Vẻ mặt Thái Tháp xanh mét, hai lần tỷ thí hán đều thua, đây là sỉ nhục cũng là nói lên hắn không có duyên với tam giáp.
Lúc này, Diệp THiên Trần phát ra một tiếng rống giận dữ không cam long, thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, đồng dạng thua ở tỏng tay Quân Mộng Trần.
Thái Tháp và Diệp Thiên Trần có thể nói vô cùng thảm, hai người bị Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên chọn trúng đầu tiên, trở thành đá kê chân.
Hoặc là nói, bị Tần Vấn Thiên chọn trúng.
Dĩ nhiên, đây là cũng không có cách nào khác, ba người Tần Vấn Thiên ở hai đợt xếp hạng trước bị Đông Thánh Đình nhằm vào nên xếp hạng rất kém, một trận đnáh cuối cùng này, bọn họ phải lấy dáng vẻ cường thế nhất xuất hiện. Mặc dù cuối cùng bởi vì âm mưu của Đông Thánh Đình mà không vào được tam giáp, nhưng ít ra bọn họ cũng không thẹn với lương tâm, bọn họ dùng hết khả năng của mình để làm được tốt nhất.
Quyết chiến của mười người mạnh nhất này, ở hai đượt trước bọn họ đều không thể nào tự quyết, trận chiến cuối cùng này là trận duy nhất mà bọn họ có thể khống chế, dĩ nhiên là muốn kết quả tốt nhất, người nào cũng khổng thể ngăn cản được bọn họ.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần thấy Tử Tinh Hiên cũng kết thúc chiến đấu cho nên mới kêu một tiếng với Tần Vấn Thiên.
Lúc này, Tần Vấn Thiên thấy chiến đấu của Vũ Vương và Mạc Vấn cũng đã kết thúc, hai người chiến đấu có thể nói kinh thiên động địa, vô cùng thảm thiết.
Cuối cùng, đệ tử Thiên Phù giới Mạc Vấn bại bởi thiên kiêu dứng đầu Tây Mạc châu, vương giả trong trẻ tuổi Vũ Ma tộc Vũ Vương.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sắc bén, hai cuộc chiến của Quân Mộng Trần và Tử TInh Hiên đã đủ để cho mọi người lưu lại ấn tượng sâu đậm, kế tiếp, đối với Quân Mộng Trần là một chiến thắng quan trọng.
- Mộng Trần, ngươi chiến Vũ Vương.
Vũ Vương đã đánh bại Mạc Vấn, kế tiếp rất có thể hắn sẽ đi khiêu chiến Lệ, chỉ cần Quân Mộng Trần có thể kết thúc trận chiến quan trọng này, đánh bại Vũ Vương, như vậy đối thủ của hắn cũng chỉ còn lại Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư, những người còn lại có thể không cần chiến, cũng không cần cùng Mạc Vấn va chạm.
- Được.
Hai tròng mắt Quân Mộng Trần hiện lên ánh sang hung phấn, chiến với Vũ Vương, đương nhiên hắn cũng nhìn ra được, ở trong mười người này thì Vũ Vương cũng là tồn tại phái trước, trần khiêu chiến này làm cho hắn phấn chấn.
- Thật kiêu ngạo.
Trên bữa tiệc, mọi người cũng là sợ hãi than, trận chiến này, Tần Vấn Thiên để cho Quân Mộng Trần khiêu chến với Vũ Vương, thật khí phách.
Vũ Vương thấy Quân Mộng Trần từng bước đi về phía hắn, trên mặt lộ ra vẻ sắc bén, cánh chim màu vàng ở trên người chớp động, trên cánh chim có từng đường vân chói mắt, cánh chim của hắn chính là thần binh không có gì không phá nổi, vừa rồ cùng Mạc Vấn chiến đấu cũng là uy hiếp thật lớn.
- Tinh Hiên, ngươi chiến với Lệ.
Sau đó Tần Vấn Thiên nói với Tử Tinh Hiên.
- Được.
Tử Tinh Hiên gật đầu, đi về phía Lệ.
Trên người Lệ cũng là có hai trận chiến bại rồi.
- Người này, chiến đấu cuối cùng của mười người mạnh nhất, dường như do một mình hắn tới quết định, cơ hồ quyết định phần lớn trận chiến.
Mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hắn đứng ở đó nhìn Quân Mộng Trần phát động công kích với Vũ Vương, mà Tử TInh Hiên cũng bắt đầu khiêu chiến với Lệ.
Một lát sau, hai cuộc chiến đấu cực kỳ cuồng bạo nổi lên.
Nhất là chiến đấu của Vũ Vương và Quân Mộng Trần, hai người đều vương, cánh chim màu vàng của Vũ Vương liên tục lập lòe công kích, thế như lôi đình, Quân Mộng Trần rống giận, hư không bạo động, lực lượng có thể lay trời, đáng sợ tới cực điểm.
Tần Vấn Thiên thấy bốn người đại chiến, vẻ mặt bình tĩnh, lá bài tẩy của Quân Mộng Trần thì hắn cũng không rõ lắm, nhưng tuyệt đối là rất mạnh, dương như có một cỗ lực lượng vô thượng, tăng phúc cho bản thân Quân Mộng Trần, mặc dù thực lực Vũ Vương rất mạnh nhưng Tần Vấn THiên tin tưởng Quân Mộng Trần vẫn có thể chiến thắng.
Chiến lực của Lệ thì hắn đã thử qua, mặc dù mạnh mẽ nhwung Tử Tinh Hiên vẫn có thể chiến thắng, hai cuộc chiến đấu này, kết quả đã được xác định.
Về phần hắn, cũng không thể kém hơn được, chỉ thấy bước chân của hắn đi tới, nhìn về phía Thái Tháp và Diệp Thiên Trần, hai người đồng thời ngưng mắt lạnh như băng nhìn hắn, trong con ngươi hiện ra lửa giận mạnh mẽ.
- Tức giận sao?
Tần Vấn Thiên nhìn hai người một cái, mở miệng nói:
- Tức giận thì cùng lên đi, tuy nói quy tắc không cho phép vây đánh, nhưng ta tự nguyện cùng hai người các ngươi chiến đấu, một người mà nói thì không phỉa là đối thủ của ta.
- Oanh…
Thanh âm của Tần Vấn Thiên rơi xuống, bước chân Thái Tháp mạnh mẽ đap lên đại địa một phát, hư không chấn động, giống như Thiên thần phủ xuống, trên người Diệp Thiên Trần cũng là nổi lên kiếm khí ngập trời.
Đều là mười đại thiên kiêu mạnh nhất, Tần Vấn Thiên dám cuồng ngôn nói để cho hai người bọn họ liên thủ, một người còn không phải là đối thủ của hắn!
Vẻ mặt Thái Tháp xanh mét, hai lần tỷ thí hán đều thua, đây là sỉ nhục cũng là nói lên hắn không có duyên với tam giáp.
Lúc này, Diệp THiên Trần phát ra một tiếng rống giận dữ không cam long, thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, đồng dạng thua ở tỏng tay Quân Mộng Trần.
Thái Tháp và Diệp Thiên Trần có thể nói vô cùng thảm, hai người bị Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên chọn trúng đầu tiên, trở thành đá kê chân.
Hoặc là nói, bị Tần Vấn Thiên chọn trúng.
Dĩ nhiên, đây là cũng không có cách nào khác, ba người Tần Vấn Thiên ở hai đợt xếp hạng trước bị Đông Thánh Đình nhằm vào nên xếp hạng rất kém, một trận đnáh cuối cùng này, bọn họ phải lấy dáng vẻ cường thế nhất xuất hiện. Mặc dù cuối cùng bởi vì âm mưu của Đông Thánh Đình mà không vào được tam giáp, nhưng ít ra bọn họ cũng không thẹn với lương tâm, bọn họ dùng hết khả năng của mình để làm được tốt nhất.
Quyết chiến của mười người mạnh nhất này, ở hai đượt trước bọn họ đều không thể nào tự quyết, trận chiến cuối cùng này là trận duy nhất mà bọn họ có thể khống chế, dĩ nhiên là muốn kết quả tốt nhất, người nào cũng khổng thể ngăn cản được bọn họ.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần thấy Tử Tinh Hiên cũng kết thúc chiến đấu cho nên mới kêu một tiếng với Tần Vấn Thiên.
Lúc này, Tần Vấn Thiên thấy chiến đấu của Vũ Vương và Mạc Vấn cũng đã kết thúc, hai người chiến đấu có thể nói kinh thiên động địa, vô cùng thảm thiết.
Cuối cùng, đệ tử Thiên Phù giới Mạc Vấn bại bởi thiên kiêu dứng đầu Tây Mạc châu, vương giả trong trẻ tuổi Vũ Ma tộc Vũ Vương.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sắc bén, hai cuộc chiến của Quân Mộng Trần và Tử TInh Hiên đã đủ để cho mọi người lưu lại ấn tượng sâu đậm, kế tiếp, đối với Quân Mộng Trần là một chiến thắng quan trọng.
- Mộng Trần, ngươi chiến Vũ Vương.
Vũ Vương đã đánh bại Mạc Vấn, kế tiếp rất có thể hắn sẽ đi khiêu chiến Lệ, chỉ cần Quân Mộng Trần có thể kết thúc trận chiến quan trọng này, đánh bại Vũ Vương, như vậy đối thủ của hắn cũng chỉ còn lại Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư, những người còn lại có thể không cần chiến, cũng không cần cùng Mạc Vấn va chạm.
- Được.
Hai tròng mắt Quân Mộng Trần hiện lên ánh sang hung phấn, chiến với Vũ Vương, đương nhiên hắn cũng nhìn ra được, ở trong mười người này thì Vũ Vương cũng là tồn tại phái trước, trần khiêu chiến này làm cho hắn phấn chấn.
- Thật kiêu ngạo.
Trên bữa tiệc, mọi người cũng là sợ hãi than, trận chiến này, Tần Vấn Thiên để cho Quân Mộng Trần khiêu chến với Vũ Vương, thật khí phách.
Vũ Vương thấy Quân Mộng Trần từng bước đi về phía hắn, trên mặt lộ ra vẻ sắc bén, cánh chim màu vàng ở trên người chớp động, trên cánh chim có từng đường vân chói mắt, cánh chim của hắn chính là thần binh không có gì không phá nổi, vừa rồ cùng Mạc Vấn chiến đấu cũng là uy hiếp thật lớn.
- Tinh Hiên, ngươi chiến với Lệ.
Sau đó Tần Vấn Thiên nói với Tử Tinh Hiên.
- Được.
Tử Tinh Hiên gật đầu, đi về phía Lệ.
Trên người Lệ cũng là có hai trận chiến bại rồi.
- Người này, chiến đấu cuối cùng của mười người mạnh nhất, dường như do một mình hắn tới quết định, cơ hồ quyết định phần lớn trận chiến.
Mọi người nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hắn đứng ở đó nhìn Quân Mộng Trần phát động công kích với Vũ Vương, mà Tử TInh Hiên cũng bắt đầu khiêu chiến với Lệ.
Một lát sau, hai cuộc chiến đấu cực kỳ cuồng bạo nổi lên.
Nhất là chiến đấu của Vũ Vương và Quân Mộng Trần, hai người đều vương, cánh chim màu vàng của Vũ Vương liên tục lập lòe công kích, thế như lôi đình, Quân Mộng Trần rống giận, hư không bạo động, lực lượng có thể lay trời, đáng sợ tới cực điểm.
Tần Vấn Thiên thấy bốn người đại chiến, vẻ mặt bình tĩnh, lá bài tẩy của Quân Mộng Trần thì hắn cũng không rõ lắm, nhưng tuyệt đối là rất mạnh, dương như có một cỗ lực lượng vô thượng, tăng phúc cho bản thân Quân Mộng Trần, mặc dù thực lực Vũ Vương rất mạnh nhưng Tần Vấn THiên tin tưởng Quân Mộng Trần vẫn có thể chiến thắng.
Chiến lực của Lệ thì hắn đã thử qua, mặc dù mạnh mẽ nhwung Tử Tinh Hiên vẫn có thể chiến thắng, hai cuộc chiến đấu này, kết quả đã được xác định.
Về phần hắn, cũng không thể kém hơn được, chỉ thấy bước chân của hắn đi tới, nhìn về phía Thái Tháp và Diệp Thiên Trần, hai người đồng thời ngưng mắt lạnh như băng nhìn hắn, trong con ngươi hiện ra lửa giận mạnh mẽ.
- Tức giận sao?
Tần Vấn Thiên nhìn hai người một cái, mở miệng nói:
- Tức giận thì cùng lên đi, tuy nói quy tắc không cho phép vây đánh, nhưng ta tự nguyện cùng hai người các ngươi chiến đấu, một người mà nói thì không phỉa là đối thủ của ta.
- Oanh…
Thanh âm của Tần Vấn Thiên rơi xuống, bước chân Thái Tháp mạnh mẽ đap lên đại địa một phát, hư không chấn động, giống như Thiên thần phủ xuống, trên người Diệp Thiên Trần cũng là nổi lên kiếm khí ngập trời.
Đều là mười đại thiên kiêu mạnh nhất, Tần Vấn Thiên dám cuồng ngôn nói để cho hai người bọn họ liên thủ, một người còn không phải là đối thủ của hắn!