Dù có giết nàng hay không, thanh niên kia không quan tâm.
- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Rất nhiều người xung quanh còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, tiên niệm của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông đã biến mất? Sau khi thanh niên áo trắng xuất hiện và nói một chữ “cút”, cũng không công kích, tiên niệm lại biến mất, bọn họ không thể xác định được vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Đám người Hàn Lạc, Tà Vũ cau mày, bọn họ cũng không biết, đừng nói là bọn họ, mặc dù Triệu Ngữ Yên là đương sự cũng không hiểu.
Nhưng dù như thế nào, Thiên Ma Giáp Cốt đã bị Tần Vấn Thiên mang đi.
- Có lẽ thanh niên áo trắng kia rất lợi hại, cũng có cảnh giới Tiên Thai.
Hàn Lạc nói thầm trong lòng, vừa rồi người áo trắng xuất hiện với tốc độ thật nhanh, khí chất phi phàm, còn có thái độ lạnh nhạt, làm cho Hàn Lạc có cảm giác đó là một vị cường giả cảnh giới Tiên Thai mạnh mẽ, nếu không cũng không dám quát tháo Đại trưởng lão Kim Giáp Tông.
Tiên niệm của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông bảo vệ Triệu Ngữ Yên, thanh niên áo trắng không thể nào không biết đó là tiên niệm, nếu biết mà còn dám bình thản nói ra chữ “cút”, không nghi ngờ gì, từ đó đã chứng minh hắn là tồn tại cùng cảnh giới với Đại trưởng lão Kim Giáp Tông, thậm chí, có khả năng hắn mạnh hơn một chút, Tiên Thai nhị trọng hoặc đã đúc thành Tiên Thai tam trọng.
Hắn không dám suy nghĩ về những thứ cao hơn, suy cho cùng chẳng qua nơi này là Vô Ưu thành, một thành nhỏ trên Vân Châu đại địa bao la bát ngát, người có thể đúc thành Tiên Thai nhất trọng đã là nhân vật cực kỳ lợi hại, cũng trở thành bá chủ một phương, người mạnh hơn chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Đến cấp bậc Tiên Vương, đó là nhân vật cao cao tại thượng trong Vân Châu, thậm chí trong Đông Thánh mười ba châu, đó là siêu cấp cường giả, cũng có được chỗ ngồi trong Tiên Vực, đi đến đâu cũng có thể trở thành khách quý, khách quý được tôn sùng cao nhất.
Những người này không biết rõ chân tướng của sự việc, nhưng qua chuyện này, Triệu Ngữ Yên trở lại Kim Giáp Tông, nàng bị tông chủ Kim Giáp Tông giam lỏng ba tháng, địa vị của nàng trong Kim Giáp Tông xuống dốc không phanh, Đại trưởng lão Kim Giáp Tông đối với nàng như gần như xa, căn bản không hề dạy cho nàng luyện khí, càng không cần nói chuyện tự mình luyện chế Thần binh tiên giai ở trước mặt nàng nữa.
Đương nhiên, đây là chuyện sau này.
Bạch Vô Nhai mang theo Tần Vấn Thiên rời đi, không bao lâu sau, bọn họ đi tới bầu trời không người, nơi này mây mù lượn quanh, rất hiếm dấu chân người, tiên niệm của Bạch Vô Nhai đảo qua, thấy xung quanh không có bất kỳ bóng người nào, lúc này hắn mới ngừng lại.
- Vô Nhai sư huynh, Thiên Phù Giới ở Đông Thánh mười ba châu sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
Bạch Vô Nhai lắc đầu, Tần Vấn Thiên tò mò hỏi tiếp.
- Vậy ở chỗ nào trong Tiên Vực?
- Thiên Phù Giới không chỗ nào không có .
Bạch Vô Nhai bình tĩnh nói, trong lời nói ẩn chứa một tia kiêu ngạo, Tần Vấn Thiên không thể nào hiểu được lời này, Thiên Phù Giới không chỗ nào không có?
- Không tin?
Bạch Vô Nhai nhìn Tần Vấn Thiên, hờ hững cười nói.
- Chỉ không hiểu ý của sư huynh.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi xem rồi sẽ hiểu.
Bạch Vô Nhai cười cười không nói nhiều, hắn há miệng đọc khẩu quyết tối nghĩa, văn tự không ngừng trôi nổi trong hư không, sau đó hội tụ thành lực lượng vô hình và hình thành một đám năng lượng kỳ lạ.
Bạch Vô Nhai phun khẩu quyết hội tụ trong hư không, lại đan dệt thành đồ án kỳ diệu, sau đó thẩm thấu vào trong không gian, cảnh tượng chấn động xuất hiện, một không gian khác xuất hiện ngay trước mắt Tần Vấn Thiên, vùng không gian này tách riêng với không gian khác, tự hình thành một thế giới, bên trong xuất hiện một bức tranh giống như một góc của thế giới kỳ lạ.
- Chuyện này...
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào đó, Bạch Vô Nhai phun ra khẩu quyết giống như mở một cánh cửa đi tới thế giới độc lập.
- Đi thôi.
Bạch Vô Nhai dừng việc ngâm xướng pháp quyết, hắn vung bàn tay và mang theo Tần Vấn Thiên đi vào bức tranh kỳ lạ, trực tiếp đi vào bên trong không gian độc lập, hắn trực tiếp đi vào bên trong, sau đó biến mất trong không gian này.
Tiếp theo, bức tranh biến mất, lực lượng pháp quyết tiêu thất trong vô hình, không gian từ từ khép kín, mây mù lượn quanh khoảng không, tất cả đều khôi phục lại như cũ giống như chưa từng có việc gì xảy ra.
Vào lúc này, Tần Vấn Thiên vẫn rung động mãi không thôi, giống như trong tưởng tượng vậy, hắn đã đi vào thế giới khác.
Thế giới này chính là Thiên Phù Giới.
Thiên Phù Giới tự hình thành một giới.
Giống như Bạch Vô Nhai nói, Thiên Phù Giới không chỗ nào không có, dù hắn đi nơi nào, chỉ cần dùng pháp quyết đều có thể câu thông Thiên Phù Giới, lập tức bước vào trong Thiên Phù Giới.
Bên trong Thiên Phù Giới, Tần Vấn Thiên đang đứng trên một ngọn núi màu xanh, nhìn thế giới xuất hiện trước mặt, trong lòng hắn sinh ra sóng to gió lớn.
Đông Thánh Tiên Đế chưởng quản Đông Thánh mười ba châu, chỉ sợ hắn không thể làm tới cấp độ như vậy, là ai có thể tạo ra một thế giới độc lập?
Hắn bái nhập môn hạ Giới Chủ Thiên Phù, xem ra Giới Chủ Thiên Phù này là tồn tại còn mạnh hơn cả Đông Thánh Tiên Đế!
Dù có giết nàng hay không, thanh niên kia không quan tâm.
- Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Rất nhiều người xung quanh còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, tiên niệm của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông đã biến mất? Sau khi thanh niên áo trắng xuất hiện và nói một chữ “cút”, cũng không công kích, tiên niệm lại biến mất, bọn họ không thể xác định được vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Đám người Hàn Lạc, Tà Vũ cau mày, bọn họ cũng không biết, đừng nói là bọn họ, mặc dù Triệu Ngữ Yên là đương sự cũng không hiểu.
Nhưng dù như thế nào, Thiên Ma Giáp Cốt đã bị Tần Vấn Thiên mang đi.
- Có lẽ thanh niên áo trắng kia rất lợi hại, cũng có cảnh giới Tiên Thai.
Hàn Lạc nói thầm trong lòng, vừa rồi người áo trắng xuất hiện với tốc độ thật nhanh, khí chất phi phàm, còn có thái độ lạnh nhạt, làm cho Hàn Lạc có cảm giác đó là một vị cường giả cảnh giới Tiên Thai mạnh mẽ, nếu không cũng không dám quát tháo Đại trưởng lão Kim Giáp Tông.
Tiên niệm của Đại trưởng lão Kim Giáp Tông bảo vệ Triệu Ngữ Yên, thanh niên áo trắng không thể nào không biết đó là tiên niệm, nếu biết mà còn dám bình thản nói ra chữ “cút”, không nghi ngờ gì, từ đó đã chứng minh hắn là tồn tại cùng cảnh giới với Đại trưởng lão Kim Giáp Tông, thậm chí, có khả năng hắn mạnh hơn một chút, Tiên Thai nhị trọng hoặc đã đúc thành Tiên Thai tam trọng.
Hắn không dám suy nghĩ về những thứ cao hơn, suy cho cùng chẳng qua nơi này là Vô Ưu thành, một thành nhỏ trên Vân Châu đại địa bao la bát ngát, người có thể đúc thành Tiên Thai nhất trọng đã là nhân vật cực kỳ lợi hại, cũng trở thành bá chủ một phương, người mạnh hơn chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Đến cấp bậc Tiên Vương, đó là nhân vật cao cao tại thượng trong Vân Châu, thậm chí trong Đông Thánh mười ba châu, đó là siêu cấp cường giả, cũng có được chỗ ngồi trong Tiên Vực, đi đến đâu cũng có thể trở thành khách quý, khách quý được tôn sùng cao nhất.
Những người này không biết rõ chân tướng của sự việc, nhưng qua chuyện này, Triệu Ngữ Yên trở lại Kim Giáp Tông, nàng bị tông chủ Kim Giáp Tông giam lỏng ba tháng, địa vị của nàng trong Kim Giáp Tông xuống dốc không phanh, Đại trưởng lão Kim Giáp Tông đối với nàng như gần như xa, căn bản không hề dạy cho nàng luyện khí, càng không cần nói chuyện tự mình luyện chế Thần binh tiên giai ở trước mặt nàng nữa.
Đương nhiên, đây là chuyện sau này.
Bạch Vô Nhai mang theo Tần Vấn Thiên rời đi, không bao lâu sau, bọn họ đi tới bầu trời không người, nơi này mây mù lượn quanh, rất hiếm dấu chân người, tiên niệm của Bạch Vô Nhai đảo qua, thấy xung quanh không có bất kỳ bóng người nào, lúc này hắn mới ngừng lại.
- Vô Nhai sư huynh, Thiên Phù Giới ở Đông Thánh mười ba châu sao?
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.
Bạch Vô Nhai lắc đầu, Tần Vấn Thiên tò mò hỏi tiếp.
- Vậy ở chỗ nào trong Tiên Vực?
- Thiên Phù Giới không chỗ nào không có .
Bạch Vô Nhai bình tĩnh nói, trong lời nói ẩn chứa một tia kiêu ngạo, Tần Vấn Thiên không thể nào hiểu được lời này, Thiên Phù Giới không chỗ nào không có?
- Không tin?
Bạch Vô Nhai nhìn Tần Vấn Thiên, hờ hững cười nói.
- Chỉ không hiểu ý của sư huynh.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi xem rồi sẽ hiểu.
Bạch Vô Nhai cười cười không nói nhiều, hắn há miệng đọc khẩu quyết tối nghĩa, văn tự không ngừng trôi nổi trong hư không, sau đó hội tụ thành lực lượng vô hình và hình thành một đám năng lượng kỳ lạ.
Bạch Vô Nhai phun khẩu quyết hội tụ trong hư không, lại đan dệt thành đồ án kỳ diệu, sau đó thẩm thấu vào trong không gian, cảnh tượng chấn động xuất hiện, một không gian khác xuất hiện ngay trước mắt Tần Vấn Thiên, vùng không gian này tách riêng với không gian khác, tự hình thành một thế giới, bên trong xuất hiện một bức tranh giống như một góc của thế giới kỳ lạ.
- Chuyện này...
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào đó, Bạch Vô Nhai phun ra khẩu quyết giống như mở một cánh cửa đi tới thế giới độc lập.
- Đi thôi.
Bạch Vô Nhai dừng việc ngâm xướng pháp quyết, hắn vung bàn tay và mang theo Tần Vấn Thiên đi vào bức tranh kỳ lạ, trực tiếp đi vào bên trong không gian độc lập, hắn trực tiếp đi vào bên trong, sau đó biến mất trong không gian này.
Tiếp theo, bức tranh biến mất, lực lượng pháp quyết tiêu thất trong vô hình, không gian từ từ khép kín, mây mù lượn quanh khoảng không, tất cả đều khôi phục lại như cũ giống như chưa từng có việc gì xảy ra.
Vào lúc này, Tần Vấn Thiên vẫn rung động mãi không thôi, giống như trong tưởng tượng vậy, hắn đã đi vào thế giới khác.
Thế giới này chính là Thiên Phù Giới.
Thiên Phù Giới tự hình thành một giới.
Giống như Bạch Vô Nhai nói, Thiên Phù Giới không chỗ nào không có, dù hắn đi nơi nào, chỉ cần dùng pháp quyết đều có thể câu thông Thiên Phù Giới, lập tức bước vào trong Thiên Phù Giới.
Bên trong Thiên Phù Giới, Tần Vấn Thiên đang đứng trên một ngọn núi màu xanh, nhìn thế giới xuất hiện trước mặt, trong lòng hắn sinh ra sóng to gió lớn.
Đông Thánh Tiên Đế chưởng quản Đông Thánh mười ba châu, chỉ sợ hắn không thể làm tới cấp độ như vậy, là ai có thể tạo ra một thế giới độc lập?
Hắn bái nhập môn hạ Giới Chủ Thiên Phù, xem ra Giới Chủ Thiên Phù này là tồn tại còn mạnh hơn cả Đông Thánh Tiên Đế!