Khi Niệm Niệm đang chạy ở đằng trước, anh quay phim ở đằng sau vác máy chạy theo bị tụt lại một đoạn thật xa.
Bởi vì Niệm Niệm chạy quá nhanh, anh quay phim thật sự không đuổi kịp, mặc dù đã mệt đến nỗi không xong tới nơi rồi, nhưng anh quay phim vẫn rất có tinh thần đạo đức nghề nghiệp, cố gắng hết sức mình để bắt lấy khung cảnh của Niệm Niệm vào trong ống kính, để cho những khán giả đang theo dõi livestream có thể nhìn thấy được khung cảnh mà mình muốn thấy vào thời khắc sớm nhất.
Các khán giả trong phòng livestream vẫn luôn vừa xoắn xuýt trong lòng lại vừa cảm thấy buồn cười mà xem Niệm Niệm một đường điên cuồng chạy nhảy, vào đúng lúc bọn họ đang cổ vũ cho Niệm Niệm, nhìn thấy Niệm Niệm cứ chạy rồi lại chạy, đột nhiên đụng phải cái chân to dài của một người đàn ông.
Lũ cún con kêu gâu gâu suốt một đường thấy cô bạn nhỏ dừng lại, không chơi với bọn nó nữa bèn hướng về phía cô bạn nhỏ, kêu gâu gâu vài tiếng rồi quay người đi mất.
[Ha Ha Tiểu Niệm cuối cùng cũng được cứu rồi.]
[Cục cưng Niệm Niệm bị dọa đến hỏng luôn rồi phải không, không biết là có khóc hay không đây?]
Các khán giả cũng thấy yên tâm hơn, ngay lập tức chuyển dịch sự chú ý của mình lên trên người người đàn ông thân sĩ mà Niệm Niệm vẫn đang ôm chặt đùi kia.
Dưới ống kính, chiếc áo sơ mi màu trắng của người đàn ông ấy được sơ vin vào trong quần tây, từ eo trở xuống toàn là chân dài.
Tuy rằng ống kính chỉ quay được bộ phận từ n.g.ự.c trở xuống, bên trên thì cái gì cũng không nhìn thấy nữa, nhưng có thể nhìn ra được, đây là một người đàn ông có thân hình rất tốt.
[Sao anh quay phim lại không góp sức gì thế, nâng ống kính lên cao một tí, cho tôi xem khuôn mặt của người đàn ông này một cái coi!]
[Khu nghỉ dưỡng Thanh Tỉ bên kia thường xuyên có nhân viên của công ty lớn tới đó để họp, mấy người đàn ông thân sĩ xuất hiện trong ống kính này đều mặc quần Tây màu đen, chắc hẳn là đã đụng phải nhân viên tinh anh của công ty nào đó đang đi họp rồi.] [Rất rõ ràng, cái người được Niệm Niệm ôm đùi ấy là có dáng người chất nhất, nhìn cái đôi chân dài này, chiều cao chắc cũng phải một mét chín rồi, hơn nữa anh ta lại đi ở phía trước nhất của đoàn người, hiển nhiên là người dẫn đầu của đoàn người này rồi, lại nhìn cách ăn mặc của anh ta, ống kính máy quay có hơi xa, không nhìn rõ chất liệu quần Tây cho lắm, nhưng cái thắt lưng da kia, lại còn cả đôi giày da kia nữa, đều là hàng xa xỉ hàng đầu đấy, tiền lương cả năm của người bình thường cũng không mua nổi đâu.]
[Niệm Niệm cứ thế mà xông qua đó, không biết là đám người ấy có nổi giận hay không."
[Người này hình như không phải là người bình thường, Niệm Niệm đụng phải anh ta, không những ôm đùi của anh ta, lại còn làm bẩn cả quần của anh ta nữa, anh ta sẽ không nổi giận mà một chân đá Niệm Niệm của chúng ta ra đấy chứ?]
Ngay khi các khán giả đang lo lắng người đàn ông kia sẽ đá Niệm Niệm ra thì may thay, đạo diễn đã đi tới, xin lỗi đoàn người đó rồi.
Lúc mọi người cho rằng chuyện này đến đây là xong, Niệm Niệm sẽ quay về cùng đạo diễn, ai mà biết được, Niệm Niệm một đường bị chó đuổi cũng không khóc, ngay thời khắc này, vậy mà lại ôm đùi của người đàn ông ấy, lớn tiếng khóc òa lên.
[Hu hu hu Niệm Niệm khóc rồi, cục cưng bé nhỏ ơi, đừng khóc.]
[Đây còn là lần đầu tiên nhìn thấy Niệm Niệm khóc trong chương trình nữa đó.]
[Đúng thế, mấy đứa nhỏ nhà người ta, cho dù là Triệu Nhất Dương lớn nhất kia thì cũng từng khóc trong lúc làm thêm ở trong chương trình, đã lâu như vậy rồi, chỉ có mỗi Niệm Niệm là chưa khóc bao giờ.]
[Niệm Niệm sẽ không làm nũng với mẹ mọi lúc mọi nơi, sẽ không dỗ dành mẹ nói "Mẹ ơi, con yêu mẹ", lúc vui mừng sẽ không kích động mà biểu đạt tình cảm của mình... Có đôi khi, không nhịn được sẽ cảm thấy đáng tiếc cho Thẩm Minh Dữu, tuy rằng bé cưng của cô là một thiên tài, nhưng làm một người mẹ, cô lại thiếu hụt niềm vui nuôi con, nhưng bây giờ cẩn thận nghĩ lại thì, kỳ thực Niệm Niệm là một bé con rất ngoan ngoãn, cô bé không phải là không yêu mẹ, chỉ là phương thức biểu đạt của cô bé rất nội niễm mà thôi.]
[Trông bé con khóc mà tôi cũng muốn khóc theo.]
[Chú gì đó được Niệm Niệm ôm đùi ơi, mong chú đừng đá Niệm Niệm của chúng tôi ra, bé con chỉ là bị dọa sợ thôi.]