Chiến đấu chỉ có ba người, nhưng người đứng trước bia đá bên trong Tiên Võ Giới lại trùng trùng điệp điệp, đều muốn chen lên phía trước. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy ba mặt bia đá kia không ngừng lập loè quang mang chói mắt. Hơn nữa, phía trước ba mặt bia đá mỗi lần lóe lên hình ảnh đều giống nhau như đúc, mơ hồ có khả năng thấy chiến đấu đã ở giai đoạn kinh thiên động địa. Hơn nữa còn là loạn chiến giữa ba người Cố Lưu Phong, Hoa Thái Hư cùng với Tần Vấn Thiên.
Trên trán rất nhiều người thậm chí còn có mồ hôi rơi xuống, hô hấp trở nên bất ổn. Ngay cả những nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại kia cũng đều cảm thấy khẩn trương. Bọn họ bị đào thải chỉ còn lại Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư có thể bảo vệ được tên tuổi của thiên kiêu trấn áp thời đại hay không. Hay hôm nay chính là ngày chứng kiến sự quật khởi của một nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại khác?
Trước khi trận đấu kết thúc, không ai có khả năng biết trước đáp án. Tuy Tần Vấn Thiên rất hung hăng nhưng Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư cùng đều là những người đi tới trước bia đá hàng thứ bảy, bọn họ lẽ nào lại yếu hơn.
Nhưng bọn họ rất khó chịu, khó chịu vô cùng khi không có cách nào có thể nhìn màn sáng chiếu trên bia đá rõ ràng như lúc trước, khiến bọn họ thoả thích thưởng thức trận quyết đấu đã đi vào chung kết này.
Nhưng có người so với bọn hắn càng khó chịu. Bọn họ mặc dù không có cách nào để nhìn rõ tình hình chiến đấu, nhưng suy cho cùng bọn họ vẫn ở bên trong Tiên Võ Giới, còn có khả năng nhìn thấy mờ mờ bóng dáng chiến đấu. Nhưng lúc này, ở ngoài cửa Tiên Võ Giới, bia cổ to lớn trấn thủ ở cửa ngăn cản người ngoài bước vào. Không ai biết hiện tại bên trong đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết có hơn bảy mươi người bước vào quyết chiến bài danh, hơn bảy mươi người này sẽ tiến hành tranh đấu bài vị.
Trên trời dưới đất, vô số bóng người đứng ở khu vực phía trước cổ bia, người có Thiên Cương cảnh đều bỏ đi, thay vào đó đến đây đều là cường giả Thiên Tượng ở các đại phái cổ giáo.
Thí dụ như cường giả của Nam Cung thế gia. Có một nhóm cường giả của Nam Cung thế gia mặc trường bào màu cờ ra vẻ vô cùng tiêu sái. Bọn họ nhìn một cái tên trên cổ bia, trong ánh mắt lộ ra suy nghĩ nóng bỏng.
- Nam Cung Sương, ghế ở top 10, ngươi có thể tranh đoạt được hay không.
Người Nam Cung thế gia thấp giọng nói.
- Người si nói mộng.
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới từ bên cạnh, người của Nam Cung thế gia chuyển mắt nhìn sang những người vừa nói chuyện. Chỉ thấy bóng dáng một người cưỡi trên U Minh Lang Yêu to khổng lồ. Đối phương mang Yêu khí cường liệt, toàn thân mọi người đều lộ ra một cỗ khí chất cuồng dã. Đây chính là cường giả của Thái Yêu Giáo.
- Tên Thánh Tử của Thái Yêu Giáo còn chưa từng xuất hiện ở trên bia đá, các ngươi lại dám dõng dạc ở đây?
Một vị cường giả của Nam Cung thế gia chỉ vào bia đá cười lạnh nói. Người của Thái Yêu Giáo bị đâm đúng chỗ đau, sắc mặt tái xanh, một người trong đó lạnh lùng nói:
- Chờ hắn đi ra, chúng ta nhất định phải hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
- Có lẽ không ra được đâu.
Cường giả bên Nam Cung thế gia cất tiếng châm chọc khiến thần sắc của cường giả bên Thái Yêu Giáo khẽ biến.
- Hàn Thiên, Hàn U, gia tộc quá thất vọng với các ngươi rồi.
Cường giả của Lý tộc cũng đến. Bọn họ nhìn trên bia đá cũng không có tên của Lý Hàn Thiên và Lý Hàn U.
- Hàn U tuổi tác còn nhỏ, thời vận không đủ. Nếu mười năm sau nàng vẫn chưa vào Thiên Tượng, có lẽ có thể đến đây thử lại một lần, lần này cũng không cần phải quá chú ý.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, cường giả Lý tộc nhìn về phía người đứng trên cột đá vừa nói chuyện, khẽ gật đầu, không có phản bác lời của đối phương. Người nọ chính là Mai Sơn Kiếm Chủ sư tôn của Lý Hàn U, nàng đương nhiên có đủ tư cách để nói lời này.
- Đệ tử Lâu Băng Vũ mà Mai Sơn Kiếm Chủ yêu thích nhất cũng đã đi vào. Không biết hắn có thể xếp thứ mấy trong cổ bia bài danh.
Lý tộc cường giả hỏi.
- Top 10.
Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói lộ ra một cỗ tự tin cường liệt. Nàng tự mình đến bên ngoài Tiên Võ Giới đứng chờ, chính là muốn nhìn thấy tên của Lâu Băng Vũ đệ tử mà nàng yêu quý nhất phóng ra hào quang loá mắt.
- Lần này Trượng Kiếm Tông của ta vô cùng tốt, trên bảng đơn của cổ bia đã có đến bốn cái tên, Quý Phi Tuyết, Đoàn Hàn, Lâu Băng Vũ, Tần Vấn Thiên.
Một vị trung niên cột tóc đứng bên cạnh Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng. Trên người hắn khoác viêm bào, khí thế phi phàm, chính là Viêm Sơn Kiếm Chủ một trong chín Kiếm Chủ của Trượng Kiếm Tông, trùng hợp đi ngang qua bên này, liền tới nhìn Tiên Võ Giới một chút.
Mai Sơn Kiếm Chủ quét mắt qua ba chữ Tần Vấn Thiên, nhíu mày, trong lúc lơ đãng nhớ lại thanh niên từng tự nhủ ở cung Diệp Quốc Hoàng, thế là hừ lạnh một tiếng:
- Tần Vấn Thiên vào bảng xếp hạng có lẽ cũng là nhờ sự chiếu cố của Quý Phi Tuyết và Đoàn Hàn, cũng chỉ là tồn tại lót đáy mà thôi.
- Ha ha.
Viêm Sơn Kiếm Chủ chỉ nở nụ cười không nói gì thêm. Hắn biết nữ nhân Mai Sơn Kiếm Chủ này có tính cách cực kỳ cố chấp, dù sao người tên Tần Vấn Thiên này, hắn cũng không quá quen thuộc.
Khi giọng nói Mai Sơn Kiếm Chủ rơi xuống, lông mày của nàng đột nhiên nhíu lại, mơ hồ có một tia lãnh ý mạnh mẽ cường liệt. Nàng lập tức quay đầu lại nhìn, liền thấy mấy bóng người dạo bước đến, cầm đầu chính là hai vị lão giả. Trong đó có một người hơi lôi thôi lếch thếch, chòm râu lộn xộn, nhưng lại mang vài phần cốt cách tiên nhân mờ ảo. Mai Sơn Kiếm Chủ vừa nãy rõ ràng cảm giác được ánh mắt đối phương nhìn nàng vô cùng sắc bén, nhưng khoảnh khắc khi nàng quay đầu lại, đối phương chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn nàng.
- Các ngươi là ai? Chiến đấu chỉ có ba người, nhưng người đứng trước bia đá bên trong Tiên Võ Giới lại trùng trùng điệp điệp, đều muốn chen lên phía trước. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy ba mặt bia đá kia không ngừng lập loè quang mang chói mắt. Hơn nữa, phía trước ba mặt bia đá mỗi lần lóe lên hình ảnh đều giống nhau như đúc, mơ hồ có khả năng thấy chiến đấu đã ở giai đoạn kinh thiên động địa. Hơn nữa còn là loạn chiến giữa ba người Cố Lưu Phong, Hoa Thái Hư cùng với Tần Vấn Thiên.
Trên trán rất nhiều người thậm chí còn có mồ hôi rơi xuống, hô hấp trở nên bất ổn. Ngay cả những nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại kia cũng đều cảm thấy khẩn trương. Bọn họ bị đào thải chỉ còn lại Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư có thể bảo vệ được tên tuổi của thiên kiêu trấn áp thời đại hay không. Hay hôm nay chính là ngày chứng kiến sự quật khởi của một nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại khác?
Trước khi trận đấu kết thúc, không ai có khả năng biết trước đáp án. Tuy Tần Vấn Thiên rất hung hăng nhưng Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư cùng đều là những người đi tới trước bia đá hàng thứ bảy, bọn họ lẽ nào lại yếu hơn.
Nhưng bọn họ rất khó chịu, khó chịu vô cùng khi không có cách nào có thể nhìn màn sáng chiếu trên bia đá rõ ràng như lúc trước, khiến bọn họ thoả thích thưởng thức trận quyết đấu đã đi vào chung kết này.
Nhưng có người so với bọn hắn càng khó chịu. Bọn họ mặc dù không có cách nào để nhìn rõ tình hình chiến đấu, nhưng suy cho cùng bọn họ vẫn ở bên trong Tiên Võ Giới, còn có khả năng nhìn thấy mờ mờ bóng dáng chiến đấu. Nhưng lúc này, ở ngoài cửa Tiên Võ Giới, bia cổ to lớn trấn thủ ở cửa ngăn cản người ngoài bước vào. Không ai biết hiện tại bên trong đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ biết có hơn bảy mươi người bước vào quyết chiến bài danh, hơn bảy mươi người này sẽ tiến hành tranh đấu bài vị.
Trên trời dưới đất, vô số bóng người đứng ở khu vực phía trước cổ bia, người có Thiên Cương cảnh đều bỏ đi, thay vào đó đến đây đều là cường giả Thiên Tượng ở các đại phái cổ giáo.
Thí dụ như cường giả của Nam Cung thế gia. Có một nhóm cường giả của Nam Cung thế gia mặc trường bào màu cờ ra vẻ vô cùng tiêu sái. Bọn họ nhìn một cái tên trên cổ bia, trong ánh mắt lộ ra suy nghĩ nóng bỏng.
- Nam Cung Sương, ghế ở top 10, ngươi có thể tranh đoạt được hay không.
Người Nam Cung thế gia thấp giọng nói.
- Người si nói mộng.
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới từ bên cạnh, người của Nam Cung thế gia chuyển mắt nhìn sang những người vừa nói chuyện. Chỉ thấy bóng dáng một người cưỡi trên U Minh Lang Yêu to khổng lồ. Đối phương mang Yêu khí cường liệt, toàn thân mọi người đều lộ ra một cỗ khí chất cuồng dã. Đây chính là cường giả của Thái Yêu Giáo.
- Tên Thánh Tử của Thái Yêu Giáo còn chưa từng xuất hiện ở trên bia đá, các ngươi lại dám dõng dạc ở đây?
Một vị cường giả của Nam Cung thế gia chỉ vào bia đá cười lạnh nói. Người của Thái Yêu Giáo bị đâm đúng chỗ đau, sắc mặt tái xanh, một người trong đó lạnh lùng nói:
- Chờ hắn đi ra, chúng ta nhất định phải hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
- Có lẽ không ra được đâu.
Cường giả bên Nam Cung thế gia cất tiếng châm chọc khiến thần sắc của cường giả bên Thái Yêu Giáo khẽ biến.
- Hàn Thiên, Hàn U, gia tộc quá thất vọng với các ngươi rồi.
Cường giả của Lý tộc cũng đến. Bọn họ nhìn trên bia đá cũng không có tên của Lý Hàn Thiên và Lý Hàn U.
- Hàn U tuổi tác còn nhỏ, thời vận không đủ. Nếu mười năm sau nàng vẫn chưa vào Thiên Tượng, có lẽ có thể đến đây thử lại một lần, lần này cũng không cần phải quá chú ý.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, cường giả Lý tộc nhìn về phía người đứng trên cột đá vừa nói chuyện, khẽ gật đầu, không có phản bác lời của đối phương. Người nọ chính là Mai Sơn Kiếm Chủ sư tôn của Lý Hàn U, nàng đương nhiên có đủ tư cách để nói lời này.
- Đệ tử Lâu Băng Vũ mà Mai Sơn Kiếm Chủ yêu thích nhất cũng đã đi vào. Không biết hắn có thể xếp thứ mấy trong cổ bia bài danh.
Lý tộc cường giả hỏi.
- Top 10.
Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng, trong giọng nói lộ ra một cỗ tự tin cường liệt. Nàng tự mình đến bên ngoài Tiên Võ Giới đứng chờ, chính là muốn nhìn thấy tên của Lâu Băng Vũ đệ tử mà nàng yêu quý nhất phóng ra hào quang loá mắt.
- Lần này Trượng Kiếm Tông của ta vô cùng tốt, trên bảng đơn của cổ bia đã có đến bốn cái tên, Quý Phi Tuyết, Đoàn Hàn, Lâu Băng Vũ, Tần Vấn Thiên.
Một vị trung niên cột tóc đứng bên cạnh Mai Sơn Kiếm Chủ nhàn nhạt mở miệng. Trên người hắn khoác viêm bào, khí thế phi phàm, chính là Viêm Sơn Kiếm Chủ một trong chín Kiếm Chủ của Trượng Kiếm Tông, trùng hợp đi ngang qua bên này, liền tới nhìn Tiên Võ Giới một chút.
Mai Sơn Kiếm Chủ quét mắt qua ba chữ Tần Vấn Thiên, nhíu mày, trong lúc lơ đãng nhớ lại thanh niên từng tự nhủ ở cung Diệp Quốc Hoàng, thế là hừ lạnh một tiếng:
- Tần Vấn Thiên vào bảng xếp hạng có lẽ cũng là nhờ sự chiếu cố của Quý Phi Tuyết và Đoàn Hàn, cũng chỉ là tồn tại lót đáy mà thôi.
- Ha ha.
Viêm Sơn Kiếm Chủ chỉ nở nụ cười không nói gì thêm. Hắn biết nữ nhân Mai Sơn Kiếm Chủ này có tính cách cực kỳ cố chấp, dù sao người tên Tần Vấn Thiên này, hắn cũng không quá quen thuộc.
Khi giọng nói Mai Sơn Kiếm Chủ rơi xuống, lông mày của nàng đột nhiên nhíu lại, mơ hồ có một tia lãnh ý mạnh mẽ cường liệt. Nàng lập tức quay đầu lại nhìn, liền thấy mấy bóng người dạo bước đến, cầm đầu chính là hai vị lão giả. Trong đó có một người hơi lôi thôi lếch thếch, chòm râu lộn xộn, nhưng lại mang vài phần cốt cách tiên nhân mờ ảo. Mai Sơn Kiếm Chủ vừa nãy rõ ràng cảm giác được ánh mắt đối phương nhìn nàng vô cùng sắc bén, nhưng khoảnh khắc khi nàng quay đầu lại, đối phương chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn nàng.
- Các ngươi là ai?