- Không sai. Nếu phân tán ra, một khi Đông Thánh Tiên môn quay lại trả thù thì chúng ta không thể đánh lại đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, thế cục sẽ nghịch chuyển hoàn toàn. Nếu các ngươi sợ hãi, có thể tự rời đi. Ta thấy các ngươi ở cuộc chiến lúc trước cũng không hề xuất lực.
Có người cười lạnh châm chọc.
- Lời nói của ngươi qua tự phụ rồi, Tần huynh cũng chỉ là suy nghĩ vì mọi người. Khi Tần huynh phát huy lực chiến của mình, ngươi còn chưa xuất hiện thì lấy tư cách gì nói Tần huynh không hề xuất lực.
Cũng có cường giả đứng về phía Tần Vấn Thiên.
- Đúng vậy. Ta thấy Tần Vấn Thiên nói có lý.
Không ít người xung quanh Tần Vấn Thiên cũng bắt đầu nói vì Tần Vấn Thiên. Hai phe nhân mã bắt đầu tranh chấp, cuối cùng lại xuất hiện sự bất đồng ý kiến.
- Nghe Tô Phong đi. Tô huynh đứng đầu Lôi Châu, là người có quyền lên tiếng nhất ở đây.
Có người đề nghị. Ánh mắt của mọi người lập tức nhìn về phía Tô Phong, chỉ thấy Tô Phong liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên không thể từ trong đôi mắt bình tĩnh này của đối phương nhìn ra bất kỳ ý nghĩ gì.
- Nếu tập trung lại một chỗ thì tiếp tục đi về phía trước. Nếu thế lực của đối phương quá lớn, chúng ta sẽ rút lui.
Tô Phong mở miệng nói. Lập tức có rất nhiều cường giả đều hưởng ứng, cuối cùng vẫn quyết định tiến về phía trước.
Tần Vấn Thiên không có tranh luận gì thêm. Trên thực tế, cho dù thật sự gặp phải bao vây tiêu diệt, dù hắn hay thiên kiêu Tô Phong đứng đầu Lôi Châu cũng không có khả năng ngã xuống. Bọn họ có thể là người đầu tiên rời khỏi chiến trường còn người gặp xui xẻo vĩnh viễn là nhóm người có thực lực yếu kia.
Đúng lúc này, một rặng mây đỏ bất chợt xuất hiện ở phía xa bầu trời, nhuộm đỏ cả bầu trời. Người trong Thánh Ma Hạp đều nhìn về phía bên kia, dường như hiện tượng kỳ lạ trời sinh.
- Chúng ta đi thôi.
Tô Phong dẫn đầu chậm rãi bước ra, bay thẳng về phía kia. Chân mày Tần Vấn Thiên nhíu chặt lại, nhưng thấy đám người không ngừng đi về phía trước nên hắn cũng chỉ có thể bước theo.
- Tần huynh, chuyện này hình như có chút kỳ quặc.
Bên cạnh có một người đến bên, nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Đúng vậy, Tô Phong bọn họ sao không rõ điểm kì lạ này, nhưng hắn đương nhiên vẫn sẽ lựa chọn đi về phía này. Mặc dù có một số người do dự nhưng nhìn thấy loại cục diện này, cũng chỉ có thể tiến về phía trước.
Tần Vấn Thiên nói. Thiên kiêu bên cạnh cũng suy nghĩ sâu xa, gật đầu. Không lâu sau, bọn họ tới nơi có rặng mây đỏ ửng, đây là nơi bao quanh bởi núi, những ngọn núi mọc lên liên tiếp nhau, bầu trời cùng rặng mây toàn một màu đỏ, lại không biết bị nhuộm đỏ như thế nào.
Ngoại trừ bọn họ, còn có các đội ngũ khác cũng đến đây, là các cường giả ở các cảnh giới khác. Dường như người trong Thánh Ma Hạp đều đang đi về phía này.
- Tần sư huynh, Tinh Hiên sư tỷ.
Cách đó không xa có tiếng kêu truyền đến, bất ngờ rằng đó chính là giọng nói của Quân Mộng Trần ở trong đội ngũ có cảnh giới Thiên Tượng đệ tứ. Chỉ thấy hắn đứng đó vẫy tay về phía Tần Vấn Thiên ở bên này, Cố Lưu Phong ở giữa đội ngũ kia.
- Người của chín đội ngũ, chín cảnh giới lớn đều lần lượt đến đây.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm than. Xem ra trận quyết chiến lần này sẽ xảy ra ở khu vực này.
Những người thí luyện bọn họ lúc trước đã giết không ít đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, chắc chắn các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn sẽ có oán niệm rất mạnh. Trận chiến đấu này, không biết sẽ khiến bao nhiêu cường giả ngã xuống. Hiển nhiên, đây là một trận bao vây tiêu diệt có chủ mưu, dụ dỗ tất cả người của chín cảnh giới tới đây.
- Mọi người đều chuẩn bị chiến đấu đi.
Có người mở miệng nói. Không ai là người ngu ở đây cả, nhìn tình hình như bây giờ, ai cũng biết đây là đệ tử của Đông Thánh Tiên môn cố ý dụ dỗ các cường giả tới đây để tiến hành quyết chiến. Mọi người ở các cảnh giới đều rất phối hợp, tất cả đều đến.
Trong lúc đó, ba bốn trăm người đứng giữa núi, trên từng ngọn núi phía xa, lần lượt có bóng người xuất hiện. Bọn họ khoác trường bào giống nhau, thần sắc lạnh lùng.
Càng lúc càng nhiều cường giả tập trung lại , trùng trùng điệp điệp, bao vây tất cả thiên kiêu tham gia thí luyện ở trong ngọn núi này.
Khi đám người này không ngừng tăng lên, các thiên kiêu phát hiện số lượng đệ tử của Đông Thánh Tiên môn đến đây săn giết phải gấp bội lần bọn họ.
Hạ Hầu đứng trên một ngọn núi cao, mắt hắn nhìn mấy trăm thiên kiêu tham gia thí luyện ở xung quanh, trong đôi mắt hiện lên sát ý hừng hực, lạnh lùng mở miệng:
- Đây vốn là thí luyện của các ngươi, người thông qua sẽ trở thành trụ cột. Các ngươi lẽ ra nên yên tâm tiếp nhận thí luyện, cho dù thực lực hơi yếu khi bị săn giết bởi đệ tử ngoại môn hoặc đệ tử nòng cốt, vẫn có cơ hội thoát thân thông qua trận pháp để ra ngoài, nhưng các ngươi lại không biết tốt xấu như vậy.
- Các ngươi còn chưa trở thành đệ tử của Đông Thánh Tiên môn đã lựa chọn cách săn giết để thông qua. Nếu vậy, các ngươi phải tiếp nhận sự trừng phạt, lúc này, phần lớn người trong số các ngươi ngay cả cơ hội sống sót rời khỏi đây cũng không có.
Hạ Hầu vừa dứt lời đã phóng ra sát ý. Các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn cũng bước chậm về phía cường giả có cảnh giới giống mình, đá họ ra ngoài. Cho dù là nhân vật đệ tử tinh anh, cũng chẫm rãi bước ra.
Trong lúc nhất thời, hư không chấn động, sát khí ngập trời, không gian trở nên cuồng loạn.
Mấy người Tần Vấn Thiên phải đối diện với gần trăm vị đệ tử, cường giả của Đông Thánh Tiên môn cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng đang đi về phía bọn hắn, thanh thế mênh mông cuồn cuộn!
- Không sai. Nếu phân tán ra, một khi Đông Thánh Tiên môn quay lại trả thù thì chúng ta không thể đánh lại đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, thế cục sẽ nghịch chuyển hoàn toàn. Nếu các ngươi sợ hãi, có thể tự rời đi. Ta thấy các ngươi ở cuộc chiến lúc trước cũng không hề xuất lực.
Có người cười lạnh châm chọc.
- Lời nói của ngươi qua tự phụ rồi, Tần huynh cũng chỉ là suy nghĩ vì mọi người. Khi Tần huynh phát huy lực chiến của mình, ngươi còn chưa xuất hiện thì lấy tư cách gì nói Tần huynh không hề xuất lực.
Cũng có cường giả đứng về phía Tần Vấn Thiên.
- Đúng vậy. Ta thấy Tần Vấn Thiên nói có lý.
Không ít người xung quanh Tần Vấn Thiên cũng bắt đầu nói vì Tần Vấn Thiên. Hai phe nhân mã bắt đầu tranh chấp, cuối cùng lại xuất hiện sự bất đồng ý kiến.
- Nghe Tô Phong đi. Tô huynh đứng đầu Lôi Châu, là người có quyền lên tiếng nhất ở đây.
Có người đề nghị. Ánh mắt của mọi người lập tức nhìn về phía Tô Phong, chỉ thấy Tô Phong liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên không thể từ trong đôi mắt bình tĩnh này của đối phương nhìn ra bất kỳ ý nghĩ gì.
- Nếu tập trung lại một chỗ thì tiếp tục đi về phía trước. Nếu thế lực của đối phương quá lớn, chúng ta sẽ rút lui.
Tô Phong mở miệng nói. Lập tức có rất nhiều cường giả đều hưởng ứng, cuối cùng vẫn quyết định tiến về phía trước.
Tần Vấn Thiên không có tranh luận gì thêm. Trên thực tế, cho dù thật sự gặp phải bao vây tiêu diệt, dù hắn hay thiên kiêu Tô Phong đứng đầu Lôi Châu cũng không có khả năng ngã xuống. Bọn họ có thể là người đầu tiên rời khỏi chiến trường còn người gặp xui xẻo vĩnh viễn là nhóm người có thực lực yếu kia.
Đúng lúc này, một rặng mây đỏ bất chợt xuất hiện ở phía xa bầu trời, nhuộm đỏ cả bầu trời. Người trong Thánh Ma Hạp đều nhìn về phía bên kia, dường như hiện tượng kỳ lạ trời sinh.
- Chúng ta đi thôi.
Tô Phong dẫn đầu chậm rãi bước ra, bay thẳng về phía kia. Chân mày Tần Vấn Thiên nhíu chặt lại, nhưng thấy đám người không ngừng đi về phía trước nên hắn cũng chỉ có thể bước theo.
- Tần huynh, chuyện này hình như có chút kỳ quặc.
Bên cạnh có một người đến bên, nhìn Tần Vấn Thiên nói.
- Đúng vậy, Tô Phong bọn họ sao không rõ điểm kì lạ này, nhưng hắn đương nhiên vẫn sẽ lựa chọn đi về phía này. Mặc dù có một số người do dự nhưng nhìn thấy loại cục diện này, cũng chỉ có thể tiến về phía trước.
Tần Vấn Thiên nói. Thiên kiêu bên cạnh cũng suy nghĩ sâu xa, gật đầu. Không lâu sau, bọn họ tới nơi có rặng mây đỏ ửng, đây là nơi bao quanh bởi núi, những ngọn núi mọc lên liên tiếp nhau, bầu trời cùng rặng mây toàn một màu đỏ, lại không biết bị nhuộm đỏ như thế nào.
Ngoại trừ bọn họ, còn có các đội ngũ khác cũng đến đây, là các cường giả ở các cảnh giới khác. Dường như người trong Thánh Ma Hạp đều đang đi về phía này.
- Tần sư huynh, Tinh Hiên sư tỷ.
Cách đó không xa có tiếng kêu truyền đến, bất ngờ rằng đó chính là giọng nói của Quân Mộng Trần ở trong đội ngũ có cảnh giới Thiên Tượng đệ tứ. Chỉ thấy hắn đứng đó vẫy tay về phía Tần Vấn Thiên ở bên này, Cố Lưu Phong ở giữa đội ngũ kia.
- Người của chín đội ngũ, chín cảnh giới lớn đều lần lượt đến đây.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm than. Xem ra trận quyết chiến lần này sẽ xảy ra ở khu vực này.
Những người thí luyện bọn họ lúc trước đã giết không ít đệ tử của Đông Thánh Tiên môn, chắc chắn các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn sẽ có oán niệm rất mạnh. Trận chiến đấu này, không biết sẽ khiến bao nhiêu cường giả ngã xuống. Hiển nhiên, đây là một trận bao vây tiêu diệt có chủ mưu, dụ dỗ tất cả người của chín cảnh giới tới đây.
- Mọi người đều chuẩn bị chiến đấu đi.
Có người mở miệng nói. Không ai là người ngu ở đây cả, nhìn tình hình như bây giờ, ai cũng biết đây là đệ tử của Đông Thánh Tiên môn cố ý dụ dỗ các cường giả tới đây để tiến hành quyết chiến. Mọi người ở các cảnh giới đều rất phối hợp, tất cả đều đến.
Trong lúc đó, ba bốn trăm người đứng giữa núi, trên từng ngọn núi phía xa, lần lượt có bóng người xuất hiện. Bọn họ khoác trường bào giống nhau, thần sắc lạnh lùng.
Càng lúc càng nhiều cường giả tập trung lại , trùng trùng điệp điệp, bao vây tất cả thiên kiêu tham gia thí luyện ở trong ngọn núi này.
Khi đám người này không ngừng tăng lên, các thiên kiêu phát hiện số lượng đệ tử của Đông Thánh Tiên môn đến đây săn giết phải gấp bội lần bọn họ.
Hạ Hầu đứng trên một ngọn núi cao, mắt hắn nhìn mấy trăm thiên kiêu tham gia thí luyện ở xung quanh, trong đôi mắt hiện lên sát ý hừng hực, lạnh lùng mở miệng:
- Đây vốn là thí luyện của các ngươi, người thông qua sẽ trở thành trụ cột. Các ngươi lẽ ra nên yên tâm tiếp nhận thí luyện, cho dù thực lực hơi yếu khi bị săn giết bởi đệ tử ngoại môn hoặc đệ tử nòng cốt, vẫn có cơ hội thoát thân thông qua trận pháp để ra ngoài, nhưng các ngươi lại không biết tốt xấu như vậy.
- Các ngươi còn chưa trở thành đệ tử của Đông Thánh Tiên môn đã lựa chọn cách săn giết để thông qua. Nếu vậy, các ngươi phải tiếp nhận sự trừng phạt, lúc này, phần lớn người trong số các ngươi ngay cả cơ hội sống sót rời khỏi đây cũng không có.
Hạ Hầu vừa dứt lời đã phóng ra sát ý. Các đệ tử của Đông Thánh Tiên môn cũng bước chậm về phía cường giả có cảnh giới giống mình, đá họ ra ngoài. Cho dù là nhân vật đệ tử tinh anh, cũng chẫm rãi bước ra.
Trong lúc nhất thời, hư không chấn động, sát khí ngập trời, không gian trở nên cuồng loạn.
Mấy người Tần Vấn Thiên phải đối diện với gần trăm vị đệ tử, cường giả của Đông Thánh Tiên môn cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng đang đi về phía bọn hắn, thanh thế mênh mông cuồn cuộn!