Nhóm thân ảnh không ngừng hạ xuống, dần dần tan biến trong tầm mắt của rất nhiều người trong Thánh Hoàng thành.
Thời điểm ở trên không, có rất nhiều người có thể nhìn thấy nhóm của bọn họ. Nhưng khi bọn họ hạ xuống thì nhóm ấy đã không ngừng giảm bớt.
Tần Vấn Thiên không nhìn thấy những người kia, chỉ biết là bọn họ hàng lâm trong Thánh Hoàng thành, cụ thể ở nơi nào trong Thánh Hoàng thành thì hắn không biết.
- Những người này là người nào, là thị vệ của Đông Thánh bệ hạ sao?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ với Lâm Tiên Nhi ở bên cạnh.
- Không biết, xem ra chúng ta tiếp xúc quả thật quá ít, chỉ có đại năng Tiên vực trước mắt chúng ta còn không thể tưởng tượng được.
Tần Vấn Thiên mơ hồ hơi rung động trong lòng. Tình cảnh này gây nên sự xung kích mãnh liệt đối với hắn.
Lâm Tiên Nhi nhoẻn miệng cười nhạt, đôi mắt đẹp nàng ngắm nhìn Tần Vấn Thiên:
- Có lẽ một ngày huynh cũng có thể đạt tới cảnh giới như thế này. Lúc về Hoàng cấp Thánh vực, lợi dụng uy thế hàng lâm như thế, bao trùm toàn bộ thế giới chứ.
- E rằng phải rất lâu a.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói. Trở thành một nhân vật đại năng như vậy, làm sao có thể là chuyện một sớm một chiều. Không biết cần phải qua bao nhiêu năm tháng đây.
- Ừ. Nhưng ít ra bây giờ huynh có cơ hội bái nhập môn hạ đại năng giả, trở thành đệ tử của hắn a.
Lâm Tiên Nhi lại cười nữa rồi. Đông Thánh bệ hạ chiêu thu đệ tử, nếu như chỉ có người Hoàng cấp Thánh vực tham gia, như vậy Tần Vấn Thiên đích thật là có cơ hội rất lớn, chỉ có thời đại này. Lâm Tiên Nhi cho rằng, vẫn chưa xuất hiện nhân vật nào sáng chói hơn so với Tần Vấn Thiên. Trừ phi những vị khách đến từ Tiên vực kia cạnh tranh cùng Tần Vấn Thiên.
- Đây đúng là một cơ hội.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu. Nếu tồn tại một cường đại như vậy. Nếu như thật sự thu đồ đệ, tự nhiên hắn nguyện ý nỗ lực một phen, tranh thủ có thể có được sự ưu ái của đại năng giả. Sự trưởng thành võ đạo chủ yếu nhất là dựa vào bản thân mình không sai, nhưng trở thành đệ tử của đại năng giả không nhất định hắn phải nhận được sự che chở mỗi ngày của đại năng giả. Hắn vẫn như cũ có thể tùy ý xông xáo thế giới bằng vào lực lượng tự thân, để đề thăng bản thân mình. Nhưng có sư tôn là đại năng giả, ngẫu nhiên chỉ điểm cho bản thân mình, nhắm thẳng vào hạch tâm võ đạo. Đây đối với tu hành làm sao không là một chuyện tốt.
Theo Tần Vấn Thiên, vô luận là có sinh ra danh môn hay không, vũ tu cũng không thể quá ỷ lại người khác. Nếu không được sự che chở của cường giả, không có biện pháp chân chính có được kinh nghiệm từng trải, không đủ tâm trí ma luyện, đôi khi mặc dù chỉ có năng lực toàn thân, vào lúc thực chiến vẫn có thể bị người khác săn giết. Cho dù hắn bái nhập môn hạ đại năng giả, cũng sẽ không ỷ vào đại năng giả che chở mà không để ý đến kinh nghiệm từng trải của bản thân mình.
Lúc này, tại một phương nào đó của Hoàng cấp Thánh vực, nhóm thân ảnh từ thiên khung tiên cung hạ xuống đấy, cách chỗ Tần Vấn Thiên cũng không xa lắm.
Ở đó đã có hai thân ảnh. Một vị lão giả, một mỹ nữ băng thanh ngọc khiết trong trẻo nhưng lạnh lùng như tuyết liên. Ánh mắt của nàng lạnh lùng xa xăm, nhìn nhóm thân sảnh hàng lâm xuống.
- Tại hạ Đông Thánh Đình, Thanh Nhi công chúa có khoẻ không?
Trong nhóm người từ trên trời hạ xuống, một thanh niên đứng chính giữa, thần sắc trông phong duệ nhìn Thanh Nhi mở miệng hỏi. Giọng nói của hắn ôn hòa sang sảng, rất có sức hút. Nhưng nếu như cẩn thận lắng nghe, vẫn có thể cảm giác được trong giọng nói của hắn có ẩn chứa ý cao ngạo nhàn nhạt. Khôn phải là hắn cố ý biểu lộ, mà là thói quen cao ngạo ngày thường, bất cứ lúc nào nói chuyện tựa hồ đều có cảm giác như vậy.
Đôi mắt của Thanh Nhi vẫn lạnh băng như cũ, không có trả lời, chỉ nhìn thoáng qua lão giả ở bên cạnh. Lão giả thì cười nói:
- Công chúa, Đông Thánh Đình chính là ấu tử của Đông Thánh bệ hạ, thiên phú trác tuyệt, cực kỳ nổi tiếng tại Tiên vực, thời gian tu hành chưa được trăm năm, hiện giờ đã vào Tiên cảnh.
- Tám mươi bảy năm.
Đông Thánh nói tiếp lời.
- Loại tư chất như thế này, phóng tầm mắt nhìn Tiên vực cũng là siêu cấp hiếm thấy.
Lão giả cười nói.
- Nha.
Thanh Nhi hờ hững ứng tiếng, nhưng vẫn lạnh như băng. Nàng làm như không nghe lời đối thoại giữa hai người vậy, thần sắc trước sau như một, trong trẻo nhưng lạnh lùng, thậm chí không có một tia dao động.
Sự chú ý của Đông Thánh Diên một mực tập trung lên người Thanh Nhi. Hắn nhận thấy thần sắc của Thanh Nhi vẫn điềm tĩnh không nao núng thì trong lòng thầm chấn động. Xem ra ấu nữ của Trường Thanh đại đế quả nhiên là đúng theo lời đồn.
Trường Thanh đại đế, thay đổi càn khôn dưới tình huống bất lợi, đoạt được quyền bá chủ một phương Tiên vực của Tiên quốc, đăng cơ làm đế. Có thể nói gần đây là nhân vật danh tiếng cường thịnh nhất tại một phương Tiên vực.
Có lời đồn nói rằng vào lúc hắn tranh đoạt đế vị, chỉ đưa một mình ấu nữ Thanh Nhi đi, đưa vào trong thế giới lạp tử trong Chư Thiên vạn vực. Muốn tìm một người trong hạt thế giới vô tận thật quá mức khó khăn. Nếu hắn chiến bại thì ấu nữ Thanh Nhi công chúa vẫn có thể bình an sống sót, không bị liên lụy.
Hơn nữa trong quá trình Trường Thanh đại đế tranh đoạt đế vị cực kỳ gian nan. Thậm chí có hai người con nối dòng cũng chêt trận trong quá trình tranh chấp ngôi đế. Do đó có thể thấy cuộc chiến tàn khốc đến cỡ nào. Con cái của Trường Thanh đại đế đều là nhân vật siêu tuyệt, đều có địa vị tôn sùng. Dĩ nhiên phía tranh đoạt đế vị với Trường Thanh đại đế cuối cùng cũng bị hủy diệt toàn bộ.
Vì sao lúc Trường Thanh đại đế tranh chấp đế duy chỉ đưa ấu nữ đi, có người cho rằng là bởi vì ấu nữ nhỏ tuổi, lại không có tu hành, đương nhiên không thích hợp dấn thân nơi chiến trường. Nhưng sự suy đoán này bị xô ngã, bởi vì ngoại trừ ấu nữ Thanh Nhi công chúa ra, thê thiếp của Trường Thanh đại đế đều không có người nào được đưa đi. Những người con khác không có chiến lực khác cũng không được, chỉ có Thanh Nhi công chúa là ngoại lệ.
Vì thế trong Tiên vực lại lưu truyền một lời đồn, ấu nữ Thanh Nhi của Trường Thanh đại đế có thể chất tiên vương, là đại năng trời sanh.
Tin tức này một khi truyền ra liền dẫn phát chấn động. Nhất là sau khi Trường Thanh đại đế lên ngôi, chuẩn bị tiếp đón Thanh Nhi công chúa trở về, liền có nhiều ánh mắt rơi vào trên người Thanh Nhi công chúa thần bí kia.
Đông Thánh bệ hạ và Trường Thanh đại đế chính là bạn tốt của nhau. Bởi vậy Đông Thánh Diên biết rõ chuyện của Thanh Nhi hơn so với những người khác. Thời khắc này thấy được khí chất của Thanh Nhi, trong lòng hắn thầm than lời đồn rất gần với sự thật.
- Thanh Nhi, phụ thân bảo ta đi tới đón nàng. Trường Thanh đại đế rất là nhớ thương nàng. Chẳng qua là nghe nói nàng còn có tâm nguyện chưa xong, phụ thân đáp ứng Trường Thanh đại đế sẽ làm hết sức. Chỉ cần công chúa nhìn trúng người nào phù hợp với yêu cầu của phụ thân, thì sẽ thu làm đệ tử và dốc lòng dạy bảo. Cho dù hắn không phù hợp, phụ thân cũng đáp ứng, sẽ làm yến thỉnh một vị cường giả thu hắn làm đệ tử, sẽ không bôi nhọ người này.
Đông Thánh Diên nói cùng Thanh Nhi. Lão giả bên cạnh Thanh Nhi sau khi nghe được liền giải thích với Thanh Nhi:
Nhóm thân ảnh không ngừng hạ xuống, dần dần tan biến trong tầm mắt của rất nhiều người trong Thánh Hoàng thành.
Thời điểm ở trên không, có rất nhiều người có thể nhìn thấy nhóm của bọn họ. Nhưng khi bọn họ hạ xuống thì nhóm ấy đã không ngừng giảm bớt.
Tần Vấn Thiên không nhìn thấy những người kia, chỉ biết là bọn họ hàng lâm trong Thánh Hoàng thành, cụ thể ở nơi nào trong Thánh Hoàng thành thì hắn không biết.
- Những người này là người nào, là thị vệ của Đông Thánh bệ hạ sao?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ với Lâm Tiên Nhi ở bên cạnh.
- Không biết, xem ra chúng ta tiếp xúc quả thật quá ít, chỉ có đại năng Tiên vực trước mắt chúng ta còn không thể tưởng tượng được.
Tần Vấn Thiên mơ hồ hơi rung động trong lòng. Tình cảnh này gây nên sự xung kích mãnh liệt đối với hắn.
Lâm Tiên Nhi nhoẻn miệng cười nhạt, đôi mắt đẹp nàng ngắm nhìn Tần Vấn Thiên:
- Có lẽ một ngày huynh cũng có thể đạt tới cảnh giới như thế này. Lúc về Hoàng cấp Thánh vực, lợi dụng uy thế hàng lâm như thế, bao trùm toàn bộ thế giới chứ.
- E rằng phải rất lâu a.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói. Trở thành một nhân vật đại năng như vậy, làm sao có thể là chuyện một sớm một chiều. Không biết cần phải qua bao nhiêu năm tháng đây.
- Ừ. Nhưng ít ra bây giờ huynh có cơ hội bái nhập môn hạ đại năng giả, trở thành đệ tử của hắn a.
Lâm Tiên Nhi lại cười nữa rồi. Đông Thánh bệ hạ chiêu thu đệ tử, nếu như chỉ có người Hoàng cấp Thánh vực tham gia, như vậy Tần Vấn Thiên đích thật là có cơ hội rất lớn, chỉ có thời đại này. Lâm Tiên Nhi cho rằng, vẫn chưa xuất hiện nhân vật nào sáng chói hơn so với Tần Vấn Thiên. Trừ phi những vị khách đến từ Tiên vực kia cạnh tranh cùng Tần Vấn Thiên.
- Đây đúng là một cơ hội.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu. Nếu tồn tại một cường đại như vậy. Nếu như thật sự thu đồ đệ, tự nhiên hắn nguyện ý nỗ lực một phen, tranh thủ có thể có được sự ưu ái của đại năng giả. Sự trưởng thành võ đạo chủ yếu nhất là dựa vào bản thân mình không sai, nhưng trở thành đệ tử của đại năng giả không nhất định hắn phải nhận được sự che chở mỗi ngày của đại năng giả. Hắn vẫn như cũ có thể tùy ý xông xáo thế giới bằng vào lực lượng tự thân, để đề thăng bản thân mình. Nhưng có sư tôn là đại năng giả, ngẫu nhiên chỉ điểm cho bản thân mình, nhắm thẳng vào hạch tâm võ đạo. Đây đối với tu hành làm sao không là một chuyện tốt.
Theo Tần Vấn Thiên, vô luận là có sinh ra danh môn hay không, vũ tu cũng không thể quá ỷ lại người khác. Nếu không được sự che chở của cường giả, không có biện pháp chân chính có được kinh nghiệm từng trải, không đủ tâm trí ma luyện, đôi khi mặc dù chỉ có năng lực toàn thân, vào lúc thực chiến vẫn có thể bị người khác săn giết. Cho dù hắn bái nhập môn hạ đại năng giả, cũng sẽ không ỷ vào đại năng giả che chở mà không để ý đến kinh nghiệm từng trải của bản thân mình.
Lúc này, tại một phương nào đó của Hoàng cấp Thánh vực, nhóm thân ảnh từ thiên khung tiên cung hạ xuống đấy, cách chỗ Tần Vấn Thiên cũng không xa lắm.
Ở đó đã có hai thân ảnh. Một vị lão giả, một mỹ nữ băng thanh ngọc khiết trong trẻo nhưng lạnh lùng như tuyết liên. Ánh mắt của nàng lạnh lùng xa xăm, nhìn nhóm thân sảnh hàng lâm xuống.
- Tại hạ Đông Thánh Đình, Thanh Nhi công chúa có khoẻ không?
Trong nhóm người từ trên trời hạ xuống, một thanh niên đứng chính giữa, thần sắc trông phong duệ nhìn Thanh Nhi mở miệng hỏi. Giọng nói của hắn ôn hòa sang sảng, rất có sức hút. Nhưng nếu như cẩn thận lắng nghe, vẫn có thể cảm giác được trong giọng nói của hắn có ẩn chứa ý cao ngạo nhàn nhạt. Khôn phải là hắn cố ý biểu lộ, mà là thói quen cao ngạo ngày thường, bất cứ lúc nào nói chuyện tựa hồ đều có cảm giác như vậy.
Đôi mắt của Thanh Nhi vẫn lạnh băng như cũ, không có trả lời, chỉ nhìn thoáng qua lão giả ở bên cạnh. Lão giả thì cười nói:
- Công chúa, Đông Thánh Đình chính là ấu tử của Đông Thánh bệ hạ, thiên phú trác tuyệt, cực kỳ nổi tiếng tại Tiên vực, thời gian tu hành chưa được trăm năm, hiện giờ đã vào Tiên cảnh.
- Tám mươi bảy năm.
Đông Thánh nói tiếp lời.
- Loại tư chất như thế này, phóng tầm mắt nhìn Tiên vực cũng là siêu cấp hiếm thấy.
Lão giả cười nói.
- Nha.
Thanh Nhi hờ hững ứng tiếng, nhưng vẫn lạnh như băng. Nàng làm như không nghe lời đối thoại giữa hai người vậy, thần sắc trước sau như một, trong trẻo nhưng lạnh lùng, thậm chí không có một tia dao động.
Sự chú ý của Đông Thánh Diên một mực tập trung lên người Thanh Nhi. Hắn nhận thấy thần sắc của Thanh Nhi vẫn điềm tĩnh không nao núng thì trong lòng thầm chấn động. Xem ra ấu nữ của Trường Thanh đại đế quả nhiên là đúng theo lời đồn.
Trường Thanh đại đế, thay đổi càn khôn dưới tình huống bất lợi, đoạt được quyền bá chủ một phương Tiên vực của Tiên quốc, đăng cơ làm đế. Có thể nói gần đây là nhân vật danh tiếng cường thịnh nhất tại một phương Tiên vực.
Có lời đồn nói rằng vào lúc hắn tranh đoạt đế vị, chỉ đưa một mình ấu nữ Thanh Nhi đi, đưa vào trong thế giới lạp tử trong Chư Thiên vạn vực. Muốn tìm một người trong hạt thế giới vô tận thật quá mức khó khăn. Nếu hắn chiến bại thì ấu nữ Thanh Nhi công chúa vẫn có thể bình an sống sót, không bị liên lụy.
Hơn nữa trong quá trình Trường Thanh đại đế tranh đoạt đế vị cực kỳ gian nan. Thậm chí có hai người con nối dòng cũng chêt trận trong quá trình tranh chấp ngôi đế. Do đó có thể thấy cuộc chiến tàn khốc đến cỡ nào. Con cái của Trường Thanh đại đế đều là nhân vật siêu tuyệt, đều có địa vị tôn sùng. Dĩ nhiên phía tranh đoạt đế vị với Trường Thanh đại đế cuối cùng cũng bị hủy diệt toàn bộ.
Vì sao lúc Trường Thanh đại đế tranh chấp đế duy chỉ đưa ấu nữ đi, có người cho rằng là bởi vì ấu nữ nhỏ tuổi, lại không có tu hành, đương nhiên không thích hợp dấn thân nơi chiến trường. Nhưng sự suy đoán này bị xô ngã, bởi vì ngoại trừ ấu nữ Thanh Nhi công chúa ra, thê thiếp của Trường Thanh đại đế đều không có người nào được đưa đi. Những người con khác không có chiến lực khác cũng không được, chỉ có Thanh Nhi công chúa là ngoại lệ.
Vì thế trong Tiên vực lại lưu truyền một lời đồn, ấu nữ Thanh Nhi của Trường Thanh đại đế có thể chất tiên vương, là đại năng trời sanh.
Tin tức này một khi truyền ra liền dẫn phát chấn động. Nhất là sau khi Trường Thanh đại đế lên ngôi, chuẩn bị tiếp đón Thanh Nhi công chúa trở về, liền có nhiều ánh mắt rơi vào trên người Thanh Nhi công chúa thần bí kia.
Đông Thánh bệ hạ và Trường Thanh đại đế chính là bạn tốt của nhau. Bởi vậy Đông Thánh Diên biết rõ chuyện của Thanh Nhi hơn so với những người khác. Thời khắc này thấy được khí chất của Thanh Nhi, trong lòng hắn thầm than lời đồn rất gần với sự thật.
- Thanh Nhi, phụ thân bảo ta đi tới đón nàng. Trường Thanh đại đế rất là nhớ thương nàng. Chẳng qua là nghe nói nàng còn có tâm nguyện chưa xong, phụ thân đáp ứng Trường Thanh đại đế sẽ làm hết sức. Chỉ cần công chúa nhìn trúng người nào phù hợp với yêu cầu của phụ thân, thì sẽ thu làm đệ tử và dốc lòng dạy bảo. Cho dù hắn không phù hợp, phụ thân cũng đáp ứng, sẽ làm yến thỉnh một vị cường giả thu hắn làm đệ tử, sẽ không bôi nhọ người này.
Đông Thánh Diên nói cùng Thanh Nhi. Lão giả bên cạnh Thanh Nhi sau khi nghe được liền giải thích với Thanh Nhi: