linh Vận Tuyết Liên lấy giá thấp ba mươi lăm vạn kim tệ bị Lâm Hâm mua vào. Có lẽ bởi vì phía trước long tinh đem đến cao triều quá mãnh liệt, cho nên tiếp theo vài vật đấu giá bán ra giá cả không cao lắm.
Lâm Hâm liên tiếp ra tay, liên tục mua ba gốc thảo dược và một ma tinh ma thú cấp tám.
"Tiếp theo, chúng ta mời vật phẩm số bảy. Vật phẩm này cũng là bảo bối khó gặp, nó không chỉ trân quý, càng là vô cùng hiếm hoi. Trong thiên nhiên tinh thạch có linh lực, giá trị của nó tuyệt đối là số một. Dù chỉ mua một khối đem về nhà cất giấu, đều sẽ tăng lên giá trị không gian. Vật phẩm thứ bảy của chúng ta, chính là tinh thạch cực phẩm không gian hệ, Vô Ngân Thủy Tinh."
Nghe tới bốn chữ Vô Ngân Thủy Tinh, Vương Nguyên Nguyên mạnh ngồi thẳng dậy, ánh mắt tha thiết liếc Lâm Hâm một cái. Lâm Hâm gật đầu với cô, ý bảo hiểu rõ.
Xe đẩy nâng lên, vải đỏ giở ra. Thoáng chốc, nguyên bản phòng đấu giá tối đen bỗng sáng ngời. không ngờ là khoáng thạch lớn cỡ đầu người. Đúng vậy, là khoáng thạch mà không phải tinh thạch. Khối Vô Ngân Thủy Tinh này còn chưa trải qua mài giũa, vẫn là một khối khoáng thạch nguyên thủy nhất. Bên trên còn kèm rất nhiều tạp chất, nhưng nó thắng ở chỗ to! Nhu hòa quang mang bạc cho người cảm giác thần bí. Quang mang bạc lấp lánh, rực rỡ lóa mắt. Dường như toàn bộ không gian đại sảnh bán đấu giá đều bởi vì nó xuất hiện mà nhè nhẹ vặn vẹo.
"Vô Ngân Thủy Tinh bị gọi là trạng thái cố định không gian linh lực. Có thể thấy linh lực ẩn bên trong tinh thuần. Càng đáng quý là, bản thân Vô Ngân Thủy Tinh có thể hấp thu lực lượng không gian bù đắp năng lượng tiêu hao. Cũng chính là nói, nó có thể liên tục sử dụng. Chỉ cần trong quá trình sử dụng cẩn thận quý trọng chút, nó sẽ có thể theo cường giả thuộc tính không gian một đời. Khoáng thạch Vô Ngân Thủy Tinh lớn như vậy càng là hiếm thấy. Sở dĩ chúng ta không tinh luyện nó thành thủy tinh, chính là vì sợ phá hư chỉnh thể. Nếu quý khách nào có may mắn được đến nó, hoàn toàn có thể dựa theo nhu cầu mài tạc nó."
"Bởi vì khối khoáng thạch Vô Ngân Thủy Tinh cực hiếm thấy, bởi vậy giá khởi điểm là hai trăm vạn kim tệ."
Giá khởi điểm đúng là không thấp. Bởi vì ai cũng không biết khối Vô Ngân Thủy Tinh này có hay không phá hư kết cấu, nếu là có sẽ ảnh hưởng lớn đến giá trị của nó. Nhưng thứ càng quý hiếm thì giá trị càng cao. Không thể bảo phòng đấu giá định ra giá bất hợp lý.
Nhưng mà vừa ra khởi giá, toàn trường tĩnh lặng.
Vô Ngân Thủy Tinh đích thực là thứ tốt, nhưng chức nghiệp giả có linh lực không gian hệ cũng hiếm thấy. Cho dù có, lấy Vô Ngân Thủy Tinh chế tác khảm trên pháp trượng hay trang bị, tối đa chỉ tăng trang bị đó lên cấp Huy Hoàng. Đương nhiên, đó là nói khối Vô Ngân Thủy Tinh nhỏ. Nhưng coi như toàn bộ tách ra khoáng thạch này, đều khảm trên bộ trang bị, thì chỉ tới trang bị cấp truyền kỳ mà thôi. Tối đa thắng ở linh lực không gian hệ lưu trữ đủ nhiều, thời gian tăng phúc kéo dài, càng thêm dùng lâu.
Bởi vậy, giá hai trăm vạn kim tệ, người muốn được nó không nhiều như vậy.
Dạ Vị Ương trong lòng cũng thầm bực mình. Đã nói định giá như vậy là cao, nếu định giá một trăm vạn, sao đến nỗi lạnh tràng? Xem ra phải cất lại rồi!
"Có vị quý khách nào ra giá không? Vô Ngân Thủy Tinh chính là rất hiếm thấy nha."
Vương Nguyên Nguyên lúc này túm lấy cánh tay Lâm Hâm, suýt nữa lung lay muốn gãy tay y.
"Mau ra giá, mau ra giá!"
"Đợi, đợi lát nữa." Mặc kệ Vương Nguyên Nguyên cuống quýt thế nào, lúc này Lâm Hâm vô cùng trầm ổn, ánh mắt lóe tia sáng thông minh, không chút vội vàng mở miệng.
Dạ Vị Ương liên tục hỏi vài lần, như cũ lạnh tràng. Trong lòng thầm than một tiếng, xem ra, hôm nay không có người thật sự cần thứ này.
Nhưng mặt ngoài cô lại khẽ cười.
"Nếu không có quý khách nào hứng thú bảo bối này, ta chỉ có thể tiếc nuối cất nó lại. Nhưng ta tin tưởng rồi sẽ có người biết hàng. Ai…"
Cuối cùng một tiếng thở dài, cho người cảm giác muốn ôm vào lòng thương yêu.
Ngay lúc này, Lâm Hâm rốt cuộc động. Y bật dậy hô to một tiếng.
"Vì Vị Ương tiểu thư, ta ra hai trăm vạn kim tệ. Sao có thể để vật đấu giá Vị Ương tiểu thư chủ trì cất lại được?"
Dạ Vị Ương mắt sáng người, nhóm người cạnh đài thì có người lén cười.
Loại tình huống này gần như là mỗi lần hội đấu giá khách quý đầu xuất hiện. Mị hoặc cường đại của Dạ Vị Ương không phải bài trí, đặc biệt là người mới tham dự hội đấu giá khách quý, càng là có lực dụ hoặc cực mạnh. Này không, lại có người mắc mưu.
"Tốt, khách quý số ba mươi sáu ra giá hai trăm vạn kim tệ. Cảm tạ ngài ưu ái Vị Ương." Nói xong Dạ Vị Ương rất hợp thời hướng Lâm Hâm khom người chào.
"Còn có vị quý khách nào ra giá càng cao hơn?"
"Hai trăm vạn kim tệ, một lần, hai lần, thành giao."
Cuối cùng, Lâm Hâm lấy giá hai trăm vạn kim tệ, đem khối Vô Ngân Thủy Tinh to lớn thành công cất vào túi.
Lúc này Vương Nguyên Nguyên mới thở ra. Chẳng qua ánh mắt cô nhìn Lâm Hâm như cũ hung dữ, thấp giọng nói.
"Có dược ca, là anh cố ý chọc giận ta đúng không?"
Lâm Hâm liếc cô một cái.
"Không hiểu thì im lặng đi. Gia có tiền, nhưng không phải tên ngốc. Vừa lên liền kêu giá, không đưa tới người cạnh tranh mới là quái. Này kêu chiến thuật, cô có hiểu hay không?"
"Nguyên Nguyên, Lâm Hâm làm đúng lắm." Long Hạo Thần nói nhỏ với Vương Nguyên Nguyên, sau đó giơ ngón cái hướng Lâm Hâm. Không thể không nói, ở phương diện kinh doanh, Lâm Hâm có thiên phú cực cao.