Trên không trung Hoàng Cực Thánh Tông, một nhóm thân ảnh đang dạo bước mà đi xuống. Người cầm đầu thần thái uy nghiêm, bộ dáng thoạt nhìn chừng bốn mươi năm mươi tuổi, người này chính là Thánh Hoàng đời trước của Hoàng Cực Thánh Tông.
Chuyến đi này, Thánh Hoàng đời trước của Hoàng Cực Thánh Tông cũng không đi một mình, bên cạnh hắn còn có bảy đạo thân ảnh khác, ai nấy đều có khí tức phi phàm. Trong hai mắt bọn hắn nội tàng thần vận, chỉ cần quét qua một cái, không ai không lộ ra khí tức cường đại, nhất là một người trung niên nam tử bên cạnh lão Thánh Hoàng, ánh mắt của hắn rất đáng sợ, nhìn như là một cái vực sâu không đáy vậy.
Sáu người còn lại thoạt nhìn còn trẻ trung hơn một chút. Đương nhiên tuổi tác thật sự của bọn hắn cũng không thể chỉ căn cứ vào vẻ bề ngoài mà nhìn thấy được, thời gian tu hành cụ thể của bọn họ là bao nhiêu năm tháng thì người trong Hoàng Cực Thánh Tông đều không nhìn ra được. Chỉ khi đã bước chân vào cảnh giới nhất định, có thể căn cứ vào cốt cách của Võ Mệnh tu sĩ mà phán định tuổi tác.
Một đạo thân ảnh lập loè rồi đương đại Thánh Hoàng Tể Hình đã đi đến, hắn nhìn lão Thánh Hoàng rồi hô :
- Cha.
Nguyên lai, hai đời Thánh Hoàng đúng là một đôi cha con.
- Bái kiến lão Thánh Hoàng.
Đám người Tể Nghiêm hơi hơi khom người nói, trong số bọn hắn có rất nhiều người đều là hậu nhân của lão Thánh Hoàng, chẳng qua là đã cách nhau không ít thế hệ, như vậy thì cách xưng hô Thánh Hoàng vẫn thích hợp hơn một chút.
- Ừ.
Lão Thánh Hoàng Tể Giang nhìn về phía mọi người gật đầu rồi lập tức đưa tay chỉ về phía trung niên nam nhân có ánh mắt đáng sợ bên cạnh, giới thiệu nói :
- Đây là Hàn sư đệ đồng môn của ta, các ngươi cứ xưng hô là Hàn Tiên đi.
- Bái kiến Hàn Tiên.
Tất cả mọi người đều khom lưng, thái độ phi thường khách khí nói và trong lòng lại càng hưng phấn. Lão Thánh Hoàng đã bảo bọn hắn xưng người này là Hàn Tiên, như vậy tu vi của người này tất đã vào Tiên Cảnh rồi, lại là một vị Tiên Cảnh cường giả nữa, xem ra Dược Hoàng Cốc đã đến ngày tận thế rồi.
- Tất cả những người còn lại cũng là sư đệ sư điệt của ta, đến Hoàng Cực Thánh Vực này đi dạo, các ngươi đều cần phải đối đãi cung kính.
Nghe Lão Thánh Hoàng Tể Giang phân phó nói, tất cả mọi người gật đầu tuân mệnh, những người này đều là từ Tiên Vực tới đây.
Sau khi lão Thánh Hoàng gia nhập thế lực Tiên Vực thì đã lâu lắm chưa có trở về, nếu không phải là lần này Hoàng Cực Thánh Tông tao ngộ khiêu chiến trước nay chưa từng có thì bọn hắn cũng sẽ không kinh động đến lão Thánh Hoàng. Suy cho cùng lão Thánh Hoàng đã đặt chân vào Tiên Vực, chuyện bên ngoài tự nhiên là sẽ không để tâm đến nữa, một lòng truy cầu thực lực mạnh hơn đó mới là chính đạo.
Hàn Tiên đưa mắt nhìn nhìn mọi người rồi đưa thần thức ý niệm bao phủ cả tòa Hoàng Cực Thánh Tông này. Trong khoảnh khắc tất cả người trong các đại mạch Hoàng Cực Thánh Tông đều cảm thấy từng trận áp lực mà trong lòng thầm run sợ. Đây là uy áp từ lãnh tụ nhất mạch truyền tới, xem ra mấy người vừa mới từ trên trời hạ xuống hẳn là lão Thánh Hoàng đã trở về rồi.
- Tể sư huynh, thế giới ngươi chưởng khống quả thật có chút yếu quá a, nếu tông môn của ngươi là đệ nhất đại tông của thế giới này thì có lẽ số lượng người có Tiên căn sẽ không nhiều, rất ít người có đáng cho ta để ý đến a.
Hàn Tiên nhàn nhạt mở miệng nói, ngữ khí của hắn lúc nói chuyện làm cho người ta có một loại cảm giác âm lãnh, để cho trong lòng người Hoàng Cực Thánh Tông đều mơ hồ sợ hãi.
Tể Giang tự biết đối phương có năng lực cảm nhận kỳ lạ nên sau khi nghe được lời này thì trong lòng thầm nghĩ. Xem ra Hoàng Cực Thánh Tông hôm nay quả nhiên không mạnh, số lượng người có thiên phú xuất chúng rất ít, dĩ nhiên không có ai có thể lọt vào mắt Hàn sư đệ.
- Thế giới nhỏ bé này dù có mạnh hơn đi nữa thì đâu có thể so sánh được với sư môn chúng ta chứ.
Tể Giang tùy ý nói.
- Ân, thế lực đối địch mà ngươi nói ở đâu, bây giờ chúng ta xuất phát đi diệt trừ đi, nhìn xem có ai đáng để ta để vào mắt hay không.
Hàn Tiên lại nói một tiếng.
- Không vội, nghìn dặm xa xôi đi tới thế giới nhỏ bé này, đầu tiên đi vào bên trong tông môn ta ngồi cái đã. Như thế nào cũng phải ngồi xuống trước uống vài ba chén đã, ta sẽ bảo bọn hắn chuẩn bị rượu thịt ngon và mỹ nữ để tiếp khách. Trong sư môn chúng ta ngày ngày tu luyện khô khan buồn tẻ, hôm nay buông lỏng một chút cũng tốt. Còn thế lực đối địch kia không cần qua để ý, cứ nghỉ ngơi cho thoải mái rồi thuận tay diệt đi là được, chuyện đơn giản mà thôi .
Tể Giang vừa cười vừa nói, bộ dáng không để Dược Hoàng Cốc vào trong mắt. Hắn và Hàn sư đệ đều đã đến đây rồi, việc diệt Dược Hoàng Cốc chính là một cái nhấc tay mà thôi, hắn sẽ làm cho người Hoàng Cực Thánh Vực thấy ai là bá chủ vùng đất này.
Thiên phú tu hành của vị Hàn sư đệ này có thể là vô cùng tốt, trong sư môn cũng rất được coi trọng, lần này khó có được cơ hội đi cùng hắn đến thế giới nhỏ bé này. Thân là chủ nhà, Tể Giang hắn đương nhiên muốn làm tốt quan hệ cùng vị Hàn sư đệ này, cứ để cho hắn ăn chơi thống khoái đi.
- Cũng tốt.
Hàn Tiên gật đầu đồng ý nói, tu hành đúng là một việc buồn tẻ. Tại trong sư môn ở Tiên Vực, tuy rằng địa vị của hắn rất cao nhưng cũng không thể tùy ý làm điều xằng bậy, hôm nay khó có được cơ hội đi ra bên ngoài giải sầu một chút, nên hưởng thụ và thả lỏng một phen đã.
Thấy Hàn Tiên nói như vậy, mấy người còn lại tự nhiên cũng không ai có ý kiến gì, hưởng thụ cũng tốt, không ai chê cả.
- Đi chuẩn bị rượu ngon món ngon, ngoài ra chuẩn bị một số mỹ nữ, ánh mắt của Hàn sư đệ cực cao, nữ tử không chỉ phải đẹp mà phải còn có thiên phú tu hành cao nữa. Trước tiên chọn từ trong các đại mạch trong tông môn đã, nếu không có mới đi ra ngoài tìm kiếm.
Tể Giang phân phó một tiếng nói. Đám người Tể Nghiêm liền tuân mệnh đi làm. Các Thượng Tiên hàng lâm đến thế giới nhỏ bé này, bọn hắn đương nhiên phải hầu hạ cho tốt rồi.
- Nữ tử mà ta coi trọng sẽ do ta tự đi chọn.
Hàn Tiên nói xong thì thân ảnh chợt lóe lên mà trực tiếp biến mất tại chỗ lao đi về phía một phương hướng nào đó.
Tể Giang nhìn theo bóng lưng Hàn Tiên rồi lập tức đi theo. Sau đó mọi người liền nhao nhao đi theo sau, phương hướng mà bọn hắn đi theo sẽ dẫn đến Vọng Tiên Lâu nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông.
Vọng Tiên Lâu có rất nhiều mỹ nữ nên tất nhiên là được Hàn Tiên coi trọng.
Rất nhanh, tất cả mọi người đã đến lãnh địa của Vọng Tiên Lâu nhất mạch. Đám đệ tử Vọng Tiên Lâu nhìn trong các thân ảnh từ trên không trung phủ xuống mà ai nấy thần sắc đều lộ ra sự nghi hoặc. Một lát sau, đám lãnh đạo Vọng Tiên Lâu nhất mạch đã tự mình đi ra đón chào.
- Ngươi, ngươi, ngươi... Ba người các ngươi hôm nay hầu hạ ta, đi lên đi.
Hàn Tiên giơ ngón tay chỉ về phía ba nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa còn có thiên phú rất cao. Trong Hoàng Cực Thánh Vực ba nữ tử này cũng thuộc về thế hệ nhân vật thiên kiêu, ngày thường tâm cao khí ngạo nhưng mà giờ khắc này lại có người chỉ tay về phía các nàng, muốn các nàng đi hầu hạ hắn thì sắc mặt tất cả trong nháy mắt đại biến.
- Thánh Hoàng.
Trên không trung Hoàng Cực Thánh Tông, một nhóm thân ảnh đang dạo bước mà đi xuống. Người cầm đầu thần thái uy nghiêm, bộ dáng thoạt nhìn chừng bốn mươi năm mươi tuổi, người này chính là Thánh Hoàng đời trước của Hoàng Cực Thánh Tông.
Chuyến đi này, Thánh Hoàng đời trước của Hoàng Cực Thánh Tông cũng không đi một mình, bên cạnh hắn còn có bảy đạo thân ảnh khác, ai nấy đều có khí tức phi phàm. Trong hai mắt bọn hắn nội tàng thần vận, chỉ cần quét qua một cái, không ai không lộ ra khí tức cường đại, nhất là một người trung niên nam tử bên cạnh lão Thánh Hoàng, ánh mắt của hắn rất đáng sợ, nhìn như là một cái vực sâu không đáy vậy.
Sáu người còn lại thoạt nhìn còn trẻ trung hơn một chút. Đương nhiên tuổi tác thật sự của bọn hắn cũng không thể chỉ căn cứ vào vẻ bề ngoài mà nhìn thấy được, thời gian tu hành cụ thể của bọn họ là bao nhiêu năm tháng thì người trong Hoàng Cực Thánh Tông đều không nhìn ra được. Chỉ khi đã bước chân vào cảnh giới nhất định, có thể căn cứ vào cốt cách của Võ Mệnh tu sĩ mà phán định tuổi tác.
Một đạo thân ảnh lập loè rồi đương đại Thánh Hoàng Tể Hình đã đi đến, hắn nhìn lão Thánh Hoàng rồi hô :
- Cha.
Nguyên lai, hai đời Thánh Hoàng đúng là một đôi cha con.
- Bái kiến lão Thánh Hoàng.
Đám người Tể Nghiêm hơi hơi khom người nói, trong số bọn hắn có rất nhiều người đều là hậu nhân của lão Thánh Hoàng, chẳng qua là đã cách nhau không ít thế hệ, như vậy thì cách xưng hô Thánh Hoàng vẫn thích hợp hơn một chút.
- Ừ.
Lão Thánh Hoàng Tể Giang nhìn về phía mọi người gật đầu rồi lập tức đưa tay chỉ về phía trung niên nam nhân có ánh mắt đáng sợ bên cạnh, giới thiệu nói :
- Đây là Hàn sư đệ đồng môn của ta, các ngươi cứ xưng hô là Hàn Tiên đi.
- Bái kiến Hàn Tiên.
Tất cả mọi người đều khom lưng, thái độ phi thường khách khí nói và trong lòng lại càng hưng phấn. Lão Thánh Hoàng đã bảo bọn hắn xưng người này là Hàn Tiên, như vậy tu vi của người này tất đã vào Tiên Cảnh rồi, lại là một vị Tiên Cảnh cường giả nữa, xem ra Dược Hoàng Cốc đã đến ngày tận thế rồi.
- Tất cả những người còn lại cũng là sư đệ sư điệt của ta, đến Hoàng Cực Thánh Vực này đi dạo, các ngươi đều cần phải đối đãi cung kính.
Nghe Lão Thánh Hoàng Tể Giang phân phó nói, tất cả mọi người gật đầu tuân mệnh, những người này đều là từ Tiên Vực tới đây.
Sau khi lão Thánh Hoàng gia nhập thế lực Tiên Vực thì đã lâu lắm chưa có trở về, nếu không phải là lần này Hoàng Cực Thánh Tông tao ngộ khiêu chiến trước nay chưa từng có thì bọn hắn cũng sẽ không kinh động đến lão Thánh Hoàng. Suy cho cùng lão Thánh Hoàng đã đặt chân vào Tiên Vực, chuyện bên ngoài tự nhiên là sẽ không để tâm đến nữa, một lòng truy cầu thực lực mạnh hơn đó mới là chính đạo.
Hàn Tiên đưa mắt nhìn nhìn mọi người rồi đưa thần thức ý niệm bao phủ cả tòa Hoàng Cực Thánh Tông này. Trong khoảnh khắc tất cả người trong các đại mạch Hoàng Cực Thánh Tông đều cảm thấy từng trận áp lực mà trong lòng thầm run sợ. Đây là uy áp từ lãnh tụ nhất mạch truyền tới, xem ra mấy người vừa mới từ trên trời hạ xuống hẳn là lão Thánh Hoàng đã trở về rồi.
- Tể sư huynh, thế giới ngươi chưởng khống quả thật có chút yếu quá a, nếu tông môn của ngươi là đệ nhất đại tông của thế giới này thì có lẽ số lượng người có Tiên căn sẽ không nhiều, rất ít người có đáng cho ta để ý đến a.
Hàn Tiên nhàn nhạt mở miệng nói, ngữ khí của hắn lúc nói chuyện làm cho người ta có một loại cảm giác âm lãnh, để cho trong lòng người Hoàng Cực Thánh Tông đều mơ hồ sợ hãi.
Tể Giang tự biết đối phương có năng lực cảm nhận kỳ lạ nên sau khi nghe được lời này thì trong lòng thầm nghĩ. Xem ra Hoàng Cực Thánh Tông hôm nay quả nhiên không mạnh, số lượng người có thiên phú xuất chúng rất ít, dĩ nhiên không có ai có thể lọt vào mắt Hàn sư đệ.
- Thế giới nhỏ bé này dù có mạnh hơn đi nữa thì đâu có thể so sánh được với sư môn chúng ta chứ.
Tể Giang tùy ý nói.
- Ân, thế lực đối địch mà ngươi nói ở đâu, bây giờ chúng ta xuất phát đi diệt trừ đi, nhìn xem có ai đáng để ta để vào mắt hay không.
Hàn Tiên lại nói một tiếng.
- Không vội, nghìn dặm xa xôi đi tới thế giới nhỏ bé này, đầu tiên đi vào bên trong tông môn ta ngồi cái đã. Như thế nào cũng phải ngồi xuống trước uống vài ba chén đã, ta sẽ bảo bọn hắn chuẩn bị rượu thịt ngon và mỹ nữ để tiếp khách. Trong sư môn chúng ta ngày ngày tu luyện khô khan buồn tẻ, hôm nay buông lỏng một chút cũng tốt. Còn thế lực đối địch kia không cần qua để ý, cứ nghỉ ngơi cho thoải mái rồi thuận tay diệt đi là được, chuyện đơn giản mà thôi .
Tể Giang vừa cười vừa nói, bộ dáng không để Dược Hoàng Cốc vào trong mắt. Hắn và Hàn sư đệ đều đã đến đây rồi, việc diệt Dược Hoàng Cốc chính là một cái nhấc tay mà thôi, hắn sẽ làm cho người Hoàng Cực Thánh Vực thấy ai là bá chủ vùng đất này.
Thiên phú tu hành của vị Hàn sư đệ này có thể là vô cùng tốt, trong sư môn cũng rất được coi trọng, lần này khó có được cơ hội đi cùng hắn đến thế giới nhỏ bé này. Thân là chủ nhà, Tể Giang hắn đương nhiên muốn làm tốt quan hệ cùng vị Hàn sư đệ này, cứ để cho hắn ăn chơi thống khoái đi.
- Cũng tốt.
Hàn Tiên gật đầu đồng ý nói, tu hành đúng là một việc buồn tẻ. Tại trong sư môn ở Tiên Vực, tuy rằng địa vị của hắn rất cao nhưng cũng không thể tùy ý làm điều xằng bậy, hôm nay khó có được cơ hội đi ra bên ngoài giải sầu một chút, nên hưởng thụ và thả lỏng một phen đã.
Thấy Hàn Tiên nói như vậy, mấy người còn lại tự nhiên cũng không ai có ý kiến gì, hưởng thụ cũng tốt, không ai chê cả.
- Đi chuẩn bị rượu ngon món ngon, ngoài ra chuẩn bị một số mỹ nữ, ánh mắt của Hàn sư đệ cực cao, nữ tử không chỉ phải đẹp mà phải còn có thiên phú tu hành cao nữa. Trước tiên chọn từ trong các đại mạch trong tông môn đã, nếu không có mới đi ra ngoài tìm kiếm.
Tể Giang phân phó một tiếng nói. Đám người Tể Nghiêm liền tuân mệnh đi làm. Các Thượng Tiên hàng lâm đến thế giới nhỏ bé này, bọn hắn đương nhiên phải hầu hạ cho tốt rồi.
- Nữ tử mà ta coi trọng sẽ do ta tự đi chọn.
Hàn Tiên nói xong thì thân ảnh chợt lóe lên mà trực tiếp biến mất tại chỗ lao đi về phía một phương hướng nào đó.
Tể Giang nhìn theo bóng lưng Hàn Tiên rồi lập tức đi theo. Sau đó mọi người liền nhao nhao đi theo sau, phương hướng mà bọn hắn đi theo sẽ dẫn đến Vọng Tiên Lâu nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông.
Vọng Tiên Lâu có rất nhiều mỹ nữ nên tất nhiên là được Hàn Tiên coi trọng.
Rất nhanh, tất cả mọi người đã đến lãnh địa của Vọng Tiên Lâu nhất mạch. Đám đệ tử Vọng Tiên Lâu nhìn trong các thân ảnh từ trên không trung phủ xuống mà ai nấy thần sắc đều lộ ra sự nghi hoặc. Một lát sau, đám lãnh đạo Vọng Tiên Lâu nhất mạch đã tự mình đi ra đón chào.
- Ngươi, ngươi, ngươi... Ba người các ngươi hôm nay hầu hạ ta, đi lên đi.
Hàn Tiên giơ ngón tay chỉ về phía ba nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa còn có thiên phú rất cao. Trong Hoàng Cực Thánh Vực ba nữ tử này cũng thuộc về thế hệ nhân vật thiên kiêu, ngày thường tâm cao khí ngạo nhưng mà giờ khắc này lại có người chỉ tay về phía các nàng, muốn các nàng đi hầu hạ hắn thì sắc mặt tất cả trong nháy mắt đại biến.
- Thánh Hoàng.