Tần Vấn Thiên không có cảm thấy ngoài ý muốn. Đã bước chân vào Tiên Võ Giới, như vậy thì chắc chắn phải va chạm với những người này.
Trước trận chiến cầu nổi, tám mươi mốt vị Tiên Võ Giới tuyển chọn người thu được Tiên Võ Lệnh phân biệt đưa vào các cầu nổi khác nhau, không cùng xuất hiện. Nhưng vô luận là khảo nghiệm Hắc Giao Mãng, khảo nghiệm Ngưu Yêu, khảo nghiệm Sinh Tử Động, hay là chiến trường trống trận ở cuối cùng, đều tràn ngập nguy cơ tử vong.
Tiên Võ Giới được xưng là nơi thiên kiêu chôn xương. Danh xứng với thực. Bây giờ, hắn đi ra cầu nổi, va chạm đặc sắc chân chính giờ mới bắt đầu.
Ánh mắt của Thái Yêu Giáo Thánh tử lập tức dừng trên người Tần Vấn Thiên rồi lại rời đi hướng về phía đỉnh tháp. Dần quen với quang mang chói mắt, Tần Vấn Thiên vẫn như cũ thấy không rõ lắm trong ánh sáng kia có cái gì mà chói mắt như vậy. Hắn có khả năng thấy cũng chỉ có một ánh sáng mạnh mẽ.
- Đây là một bảo vật rất mạnh sao?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng.
- Tần công tử đoán mặt trên có cái gì?
Lâm Tiên Nhi mỉm cười hỏi.
- Tiên Nhi ngươi tới trước, chẳng lẽ cũng không biết?
Tần Vấn Thiên tò mò nói.
Lâm Tiên Nhi lắc đầu, bĩu môi, tâm tình dường như có phần phiền muộn:
- Tòa tháp này tà môn vô cùng. Muốn từ bên ngoài tiếp xúc đỉnh kia căn bản không với tới. Có lẽ muốn biết đó là cái gì chỉ có một biện pháp, từng bước leo lên tháp. Leo lên đỉnh cao nhất, có lẽ mới biết được.
Tần Vấn Thiên nghe lời này hiện lên thần sắc kinh ngạc, nghiêm túc nhìn thoáng qua quang hoa từ trên đỉnh tháp buông xuống. Dường như tòa tháp được bao bọc trong vầng sáng màu bạc. Những người này đều không có động tác, như vậy hiển nhiên tòa tháp này không phải dễ dàng leo lên như vậy. Nếu không chỉ tranh đoạt đã bắt đầu từ lâu.
- Phải làm thế nào mới có thể lên đến đỉnh tháp?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Rất đơn giản, chỉ cần leo dọc theo tháp là được. Nhưng Tần công tử phải tránh, nhất định phải chuẩn bị xong mới leo tháp. Bởi vì khi ngươi đi ra bước đầu tiên, những người khác liền lập tức cùng nhau leo tháp theo Tần công tử. Khi đó, công kích của bọn họ sẽ trực tiếp đánh về phía Tần công tử.
Tiên Nhi giới thiệu. Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, cực kỳ cẩn thận giải thích.
Tần Vấn Thiên lúc này mới chú ý đến mười một vị thiên kiêu trước mắt đều duy trì động tác giống nhau. Không có một người đi lên đều an tĩnh đứng ở đó. Hiển nhiên bọn họ đã có giao phong từ trước, bây giờ đều đang đợi thời cơ.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử kia đối với hắn có sát cơ, nhưng cũng không hề động, chỉ an tĩnh đứng tại chỗ.
- Đã tới rồi, tốt xấu phải nếm thử trước.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang khác thường, lập tức bước chân ra, hướng về phía bảo tháp.
Bảo tháp rất cao. Khi Tần Vấn Thiên bước vào biên giới của bảo tháp biên giới, mười một vị thiên kiêu đều đồng thời hành động.
- Không muốn sống.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, trên thân xuất hiện Yêu khí ngập trời.
Tần Vấn Thiên tiến nhập vào bảo tháp, quang mang phía trên vẫn buông xuống. Hào quang rực rỡ như sợi tơ buông xuống ở trên người, khiến Tần Vấn Thiên cảm nhận được áp lực vô tận. Biên giới của bảo tháp có bậc thang. Hắn bước một bước trực tiếp leo lên tháp. Khi hắn leo tháp hơn mười người khác cũng lập tức leo tháp.
Tần Vấn Thiên bất ngờ phát hiện, hắn lại có thể nhìn thấy bóng dáng của các vị thiên kiêu đang leo lên bảo tháp. Mười một người đều rõ ràng đập vào mi mắt hắn.
- Tần công tử cẩn thận, ở nơi này nếu ngươi phát ra bất kỳ công kích nào cũng đồng thời công kích tất cả mọi người. Công kích của những người khác cũng vậy.
Lâm Tiên Nhi vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên liền thấy ở chỗ vị Thái Yêu Giáo Thánh Tử phát ra công kích. Đó là một đạo huyết sắc chưởng ấn, mang theo một cỗ lực lượng Yêu chi cuồng dã không gì sánh được. Phía trên chưởng ấn có huyết sắc phù quang. Triển áp mà rơi lộ ra một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng mạnh mẽ. Nhưng một lúc sau liền giáng xuống trước mắt Tần Vấn Thiên, hướng về phía hắn mà đi.
Không chỉ Tần Vấn Thiên. Lúc này mọi người đều phải chịu công kích mà Thái Yêu Giáo Thánh Tử đánh ra. Công kích phát ra đồng thời đánh về phía mười một người.
Bàn tay Tần Vấn Thiên ẩn chứa quang mang huyết sắc. Hắn giơ bàn tay lên, chưởng ấn hung hãn đánh ra. Một tiếng nổ vang lên, chưởng ấn va chạm nhau. Một cỗ đại lực đặt trên cánh tay Tần Vấn Thiên. Tuy rằng đánh tiêu tan được đạo công kích, nhưng vẫn khiến cánh tay của Tần Vấn Thiên hơi rung động.
Đây mới chỉ là bắt đầu, Tần Vấn Thiên vừa chống đỡ đạo công kích này liền phát hiện ánh đao chói mắt chém tới. Đạo quang này nhanh như chớp, theo thân thể của hắn mà chém xuống, hàn quang lạnh thấu xương, lộ ra một cỗ hàn ý. Dường như muốn chém hắn thành hai đoạn.
Con ngươi Tần Vấn Thiên hơi co lại. Hai tay hắn đồng thời giơ lên đánh về phía không trung. Ánh đao rơi xuống, chưởng ấn vỡ vụn, nhưng đao mang cũng tiêu tán không thấy.
Nhưng, đây còn lâu mới đến điểm cuối. Tần Vấn Thiên rốt cục hiểu vì sao Lâm Tiên Nhi lại nhắc hắn cẩn thận .
Tiếp đó, liên tục bốn năm đạo công kích mạnh mẽ luân phiên công kích hắn. Đánh cho khí huyết Tần Vấn Thiên quay cuồng, hơn nữa căn bản là không có cách dừng lại. Vì khi hắn thừa nhận công kích đồng thời những người khác cùng giống như hắn chịu đựng công kích. Muốn hóa giải cũng chỉ có công kích. Người yếu nhất nhất định sẽ không chịu nổi mà bị đào thải. Tần Vấn Thiên không có cảm thấy ngoài ý muốn. Đã bước chân vào Tiên Võ Giới, như vậy thì chắc chắn phải va chạm với những người này.
Trước trận chiến cầu nổi, tám mươi mốt vị Tiên Võ Giới tuyển chọn người thu được Tiên Võ Lệnh phân biệt đưa vào các cầu nổi khác nhau, không cùng xuất hiện. Nhưng vô luận là khảo nghiệm Hắc Giao Mãng, khảo nghiệm Ngưu Yêu, khảo nghiệm Sinh Tử Động, hay là chiến trường trống trận ở cuối cùng, đều tràn ngập nguy cơ tử vong.
Tiên Võ Giới được xưng là nơi thiên kiêu chôn xương. Danh xứng với thực. Bây giờ, hắn đi ra cầu nổi, va chạm đặc sắc chân chính giờ mới bắt đầu.
Ánh mắt của Thái Yêu Giáo Thánh tử lập tức dừng trên người Tần Vấn Thiên rồi lại rời đi hướng về phía đỉnh tháp. Dần quen với quang mang chói mắt, Tần Vấn Thiên vẫn như cũ thấy không rõ lắm trong ánh sáng kia có cái gì mà chói mắt như vậy. Hắn có khả năng thấy cũng chỉ có một ánh sáng mạnh mẽ.
- Đây là một bảo vật rất mạnh sao?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng.
- Tần công tử đoán mặt trên có cái gì?
Lâm Tiên Nhi mỉm cười hỏi.
- Tiên Nhi ngươi tới trước, chẳng lẽ cũng không biết?
Tần Vấn Thiên tò mò nói.
Lâm Tiên Nhi lắc đầu, bĩu môi, tâm tình dường như có phần phiền muộn:
- Tòa tháp này tà môn vô cùng. Muốn từ bên ngoài tiếp xúc đỉnh kia căn bản không với tới. Có lẽ muốn biết đó là cái gì chỉ có một biện pháp, từng bước leo lên tháp. Leo lên đỉnh cao nhất, có lẽ mới biết được.
Tần Vấn Thiên nghe lời này hiện lên thần sắc kinh ngạc, nghiêm túc nhìn thoáng qua quang hoa từ trên đỉnh tháp buông xuống. Dường như tòa tháp được bao bọc trong vầng sáng màu bạc. Những người này đều không có động tác, như vậy hiển nhiên tòa tháp này không phải dễ dàng leo lên như vậy. Nếu không chỉ tranh đoạt đã bắt đầu từ lâu.
- Phải làm thế nào mới có thể lên đến đỉnh tháp?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Rất đơn giản, chỉ cần leo dọc theo tháp là được. Nhưng Tần công tử phải tránh, nhất định phải chuẩn bị xong mới leo tháp. Bởi vì khi ngươi đi ra bước đầu tiên, những người khác liền lập tức cùng nhau leo tháp theo Tần công tử. Khi đó, công kích của bọn họ sẽ trực tiếp đánh về phía Tần công tử.
Tiên Nhi giới thiệu. Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, cực kỳ cẩn thận giải thích.
Tần Vấn Thiên lúc này mới chú ý đến mười một vị thiên kiêu trước mắt đều duy trì động tác giống nhau. Không có một người đi lên đều an tĩnh đứng ở đó. Hiển nhiên bọn họ đã có giao phong từ trước, bây giờ đều đang đợi thời cơ.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử kia đối với hắn có sát cơ, nhưng cũng không hề động, chỉ an tĩnh đứng tại chỗ.
- Đã tới rồi, tốt xấu phải nếm thử trước.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang khác thường, lập tức bước chân ra, hướng về phía bảo tháp.
Bảo tháp rất cao. Khi Tần Vấn Thiên bước vào biên giới của bảo tháp biên giới, mười một vị thiên kiêu đều đồng thời hành động.
- Không muốn sống.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, trên thân xuất hiện Yêu khí ngập trời.
Tần Vấn Thiên tiến nhập vào bảo tháp, quang mang phía trên vẫn buông xuống. Hào quang rực rỡ như sợi tơ buông xuống ở trên người, khiến Tần Vấn Thiên cảm nhận được áp lực vô tận. Biên giới của bảo tháp có bậc thang. Hắn bước một bước trực tiếp leo lên tháp. Khi hắn leo tháp hơn mười người khác cũng lập tức leo tháp.
Tần Vấn Thiên bất ngờ phát hiện, hắn lại có thể nhìn thấy bóng dáng của các vị thiên kiêu đang leo lên bảo tháp. Mười một người đều rõ ràng đập vào mi mắt hắn.
- Tần công tử cẩn thận, ở nơi này nếu ngươi phát ra bất kỳ công kích nào cũng đồng thời công kích tất cả mọi người. Công kích của những người khác cũng vậy.
Lâm Tiên Nhi vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên liền thấy ở chỗ vị Thái Yêu Giáo Thánh Tử phát ra công kích. Đó là một đạo huyết sắc chưởng ấn, mang theo một cỗ lực lượng Yêu chi cuồng dã không gì sánh được. Phía trên chưởng ấn có huyết sắc phù quang. Triển áp mà rơi lộ ra một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng mạnh mẽ. Nhưng một lúc sau liền giáng xuống trước mắt Tần Vấn Thiên, hướng về phía hắn mà đi.
Không chỉ Tần Vấn Thiên. Lúc này mọi người đều phải chịu công kích mà Thái Yêu Giáo Thánh Tử đánh ra. Công kích phát ra đồng thời đánh về phía mười một người.
Bàn tay Tần Vấn Thiên ẩn chứa quang mang huyết sắc. Hắn giơ bàn tay lên, chưởng ấn hung hãn đánh ra. Một tiếng nổ vang lên, chưởng ấn va chạm nhau. Một cỗ đại lực đặt trên cánh tay Tần Vấn Thiên. Tuy rằng đánh tiêu tan được đạo công kích, nhưng vẫn khiến cánh tay của Tần Vấn Thiên hơi rung động.
Đây mới chỉ là bắt đầu, Tần Vấn Thiên vừa chống đỡ đạo công kích này liền phát hiện ánh đao chói mắt chém tới. Đạo quang này nhanh như chớp, theo thân thể của hắn mà chém xuống, hàn quang lạnh thấu xương, lộ ra một cỗ hàn ý. Dường như muốn chém hắn thành hai đoạn.
Con ngươi Tần Vấn Thiên hơi co lại. Hai tay hắn đồng thời giơ lên đánh về phía không trung. Ánh đao rơi xuống, chưởng ấn vỡ vụn, nhưng đao mang cũng tiêu tán không thấy.
Nhưng, đây còn lâu mới đến điểm cuối. Tần Vấn Thiên rốt cục hiểu vì sao Lâm Tiên Nhi lại nhắc hắn cẩn thận .
Tiếp đó, liên tục bốn năm đạo công kích mạnh mẽ luân phiên công kích hắn. Đánh cho khí huyết Tần Vấn Thiên quay cuồng, hơn nữa căn bản là không có cách dừng lại. Vì khi hắn thừa nhận công kích đồng thời những người khác cùng giống như hắn chịu đựng công kích. Muốn hóa giải cũng chỉ có công kích. Người yếu nhất nhất định sẽ không chịu nổi mà bị đào thải.