Xin chào các bạn! Mình chính là tác giả của cái truyện này đây! Để viết ra câu chuyện này mình đã mất khoảng thời gian là một năm nhưng để lên ý tưởng và xây dựng nhân vật mình đã mất nhiều thời gian hơn thế.
Nhớ về tuổi thơ cách đây khoảng 15,16 năm. Lúc đó, hoàn cảnh gia đình mình cũng chẳng có gì gọi là khá giả. Tài sản duy nhất trong nhà chắc chỉ có chiếc ti vi để cập nhật tin tức hàng ngày. Trong khoảng thời gian tuổi thơ đó, sở thích duy nhất của mình đó chính là đợi đến thứ 2 hàng tuần để được xem bộ phim hoạt hình “Người nhện” chiếu trên VTV3 (chắc bạn nào xem rồi cũng biết cái phim này). Đó chính là bộ phim siêu anh hùng và là anh hùng giấu mặt đầu tiên mà mình được biết. Đối với mình, lúc đó, thế giới siêu anh hùng hiện lên thật hùng vĩ, thật rộng lớn và đầy bí ẩn. Mình không ngừng nghĩ về những siêu anh hùng dù mỗi tuần phim chỉ chiếu một tập. Cứ mỗi tuần, mình chỉ mong đến thứ 2 thật mau để có thể ngồi vào màn hình quen thuộc. Trong thế giới của tuổi thơ, mình đã nghĩ đây chính là bộ phim hoạt hình hay nhất trên đời.
Nhưng rồi bộ phim cũng hết, suốt một thời gian dài mình chẳng tìm được một bộ phim nào thay thế cả. Cho đến một hôm, mình vô tình lượm được một quyển “Thám tử lừng danh Conan”. Lúc đó, mình chưa biết nhiều đến truyện trinh thám nên mình đã thực sự choáng ngợp trước những thủ thuật, những suy luận và bằng chứng mà các thám tử đưa ra. Trong suốt một thời gian cấp 2 sau đó, đầu óc mình chỉ nghĩ đến Conan, mình tiết kiệm tiền, mượn bạn bè để đọc từng tập Conan một. Đối với mình, cách các thám tử suy luận nó thật cao siêu, thật ảo diệu như những siêu năng lực vậy. Trong đầu mình cứ suy nghĩ quẩn quanh mấy thứ: người nhện, Conan, siêu anh hùng, thám tử... Và rồi một hôm mình chợt nghĩ: “Nếu mà kết hợp hai cái lại với nhau thì sẽ thế nào nhỉ? Đó sẽ là một anh hùng che giấu thân phận để hành hiệp như người nhện, người dơi,... nhưng lại không có siêu năng lực và phá án như Conan, Sherlock Holmes...”. Mình cứ nghĩ, cứ nghĩ như thế và rồi chẳng biết từ lúc nào mình đã đặt bút viết nên bộ truyện này.
Những câu chuyện đầu tiên mà mình viết thực sự rất tệ và phải bỏ đi viết lại. Nội dung ban đầu của truyện rất đơn giản: “Một thám tử bóng đêm, với sự trợ giúp của hai người bạn làm trong giới luật pháp là Thomas và Maggie, phá hết vụ án này đến vụ án khác, vừa phá án vừa che giấu thân phận của mình với những người thân xung quanh”.
Trong suốt một thời gian dài mình không tìm được cảm hứng sáng tác và phải bỏ dở giữa chừng.
Và rồi, năm 2012 đến, vũ trụ điện ảnh của Marvel xuất hiện, thể loại siêu anh hùng lên ngôi và mình có cơ hội tiếp cận nhiều hơn với thế giới siêu anh hùng. Cũng trong thời gian này mình đang học cấp 3, để tiện cho việc học, gia đình quyết định mua máy tính cho mình, nhờ đó mà mình có thể đọc nhiều truyện trinh thám hơn (mua máy tính để học nhưng toàn dùng để đọc truyện :))). Và thế là mình quyết định trở lại với ý tưởng còn dang dở của mình.
Trong suốt nhiều năm nghiền ngẫm truyện trinh thám và phim siêu anh hùng mình nhận thấy nhân vật chính không nhất thiết lúc nào cũng phải là người tốt, đó có thể là phản anh hùng hay phản diện cũng được. Chính vì vậy, trong lần thay đổi ý tưởng lớn nhất mình đã biến nhân vật chính thành một tên tội phạm chuyên đi tống tiền những tên tội phạm khác. Sự thay đổi này đã kéo theo rất nhiều những thay đổi khác. Lúc này đây, nhân vật chính không còn phải vừa phá án vừa che giấu thân phận của mình nữa (vì có ai biết hắn là ai đâu mà che giấu). Hai nhân vật Maggie và Thomas không còn là cộng sự nữa mà chuyển sang đối đầu với nhân vật chính. Đồng hành cùng nhân vật chính lúc này không còn là Maggie hay Thomas nữa mà là một cô bé với biệt danh Dice. Sau khi thiết lập xong cốt truyện và nhân vật mình bắt đầu đi vào chi tiết các vụ án, thêm mắm, thêm muối, thêm các yếu tố hành động siêu nhiên vào. Và cuối cùng, sau nhiều lần chỉnh sửa thì nó đã ra được cái thứ mà các bạn vừa mới đọc xong đây.
Hiện tại, bộ truyện “Thám tử bóng đêm” đã bước được những bước đầu tiên trên chặng đường của mình. Mình biết bản thân vẫn còn nhiều hạn chế. Khi viết, mình đã chắt lọc những tình tiết, lựa chọn những câu từ mà mình cho là hay nhất. Nhưng quả thật, khả năng của con người có hạn, không thể tránh khỏi những sai lầm, chính bởi vậy mình viết ra những dòng này để xin ý kiến của các bạn về những gì vừa đọc. Các bạn cảm thấy thế nào? Có nên thay đổi gì không? Câu chuyện sau này sẽ ra sao, tất cả đều phụ thuộc vào các bạn. Hãy để lại ý kiến nhận xét giúp mình nhé!
Cuối cùng, mình muốn cảm ơn tất cả các bạn đã theo dõi được tới tận đây, đọc được những dòng này của mình.
Tạm biệt! Sắp tới, chúng ta sẽ còn gặp lại!