Edit: Thao1504
Beta: nguyenthituyen
Khụ khụ, lại nói, người ta xuyên qua thường chỉ muốn bàn chuyện yêu đương, ăn không ngồi rồi, đùa giỡn với các soái ca cùng những mỹ nhân, tại sao hiện tại không có chút nào giống như vậy chứ? Được rồi, ta thừa nhận đúng là hiện tại ta chỉ sợ thiên hạ không loạn, nhưng hiện tại nàng chỉ muốn ôm lão công thân ái của nàng để hưởng thụ những ngày nhàn nhã phú quý thôi, hu hu hu, nàng muốn kháng nghị với gia đình phu quân tương lai.....
"Tốt nhất ngươi không nên vào cung, Lạc Huyền, tình thế bây giờ rất khó lường, ta cảm nhận được, không phải hoàng thượng không biết chuyện này, nhưng vì hắn muốn ổn định đại cục hiện nay, nếu như bây giờ ngươi vào đó, ta rất lo lắng ngươi sẽ xảy ra chuyện, ngươi đoán cũng không sai, nếu tìm được ở trong tẩm cung của Hoàng Hậu, vậy thì Hoàng Hậu và Thừa tướng đúng là rất đáng nghi ngờ, nhưng cũng không thể loại bỏ chuyện các phi tử khác vu oan giá họa hoặc có người cố ý làm ra chuyện này. Lạc Huyền, hiện tại ngươi nên ngoan ngoãn ở trong phủ Thái Sư đi, về phần Tứ Vương Gia, ta sẽ bảo đảm an toàn cho hắn, nhưng ngươi... Ngươi cũng phải cẩn thận." Lỗ Á nhìn nàng một chút, sau đó cũng mở miệng, sắc mặt cũng đầy nghiêm túc.
Nàng nhíu mày, “Vậy là thế nào? Không phải trước đó đang rất tốt sao? Làm sao bỗng nhiên lại..."
"Này, bởi vì Hoàng Thượng bãi bỏ quy chế của hậu cung rồi còn chế độ thừ tập (cha truyền con nối), đối với quan lại thì áp dụng phương thức mới đó là trọng dụng người tài, mà hoàng đế nạp phi, cũng sẽ không sử dụng phương pháp của hậu cung lúc trước đó là tuyển các nữ tú, cứ năm năm chọn một nhóm nữ tú vào cung, mà khi có ai tình đầu ý hợp với hoàng thượng thì mới được chọn vào trong cung, cũng không hề chuyện lấy tôn tử làm trọng nữa, mặc dù đây là ý muốn của Hoàng Thượng, nhưng sẽ gặp không ít khó khăn, nhưng mà ta nghĩ, Hoàng Thượng làm như vậy, Lạc Huyền ngươi cũng nên thông cảm."
"Ta hiểu." Lạc Huyền gật đầu một cái, rốt cuộc nàng cũng hiểu câu nói sẽ vì hạnh phúc của mình mà cố gắng của Hạ Hầu Dận là có ý gì, đúng là, nếu về mặt tình cảm thì nên chỉ có hai người ở chung với nhau, vậy thì ít nhất có thể giảm bớt rất nhiều tình trạng, hơn nữa, chuyện huỷ bỏ hậu cung, còn có thể làm giảm bớt rất nhiều oan hồn của các nữ tử kia. Từ trước cho tới nay hậu cung là một nhà giam hoa lệ đáng sợ. Khi các nữ nhân tiến vào, không chỉ là thân thể bọn họ, mà linh hồn của họ cũng bị ăn mòn, thay đổi đến mức không còn giống như bọn họ của trước kia nữa.
Thì ra ấn tượng của nàng đối với Thu Nhược Thủy, cũng không có đáng sợ như vậy. Nhưng nói cho cùng, số mạng của nàng ấy cuối cùng cũng không chạy chốn khỏi cái hậu cung luôn đấu đá đó, nàng ấy sẽ biến thành một nữ nhân đáng sợ sao? Nàng lắc đầu một cái, khẽ than nhỏ, sau đó nhìn về phía Lỗ Á, "Lỗ Á, rốt cuộc ngươi là ai?"
Nói mọi chuyện mạch lạc rõ ràng, mọi tình huống đều nắm rõ như trong lòng bàn tay, tuyệt đối không thể chỉ là tên giang hồ tiểu tốt hay là một tên đầu bếp bình thường được, Lỗ Á, tuyệt đối không phải là người đơn thuần như biểu hiện trước mắt.
"Đã nhìn ra rồi sao, đúng là nữ nhân ngu ngốc." Lỗ Á bĩu môi, "Ta là một trong những Ảnh Vệ của Hoàng Thượng, phụng mệnh ở bên cạnh các ngươi bảo vệ cho các ngươi, chỉ là hình như ta che giấu thân phận rất thành công."
Ảnh Vệ... Cả người nàng run rẩy lên, thì ra là như vậy. "Vậy tại sao Hạ Hầu Du cũng không biết sự tồn tại của ngươi?"
"Ảnh Vệ là đội bảo vệ riêng của Hoàng đế, cũng là đội ám sát, chỉ có Hoàng đế mới có thể tiếp xúc và ra lệnh, những người khác căn bản cũng không biết sự tồn tại của Ảnh Vệ và Hạ Hầu Du cũng như vậy."
"Vậy trước kia ngươi trộm thư văn gì đó của Hách gia, chủ mưu là?" Tình huống, dần dần được sáng tỏ.
"Ừh, chuyện đó thì hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà quả thật bởi vì lần đó phát hiện ra chuyện khó lường, lần này coi như Hoàng Hậu thật sự vô tội, thì Tể tướng đại nhân tuyệt đối cũng không thoát khỏi có liên quan, chỉ là, trước mắt Hoàng Thượng không có cách nào giải quyết chuyện tình một cách trực tiếp được, chủ mưu phía sau có phải là Tể Tướng hay không, còn có bao nhiêu người muốn tạo phản, hiện tại chúng ta còn chưa rõ ràng lắm, cho nên, trước mắt cần phải dẫn rắn ra khỏi hang." Lỗ Á lạnh nhạt nói.
Trong lòng của Lạc Huyền liền hoảng sợ, "Ngươi muốn dùng Du làm mồi nhử sao?" Du, mới vừa rồi bọn họ còn nói sẽ bảo vệ hắn, thế nhưng...
"Cũng có thể là Thái Sư." Lỗ Á bĩu môi, "Hơn nữa, mặc kệ chuyện trong hậu cung có phải là do Hoàng Hậu cầm đầu tham dự vào chuyện này hay không, chí ít, diệt trừ ngươi cũng coi như giải được mối hận trong lòng bọn họ."
"Cho nên, phụ thân ta..., cùng Du, đều có thể là mồi nhử đúng không?" Nàng thở dài.
"Đúng vậy." Lỗ Á liền gật đầu
“Các ngươi có mấy phần chắc chắn."
"Tuyệt đối có thể thắng được bọn họ, nhưng mà... "
"Ta hiểu. Cần ta phối hợp thì cứ nói đi, nhưng mà, nhưng ta chỉ có một yêu cầu là không được làm tổn thương Hạ Hầu Du Hạ và Hạ Hầu Lâm, Hạ Hầu Lâm thì quá đơn thuần, còn Du, hắn cũng đã chịu đựng quá nhiều chuyện rồi." Lạc Huyền than thở, không ngờ chúng ta hồi kinh lại có thể gặp phải nhiều lộn xộn như vậy, đúng là làm cho người ta cảm giác không thể tin được.
"Nói cái gì vậy, Lạc Huyền, mọi chuyện cho tới bây giờ, đều đã xảy ra rồi, bọn họ sẽ không bao giờ buông tay, nếu hoàng huynh có thể chế phục thì hắn sẽ không để mọi chuyện xảy ra như bây giờ, cũng không cần phải dùng thủ đoạn như vậy rồi, ngươi vẫn còn muốn đẩy ta ra chỗ khác, rồi một mình đi mạo hiểm sao? Lỗ Á nói không sai, nếu như ở trong hậu cung thật sự có người liên quan, mặc kệ có phải là Thu Nhược Thủy hay không, ngươi cũng sẽ bị nguy hiểm, ta không cho một mình ngươi đi mạo hiểm, nếu như ngươi gặp chuyện không may, thì ta đã phụ lòng tin của Tứ ca." Đang lúc này, cửa bị người khác đá văng ra, sau đó Hạ Hầu Lâm đi vào với một sắc mặt rất không tốt.
"Sao, sao tẩu lại ở chỗ này?" Nàng giật mình hỏi ngược lại.
“Hừ, muội cho rằng tẩu rất ngốc sao?" Hạ Hầu Lâm trợn mắt nhìn ta một cái, sau đó xoay người nhìn Lỗ Á, "Lỗ Á, hôm nay ngươi tới, chính là muốn cho chúng ta tự nguyện làm con cờ sao?"
"Ha ha, quả nhiên công chúa rất thông minh, mặc dù Ảnh Vệ có thể bí mật tra ra người nào là chủ mưu và người nào thực hiện kế hoạch ám sát, đúng là chuyện này nó không có lợi cho sự ổn định của triều đình, nhưng rất dễ dàng để làm cho lòng người hoảng sợ, nếu như thực lực của bọn họ lớn hơn chúng ta, đây cũng coi là cái cớ bức vua thoái vị, như vậy mọi chuyện sẽ phiền toái hơn." Lỗ Á gật đầu thừa nhận.
"Đội quân bảo vệ Kinh thành, Hoàng Thượng cũng không nắm quân quyền trong tay sao?" Lạc Huyền không hiểu hỏi.
"Đổng Lăng Văn bị phái đi biên quan, mà quân đội trong kinh thành, tướng lĩnh là người của Thừa tướng, rất nhiều Phó tướng, bao gồm cả thống lĩnh Ngự tiền thị vệ, đều là môn sinh của phụ thân Uyển phi, tình huống như thế, tương đối nguy hiểm."
Lạc Huyền nghe vậy nhíu mày, "Như vậy, không phải Hoàng Thượng đang nằm trong trại thái cô lập sao?" Khó trách hắn muốn huỷ bỏ hậu cung, những phi tử tính cả những ngoại thích kia (ngoại thích là bên nhà ngoại), tạo thành thế lực đáng sợ, cứ như vậy, ngoại thích chuyên quyền, rồi đến các hoàng tử lớn lên, trở thành mấy bang phái đấm đá lẫn nhau, sẽ làm cho bên trong loạn hết, mục đích của Hạ Hầu Dận, là nhân cơ hội này là bắt hết một lưới hay sao? Nhưng mà, chuyện này có phải là chuyện quá khó khăn hay không?
"Đúng, theo tình thế hiện nay mà nói, đúng là như thế." Lỗ Á than thở, "Cho nên, mặc dù Hoàng Thượng không nói cái gì, nhưng làm thần tử như chúng ta đây cũng rất hiểu, chuyện cho tới bây giờ, đã cởi hổ khó xuống, nếu như chúng ta không thắng được, như vậy thì vương triều Ngân Nguyệt......"
"Chỉ sợ sẽ bị hủy trong chốc lát rồi." Hạ Hầu Lâm nhíu mày gật đầu một cái, "Nhưng mà, nói thì nói như thế, ta lại cảm thấy chúng ta cũng không phải nhất định ở thế yếu, nếu như có thể ổn định được cục diện tạm thời, sau đó âm thầm điều động binh lực và Đổng tướng quân đến Kinh Thành, đồng thời thông báo tình thế ở kinh thành cho Lĩnh Nam Vương về Kinh, vậy có thể thay đổi tình thế."
"Không tệ." Lạc Huyền liền hiểu, nàng nhìn Lỗ Á nói, "Cho nên, các ngươi hy vọng có thể có người chủ động trở thành mồi nhữ, kéo dài thời gian, thuận tiện tranh thủ viện binh sao?"
"Không tệ, đồng thời Ảnh Vệ chúng ta cũng muốn nhân cơ hội này tìm ra chủ mưu ở đằng sau, dù sao, nếu như có thể để cho bọn họ nhìn thấy đại họa này là do tâm phúc của mình thiết kế, nhất định sẽ buông lỏng, hơn nữa, khi đó có thể trong ứng ngoại hợp, nhất định sẽ thành công, cứ như vậy, đối với thiên hạ mà nói, chúng ta là tiêu diệt nghịch tặc, là chính nghĩa, với tình huống như thế, Hoàng Thượng có thể thực hiện ý muốn của mình, mà không bị cản trở nữa." Lỗ Á nhàn nhạt nói.
Hạ Hầu Lâm và nàng cùng nhau trầm mặc, đúng vậy, hậu cung và ngoại thích nổi loạn, đây là chuyện khiến cho người trong thiên hạ đều nhìn thấy và ủng hộ, nhưng mà, người nào làm con cờ này đây? Nếu như theo cách nhìn của nàng mà nói, nàng, đúng là một ứng cử tốt nhất. Nhưng mà, mục đích của người xuyên không qua như nàng, không phải là tới đây để hy sinh như vậy, chỉ là, nghĩ đến để cho Hạ Hầu Du đi làm chuyện này, hình như cũng không thể nào nói ra được. Không phải vì cái gì khác, mà bởi vì là nàng sẽ đau lòng.
Lạc Huyền thở dài một hơi, nàng nhún vai một cái, quyết định chấp nhận, "Ok, nếu như có thể làm cho phụ thân ta còn có Du không bị tổn thương, để ta làm con cờ này, Lâm, ngươi nghĩ biện pháp thông báo cho Hạ Hầu Lạc, nói cho hắn biết tình huống bây giờ, nếu như chúng ta thua, thì ta và mẫu thân cũng sẽ mất mạng, để cho hắn giải quyết thật tốt. Còn có Lỗ Á, tìm người liên lạc với Đổng Lăng Văn, nói với hắn tình thế của Kinh Thành, nếu như khai chiến, người có thể dẫn binh đi tác chiến, đại khái nếu không phải là Đổng Lăng Văn Tướng quân thì không thể có ai tốt hơn."
Nể mặt Như Nguyệt, hơn nữa những năm này hắn đối với vương triều trung thành như vậy, ta thật sự là cảm thấy, Đổng Lăng Văn không thể nào vứt bỏ Hạ Hầu gia đang ở tình thế nguy hiểm như vậy mà không để ý. Huống chi, nàng tin tưởng thực lực Hạ Hầu Dận, tuyệt đối không thể nào thất bại bởi những người đó. Nhưng mà, tại sao lại muốn tạo phản đoạt quyền? Đây chính là tội lớn chém đầu diệt môn. Nàng cau mày nhìn Lỗ Á gật đầu rời đi, vẫn không thể hiểu được bọn họ rốt cuộc là vì cái gì?
"Lâm, tẩu nói xem, rốt cuộc bọn họ là vì cái gì?" Nàng thở dài không tiếng động, từ hôn sự thật tốt, tại sao lại trở thành nước đục như vậy chứ? Hết cả ngày hôm đó trôi qua, ta cũng không thể nghĩ thông nỗi, chẳng lẽ nói, vì những ngày trước đó sống rất thư thái, khiến cho ông trời nhìn không thuận mắt, hiện tại không phải đang muốn trả đủa sao? Mẹ nó, nàng muốn kháng nghị, con người ta muốn sống tốt còn không được, tại sao nhất định đến nơi cung đấu đảo chính các loại dung tục này chứ...
A a a, nàng phát điên lên mất. "Theo tẩu thấy thì rất đơn giản, trước giờ, ai mà không muốn thượng vị." Thân là công chúa nên Hạ Hầu Lâm có chút tỉnh táo hơn Lạc Huyền, "Huống chi, hoàng huynh làm như vậy, đúng là đụng vào quyền lợi của bọn họ, bọn họ phản kháng như vậy cũng rất dễ hiểu."
"Nhiều vương triều thay đổi như vậy, cũng không đều cùng một dạng như vậy sao? Hạ Hầu Dận, cũng quá cố chấp và kiêu ngạo rồi." Lạc Huyền lắc đầu, không có cách nào có thể cải cách để cho xã hội vĩnh viễn không thay đổi, đây là không có thể.
"Nhưng mà, thân là người thống trị, thay đổi vương triều có nhiều thói xấu, cũng là cách làm rất bình thường, thắng làm vua thua làm giặc, từ xưa tới nay chính là như vậy, hoàng huynh thấy quốc gia biến thành như vậy, làm sao có thể không nóng nảy? Bất quá, tẩu nghĩ, muội cũng không cần quá lo lắng, hoàng huynh hắn, còn có Tứ ca, đều rất lợi hại, nhiều năm như vậy không phải đều giữ được thực lực sao? Bọn họ sẽ không thua đơn giản như vậy, hơn nữa, còn có chúng ta đây, làm sao có thể nhìn bọn họ thua chứ?" Hạ Hầu Lâm vỗ vỗ bả vai của nàng, hoàn toàn không có bất kỳ nổi giận gì.
"Nói cũng phải, cũng không thể xem nhẹ sự tồn tại của chúng ta đâu, Hạ Hầu Lâm, tẩu định làm gì?" Lạc Huyền nháy nháy mắt đứng lên, nếu quyết định nên bắt đầu hành động, lề mà lề mề cũng không phải là phong cách của nàng. Đánh nhanh thắng nhanh đi, nàng còn muốn thành thân đúng hạn nữa, bất qua tên khốn kiếp Hạ Hầu Du này, về sau phải hảo hảo giáo dục hắn thật tốt, cái gì gọi là phu thê, đồng cam cộng khổ, mới gọi là phu thê, bảo vệ như vậy, tính là cái gì chứ? Ai, tên ngu ngốc Hạ Hầu Du này.
"Ừh, tẩu thành thân cũng rất đã lâu." Hạ Hầu Lâm cười cười, làm mặt quỷ, "Dường như, cũng nên chúc mừng một chút."
"Nhưng mà… Nếu như sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi sao?"
"Đúng rồi, công chúa ta muốn đi tĩnh dưỡng, muốn toàn thiên hạ đều biết ta đã đi tĩnh dưỡng." Hạ Hầu Lâm giảo hoạt nháy mắt, "Sau đó, làm cái gì cũng không có người quản được."
"Không sai, tẩu đi tìm Hạ Hầu Lạc, Lỗ Á sẽ đi tìm Đổng Lăng Văn, về phần muội, phải trực tiếp đi tìm Thu Nhược Thủy là tốt nhất." Lạc Huyền gật đầu một cái, đồ Lỗ Á trộm từ trong cung lần này có thể có tác dụng rồi. Nhưng mà, chỉ có một mình nàng kiềm chế được rồi họ không? Có đưa đến nhiều phiền toái cho Hạ Hầu Dận và Hạ Hầu Du hay không? Không được, nếu như vậy sẽ rất nguy hiểm, muốn cho Hạ Hầu Dận và Hạ Hầu Du có thể tự do hành động, không thể để cho bọn họ làm tổn thương phụ thân, nàng phải nghĩ một biện pháp khác, có lẽ, trước tiên cần phải đi chuẩn bị một chút. Ý tưởng lóe lên, nàng lập tức nảy ra ý hay, "Muội nghĩ ra rồi, chẳng qua muội phải đi tìm đại ca và phụ thân."
"Này, nếu nói cho bọn họ biết, thì chúng ta có muốn làm cái gì cũng không được." Hạ Hầu Lâm liền giữ tay nàng tại.
"Sẽ không, tình huống hiện tại như thế, phụ thân và đại ca cũng sẽ không ngăn cản chúng ta, tin tưởng muội, chuyện này, nhưng cần phụ thân và đại ca phối hợp." Nàng rất hưng phấn, rốt cuộc ta cũng có thể bắt đầu phát huy tài trí thông minh của mình rồi, nàng sẽ tiến hành kế hoạch chỉ điểm giang sơn, không tệ không tệ, mặc dù tạo phản rất phiền toái, tạo phản rất đáng ghét, nhưng mà, thỉnh thoảng có một cuộc đấu trí đấu dũng như vậy cũng là chuyện cực kỳ tốt.
"Muội chắc chắn sao?" Hạ Hầu Lâm kêu to.
"Dĩ nhiên, nhưng tẩu cũng không thể nói ra tẩu muốn làm chuyện gì, nếu không, đại ca muội sẽ bổ tẩu ra." Nàng nháy mắt một cái, chợt bắt đầu mặt ủ mày ê, "Hạ Hầu Lâm, nhưng mà, nếu như tẩu phải rời Kinh Thành, không thể nào giấu đại ca ta được, vậy phải làm sao bây giờ?"
Hạ Hầu Lâm cũng lập tức cứng đờ, suy nghĩ hồi lâu, chúng ta cùng nhau dậm chân một cái, "Mẹ nó, quản hắn chi nhiều như vậy, liều mạng, nếu chủ nghĩa nam nhi phát tác, không để cho chúng ta đi, trước hết chúng ta phải chỉnh cho bọn họ chết."
"Ha ha ha, không tệ." Ta cười cười, quả nhiên nàng và Hạ Hầu Lâm rất ngưu tầm ngưu mà (ý nói bọn họ rất hợp nhau). Mặc kệ như thế nào, trước tiên phải đi thuyết phục phụ thân và đại ca giúp đỡ cái đã. Muốn bắt được sói, nhưng trước phải bỏ được hài tử.
Nếu như, không thể có đầy đủ mồi nhử, thì làm sao có thể thắng được đây? Hạ Hầu Du, ngươi yên tâm, nương tử của ngươi, đúng là rất cường hãn.