Tô Quân Bạch dẫn đầu lên tiếng: “Có ý gì đây? Còn muốn trừ giá trị môi trường, còn muốn khấu trừ giá trị nguồn vốn ban đầu? Đây là cách chơi gì chứ?”
Thi Bách Thủy cũng nối tiếp nói: “Giá trị hoàn cảnh sẽ dựa theo độ ô nhiễm của xe để khấu trừ vào nguồn vốn ban đầu, vậy sao ông không nói sớm?”
Lục Úc nói: “Thế nhưng lúc chúng tôi ra ngoài đều là do fan mình bỏ phiếu, tổ chương trình các người làm thế có phải là quá không tử tế rồi không?”
Những người khác cũng gật đồng đồng ý.
Cái này vẫn chưa xong, đạo diễn chờ bọn họ nói xong lại tiếp tục nói thêm quy tắc.
“Quy tắc tiếp theo chính là năm tổ chương trình các người sẽ lại chia phòng ở một lần nữa, mà tổ có nguồn tài chính ban đầu cao nhất sẽ được ưu tiên có quyền lựa chọn phòng ở.”
Lời này vừa ra, màn đạn lại càng nổ mạnh: “Ha ha ha, kỳ này đặc sắc quá đi!”
Lần này, Tô Quân Bạch nghe hiểu rõ rồi, nhấc tay nói: “Chờ một chút, tôi với Chi Chi không được đi xe, cho nên sẽ không bị trừ à?”
Nếu là như vậy, anh và Chi Chi có thể được ưu tiên chọn phòng ở.
“Thanh niên, đừng có gấp.” Đạo diễn không trả lời vấn đề của anh mà nói tiếp: “Sau đây tôi sẽ tuyên bố tình trạng bị khấu trừ giá trị môi trường.”
Bị khấu trừ nhiều đứng vị trí thứ nhất chính là nhóm Lục Úc và Lục Vũ Điểm, hai người họ đã đi máy bay, ô nhiễm nghiêm trọng nhất.
Trực tiếp bị trừ mất một nửa nguồn vốn ban đầu.
Tô Quân Bạch nghe xong thì cười ha ha trên nỗi đau của người khác: “Ha ha ha hay quá.”
Tô Chi: “...”
Thật sự muốn may cái miệng của anh lại.
Lục Úc: “...”
Lục Úc: “Đạo diễn, ông trừ hơi bị nhiều rồi đó?”
Một nửa nguồn vốn ban đầu, vậy sau đó bọn họ chỉ có thể cạp đất mà ăn.
Đạo diễn: “Chúng tôi đều dựa theo mức độ gây ô nhiễm mà khấu trừ, cậu muốn nói lý thì nói với máy bay đi.”
Lục Úc: “...”
“Ha ha.”
Tổ thứ hai của Dịch Kinh Hòa và Dịch Nhiên là ngồi xe buýt, khấu từ năm mươi tệ.
Tổ thứ ba Thi Bách Thủy và Điền An An ngồi xe BMW cho nên bị trừ ba mươi tệ.
Tổ thứ tư Miêu Họa Họa và Miêu Văn Quân ngồi xe hơi hơi nhỏ, bị trừ hai mươi tệ.
Mà Tô Quân Bạch và Tô Chi không có xe, ngồi phương tiện giao thông khác đi đến trường quay nên sẽ không bị trừ nguồn vốn ban đầu.
Cho nên chỉnh hợp toàn bộ thì nhóm Tô Quân Bạch nhiều tiền nhất, có quyền ưu tiên lựa chọn.
Kết quả này làm cho Tô Quân Bạch hưng phấn, anh hỏi: “Phòng ở như thế nào? Mau nói ra để tôi lựa xem nào.”
Năm căn phòng theo thứ tự là tứ hợp viện, phòng có lầu, phòng bình dân, lầu nhỏ cũ nát và phòng gạch ngói.
Đồ ngốc cũng biết nên chọn thế nào, tất nhiên Tô Quân Bạch cũng biết: “Bọn tôi chọn tứ hợp viện, có thể phơi nắng nữa, chắc dễ chịu lắm.”
Mặc dù mở màn hơi tệ nhưng bây giờ đảo ngược được, cuối cùng anh cũng đã kiếm lại được mặt mũi, để em gái được hưởng thụ cuộc sống.
Những khách mời khác đều ghen tị nhìn qua.
Dịch Kinh Hòa nói: “Biết vậy tôi cũng ngồi loại xe khác tớ đây.”
Điền An An dịu dàng nói: “Chúc mừng nha, sau này chúng tôi còn có thể qua chơi không?”
“Không đi tay không đến là được.”
Câu trả lời của Tô Quân Bạch làm cho cư dân mạng cười to ha ha, họ đều nói anh là một người đàn ông thực tế.
Trên mưa đạn hầu như đều là fan hâm mộ của Tô Quân Bạch đang nhảy nhót hoan hô: “A a a! Chúc mừng ông xã đã thu hoạch được căn tứ hợp viện! Quá tuyệt!”
Những tổ chương trình khác đều dựa vào nguồn vốn ban đầu mà lựa chọn phòng ở theo thứ tự.
Lục Úc không được chọn, anh ở phòng gạch ngói cùng Lục Vũ Điểm.
Tô Quân Bạch nhìn thấy thì cười ha ha.
Tất cả năm tổ khách mời đều đã chọn phòng xong, Bạch Lộ nhất tay hỏi: “Đạo diễn, vậy bọn tôi ở chỗ nào?”
Chắc là sẽ không quên bọn họ đó chứ?
Đạo diễn: “Các người có thể ở cùng với bất cứ tổ nào, sống cùng với bọn họ.”
Bạch Lộ: “...”
Sáng sớm không phải vừa chạm mặt một cách ‘vui vẻ’ với bọn họ sao, thật sự sẽ có người nhận bọn họ vào chứ?
Những tổ khác đều không lên tiếng, Điền An An chủ động nói: “Phòng của bọn tôi hẳn là đủ ở, nếu như không chê thì hai người có thể đến ở cùng bọn tôi.”
Sau khi nói xong thì nhìn Thi Bách Thủy bên cạnh: “Bọn họ không có chỗ ở, chúng ta nhận bọn họ vào đi được không?”
Thi Bách Thủy nghiêng đầu nhìn cô ta một hồi, cuối cùng cũng không nói gì: “Ừ.”
Có chuyện tốt như vậy sao Bạch Lộ cự tuyệt được, chỉ sợ cô ta đổi ý cho nên cũng nhanh chóng đồng ý.
“Không chê! Bọn tôi ở! Cảm ơn!”
...
Trước hết mọi người cùng đi về phía phòng ở, đạo diễn yêu cầu bọn họ nộp đồ vật lên, đồ ăn thức uống cũng phải giao ra toàn bộ, hành lý cũng chỉ có thể mang một vali thôi.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, bọn họ cũng đang lo rằng nên mang thứ gì theo, làm sao để nhét đầy một vali hành lý.
Tô Quân Bạch cũng mang theo không ít thứ, quần áo, giày, các loại mỹ phẩm dùng để dưỡng da, đáp ứng đủ tính chất của một người đàn ông tinh tế, còn tinh tế hơn cả Tô Chi.
Tô Chi là một người rất nhàn hạ, cô chỉ có một cái vali, mang theo mấy bộ quần áo, sách vở, bài kiểm tra, máy nghe nhạc, ga giường và mền, một chút đồ ăn, chẳng qua đã nộp lên một phần rồi, còn một phần thì bị cô giấu mất.
Dân mạng chú ý tới Tô Chi.
Thích ngắm mỹ nhân ngư: “Tô Chi là người mang ít đồ theo nhất, cậu ta ngồi bên cạnh đã chờ đến nổi sắp thiếp đi rồi, ha ha ha, dáng vẻ khi ngủ cũng đẹp trai quá đi!”
Mỹ nhân ngư: “Chi Chi đẹp trai nhất, không chấp nhận phản đối.”
Cơm xào rau: “Hít một hơi giá trị nhan sắc, đã no.”
Tổ chương trình đã thu không ít thứ của khách mời, chọc cho các khách mời ai oán đầy trời.
Thế là tổ chương trình đề nghị sẽ chơi một trò chơi nhỏ: “Mọi người mới sống chung một ngày, còn chưa thật sự quen nhau. Vậy tiếp theo chúng ta sẽ suy đoán qua lại, xem đối phương và người thân kia có mối quan hệ như thế nào.”
“Một đáp án đúng có thể lấy được một vật của đối phương, lần lượt loại ra.”
Rất nhanh đã có nhân viên công tác đến phát bảng đáp án cho bọn họ.
Ai cũng có thể trả lời, điểm số cộng lại với nhau.
Tô Chi cầm bảng đáp án.
Tô Quân Bạch lại gần khẽ thấp giọng nói với Tô Chi: “Chi Chi, Lục Vũ Điểm là em họ của Lục Úc, đừng viết sai đó nha.”
Anh nhất định phải thắng được đồ của Lục Úc!
“Còn về Miêu Họa Họa và...”
Anh còn chưa kịp nói xong thì đã bị đạp diễn ngắt lời: “Không được phép trao đổi, phải tự trả lời.”
...
Tô Chi viết mối quan hệ của Lục Úc và Lục Vũ Điểm trước.
Tiếp theo là Điền An An và Thi Bách Thủy.
Miêu Họa Họa và Miêu Văn Quân.
Dịch Kinh Hòa và Dịch Nhiên
Cuối cùng là Giang Thế Lâu và Bạch Lộ.
Năm phút trôi qua, đạo diễn yêu cầu mọi người đưa đáp án ra:
“Mời mọi người mở đáp án.”
Tác giả có lời muốn nói:
Tô Quân Bạch: “Ha ha ha, chắc là chẳng có ai đoán ra em là con gái đâu.”
Tô Chi: “Cút.”