Tần Vấn Thiên không tiếp tục đuổi theo. Lão giả bảo vệ Thanh Nhi nhìn thật kỹ Tần Vấn Thiên rồi nhanh chóng đi đến bên cạnh Thanh Nhi.
Thiếu niên thường rất khinh cuồng, không biết cửu tiêu trời cao. Tần Vấn Thiên nói lời hùng hồn tuy dễ dàng, nhưng con đường này nói dễ hơn làm.
Một Tiên vực bát ngát vô tận, không biết bao trùm bao nhiêu cương thổ, người mang danh thiên tài đều không hết suể, động một cái là hàng tỉ sinh linh, nhưng có bao nhiêu kẻ có thể đặt chân đến mức độ điên phong của phương trời này?
Lác đác chẳng có mấy ai. Cho dù ngươi thời niên thiếu thiên tư kinh diễm vô song, thiên hạ hiếm thấy, nhưng muốn đặt chân đỉnh phong thì nói dễ hơn làm.
Dưới tiên, tất cả đều là phàm; Trên tiên, một bước đang thiên.
Thanh Nhi công chúa thể chất vô song, trời sanh đại năng. Nếu Tần Vấn Thiên muốn cưới Thanh Nhi công chúa làm vợ, khó khăn không phải bình thường. Nếu hắn không thể trưởng thành tới một trình độ nhất định. Cho dù hiện giờ hai người yêu nhau, nhất định cũng sẽ không có duyên.
Hiện thực có thể đánh tan quá nhiều sự hoàn mỹ, hủy diệt quá nhiều chuyện thần thoại.
Lão giả tuy bị cảm nhiễm bởi sự si tình của công chúa, nhưng trong lòng không khỏi thầm than một tiếng về sự chân thuần của Thanh Nhi.
Nếu như công chúa trải qua chi chiến bệ hạ tranh đoạt đế vị, không phải lớn lên ở nơi Hoàng vực Thánh vực này, mà là Tiên vực, e rằng sẽ không ngây thơ như thế.
Sắc mặt của Đông Thánh Đình một mực không được tốt. Hắn mang tới một đạo hộ vệ tới đây hộ tống Thanh Nhi rời đi, trong con ngươi cao ngạo kia luôn luôn có lãnh ý hờ hững.
Lần đầu tiên hắn trông thấy Thanh Nhi, tuy nói không thích nổi, nhưng đối với con gái của Trường Thanh đại đế có thể chất phi phàm trong lời đồn, hơn nữa lại sở hữu một dung nhan bất phàm đến vậy, tự nhiên hắn cũng nảy sinh lòng hảo cảm.
Lời Đông Thánh Đình nói với Thanh Nhi, Thanh Nhi cũng không đáp lại. Nhưng Đông Thánh Đình cho rằng tính tình của Thanh Nhi vốn là như thế, cho nên cũng không tức giận. Ngược lại cho rằng con gái của Trường Thanh đại đế có cá tính là điều bình thường.
Nhưng thiên tính của Thanh Nhi công chúa thật sự như thế sao?
Vừa rồi, nàng lại tiếp nhận cái ôm của một nam nhân ở thế giới thổ dân. Thậm chí là hôn. Nàng không hề phản kháng, ngược lại lệ rơi đầy mặt.
Tuy rằng những chuyện đó không có liên quan gì đến Đông Thánh Đình hắn. Dù sao hắn và Thanh Nhi không có bất kỳ quan hệ gì trên danh nghĩa, chỉ là hai bên có phụ thân là bạn tốt của nhau mà thôi. Hắn không có tư cách can thiệp vào chuyện của Thanh Nhi tình. Nhưng sao trong lòng hắn vẫn rất khó chịu. Vô cùng khó chịu.
Sở dĩ hắn xuất hiện tại Hoàng cực Thánh vực “một Thế giới lạp tử phương này, là mệnh lệnh của phụ thân hắn. Lúc đầu hắn cũng không nguyện ý, cho đến khi phụ thân nói ra thân phận và thể chất của Thanh Nhi nên hắn mới đồng ý tới đây. Bằng không hắn lười lãng phí thời gian. Vì sao phụ thân phải lệnh cho hắn phải đích thân tới đón Thanh Nhi công chúa, sao Đông Thánh Đình không rõ ẩn ý trong đó được chứ. Điều này hiển nhiên là một loại ám hiệu. Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay, có thể tưởng tượng được thời khắc này tâm tình của Đông Thánh Đình là như thế nào.
Về phần Tần Vấn Thiên hắn dĩ nhiên sẽ không nghĩ tới tâm tình của Đông Thánh Đình. Thậm chí Tần Vấn Thiên không biết được thân phận của hắn như thế nào.
Hắn nhìn thân ảnh dần dần đi xa, trong lòng thất vọng mất mát. Chính hắn không hiểu trong lúc vô tình, tình cảm của mình đối với Thanh Nhi không ngờ là sâu sắc đến thế. Hơn mười năm nay tình cảm cứ tích lũy từng giọt, sớm đã hội tụ thành thác lũ bất ngờ, cho đến một khắc vừa rồi mới hoàn toàn tiết ra.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên vẫn cố chấp, kiên định, hiển lộ một niềm tin vững chắc. Hắn sẽ nhanh chóng đi ra khỏi Hoàng cực Thánh vực. Thế giới Tiên vực sẽ không quá xa vời đối với hắn.
Mạc Khuynh Thành đứng trên không, cười ngọt ngào, trong lòng như có tảng đá rớt ra vậy. Giờ khắc này không ngờ nàng lại sinh ra một cảm giác nhẹ nhõm.
Thân là nữ nhân trực giác của nàng nhạy cảm phi thường. Sao nàng sao không cảm giác được tình cảm giữa Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi. Tần Vấn Thiên bởi vì yêu nàng, nên chưa bao giờ biểu lộ phần tình cảm kia. Nhưng Mạc Khuynh Thành đã từng nhiều lần tự hỏi mình, nên làm như thế nào đây?
Tần Vấn Thiên là người trọng tình cảm, tương tự cũng có ý thức trách nhiệm mãnh liệt. Hắn không nguyện cô phụ Mạc Khuynh Thành nàng. Bởi vậy nếu như nàng bài xích Thanh Nhi, có thể là Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi vĩnh viễn sẽ không đi chung đường được với nhau. Nhưng nói vậy, sẽ khiến cho Tần Vấn Thiên vĩnh cửu tiếc nuối trong lòng. Nàng sợ thương tổn tới Tần Vấn Thiên, cũng tương tự sợ hãi đối mặt với bản thân mình. Cuối cùng nàng đã có sự lựa chọn, cho nên nàng cảm nhận được thoải mái trước nay chưa từng có. Dĩ nhiên cũng có niềm chua xót. Đó là thiên tính tự nhiên của nữ nhân, nàng không thể nào khống chế được.
Hết thảy tựa hồ đều kết thúc rồi. Trong lúc bất chợt, mọi người ngưng tụ thần sắc. Người chung quanh Tần Vấn Thiên đột nhiên phát hiện lực chú ý của bọn họ không ngờ đã hoàn toàn bị hai người Tần Vấn Thiên hấp dẫn rồi, thế cho nên quên lãng chuyện thiên cung xuất hiện trên bầu trời, bởi vì Đông Thánh Đình cùng mọi người hạ xuống từ trên trời cũng làm cho bọn Tần Vấn Thiên quá mức nổi bật.
Lúc này bọn họ ngẩng đầu, đột nhiên thấy thiên cung trên bầu trời xuất hiện một nhóm thân ảnh, không ngờ đám người Thanh Nhi chậm bước đi lên trên không. Bọn họ sớm đã không nhìn rõ Thanh Nhi cùng mọi người, nguyên nhân bởi vì quá xa, nhưng khi Thanh Nhi bọn họ xuất hiện ở trong tiên cung, hình ảnh không ngờ rõ ràng lên, dường như thiên cung của Đông Thánh bệ hạ, có thể ánh chiếu được toàn bộ thế giới, có thể thấy được hết thảy những chân thật bên trong đó.
Đại Hạ hoàng triều, trong hoàng cung, từng thân ảnh lần lượt đứng ở bầu trời hoàng cung. Nhìn bầu trời từ xa, khoảnh khắc Thanh Mị Tiên Tử trông thấy Thanh Nhi, thân thể đột nhiên run một cái. Nàng từng nghĩ có thể Thanh Nhi có lai lịch lớn, nhưng trông thấy một màn như vậy, xung kích trong lòng vẫn mãnh liệt như vậy.
- Thanh Nhi, nàng đến từ thế giới bên ngoài sao?”
Thanh Mị Tiên Tử nói nhỏ trong lòng.
Sở quốc cũng có người đã nhìn thấy Thanh Nhi bên cạnh Tần Vấn Thiên, thời điểm khi nhìn thấy Thanh Nhi, nội tâm của bọn hắn chấn động nhè nhẹ. Tiên cung xuất hiện trên bầu trời, không ngờ lại có thể đặt chân trong đó. Hơn nữa Thanh Nhi còn xuất hiện ở chỗ ấy.
Lúc này, chỉ thấy Đông Thánh Đình đứng một nơi rất đẹp trong thiên cung, phảng phất là đứng trên một trống trận, ánh mắt của hắn ngóng nhìn hạ không. Ánh mắt cao ngạo lạnh lùng làm cho người Hoàng cực Thánh vực đều có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của hắn.
- Người này là ai?”
Tần Vấn Thiên không tiếp tục đuổi theo. Lão giả bảo vệ Thanh Nhi nhìn thật kỹ Tần Vấn Thiên rồi nhanh chóng đi đến bên cạnh Thanh Nhi.
Thiếu niên thường rất khinh cuồng, không biết cửu tiêu trời cao. Tần Vấn Thiên nói lời hùng hồn tuy dễ dàng, nhưng con đường này nói dễ hơn làm.
Một Tiên vực bát ngát vô tận, không biết bao trùm bao nhiêu cương thổ, người mang danh thiên tài đều không hết suể, động một cái là hàng tỉ sinh linh, nhưng có bao nhiêu kẻ có thể đặt chân đến mức độ điên phong của phương trời này?
Lác đác chẳng có mấy ai. Cho dù ngươi thời niên thiếu thiên tư kinh diễm vô song, thiên hạ hiếm thấy, nhưng muốn đặt chân đỉnh phong thì nói dễ hơn làm.
Dưới tiên, tất cả đều là phàm; Trên tiên, một bước đang thiên.
Thanh Nhi công chúa thể chất vô song, trời sanh đại năng. Nếu Tần Vấn Thiên muốn cưới Thanh Nhi công chúa làm vợ, khó khăn không phải bình thường. Nếu hắn không thể trưởng thành tới một trình độ nhất định. Cho dù hiện giờ hai người yêu nhau, nhất định cũng sẽ không có duyên.
Hiện thực có thể đánh tan quá nhiều sự hoàn mỹ, hủy diệt quá nhiều chuyện thần thoại.
Lão giả tuy bị cảm nhiễm bởi sự si tình của công chúa, nhưng trong lòng không khỏi thầm than một tiếng về sự chân thuần của Thanh Nhi.
Nếu như công chúa trải qua chi chiến bệ hạ tranh đoạt đế vị, không phải lớn lên ở nơi Hoàng vực Thánh vực này, mà là Tiên vực, e rằng sẽ không ngây thơ như thế.
Sắc mặt của Đông Thánh Đình một mực không được tốt. Hắn mang tới một đạo hộ vệ tới đây hộ tống Thanh Nhi rời đi, trong con ngươi cao ngạo kia luôn luôn có lãnh ý hờ hững.
Lần đầu tiên hắn trông thấy Thanh Nhi, tuy nói không thích nổi, nhưng đối với con gái của Trường Thanh đại đế có thể chất phi phàm trong lời đồn, hơn nữa lại sở hữu một dung nhan bất phàm đến vậy, tự nhiên hắn cũng nảy sinh lòng hảo cảm.
Lời Đông Thánh Đình nói với Thanh Nhi, Thanh Nhi cũng không đáp lại. Nhưng Đông Thánh Đình cho rằng tính tình của Thanh Nhi vốn là như thế, cho nên cũng không tức giận. Ngược lại cho rằng con gái của Trường Thanh đại đế có cá tính là điều bình thường.
Nhưng thiên tính của Thanh Nhi công chúa thật sự như thế sao?
Vừa rồi, nàng lại tiếp nhận cái ôm của một nam nhân ở thế giới thổ dân. Thậm chí là hôn. Nàng không hề phản kháng, ngược lại lệ rơi đầy mặt.
Tuy rằng những chuyện đó không có liên quan gì đến Đông Thánh Đình hắn. Dù sao hắn và Thanh Nhi không có bất kỳ quan hệ gì trên danh nghĩa, chỉ là hai bên có phụ thân là bạn tốt của nhau mà thôi. Hắn không có tư cách can thiệp vào chuyện của Thanh Nhi tình. Nhưng sao trong lòng hắn vẫn rất khó chịu. Vô cùng khó chịu.
Sở dĩ hắn xuất hiện tại Hoàng cực Thánh vực “một Thế giới lạp tử phương này, là mệnh lệnh của phụ thân hắn. Lúc đầu hắn cũng không nguyện ý, cho đến khi phụ thân nói ra thân phận và thể chất của Thanh Nhi nên hắn mới đồng ý tới đây. Bằng không hắn lười lãng phí thời gian. Vì sao phụ thân phải lệnh cho hắn phải đích thân tới đón Thanh Nhi công chúa, sao Đông Thánh Đình không rõ ẩn ý trong đó được chứ. Điều này hiển nhiên là một loại ám hiệu. Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay, có thể tưởng tượng được thời khắc này tâm tình của Đông Thánh Đình là như thế nào.
Về phần Tần Vấn Thiên hắn dĩ nhiên sẽ không nghĩ tới tâm tình của Đông Thánh Đình. Thậm chí Tần Vấn Thiên không biết được thân phận của hắn như thế nào.
Hắn nhìn thân ảnh dần dần đi xa, trong lòng thất vọng mất mát. Chính hắn không hiểu trong lúc vô tình, tình cảm của mình đối với Thanh Nhi không ngờ là sâu sắc đến thế. Hơn mười năm nay tình cảm cứ tích lũy từng giọt, sớm đã hội tụ thành thác lũ bất ngờ, cho đến một khắc vừa rồi mới hoàn toàn tiết ra.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên vẫn cố chấp, kiên định, hiển lộ một niềm tin vững chắc. Hắn sẽ nhanh chóng đi ra khỏi Hoàng cực Thánh vực. Thế giới Tiên vực sẽ không quá xa vời đối với hắn.
Mạc Khuynh Thành đứng trên không, cười ngọt ngào, trong lòng như có tảng đá rớt ra vậy. Giờ khắc này không ngờ nàng lại sinh ra một cảm giác nhẹ nhõm.
Thân là nữ nhân trực giác của nàng nhạy cảm phi thường. Sao nàng sao không cảm giác được tình cảm giữa Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi. Tần Vấn Thiên bởi vì yêu nàng, nên chưa bao giờ biểu lộ phần tình cảm kia. Nhưng Mạc Khuynh Thành đã từng nhiều lần tự hỏi mình, nên làm như thế nào đây?
Tần Vấn Thiên là người trọng tình cảm, tương tự cũng có ý thức trách nhiệm mãnh liệt. Hắn không nguyện cô phụ Mạc Khuynh Thành nàng. Bởi vậy nếu như nàng bài xích Thanh Nhi, có thể là Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi vĩnh viễn sẽ không đi chung đường được với nhau. Nhưng nói vậy, sẽ khiến cho Tần Vấn Thiên vĩnh cửu tiếc nuối trong lòng. Nàng sợ thương tổn tới Tần Vấn Thiên, cũng tương tự sợ hãi đối mặt với bản thân mình. Cuối cùng nàng đã có sự lựa chọn, cho nên nàng cảm nhận được thoải mái trước nay chưa từng có. Dĩ nhiên cũng có niềm chua xót. Đó là thiên tính tự nhiên của nữ nhân, nàng không thể nào khống chế được.
Hết thảy tựa hồ đều kết thúc rồi. Trong lúc bất chợt, mọi người ngưng tụ thần sắc. Người chung quanh Tần Vấn Thiên đột nhiên phát hiện lực chú ý của bọn họ không ngờ đã hoàn toàn bị hai người Tần Vấn Thiên hấp dẫn rồi, thế cho nên quên lãng chuyện thiên cung xuất hiện trên bầu trời, bởi vì Đông Thánh Đình cùng mọi người hạ xuống từ trên trời cũng làm cho bọn Tần Vấn Thiên quá mức nổi bật.
Lúc này bọn họ ngẩng đầu, đột nhiên thấy thiên cung trên bầu trời xuất hiện một nhóm thân ảnh, không ngờ đám người Thanh Nhi chậm bước đi lên trên không. Bọn họ sớm đã không nhìn rõ Thanh Nhi cùng mọi người, nguyên nhân bởi vì quá xa, nhưng khi Thanh Nhi bọn họ xuất hiện ở trong tiên cung, hình ảnh không ngờ rõ ràng lên, dường như thiên cung của Đông Thánh bệ hạ, có thể ánh chiếu được toàn bộ thế giới, có thể thấy được hết thảy những chân thật bên trong đó.
Đại Hạ hoàng triều, trong hoàng cung, từng thân ảnh lần lượt đứng ở bầu trời hoàng cung. Nhìn bầu trời từ xa, khoảnh khắc Thanh Mị Tiên Tử trông thấy Thanh Nhi, thân thể đột nhiên run một cái. Nàng từng nghĩ có thể Thanh Nhi có lai lịch lớn, nhưng trông thấy một màn như vậy, xung kích trong lòng vẫn mãnh liệt như vậy.
- Thanh Nhi, nàng đến từ thế giới bên ngoài sao?”
Thanh Mị Tiên Tử nói nhỏ trong lòng.
Sở quốc cũng có người đã nhìn thấy Thanh Nhi bên cạnh Tần Vấn Thiên, thời điểm khi nhìn thấy Thanh Nhi, nội tâm của bọn hắn chấn động nhè nhẹ. Tiên cung xuất hiện trên bầu trời, không ngờ lại có thể đặt chân trong đó. Hơn nữa Thanh Nhi còn xuất hiện ở chỗ ấy.
Lúc này, chỉ thấy Đông Thánh Đình đứng một nơi rất đẹp trong thiên cung, phảng phất là đứng trên một trống trận, ánh mắt của hắn ngóng nhìn hạ không. Ánh mắt cao ngạo lạnh lùng làm cho người Hoàng cực Thánh vực đều có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của hắn.
- Người này là ai?”