Chiến đấu vẫn diễn ra trên Chiến Đài cổ. Trong Tiên yến, các Tiên Vương bình thản quan sát trận đấu, khi thì bình luận về các thiên kiêu.
Mỹ nữ Vạn Hóa Tiên Vương có vẻ hơi yên tĩnh, nàng nhìn Hoa Thái Hư ngồi bên cạnh, nói:
- Trong trận chiến trước đây, Tần Vấn Thiên từng thể hiện sự sắc bén của mình, chắc ngươi cũng tương đối quen thuộc với hắn. Mấy năm đã trôi qua, dù ngươi có tiến bước thần tốc, nhưng tốc độ tu hành của hắn cũng hoàn thiện không kém ngươi, ngươi nghĩ mình nắm chắc mấy phần?
Tu vi hiện tại của Hoa Thái Hư lại tương đồng với Tần Vấn Thiên đều là cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng. Vạn Hóa Tiên Vương biết rõ để có được tốc độ tu hành nhanh chóng như vậy, hắn đã phải bỏ ra cái giá như thế nào, phải chịu đựng rèn luyện tới mức nào, hơn nữa còn do nàng tự mình chỉ giáo.
Khi mới gặp gỡ Tần Vấn Thiên, thấy hắn xếp thứ hai mươi bảy của Vân Châu, Vạn Hóa Tiên Vương cũng cho rằng Hoa Thái Hư của hiện tại chắc chắn bỏ xa Tần Vấn Thiên, nhưng không nghĩ tới thiếu niên ngông cuồng kiêu ngạo năm đó, hiện tại dường như trở nên thành thục hơn, dù đi tới đâu, cũng tỏa ra tia sáng vô cùng sắc bén.
- Ta cũng không biết.
Ánh mắt Hoa Thái Hư nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lắc đầu nói.
Hiện tại, tâm tính hắn cũng đã lột xác theo sự trưởng thành của bản thân, rất nhiều chuyện năm đó đều đã phai mờ, nhưng trong lòng Hoa Thái Hư vẫn còn một chấp niệm không bỏ xuống được.
Thật sự rất muốn đánh một trận với Tần Vấn Thiên.
Hắn giành được vị trí đứng đầu của Thiên Mệnh bảng, lần thứ hai, Tần Vấn Thiên cũng giành được vinh dự này.
Đông Thánh thu đồ đệ, Tần Vấn Thiên lại có biểu hiện kiệt xuất nhất.
- Ngươi từng thí luyện ở Luân Hồi thế giới, trải qua cửu thế luân hồi, là thiên kiêu hiếm thấy có thể sống sót đi ra từ trong đó. Dù ngươi đã tu hành hơn bốn mươi năm, nhưng thật ra tuổi của tâm hồn ngươi lại hơn xa tuổi thật, trừ lần đó ra, ngươi cũng từng trải rất nhiều rèn luyện khác. Hiện tại, ngươi vẫn không nắm chắc bản thân sẽ thắng hắn sao?
Vạn Hóa Tiên Vương cười nhìn Hoa Thái Hư.
Thần sắc của Hoa Thái Hư bình tĩnh, không hề dao động hay sợ hãi, hắn từng trải qua cửu thế luân hồi, tâm tính vô cùng cứng rắn.
- Ta phải trải qua các loại rèn luyện thì người khác cũng vậy, nhiều khi chúng ta chỉ thấy được cố gắng của bản thân mà quên đi người khác đã tiến vào trưởng thành.
Hoa Thái Hư khẽ nói:
- Ở trên Tiên Thiên, ta không bằng hắn. Những thứ như tinh hồn, huyết mạch, thiên phú, dù trong tương lai ta cũng không có cách nào bù đắp được.
- Đúng vậy, nhưng ngươi cũng không cần coi nhẹ chính mình. Ngộ tính và tốc độ tu hành của ngươi cũng rất siêu phàm, có công mài sắt có ngày nên kim? Trên ngươi cũng có rất nhiều nhân vật bình thường, dựa vào niềm tin kiên định, khi tu hành đến cảnh giới Tiên Vương cường đại, sức chiến đấu của bọn họ thường trở nên đáng sợ hơn rất nhiều.
Vạn Hóa Tiên Vương nói.
Hai người trò chuyện, không giống như sư đồ mà giống như tỷ đệ.
Cuối cùng, thuốc súng trên Chiến Đài cổ cũng đã dừng lại, không ai tiếp tục bước lên đài chiến đấu cổ xưa nghiêm túc và trang trọng này nữa, mỗi người đều trải qua hơn mười trận chiến, một số người tự nhận là biểu hiện không đủ mạnh, bọn họ thậm chí trải qua nhiều trận chiến mà bản thân phải dốc hết sức lực.
Đông Thánh Đình ngồi trên cao, ánh mắt đảo qua các thiên kiêu trên Tiên yến, mở miệng nói:
- Còn ai muốn lên đài chiến nữa?
Các thiên kiêu im lặng, không ai muốn tiếp tục xuất chiến.
- Được.
Đông Thánh Đình thấy không ai trả lời, hắn lập tức nhìn về phía các nhân vật Tiên Vương trên Tiên yến, cười nói:
- Trận chiến này đã kết thúc, rất nhiều thiên kiêu có biểu hiện không tầm thường. Đông Thánh Đình mời các vị tiền bối ở đây chọn lựa ra hai mươi người, thăng cấp vào vòng tiếp theo. Người có ba trận chiến bại sẽ bị loại, người có thể lọt vào hai mươi người đứng đầu, tối đa chỉ có thể có hai trận thua, các vị trưởng bối thấy thế nào?
- Điện hạ nói có lý.
Ngồi bên cạnh Đông Thánh Đình chính là mấy vị nhân vật đại năng của Đông Thánh Tiên môn, bọn họ đều gật đầu, ba trận thua đã mất đi cơ hội thăng cấp.
- Ta xin mời Lưu Ly công chúa điểm danh giúp chúng ta, Lưu Ly công chúa gọi tên người nào, các vị trưởng bối biểu quyết xem người này có có tư cách vào hai mươi người đứng đầu hay không, công chúa có đồng ý không?
Đông Thánh Đình cười nói, có rất nhiều nhân vật đại năng ở đây, những người này biểu hiện xuất chúng hay không đương nhiên bọn họ đều có thể thấy rõ.
Hai mươi người được chọn lựa, ngoại trừ những người có thể gây ra tranh luận thì có hơn mười người chắc chắn có thể thăng cấp không nghi ngờ gì.
Ở trường hợp nghiêm túc như vậy, sẽ không ai dám trợn mắt nói mò.
- Được.
Lưu Ly công chúa cũng không tỏ vẻ khiêm tốn, trực tiếp gật đầu đồng ý. Các thiên kiêu phía dưới lập tức khẩn trương, nhưng phần nhiều là mất mát, bản thân bọn họ biểu hiện như thế nào thì tự mình biết rõ, e rằng có một số người sẽ chắc chắn không có cơ hội thăng cấp này.
- Ta sẽ trực tiếp điểm danh còn quyết định là do các vị tiền bối.
Lưu Ly công chúa nhìn lướt qua các nhân vật thiên kiêu trên Tiên yến, mắt của nàng rơi vào Cô Tô Thiên Kỳ, mở miệng nói:
- Hạng nhất của Đông Châu, Cô Tô Thiên Kỳ, trận chiến đầu tiên bại bởi người cảnh giới cao nhất, sau đó là toàn thắng, ra tay chưa bao giờ quá ba chiêu nên có thể thăng cấp.
- Cô Tô Thiên Kỳ đương nhiên được thăng cấp.
- Cô Tô Thiên Kỳ thăng cấp cũng không có gì ngạc nhiên.
- Có thể thăng cấp.
Các nhân vật Tiên Vương lần lượt biểu quyết, không ai phản đối. Cô Tô Thiên Kỳ không nghi ngờ gì, trực tiếp thăng cấp nằm trong hai mươi người đứng đầu.
Ánh mắt của Lưu Ly công chúa lại di chuyển, tâm của các thiên kiêu dường như cũng di chuyển theo ánh mắt của nàng
- Thiên kiêu đứng đầuTây Mạc Châu, Vũ Vương của Vũ Ma tộc.
Mắt của Lưu Ly công chúa nhìn Vũ Vương, nói.
- Có thể thăng cấp.
- Đồng ý thăng cấp.
Mọi người lại mở miệng, phần lớn nhân vật Tiên Vương đều đồng ý. Vũ Vương cũng nhanh chóng được thông qua, trở thành người thứ hai thăng cấp.
Đôi mắt đẹp của Lưu Ly công chúa tiếp tục di chuyển, đám người chỉ thấy ánh mắt nàng lập tức rơi vào phía Vân Châu, Nhàn Vân Tiên Vương cuối cùng cũng hơi kích động, lần này biểu hiện của Vân Châu có thể nói là cực kỳ xuất chúng, hiếm thấy trong lịch sử.
- Quân Mộng Trần đứng thứ hai Vân Châu, không có trận thua, sau khi thân trúng kịch độc vẫn giết chết đệ tử của Độc Tuyệt Tiên Vương.
Giọng nói của Lưu Ly công chúa vô cùng bình tĩnh, khiến mọi người ngạc nhiên. Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng rồi lại nhìn về phía Độc Tuyệt Tiên Vương. Lưu Ly công chúa này thật đúng là không thèm kiêng nể điều gì, người thứ ba được nàng gọi tên lại chính là Quân Mộng Trần, hơn nữa còn lấy việc hắn tiêu diệt đệ tử của Độc Tuyệt Tiên Vương làm chiến tích.
Chiến đấu vẫn diễn ra trên Chiến Đài cổ. Trong Tiên yến, các Tiên Vương bình thản quan sát trận đấu, khi thì bình luận về các thiên kiêu.
Mỹ nữ Vạn Hóa Tiên Vương có vẻ hơi yên tĩnh, nàng nhìn Hoa Thái Hư ngồi bên cạnh, nói:
- Trong trận chiến trước đây, Tần Vấn Thiên từng thể hiện sự sắc bén của mình, chắc ngươi cũng tương đối quen thuộc với hắn. Mấy năm đã trôi qua, dù ngươi có tiến bước thần tốc, nhưng tốc độ tu hành của hắn cũng hoàn thiện không kém ngươi, ngươi nghĩ mình nắm chắc mấy phần?
Tu vi hiện tại của Hoa Thái Hư lại tương đồng với Tần Vấn Thiên đều là cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng. Vạn Hóa Tiên Vương biết rõ để có được tốc độ tu hành nhanh chóng như vậy, hắn đã phải bỏ ra cái giá như thế nào, phải chịu đựng rèn luyện tới mức nào, hơn nữa còn do nàng tự mình chỉ giáo.
Khi mới gặp gỡ Tần Vấn Thiên, thấy hắn xếp thứ hai mươi bảy của Vân Châu, Vạn Hóa Tiên Vương cũng cho rằng Hoa Thái Hư của hiện tại chắc chắn bỏ xa Tần Vấn Thiên, nhưng không nghĩ tới thiếu niên ngông cuồng kiêu ngạo năm đó, hiện tại dường như trở nên thành thục hơn, dù đi tới đâu, cũng tỏa ra tia sáng vô cùng sắc bén.
- Ta cũng không biết.
Ánh mắt Hoa Thái Hư nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lắc đầu nói.
Hiện tại, tâm tính hắn cũng đã lột xác theo sự trưởng thành của bản thân, rất nhiều chuyện năm đó đều đã phai mờ, nhưng trong lòng Hoa Thái Hư vẫn còn một chấp niệm không bỏ xuống được.
Thật sự rất muốn đánh một trận với Tần Vấn Thiên.
Hắn giành được vị trí đứng đầu của Thiên Mệnh bảng, lần thứ hai, Tần Vấn Thiên cũng giành được vinh dự này.
Đông Thánh thu đồ đệ, Tần Vấn Thiên lại có biểu hiện kiệt xuất nhất.
- Ngươi từng thí luyện ở Luân Hồi thế giới, trải qua cửu thế luân hồi, là thiên kiêu hiếm thấy có thể sống sót đi ra từ trong đó. Dù ngươi đã tu hành hơn bốn mươi năm, nhưng thật ra tuổi của tâm hồn ngươi lại hơn xa tuổi thật, trừ lần đó ra, ngươi cũng từng trải rất nhiều rèn luyện khác. Hiện tại, ngươi vẫn không nắm chắc bản thân sẽ thắng hắn sao?
Vạn Hóa Tiên Vương cười nhìn Hoa Thái Hư.
Thần sắc của Hoa Thái Hư bình tĩnh, không hề dao động hay sợ hãi, hắn từng trải qua cửu thế luân hồi, tâm tính vô cùng cứng rắn.
- Ta phải trải qua các loại rèn luyện thì người khác cũng vậy, nhiều khi chúng ta chỉ thấy được cố gắng của bản thân mà quên đi người khác đã tiến vào trưởng thành.
Hoa Thái Hư khẽ nói:
- Ở trên Tiên Thiên, ta không bằng hắn. Những thứ như tinh hồn, huyết mạch, thiên phú, dù trong tương lai ta cũng không có cách nào bù đắp được.
- Đúng vậy, nhưng ngươi cũng không cần coi nhẹ chính mình. Ngộ tính và tốc độ tu hành của ngươi cũng rất siêu phàm, có công mài sắt có ngày nên kim? Trên ngươi cũng có rất nhiều nhân vật bình thường, dựa vào niềm tin kiên định, khi tu hành đến cảnh giới Tiên Vương cường đại, sức chiến đấu của bọn họ thường trở nên đáng sợ hơn rất nhiều.
Vạn Hóa Tiên Vương nói.
Hai người trò chuyện, không giống như sư đồ mà giống như tỷ đệ.
Cuối cùng, thuốc súng trên Chiến Đài cổ cũng đã dừng lại, không ai tiếp tục bước lên đài chiến đấu cổ xưa nghiêm túc và trang trọng này nữa, mỗi người đều trải qua hơn mười trận chiến, một số người tự nhận là biểu hiện không đủ mạnh, bọn họ thậm chí trải qua nhiều trận chiến mà bản thân phải dốc hết sức lực.
Đông Thánh Đình ngồi trên cao, ánh mắt đảo qua các thiên kiêu trên Tiên yến, mở miệng nói:
- Còn ai muốn lên đài chiến nữa?
Các thiên kiêu im lặng, không ai muốn tiếp tục xuất chiến.
- Được.
Đông Thánh Đình thấy không ai trả lời, hắn lập tức nhìn về phía các nhân vật Tiên Vương trên Tiên yến, cười nói:
- Trận chiến này đã kết thúc, rất nhiều thiên kiêu có biểu hiện không tầm thường. Đông Thánh Đình mời các vị tiền bối ở đây chọn lựa ra hai mươi người, thăng cấp vào vòng tiếp theo. Người có ba trận chiến bại sẽ bị loại, người có thể lọt vào hai mươi người đứng đầu, tối đa chỉ có thể có hai trận thua, các vị trưởng bối thấy thế nào?
- Điện hạ nói có lý.
Ngồi bên cạnh Đông Thánh Đình chính là mấy vị nhân vật đại năng của Đông Thánh Tiên môn, bọn họ đều gật đầu, ba trận thua đã mất đi cơ hội thăng cấp.
- Ta xin mời Lưu Ly công chúa điểm danh giúp chúng ta, Lưu Ly công chúa gọi tên người nào, các vị trưởng bối biểu quyết xem người này có có tư cách vào hai mươi người đứng đầu hay không, công chúa có đồng ý không?
Đông Thánh Đình cười nói, có rất nhiều nhân vật đại năng ở đây, những người này biểu hiện xuất chúng hay không đương nhiên bọn họ đều có thể thấy rõ.
Hai mươi người được chọn lựa, ngoại trừ những người có thể gây ra tranh luận thì có hơn mười người chắc chắn có thể thăng cấp không nghi ngờ gì.
Ở trường hợp nghiêm túc như vậy, sẽ không ai dám trợn mắt nói mò.
- Được.
Lưu Ly công chúa cũng không tỏ vẻ khiêm tốn, trực tiếp gật đầu đồng ý. Các thiên kiêu phía dưới lập tức khẩn trương, nhưng phần nhiều là mất mát, bản thân bọn họ biểu hiện như thế nào thì tự mình biết rõ, e rằng có một số người sẽ chắc chắn không có cơ hội thăng cấp này.
- Ta sẽ trực tiếp điểm danh còn quyết định là do các vị tiền bối.
Lưu Ly công chúa nhìn lướt qua các nhân vật thiên kiêu trên Tiên yến, mắt của nàng rơi vào Cô Tô Thiên Kỳ, mở miệng nói:
- Hạng nhất của Đông Châu, Cô Tô Thiên Kỳ, trận chiến đầu tiên bại bởi người cảnh giới cao nhất, sau đó là toàn thắng, ra tay chưa bao giờ quá ba chiêu nên có thể thăng cấp.
- Cô Tô Thiên Kỳ đương nhiên được thăng cấp.
- Cô Tô Thiên Kỳ thăng cấp cũng không có gì ngạc nhiên.
- Có thể thăng cấp.
Các nhân vật Tiên Vương lần lượt biểu quyết, không ai phản đối. Cô Tô Thiên Kỳ không nghi ngờ gì, trực tiếp thăng cấp nằm trong hai mươi người đứng đầu.
Ánh mắt của Lưu Ly công chúa lại di chuyển, tâm của các thiên kiêu dường như cũng di chuyển theo ánh mắt của nàng
- Thiên kiêu đứng đầuTây Mạc Châu, Vũ Vương của Vũ Ma tộc.
Mắt của Lưu Ly công chúa nhìn Vũ Vương, nói.
- Có thể thăng cấp.
- Đồng ý thăng cấp.
Mọi người lại mở miệng, phần lớn nhân vật Tiên Vương đều đồng ý. Vũ Vương cũng nhanh chóng được thông qua, trở thành người thứ hai thăng cấp.
Đôi mắt đẹp của Lưu Ly công chúa tiếp tục di chuyển, đám người chỉ thấy ánh mắt nàng lập tức rơi vào phía Vân Châu, Nhàn Vân Tiên Vương cuối cùng cũng hơi kích động, lần này biểu hiện của Vân Châu có thể nói là cực kỳ xuất chúng, hiếm thấy trong lịch sử.
- Quân Mộng Trần đứng thứ hai Vân Châu, không có trận thua, sau khi thân trúng kịch độc vẫn giết chết đệ tử của Độc Tuyệt Tiên Vương.
Giọng nói của Lưu Ly công chúa vô cùng bình tĩnh, khiến mọi người ngạc nhiên. Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng rồi lại nhìn về phía Độc Tuyệt Tiên Vương. Lưu Ly công chúa này thật đúng là không thèm kiêng nể điều gì, người thứ ba được nàng gọi tên lại chính là Quân Mộng Trần, hơn nữa còn lấy việc hắn tiêu diệt đệ tử của Độc Tuyệt Tiên Vương làm chiến tích.