Thái Cổ Thần Vương

Chương 89: Thân Ảnh Đằng Sau Lưng



Chiến mã cứ thế đạp lên tầng tuyết đọng lao nhanh tới, trường thương tỏa ra nhuệ khí khủng khiếp. Người còn chưa tới mà thương đã đâm ra như độc long xé gió rồi, còn phát ra tiếng rít sắc bén xông thẳng về phía Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên bước lên phía trước một bước, lớp tuyết đọng trên mặt đất theo đó mà nổ tung, cuồng phong càn quét, một cỗ khí thế cường đại cũng bộc phát ra từ trên người hắn. Lúc này dáng người hắn càng trở nên cao ngất hơn, một bước vừa bước ra kia vô hình trung ẩn chứa một cỗ khí thế hào hùng.

- Vụt!

Hai cây trường thương từ hai bên trái phải bắn tới, Tần Vấn Thiên bèn giậm chân lên trước thật mạnh, tạo ra một cỗ cuồng phong ập thẳng vào đám người trên chiến mã. Thấy thế, con ngươi của bọn chúng không nhịn được mà co rụt lại. Thật không ngờ Tần Vấn Thiên có thể bộc phát ra được khí thế kinh người như vậy.

Đồng thời những cây trường thương của bọn chúng như bị một cỗ lực lượng đáng sợ nắm chặt.

- Cút!

Ngay sau đó thân thể của bọn chúng bị lực lượng đáng sợ đánh bay thẳng ra ngoài, đụng vào đồng bọn phía sau. Trong chốc lát toàn bộ đám kỵ sĩ đều ngã khỏi chiến mã.

Tần Vấn Thiên bước từng bước trong tuyết thật chậm, ánh mắt hắn quét thẳng về phía đám người Yến Vũ Hàn và Bạch Thanh Tùng. Không ngờ Bạch Thanh Tùng của Bạch gia cũng xuất hiện ở đây.

Một hàng chiến mã đang chuẩn bị tiếp tục tiến lên phía trước thì nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Yến Vũ Hàn:

- Để ta.

Đám kỵ sĩ kia lập tức dừng lại còn Yến Vũ Hàn thì giục ngựa đi tới trước mặt Tần Vấn Thiên, nhìn thẳng vào bóng người đứng trên mặt đất.

- Đã hai lần liên tiếp đều không thể giải quyết xong trận đấu này. Nếu ngươi vẫn chưa chết thì hôm nay ta sẽ cho ngươi được toại nguyện!

Yến Vũ Hàn nói với vẻ bình tĩnh. Thực lực Luân Mạch tầng bảy của hắn trước nay vẫn luôn không thể làm gì được Tần Vấn Thiên, khiến hắn vẫn luôn chịu nhục nhã. Hôm nay, thuật thần thông của hắn đã trở nên mạnh hơn trước, còn cảnh giới của hắn đã đạt đến tầng bảy đỉnh phong, có thể mở ra tầng Luân Mạch thứ tám bất cứ lúc nào.

Sức chiến đấu của hắn cũng nhờ thế mà tăng thêm một bậc so với trước đây. Hôm nay, hắn sẽ khiến Tần Vấn Thiên phải chết dưới kiếm của hắn!

Tinh hồn của kiếm tràn ra, đây là tinh hồn thứ hai đến từ tầng trời thứ ba của Yến Vũ Hàn. Trên người hắn dâng lên một cỗ kiếm khí đáng sợ, tròng mắt của hắn cũng giống như một thanh kiếm sắc bén vừa được tuốt ra khỏi vỏ. 

Đến mức mà những bông hoa tuyết phiêu đãng trong không trung cũng bị tan thành phấn vụn dưới thanh kiếm cực kỳ sắc bén này.

- Toái Kiếm Quyết của Yến Vũ Hàn đã tu luyện đến tầng ý cảnh thứ ba, xem ra trận chiến này sẽ không có vụ lội ngược dòng gì cả, cho dù thực lực của Tần Vấn Thiên có tiến bộ không ít thì vẫn phải chết trong tay Yến Vũ Hàn.

Một tên kỵ sĩ thấy màn mở màn này bèn mở miệng nói khiến mọi người đều gật đầu rối rít.

- Hắn đáng lẽ đã sớm chết rồi!

Bạch Thanh Tùng nói, trong mắt hắn lộ ra vẻ hàn quang, Tần Vấn Thiên có thể sống đến ngày hôm nay thật sự là một kỳ tích.

- Bạch Thanh Tùng, Vấn Thiên hiện nay đã dám một mình đối mặt trực diện với cả một quân đội, trong khi ngươi và con gái Bạch Thu Tuyết của ngươi thì chỉ có thể ăn nhờ ở đậu, tham sống sợ chết như trước mà thôi.

Tần Xuyên châm chọc một tiếng khiến cho vẻ mặt của Bạch Thanh Tùng trở nên lạnh lẽo hơn, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Xuyên nói:

- Đợi khi con trai ngươi chết thì ngươi sẽ không nói như thế được nữa đâu.

Chiến mã của Yến Vũ Hàn quỳ rạp dưới đất để cho hắn bước xuống. Sau đó hắn bước từng bước về phía trước, kiếm khí không ngừng gào thét đánh về phía Tần Vấn Thiên, giữa hai người những bông hoa tuyết vẫn không ngừng tung bay.

- Nếu ngươi đã muốn chết như thế thì hôm nay ta sẽ cho ngươi toại nguyện.

Yến Vũ Hàn bóp kiếm quyết, đầu ngón tay búng ra kiếm ý vô cùng khủng khiếp.

- Khí thế này thật mạnh mẽ!

Đám người xung quanh thấy Yến Vũ Hàn bước từng bước chậm rãi về phía trước, còn Tần Vấn Thiên vẫn đứng yên ở đó giống như có thể bị phá hủy bất cứ lúc nào vậy.

- Ngươi không xứng!

Tần Vấn Thiên nói xong cũng bước lên phía trước một bước. Tuyết đọng trên mặt đất theo đó mà nát vụn, một cỗ khí thế đáng sợ thuộc về chính bản thân hắn chứ không phải của bất cứ lực lượng nào cứ thế tuôn trào ra.

Tuy Tần Vấn Thiên không có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối nhưng cỗ khí thế này lại trang nghiêm như một tuyệt đỉnh cao thủ thực thụ, tiêu sái bất kham, độc nhất vô nhị.

- Hửm?

Yến Vũ Hàn nhíu mày một cái rồi lập tức bật cười thành tiếng.

- Khí thế? Cũng chỉ là đóa phù dung sớm nở tối tàn, không kham nổi một kích mà thôi.

Yến Vũ Hàn tiếp tục bước từ từ về phía trước. Mỗi một bước hắn bước ra đều tựa như có một luồng kiếm khí mạnh mẽ xé toạc không gian ra, lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên khiến tuyết đọng trên mặt đất và tuyết bay trong không trung xung quanh hắn đều bị nát vụn.

- Thật ư.

Tinh hồn thứ nhất - tinh hồn Thiên Chuy của Tần Vấn Thiên được phóng ra ngoài, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một chuôi Tinh Thần Thiên Chuy. Lúc này hắn vẫn đứng đó, vẻ mặt bình tĩnh như một tòa sơn nhạc sừng sững, mặc cho kiếm khí của ngươi điên cuồng đến thế nào thì ta vẫn đứng im bất động.

Cũng chính vào lúc này, khí thế của tầng Luân Mạch thứ sáu trên người Tần Vấn Thiên bùng nổ, bộc phát ra. Hai mắt hắn sáng ngời như các vì sao chiếu thẳng về phía Yến Vũ Hàn, khiến cho đôi mắt của Yến Vũ Hàn khẽ run lên.

Trong đôi mắt của Tần Vấn Thiên hắn nhìn thấy một sự tự tin vô cùng mãnh liệt, cố chấp thậm chí là cuồng ngạo. Ánh mắt đó khiến người khác nhìn vào không tự chủ được mà tự cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.

- Thùng!

Tần Vấn Thiên bước lên phía trước một bước, một bước này khiến nội tâm của Yến Vũ Hàn khẽ run lên.

- Ta không tin! Cho dù bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới Luân Mạch tầng thứ sáu, vẫn không thể làm lay chuyển ta được.

Yến Vũ Hàn thầm nhủ. Sau đó hắn tiếp tục dậm bước về phía trước, kiếm khí vẫn gầm thét như muốn ngưng tụ lại. Những bông tuyết bị nát vụn kia khiến lòng người chấn động mãnh liệt.

- Trận chiến này căn bản không có bất kỳ điều ngoài ý muốn nào cả, Tần Vấn Thiên chắc chắn phải chết.

Đám người xung quanh cảm nhận được khí thế của Yến Vũ Hàn thì nghĩ thầm trong lòng. Nhưng bọn họ lại không thể biết được bước chân nhìn như tùy ý của Tần Vấn Thiên kia lại khiến Yến Vũ Hàn cảm thấy áp lực vô cùng, bọn họ cũng không thể cảm nhận được tại sao bước chân kia của Tần Vấn Thiên lại có thể kiên định và tự tin đến như vậy.

Dường như Tần Vấn Thiên biết trước rằng mình sẽ không thua vậy.

Cuối cùng khoảng cách giữa hai người chỉ còn khoảng một bước chân. Ngón tay của Yến Vũ Hàn điểm về phía trước hội tụ thành một thanh đoản kiếm sắc bén trong hư không sau đó bắn thẳng ra.

Tất cả mọi thứ ở đây đều bị nát vụn dưới hành động này, Tần Vấn Thiên nhất định phải chết!

- Thùng!

Tần Vấn Thiên vung Thiên Chuy ra không hề làm ra hành động màu mè gì nữa. Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Yến Vũ Hàn lại khiến hắn đột nhiên sinh ra ảo giác. Dường như có một rặng núi lớn đang đè lên hắn, toàn bộ áp lực đều ập về phía hắn, khiến cả người hắn đều bị chôn vùi hoàn toàn.

- Không…

Nhất thời Yến Vũ Hàn mất hết mọi khí thế, giờ khắc này hắn cảm giác như Tần Vấn Thiên là một tuyệt thế cường giả muốn thi triển uy áp giết chết hắn. 

- Ầm!

Không ngờ sau khi va chạm, cả cây chùy lớn và thanh đoản kiếm đều nát vụn. Yến Vũ Hàn lùi bước về phía sau, còn Tần Vấn Thiên thì tiếp tục từ từ tiến về phía trước, đồng thời hắn cũng đánh ra một chưởng.

- Chuyện gì vừa xảy ra thế này?

Thấy một màn này, vẻ mặt của đám người xung quanh đều ngưng đọng lại. Thật không ngờYến Vũ Hàn lại rơi vào thế yếu. Hơn nữa công kích của Tần Vấn Thiên vô cùng mạnh mẽ. Đó là một loại khí thế vô hình, tuy công kích của hắn không mạnh nhưng cỗ khí thế đó lại giống như sự tấn công do hắn phát ra, thần thông đến mức có thể hủy thiên diệt địa.

Yến Vũ Hàn giơ tay lên tấn công nhưng không hề có chút khí thế nào. Ngay lập tức tiếng rắc rắc vang lên, bàn tay của hắn bị chấn động. Lúc hắn nhìn thấy tay của mình bị Tần Vấn Thiên túm lấy thì không khỏi biến sắc.

- Vừa rồi ngươi đã dùng cánh tay này để chỉ vào phụ thân ta. Bây giờ, ta sẽ đánh nát nó!

Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, bàn tay khẽ động, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Yến Vũ Hàn vang lên. Cánh tay của hắn đã bị Tần Vấn Thiên trực tiếp bẻ gãy.

- Sao có thể như thế?

Vẻ mặt của đám đông xung quanh cứng đờ hết cả lại. Một Yến Vũ Hàn cường đại như thế mà lại bị Tần Vấn Thiên bẻ gãy tay chỉ trong một đòn thôi sao?

Điều này khiến cho bọn họ hầu như không kịp phản ứng lại. Hiển nhiên đám người áp giải Tần Xuyên cũng không thể ngờ được điều đó.

- Ngươi dám!

Mấy giọng nói tràn đầy phẫn nộ cùng lúc vang lên rồi điều khiển chiến mã phi thẳng về phía Tần Vấn Thiên. Ngay lúc này, cũng xuất hiện một đạo thân ảnh đạp bước ngự không mà tới.

Hiển nhiên trong đội ngũ áp giải Tần Xuyên cũng có cường giả Nguyên Phủ cảnh trấn giữ.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy đối phương giơ tay lên thi triển một đạo ấn hóa thành một đạo ánh sáng đoạt mệnh đánh về phía hắn. Đúng lúc đó, trong không trung cũng xuất hiện một cánh tay hư ảo khổng lồ đánh về phía tia ánh sáng đoạt mệnh kia. Một tiếng nổ lập tức vang lên, cả cánh tay lẫn tia sáng nọđều nổ tung. Sau đó, chỉ thấy một đạo thân ảnh bước từ trong đám người ra chặn lại tên cường giả Nguyên Phủ cảnh kia lại.

- Thiên Tí Quyền, ngươi là ai?

Tên cường giả Nguyên Phủ cảnh chỉa mũi nhọn về phía người kia.

Chỉ nghe thấy người nọ đáp lại bằng giọng bình tĩnh:

- Ngươi không thể động vào Tần Vấn Thiên được.

- Hôm nay hắn dám đến đây để cướp ngục, phải chém!

Dường như trong ánh mắt của tên kia lóe lên ánh sáng màu vàng vô cùng sắc bén.

Ngay lúc này, chiến mã trên mặt đất cuốn về phía Tần Vấn Thiên như một cơn lốc.

Thân thể của Tần Vấn Thiên chợt động, giậm chân lên mặt đất một cái rồi lập tức hóa thành một cái bóng gào thét xông về phía trước, đồng thời trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh trường thương màu bạc.

- Giết!

Trong ánh mắt bắt đầu lộ ra sắc bén của Tần Vấn Thiên, hắn gầm lên một tiếng đầy giận dữ, trường thương bắn ra khỏi tay như một tia chớp màu bạc.

- Phốc, phốc, phốc…

Ngân thương cứ thế lướt qua cổ họng của từng người, những người đạp ngựa sắp đến kia cũng không kịp né tránh. Trong chốc lát máu tươi tung tóe trong không trung, trên mặt đất, nhuộm đỏ một mảng tuyết trắng.

Trong phút chốc hầu như toàn bộ nhóm kỵ sĩ đều bỏ mạng.

Nhưng nhóm kỵ sĩ tiếp theo vẫn cứ tiến lên, vì thế Tần Vấn Thiên đành phải sử dụng đến món thần binh thứ hai, Phương Thiên Họa Kích.

Nhìn về những trường thương thích sát ở phía trước, Tần Vấn Thiên bước lên một bước, Phương Thiên Họa Kích cũng theo đó mà bắn vọt ra khiến trường thương của đối phương trực tiếp bị chấn động rời khỏi tay, mà Phương Thiên Họa Kích ẩn chứa lực lượng kinh khủng kia thì theo đà cắm thẳng vào tim đối phương.

Chiến mã hí vang trời, đám kỵ binh lập tức dừng lại trong nháy mắt. Tần Vấn Thiên giơ Phương Thiên Họa Kích đang cắm một thi thể trên đỉnh kích lên trời, dáng vẻ tràn đầy sự bá đạo cuồng ngạo.

- Cỏn kẻ nào dám tới nữa!

Tần Vấn Thiên quát to một tiếng, đám người kia câm như hến, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên một cách gắt gao.

Trong không trung hai tên cường giả Nguyên Phủ cảnh vẫn đang bùng nổ đại chiến, nhưng trên mặt đất lại yên lặng không một tiếng động, chỉ có cỗ thi thể bị cắm trên Phương Thiên Họa Kích là không ngừng nhỏ máu tươi vào trong tuyết trắng.

- Mạnh quá!

Đám người xung quanh đều không ngờ người thiếu niên này lại có khí phách, thực lực đến như vậy.

Dáng người thon gầy kia cứ đứng đó cao ngất như một gốc tùng, còn Yến Vũ Hàn ở dưới chân hắn dường như đã bị người khác lãng quên.

- Nhẫn thần văn không gian!

Đám người xung quanh nhìn về phía ngân thương rồi lại nhìn về phía Phương Thiên Họa Kích. Hai món thần binh này đều xuất hiện một cách bất ngờ, rất hiển nhiên là Tần Vấn Thiên sở hữu nhẫn thần văn không gian.

Mà người bình thường căn bản không thể nào có được bảo vật này.

Lúc này, từ bên cạnh nhà tù nhốt Tần Xuyên có một lão giả đạp tuyết bước ra đi về phía Tần Vấn Thiên.

- Vấn Thiên cẩn thận, lão này là cường giả Nguyên Phủ cảnh đấy.

Tần Xuyên hét lớn. Lão giả kia chính là người trông coi hắn, dĩ nhiên hắn biết thực lực của đối phương là Nguyên Phủ cảnh.

Chỉ thấy vẻ mặt lão giả kia toát lên tia sáng cay độc, hắn bước từng bước một về phía Tần Vấn Thiên. Nhưng đúng lúc này phía sau lưng Tần Vấn Thiên lại có một bóng người xuất hiện một cách im lặng. Khoảnh khắc người đó xuất hiện, bước chân của lão giả kia cũng đột ngột dừng lại, hắn nhìn về phía người nọ rồi lại liếc nhìn về phía cường giả Nguyên Phủ cảnh chiến đấu trong không trung.

Ai, dám làm chỗ dựa cho Tần Vấn Thiên!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv