- Tu luyện cho vững chắc cảnh giới tu vi đi, sắp phải đi Đông Châu rồi.
Tần Vấn Thiên không nói thêm gì, Quân Mộng Trần gật đầu, ánh mắt nhìn về phương xa, Đông Châu, hắn đến đây.
Lần này là lần đầu tiên thí luyện của Thiên Phù Giới, nhất định phải lấy được, cướp đoạt một trong ba thứ tự.
...
Liên tục bảy ngày, Vân Châu Thành một mảnh phồn hoa, lúc ngày thứ bảy đến, lại có vô số bóng người tụ tập trong khu vựcVân Thiên Chiến Đài, đồng thời, một nghìn cường giả, cũng nhao nhao đến đây.
Hôm nay, là ngày bọn họ tụ tập, đi Đông Châu.
Một ngàn cường giả, trùng trùng điệp điệp, chiếm cứ một phương trời, trên người Cổ Chiến Thiên tụ tập nhiều ánh mắt nhất, dáng người hắn thon dài, trên người lộ ra một cỗ tài năng tuyệt thế rất tự nhiên, phảng phất là từ lúc sinh ra đã định sẽ trở thành thiên kiêu.
Ánh mắt Cổ Chiến Thiên đảo qua mọi người, trong khoảnh khắc mắt dừng trên người Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần, đôi môi mỏng mà sắc bén kia, hiện ra nhuệ khí đáng sợ, trong con ngươi phi phàm kia, mơ hồ bắn ra chiến khí khiêu khích.
Tần Vấn Thiên hờ hững như không, mà Quân Mộng Trần thì ngẩng đầu, trên người ẩn hiện khí thế khiếp người, không hề sợ hãi Cổ Chiến Thiên.
- Tuy rằng đột phá đến cảnh giới Thiên Tượng tứ trọng, nhưng ở trước mặt ta, vẫn không đáng kể, sự khiêu khích của ngươi, còn chưa đủ tư cách.
Cổ Chiến Thiên không để ý đến Quân Mộng Trần, lãnh ngạo không gì sánh được.
- Hừ, quy tắc chiến đấu Đông Châu chưa định, không cần nói quá sớm.
Quân Mộng Trần hừ lạnh một tiếng, lại nghe Cổ Chiến Thiên cười ngông cuồng, chuyển mắt, không nhìn Quân Mộng Trần nữa, miệng phát ra giọng nói ngạo nghễ:
- Nếu có cơ hội giao thủ, sẽ cho các ngươi vĩnh viễn ở lại Đông Châu.
Lời này vừa rơi xuống, trong không trung lại mơ hồ có hơi thở xơ xác, khiến mọi người thầm than, Cổ Chiến Thiên này đúng là hung hăng càn quấy, không che giấu chút sát ý nào, trực tiếp uy hiếp Quân Mộng Trần.
Lúc này, trên Tiên Đài lục tục có người giáng xuống, thậm chí, bọn Tần Vấn Thiên thấy người đứng đầu của các thế lực trên khắp Vân Châu đại địa, những Tiên Vương kia, hình như, bọn họ cũng chuẩn bị cùng đi Đông Châu.
Nhưng chuyện này cũng rất bình thường, việc lớn trăm năm một lần của Đông Thánh mười ba châu, được Đông Thánh Tiên Môn khởi xướng, người đứng đầu các thế lực đương nhiên phải đích thân tới hiện trường, đồng thời đi chào hỏi Đông Thánh Tiên Môn, suy cho cùng toàn bộ Đông Thánh mười ba châu, đều do Đông Thánh Tiên Môn thống ngự.
Lần đi xa này, đối với các thiên kiêu mà nói, là lịch lãm, là kỳ ngộ, mà đối với những cường giả như bọn họ, là đi gặp mặt, diện thánh, triều bái Đông Thánh Tiên Đế.
Trên Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh Tiên Đế là Vương, là Đông Thánh bệ hạ, ngự ở Đông Thánh Tiên Cung, ngồi trên vương tọa cao xa.
Nhàn Vân Tiên Vương cũng mang theo một nhóm cường giả xuất hiện, ánh mắt của ông nhìn thoáng qua các vị thiên kiêu, thấy mọi người đều mang theo Vân Châu lệnh, không khỏi lộ ra một tia vui vẻ.
- Lần xuất phát này, chúng ta đem trực tiếp đi qua đại trận Không Gian truyền tống của Vân Châu phủ, trận này có khả năng đi ngang không gian, trực tiếp đi đến Đông Châu, bây giờ, đi cùng ta thôi.
Nhàn Vân Tiên Vương nói tiếng, xoay người đi đến tòa châu phủ hùng vĩ không gì sánh được mà ông đang ở
Mọi người nhao nhao đi về phía trước, đuổi kịp Nhàn Vân Tiên Vương, Đông Thánh mười ba châu do Đông Thánh Tiên Môn thống ngự, trên mười ba châu, có thiết lập Không Gian đại trận mạnh mẽ, đây là do Đông Thánh Tiên Môn tự mình thiết lập, để lúc xảy ra chuyện lớn có khả năng nháy mắt đi đến, nhưng mà, trận này không thể tùy ý sử dụng, người ngoài cũng không có cơ hội sử dụng đại trận này, lần này là ngoại lệ.
Lúc các cường giả thấy mười hai tòa Không Gian đại trận kim quang đầy trời thì thấy hơi chấn động, mười hai tòa đại trận, đi thông tới mười hai châu khác, còn đại trận trung tâm, có khắc một chữ - Đông
khổng lồ, trận này, thông tới Đông Châu.
Ánh sáng chói mắt quét ngang không gian, đâm vào tròng mắt người ta, Nhàn Vân Tiên Vương mở miệng nói :
- Từng nhóm một đi lên, dựa theo chữ số trên Vân Châu lệnh, nhóm đầu tiên, chín trăm lẻ một đến một nghìn.
Ông vừa nói xong, có một trăm người đi về phía trước, bước lên đại trận, lúc Không Gian đại trận mở ra, ánh sáng không gian vô cùng chói mắt sáng lên, giữa trời đất tràn ngập dao động không gian đáng sợ, mà một trăm cường giả kia, biến mất ngay trước mắt.
- Nhóm thứ hai.
Một lát sau, Nhàn Vân Tiên Vương lại nói, chỉ thấy từng nhóm cường giả một không ngừng bước lên đại trận, lập tức biến mất khỏi nơi này, đến lúc nhóm người cuối cùng rời khỏi, nhóm người của Nhàn Vân Tiên Vương cũng bước lên trận pháp, kèm theo ánh sáng hoa lệ của đại trận, bóng dáng của bọn họ biến mất, xung quanh có quân đoàn bảo vệ, thần sắc bọn họ trang nghiêm, nhưng trước đại trận, cũng đã rỗng tuếch.
Trong thời gian ngắn ngủi, những thiên kiêu được tuyển chọn của Vân Châu đại địa, đã rời khỏi Vân Châu đại địa, bọn họ, đều bước lên hành trình đi Đông Châu!
- Tu luyện cho vững chắc cảnh giới tu vi đi, sắp phải đi Đông Châu rồi.
Tần Vấn Thiên không nói thêm gì, Quân Mộng Trần gật đầu, ánh mắt nhìn về phương xa, Đông Châu, hắn đến đây.
Lần này là lần đầu tiên thí luyện của Thiên Phù Giới, nhất định phải lấy được, cướp đoạt một trong ba thứ tự.
...
Liên tục bảy ngày, Vân Châu Thành một mảnh phồn hoa, lúc ngày thứ bảy đến, lại có vô số bóng người tụ tập trong khu vựcVân Thiên Chiến Đài, đồng thời, một nghìn cường giả, cũng nhao nhao đến đây.
Hôm nay, là ngày bọn họ tụ tập, đi Đông Châu.
Một ngàn cường giả, trùng trùng điệp điệp, chiếm cứ một phương trời, trên người Cổ Chiến Thiên tụ tập nhiều ánh mắt nhất, dáng người hắn thon dài, trên người lộ ra một cỗ tài năng tuyệt thế rất tự nhiên, phảng phất là từ lúc sinh ra đã định sẽ trở thành thiên kiêu.
Ánh mắt Cổ Chiến Thiên đảo qua mọi người, trong khoảnh khắc mắt dừng trên người Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần, đôi môi mỏng mà sắc bén kia, hiện ra nhuệ khí đáng sợ, trong con ngươi phi phàm kia, mơ hồ bắn ra chiến khí khiêu khích.
Tần Vấn Thiên hờ hững như không, mà Quân Mộng Trần thì ngẩng đầu, trên người ẩn hiện khí thế khiếp người, không hề sợ hãi Cổ Chiến Thiên.
- Tuy rằng đột phá đến cảnh giới Thiên Tượng tứ trọng, nhưng ở trước mặt ta, vẫn không đáng kể, sự khiêu khích của ngươi, còn chưa đủ tư cách.
Cổ Chiến Thiên không để ý đến Quân Mộng Trần, lãnh ngạo không gì sánh được.
- Hừ, quy tắc chiến đấu Đông Châu chưa định, không cần nói quá sớm.
Quân Mộng Trần hừ lạnh một tiếng, lại nghe Cổ Chiến Thiên cười ngông cuồng, chuyển mắt, không nhìn Quân Mộng Trần nữa, miệng phát ra giọng nói ngạo nghễ:
- Nếu có cơ hội giao thủ, sẽ cho các ngươi vĩnh viễn ở lại Đông Châu.
Lời này vừa rơi xuống, trong không trung lại mơ hồ có hơi thở xơ xác, khiến mọi người thầm than, Cổ Chiến Thiên này đúng là hung hăng càn quấy, không che giấu chút sát ý nào, trực tiếp uy hiếp Quân Mộng Trần.
Lúc này, trên Tiên Đài lục tục có người giáng xuống, thậm chí, bọn Tần Vấn Thiên thấy người đứng đầu của các thế lực trên khắp Vân Châu đại địa, những Tiên Vương kia, hình như, bọn họ cũng chuẩn bị cùng đi Đông Châu.
Nhưng chuyện này cũng rất bình thường, việc lớn trăm năm một lần của Đông Thánh mười ba châu, được Đông Thánh Tiên Môn khởi xướng, người đứng đầu các thế lực đương nhiên phải đích thân tới hiện trường, đồng thời đi chào hỏi Đông Thánh Tiên Môn, suy cho cùng toàn bộ Đông Thánh mười ba châu, đều do Đông Thánh Tiên Môn thống ngự.
Lần đi xa này, đối với các thiên kiêu mà nói, là lịch lãm, là kỳ ngộ, mà đối với những cường giả như bọn họ, là đi gặp mặt, diện thánh, triều bái Đông Thánh Tiên Đế.
Trên Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh Tiên Đế là Vương, là Đông Thánh bệ hạ, ngự ở Đông Thánh Tiên Cung, ngồi trên vương tọa cao xa.
Nhàn Vân Tiên Vương cũng mang theo một nhóm cường giả xuất hiện, ánh mắt của ông nhìn thoáng qua các vị thiên kiêu, thấy mọi người đều mang theo Vân Châu lệnh, không khỏi lộ ra một tia vui vẻ.
- Lần xuất phát này, chúng ta đem trực tiếp đi qua đại trận Không Gian truyền tống của Vân Châu phủ, trận này có khả năng đi ngang không gian, trực tiếp đi đến Đông Châu, bây giờ, đi cùng ta thôi.
Nhàn Vân Tiên Vương nói tiếng, xoay người đi đến tòa châu phủ hùng vĩ không gì sánh được mà ông đang ở
Mọi người nhao nhao đi về phía trước, đuổi kịp Nhàn Vân Tiên Vương, Đông Thánh mười ba châu do Đông Thánh Tiên Môn thống ngự, trên mười ba châu, có thiết lập Không Gian đại trận mạnh mẽ, đây là do Đông Thánh Tiên Môn tự mình thiết lập, để lúc xảy ra chuyện lớn có khả năng nháy mắt đi đến, nhưng mà, trận này không thể tùy ý sử dụng, người ngoài cũng không có cơ hội sử dụng đại trận này, lần này là ngoại lệ.
Lúc các cường giả thấy mười hai tòa Không Gian đại trận kim quang đầy trời thì thấy hơi chấn động, mười hai tòa đại trận, đi thông tới mười hai châu khác, còn đại trận trung tâm, có khắc một chữ - Đông
khổng lồ, trận này, thông tới Đông Châu.
Ánh sáng chói mắt quét ngang không gian, đâm vào tròng mắt người ta, Nhàn Vân Tiên Vương mở miệng nói :
- Từng nhóm một đi lên, dựa theo chữ số trên Vân Châu lệnh, nhóm đầu tiên, chín trăm lẻ một đến một nghìn.
Ông vừa nói xong, có một trăm người đi về phía trước, bước lên đại trận, lúc Không Gian đại trận mở ra, ánh sáng không gian vô cùng chói mắt sáng lên, giữa trời đất tràn ngập dao động không gian đáng sợ, mà một trăm cường giả kia, biến mất ngay trước mắt.
- Nhóm thứ hai.
Một lát sau, Nhàn Vân Tiên Vương lại nói, chỉ thấy từng nhóm cường giả một không ngừng bước lên đại trận, lập tức biến mất khỏi nơi này, đến lúc nhóm người cuối cùng rời khỏi, nhóm người của Nhàn Vân Tiên Vương cũng bước lên trận pháp, kèm theo ánh sáng hoa lệ của đại trận, bóng dáng của bọn họ biến mất, xung quanh có quân đoàn bảo vệ, thần sắc bọn họ trang nghiêm, nhưng trước đại trận, cũng đã rỗng tuếch.
Trong thời gian ngắn ngủi, những thiên kiêu được tuyển chọn của Vân Châu đại địa, đã rời khỏi Vân Châu đại địa, bọn họ, đều bước lên hành trình đi Đông Châu!