- Ngươi thua rồi.
Lệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy trường thương của Tần Vấn Thiên chỉ về phía hắn rồi lạnh nhạt nói, thái độ cực kỳ cuồng ngạo.
- Ta còn có thể chiến.
Thanh âm Lệ lạnh lùng vang lên, trên người có một cỗ ma uy tràn ra khắp thiên địa, dường như càng cuồng bạo hơn.
- Ngươi muốn chiến lại hay là bại.
Tần Vấn Thiên hét lướn một tiếng, trên người lộ ra yêu uy tối cao, như có một quân vương yêu đạo quân lâm thên hạ, cùng ma uy đối kháng nhau.
Ánh mắt lệ gắt gao ngó chừng Tần Vấn Thiên, hắn tu hành ma công nên công kích cuồng bạo, vậy mà vẫn bị thất bại, hắn không có cam lòng.
- Lệ là đệ tử của Bất Bại ma vương vậy mà vẫn bại, ma công mặc dù bá đạo, nhưng mà Tần Vấn Thiên mở ra ba chiến quyết, hơn nữa lực lượng bản thân thật đáng sợ.
Mọi người nhìn về Tần Vấn Thiên tay cầm trường thương mà đứng, giống như là hậu duệ của Yêu vương, hay cũng giống nhưu một pho tượng chiến thần không thể rung chuyển.
Chiến đấu của Quân Mộng Trần cũng đã kết thúc, hắn bộc phát là lực lượng thần kỳ vô cùng mạnh mẽ, dường như có một luồng hơi thở cổ xưa từ trong cơ thể hắn tràn ra, đánh tan cương tan Thiên Thần tộc Thái Tháp, lực lượng của Thái Tháp dã vô cùng đáng sợ, thậm chí lúc công kích mơ hồ còn có mấy phần quy tắc lực lượng, nhưng àm vẫn bị bại bởi Quân Mộng Trần.
Lúc này, bên Tử Tinh Hiên truyền ra một thanh âm vang dội, kiếm pháp của Diệp Thiên Trần ép Tử Tinh Hiên đến tận cùng, nàng phóng ra huyết mạch mạnh mẽ, giống như một pho tượng màu vàng kim, cuối cùng xuyên qua kiếm khí, bàn tay nàng móc giết ra, mặc dù kiếm pháp của Diệp Thiên Trần kỳ diệu vô song, nhưng mà vẫn bị Tử Tinh Hiên đánh bại.
- Ba người toàn thắng.
Mọi người đều có chút ngoài ý muốn khi thấy một màn như vậy.
Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Tử Tinh Hiên, ba người đồng thời lấy tư thế cuồng ngạo đối với các thiên kiêu khác phát động công kích, trận chiến đầu tiên của họ đều là lấy chiến thắng mà kết thúc.
Thành tích như vậy, so với xếp hạng lúc trước của họ thì chói mắt hươn nhiều.
Nhìn quanh chiến đài thì Vũ Vương tìm Mạc Vấn chiến đấu, giờ phút này hai người đang đánh rất là kịch liệt.
Vũ Vuững ở Tây Mạc Châu là Vũ Ma tộc vương, lực lượng công kích của hắn là vô cùng đáng sợ, Mạc Vấn hóa thân thành Hàn vương, chung quanh hai người đại chiến đều là hàn băng.
Hôm nay, trong mười đại thiên kiêu, chỉ có duy nhất Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư là không có chiến đấu, hai người bọn họ không có va chạm cùng đối phương, nhưng trên người đều lượn lờ chiến ý, nhìn những người xung quanh đại chiến.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần hô.
- Ngươi chiến Diệp Thiên Trần, Tinh Hiên chiến Thái Tháp, đổi người.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Tốt.
Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên nhao nhao gật đầu, dường như đối với lời nói của Tần Vấn Thiên có chút tôn trọng, thật sự trao đổi đối thủ, Quân Mộng Trần đi tới trước người Diệp Thiên Trần, Tử Tinh Hiên đi về phía Thái Tháp.
- Vô liêm sỉ.
Thái Tháp tức giận quát một tiếng, không ngờ đối phương lại coi bọn họ thành đá kê chân.
Quân Mộng Trần vừa đánh bại hắn xong, giờ lại đổi người?
Sấc mặt Diệp Thiên Trần cũng là xanh mét, hắn đường đường là thiên kiêu số một Càn Châu, là kiếm khách độc nhất vô nhị vậy mà Tần Vấn Thiên để cho Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên dẫm trên người bọn họ để chứng minh mình, đây quả thật là hành động nhục nhã đối với bọn họ.
- Ông!
Kiếm khí tràn ra thiên địa càng them cuồng bạo, Diệp Thiên Trần cầm trường kiếm trong tay đi về phía Quân Mộng Trần, Thái Tháp thì rống giận trông như một pho tượng Thiên thần ngó chừng Tử Tinh Hiên trong hư không.
Chiến!
- Thật cuồng, hắn là muốn chiến với mọi người, ba người sư huynh đệ bọn họ muốn khiêu chiến bảy thiên kiêu khác để chứng minh bản thân, dung loại phương pháp này để rửa sach nhục nhã hai đợt xếp hạng trước.
Ba người, dường như lấy Tần Vấn Thiên làm chủ, Quân Mộng Trần cuồng ngạo táo bạo, Tử Tinh Hiên tỉnh táo nghiêm túc nhưng hia người đều nguyện ý nghe Tần Vấn Thiên chỉ huy chiến đấu.
Về phần Tần Vấn Thiên, hấn đứng ở giữa chiến đài, lúc trước hắn đánh bại Lệ, giờ sợ rằng hắn sẽ phát ra lời khiêu chiến đối với Hoa Thái Hư và Cô Tô Thiên Kỳ.
- Ngươi thua rồi.
Lệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy trường thương của Tần Vấn Thiên chỉ về phía hắn rồi lạnh nhạt nói, thái độ cực kỳ cuồng ngạo.
- Ta còn có thể chiến.
Thanh âm Lệ lạnh lùng vang lên, trên người có một cỗ ma uy tràn ra khắp thiên địa, dường như càng cuồng bạo hơn.
- Ngươi muốn chiến lại hay là bại.
Tần Vấn Thiên hét lướn một tiếng, trên người lộ ra yêu uy tối cao, như có một quân vương yêu đạo quân lâm thên hạ, cùng ma uy đối kháng nhau.
Ánh mắt lệ gắt gao ngó chừng Tần Vấn Thiên, hắn tu hành ma công nên công kích cuồng bạo, vậy mà vẫn bị thất bại, hắn không có cam lòng.
- Lệ là đệ tử của Bất Bại ma vương vậy mà vẫn bại, ma công mặc dù bá đạo, nhưng mà Tần Vấn Thiên mở ra ba chiến quyết, hơn nữa lực lượng bản thân thật đáng sợ.
Mọi người nhìn về Tần Vấn Thiên tay cầm trường thương mà đứng, giống như là hậu duệ của Yêu vương, hay cũng giống nhưu một pho tượng chiến thần không thể rung chuyển.
Chiến đấu của Quân Mộng Trần cũng đã kết thúc, hắn bộc phát là lực lượng thần kỳ vô cùng mạnh mẽ, dường như có một luồng hơi thở cổ xưa từ trong cơ thể hắn tràn ra, đánh tan cương tan Thiên Thần tộc Thái Tháp, lực lượng của Thái Tháp dã vô cùng đáng sợ, thậm chí lúc công kích mơ hồ còn có mấy phần quy tắc lực lượng, nhưng àm vẫn bị bại bởi Quân Mộng Trần.
Lúc này, bên Tử Tinh Hiên truyền ra một thanh âm vang dội, kiếm pháp của Diệp Thiên Trần ép Tử Tinh Hiên đến tận cùng, nàng phóng ra huyết mạch mạnh mẽ, giống như một pho tượng màu vàng kim, cuối cùng xuyên qua kiếm khí, bàn tay nàng móc giết ra, mặc dù kiếm pháp của Diệp Thiên Trần kỳ diệu vô song, nhưng mà vẫn bị Tử Tinh Hiên đánh bại.
- Ba người toàn thắng.
Mọi người đều có chút ngoài ý muốn khi thấy một màn như vậy.
Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần, Tử Tinh Hiên, ba người đồng thời lấy tư thế cuồng ngạo đối với các thiên kiêu khác phát động công kích, trận chiến đầu tiên của họ đều là lấy chiến thắng mà kết thúc.
Thành tích như vậy, so với xếp hạng lúc trước của họ thì chói mắt hươn nhiều.
Nhìn quanh chiến đài thì Vũ Vương tìm Mạc Vấn chiến đấu, giờ phút này hai người đang đánh rất là kịch liệt.
Vũ Vuững ở Tây Mạc Châu là Vũ Ma tộc vương, lực lượng công kích của hắn là vô cùng đáng sợ, Mạc Vấn hóa thân thành Hàn vương, chung quanh hai người đại chiến đều là hàn băng.
Hôm nay, trong mười đại thiên kiêu, chỉ có duy nhất Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư là không có chiến đấu, hai người bọn họ không có va chạm cùng đối phương, nhưng trên người đều lượn lờ chiến ý, nhìn những người xung quanh đại chiến.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần hô.
- Ngươi chiến Diệp Thiên Trần, Tinh Hiên chiến Thái Tháp, đổi người.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
- Tốt.
Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên nhao nhao gật đầu, dường như đối với lời nói của Tần Vấn Thiên có chút tôn trọng, thật sự trao đổi đối thủ, Quân Mộng Trần đi tới trước người Diệp Thiên Trần, Tử Tinh Hiên đi về phía Thái Tháp.
- Vô liêm sỉ.
Thái Tháp tức giận quát một tiếng, không ngờ đối phương lại coi bọn họ thành đá kê chân.
Quân Mộng Trần vừa đánh bại hắn xong, giờ lại đổi người?
Sấc mặt Diệp Thiên Trần cũng là xanh mét, hắn đường đường là thiên kiêu số một Càn Châu, là kiếm khách độc nhất vô nhị vậy mà Tần Vấn Thiên để cho Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên dẫm trên người bọn họ để chứng minh mình, đây quả thật là hành động nhục nhã đối với bọn họ.
- Ông!
Kiếm khí tràn ra thiên địa càng them cuồng bạo, Diệp Thiên Trần cầm trường kiếm trong tay đi về phía Quân Mộng Trần, Thái Tháp thì rống giận trông như một pho tượng Thiên thần ngó chừng Tử Tinh Hiên trong hư không.
Chiến!
- Thật cuồng, hắn là muốn chiến với mọi người, ba người sư huynh đệ bọn họ muốn khiêu chiến bảy thiên kiêu khác để chứng minh bản thân, dung loại phương pháp này để rửa sach nhục nhã hai đợt xếp hạng trước.
Ba người, dường như lấy Tần Vấn Thiên làm chủ, Quân Mộng Trần cuồng ngạo táo bạo, Tử Tinh Hiên tỉnh táo nghiêm túc nhưng hia người đều nguyện ý nghe Tần Vấn Thiên chỉ huy chiến đấu.
Về phần Tần Vấn Thiên, hấn đứng ở giữa chiến đài, lúc trước hắn đánh bại Lệ, giờ sợ rằng hắn sẽ phát ra lời khiêu chiến đối với Hoa Thái Hư và Cô Tô Thiên Kỳ.